Kỳ thực cũng không biết sáu người đi phải cái vận gì, trận đầu tiên gặp phải tiểu đội năm thứ sáu rất có lực kêu gọi còn chưa tính, trận này lại vẫn gặp phải một tiểu đội rất có lực kêu gọi, không giống đội lúc trước là, đội ngũ này từ năm thứ tư đến năm thứ sáu đều có, tổng cộng tám người, hơn nữa tám người đều không ngoại lệ là mỹ nữ dung mạo xuất chúng, tuy rằng mỗi trận chỉ có thể lên sân sáu người, nhưng thực lực của tám người này hầu như đều là người nổi bật trong niên cấp của mình, tiểu đội tên là Hoa Hồng Đen này nghe tên vô cùng bình thường, trên thực tế lại hoàn toàn không tầm thường, bởi vì đội trưởng của nó là hòn ngọc quý trên tay đương kim hoàng đế bệ hạ, Thập Lục công chúa Jacklyn Miler.
Tiêu chuẩn Jacklyn công chúa điện hạ mời đồng đội chỉ có hai, thứ nhất, dung mạo phải trên tiêu chuẩn, thứ hai, thực lực phải trên tiêu chuẩn, cho nên trình độ tổng thể của tiểu đội Hoa Hồng Đen hoàn toàn ở trên tiêu chuẩn!
Chính bởi vì đối phương thắng áp đảo trận đầu, Jacklyn vô cùng cẩn thận với trận đấu này, sáu người được phái lên sân đấu là những người thực lực mạnh nhất trong số các nàng, thậm chí chính nàng cũng không ra sân, bởi vì nàng không phải thiếu nữ chỉ có khuôn mặt đẹp mà lại mù quáng tự đại, biết thực lực của nàng ở năm thứ tư đương nhiên coi như không tệ, nhưng so với sáu vị học tỷ kia lại vẫn kém một chút.
Đối thủ quá mạnh mẽ, Jacklyn chỉ có thể tiếc nuối mà ngồi phía dưới quan sát trận đấu.
Khán giả hôm nay cũng không giống hầu như đều cổ vũ cho tổ sáu người thiếu nữ như trận đầu, người cuồng nhiệt theo đuổi tổ hợp mỹ nữ đối diện hiển nhiên càng nhiều, tuy rằng qua trận đầu tiên số người ủng hộ sáu người tăng lên không ít, nhưng so với sáu vị mỹ nữ cùng lên võ đài đứng, mang theo nụ cười vừa vặn lộ tám cái răng tao nhã vẫy tay với khán giả, sáu thiếu niên đứng lung tung rời rạc ngay cả một ánh mắt cũng chưa từng nhìn về phía khán đài bên này lại vẫn ít hơn nhiều.
Chẳng qua, cho dù là người ủng hộ bên kia cũng phải thừa nhận, mười hai người như vậy đứng ở trên đài ngược lại thật đúng là đủ cảnh đẹp ý vui, bất luận ở nơi nào, tổ hợp tuấn nam mỹ nữ luôn là tương đối dễ dàng hấp dẫn ánh mắt người khác.
Bởi vì sân thi đấu cực kỳ lớn, các mỹ nữ đứng ở một bên, sáu người Diệp Lâm ở bên cạnh, nhìn dáng vẻ đều vô cùng thong dong, trên thực tế mỗi người đều đang nói chuyện với đồng đội.
“… Nhìn, người kia chính là Sal, ai, chỉ cần có cậu ta ở, mỗi lần thi ta chỉ có thể đứng thứ hai.” Mỹ nữ tóc đâu ai oán nói.
“Hì hì, nhưng mà đẹp trai như vậy vẫn là đáng giá tha thứ nha! A, kia chính là hầu tước Lindberg đúng không, lớn lên thật đúng là xinh đẹp!”
“Ngươi phải suy nghĩ một chút xem đứng ở bên cạnh cậu ta thì áp lực có bao nhiêu lớn nha, Meryl, khuôn mặt ngươi có đẹp bằng cậu ta không?”
“Mặc kệ, cho dù là mỗi ngày chỉ là nhìn thấy khuôn mặt này cũng có thể làm cho tâm tình thoải mái rồi!
“Ta vẫn là thích như Casimir kia, có bao nhiêu khí khái nam tử!”
“A, nhìn kỹ một chút, tiểu tử đạo tặc cùng vị nhìn rất âm trầm đáng sợ kia thật ra lớn lên cũng khá tốt đấy chứ…”
“Không có ai thích Auckland niên đệ sao, dáng vẻ kiêu ngạo này đáng yêu bao nhiêu~”
“…”
“…”
Bên này lại chỉ có Garfield đang nghiến răng nghiến lợi, “Mẹ nó, trên người đám nữ nhân này đều mặc nhuyễn giáp() da rồng, ngay cả bốn ma pháp sư kia cũng thế, tính kháng ma() tương đối cao! Mẹ, nhìn thấy cái pháp trượng kia không, trượng trí tuệ Lotha, trên chợ đêm có thể bán ra giá trên trời! Còn có hai thanh kiếm lớn trên tay kiếm sĩ kia, nếu ta không nhìn nhầm thì chính là kiếm La Sinh cực phẩm vừa bán đấu giá lần trước…”
Diệp Lâm lạnh lùng nói, “Thế thì đã sao, nhanh chóng chọn người, xử lý xong là xong việc.”
“Theo thường lệ, ma pháp sư hệ hỏa là của ta.” Auckland không thú vị vẩy vẩy tóc.
Đối phương vẫn là bố trí bốn ma pháp sư thêm hai kiếm sĩ, hai kiếm sĩ một người mặc trọng giáp một người mặc khinh giáp(), cô gái mặc trọng giáp dáng người cao gầy khỏe đẹp, một bộ áo giáp nhìn đã thấy không nhẹ mặc trên người nàng mà động tác lại vẫn vô cùng lưu loát linh hoạt, hơn nữa vậy mà cũng là kiếm sĩ cấp sáu giống như Casimir.
Vì thế Casimir không chút do dự chỉ nàng, “Lind, lần này ngươi cũng đừng lại xen vào việc của người khác.”
Diệp Lâm cười nhạo một tiếng, cũng không đáp lại.
Cuối cùng Diệp Lâm chọn trúng một ma pháp sư hệ phong, Xavier chống lại một ma pháp sư cũng là hai hệ, hai hệ quang lôi, nếu thuần túy nói về thương tổn, mỹ nữ tóc bạch kim đối diện có vẻ chiếm ưu thế hơn.
Lần này đối phương bố trí hoàn toàn không giống đội lần trước, hiển nhiên là rút ra bài học, cũng không để ma pháp sư hệ thổ chủ yếu phòng ngự lên sân đấu, đội ngũ thuần một sắc tấn công, một ma pháp sư hệ hỏa, một người hệ quang lôi, một người hệ ám, một người hệ phong, hệ ám cùng hệ phong đều có năng lực phụ trợ nhất định, bản thân thương tổn cũng rất khả quan, hai kiếm sĩ thì một cấp sáu một cấp năm, cũng không phải kẻ yếu, chợt liếc mắt nhìn qua một cái, thậm chí sẽ có một loại cảm giác Hoa Hồng Đen này còn mạnh hơn tiểu đội ký túc xá Obies số tám.
Diệp Lâm đã sớm phát hiện năng lực của mình là sát thủ đối với pháp sư, hơn nữa hôm nay tâm tình y đang rất tối tăm, tuyệt đối không định để lại mặt mũi cho sáu vị mỹ nữ.
Tiếng chuông bắt đầu vừa vang lên, Diệp Lâm bắt đầu múa kiếm, bắt đầu nhẹ nhàng xoay tròn khởi vũ làm cho sáu người đối diện cùng sợ hãi than, các nàng không cùng lớp với Diệp Lâm, trận đấu trước cũng không đến xem nên là lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Lâm ra tay, khó tránh khỏi có chút cảm giác lóa mắt mê trí, sợi tóc dài bay lên, dáng vẻ mềm mại kia gần như khiến các thiếu nữ đối diện ghen tị.
Diệp Lâm không quan tâm, giơ tay ném một kiếm phá hư không sang, một luồng kiếm khí hồng nhạt giống như ánh chớp thoáng hiện, pháp sư hệ phong nổi tiếng thân pháp nhanh, gia đình ma pháp sư hệ phong Meryl này là có tiếng nhà học sâu xa(), hầu như đều bắt đầu học ma pháp từ lúc bắt đầu ghi nhớ, ông nội nàng vốn chính là một đại ma pháp sư, thực lực đương nhiên không kém, nàng nhanh chóng thêm cho mình một “thuật phong hành”, sau đó? Không có sau đó.
Thêm thuật phong hành vào người, nàng gần như nhanh thành một hư ảnh, nhưng trừ khi Diệp Lâm không ngắm trúng mục tiêu, nếu không nàng có tránh thế nào cũng không thoát được khỏi một kích kia. Cho dù nàng mặc nhuyễn giáp da rồng, năng lực thương tổn của Diệp Lâm vô cùng đặc biệt, vừa không thuộc về ma pháp cũng chẳng thuộc về đấu khí tinh khiết, đấu khí bám vào bên trên song kiếm chỉ giúp cho lực thương tổn của kỹ năng của y càng kinh người hơn mà thôi, trên bản chất vẫn thuộc về thương tổn âm tính cho dù tính kháng ma của da rồng cao đến đáng sợ, phòng ngự đấu khí cũng không tính là yếu, nhưng một kiếm phá này đập lên trên người nàng, không chỉ ma pháp lưu động trong cơ thể nháy mắt ngưng đọng lại, mà phổi cũng lập tức đau nhức, cổ họng Meryl ngòn ngọt, lập tức phun ra một búng máu rồi cứ như vậy mềm oặt ngã xuống đất.
Diệp Lâm mặt không đổi sắc, quả nhiên, hiệu quả phong nội công người khác của kiếm phá vẫn còn, một chiêu kiếm phá có thể trực tiếp chặn ma lực của ma pháp sư, đáng tiếc chính là động tĩnh của nó quá lớn, không giấu được phương hướng tấn công.
“Meryl!” Mấy người còn lại cùng kêu lên, nhưng ở trên sân đấu là không chấp nhận cho các nàng phân tâm dù chỉ một giây, lúc này năm người kia mới hoàn hoàn lên tinh thần, biết sáu người trước mặt thắng trận trước cũng không phải do may mắn, nhưng làm cho các nàng bất ngờ chính là Diệp Lâm trừ cố định người ra thì trận đầu tiên không ra bao nhiêu sức lực lại có năng lực tấn công mạnh như vậy.
“Đinh” một tiếng, lòng bàn tay kiếm sĩ nhuyễn giáp Agatha chấn động mạnh, thanh kiếm lớn trong tay cũng suýt rơi xuống, nàng kinh hãi nhìn về thiếu niên gầy yếu cầm trong tay hai thanh chủy thủ một dài một ngắn trước mắt, “Ngươi ——” Đây gọi là đạo tặc gì? Cho dù là kiếm sĩ cự kiếm cũng hiếm người có lực lượng mạnh như vậy ấy chứ!
Đạo tặc mẫn cao bạo lực thật sự là làm cho người ta thương không dậy nổi, Agatha căn bản không theo kịp tốc độ của Garfield, hơn nữa vừa mở màn Meryl đã gục, không có thuật phong hành của nàng thì ngay cả bóng dáng Garfield Agatha cũng không nhìn rõ!
“Keng keng keng keng keng!” Agatha hoàn toàn dựa vào cảm giác để phòng thủ, nàng biết, nếu không phải nhờ nhuyễn giáp da rồng trên người thì chỉ sợ mình đã sớm ngã trên mặt đất, vừa nghĩ như vậy, trong lòng nhất thời trống rỗng, kết quả chợt lóe một cái, trên trán đau nhức, trước mắt lập tức tối sầm!
Mẹ mẹ mẹ, dám đánh vào mặt tỷ, tiểu tử không muốn sống chăng!
—— Đây là suy nghĩ cuối cùng trong đầu trước khi Agatha hôn mê.
Mà đồng thời, ma pháp sư hệ ám Bora cũng sắp điên lên rồi, mẹ kiếp, tiểu tử giống như vong linh kia là chuyện gì xảy ra! Đây căn bản không phải là nhân loại đúng không, mẹ nó!
Ma pháp hệ ám: thuật đe dọa, trúng mục tiêu! Không có hiệu quả…
Ma pháp hệ ám: nguyền rủa, trúng mục tiêu! Không có hiệu quả…
Ma pháp hệ ám: ăn mòn, trúng mục tiêu! Không có hiệu quả…
Đi tìm chết đi tìm chết a a a a!
Bora vừa phát điên vừa dựa vào thuật ẩn thân của ma pháp hệ ám hiểm hiểm tránh thoát một mũi tên ma pháp vô thanh vô tức, thái dương tràn đầy mồ hôi lạnh.
Toàn thân tiểu tử kia đều giống như nấp ở trong bóng tối, tuy rằng động tác vừa chậm lại cứng ngắc, ngâm xướng nhìn cũng không nhanh, nhưng mà Bora căn bản không dám đứng ở một chỗ quá một giây đồng hồ, tạo thành hậu quả trực tiếp là nàng không thể nào sử dụng phép thuật có thời gian ngâm xướng hơi dài, tỷ như độc nhận() hoặc thuật đoạt phách.
Nhưng mà ma pháp thời gian ngâm xướng ngắn đánh vào trên người tiểu tử kia căn bản là không có chút phản ứng nào a!
Hả? Chờ một chút, hình như trong ma pháp hệ vô có một chiêu tên là cắn nuốt… Nhưng cho dù là cắn nuốt cũng không thể nào không có nửa điểm dấu vết mà cắn nuốt ma pháp của nàng như vậy chứ?
Như vậy không được —— không đợi nàng nghĩ ra biện pháp, thân thể liền cứng đờ, bị cố định căn bản không thể động đậy, nàng không dám tin mà nhìn về phía thiếu niên có khuôn mặt xinh đẹp như nữ tử kia, hiển nhiên là bởi vì Diệp Lâm thu thập xong Meryl lại ra tay, không lý do gì mà đứng ở trên sân không ra tay, đây chính là đoàn chiến mà không phải vs được chứ…
Một mũi tên ma pháp đâm vào vai Bora, cho dù có nhuyễn giáp da rồng ngăn cản, Bora thân là ma pháp sư, thân thể lại vẫn rất yếu ớt, bị lực trùng kích của mũi tên kia làm cho đau lợi hại, một mũi không xong, vèo vèo vèo, lập tức ba mũi tên không màu không tiếng động liên tiếp bay đến, phá giáp, máu tươi văng khắp nơi.
Vào thời điểm Bora ngã xuống, đối thủ Charity của Auckland cũng đã sớm thua.
Auckland là một ma pháp sư hai hệ thủy băng, cho dù cùng là ma pháp sư trung cấp, bản thân Charity đã bị khắc gắt gao về thuộc tính, như vậy còn chưa tính, hắn còn là một ma pháp sư dòng kỹ thuật hiếm thấy, Charity cũng không phải là người mà Jasmine có thể sánh bằng, cùng là năm thứ sáu, Jasmine chống lại Charity thì chính là mười chiến thua cả mười không thể so sánh, trình độ khống chế phép thuật ma pháp hệ hỏa, Charity có thể được xưng là dày công tôi luyện, ma pháp sư cấp bậc xấp xỉ hiếm có ai có thể mạnh hơn nàng.
Đáng tiếc nàng gặp phải Auckland, một tên yêu nghiệt ngay cả phép thuật tiếp nối cũng tính toán không sai chút nào, từ bảy tuổi đã bắt đầu sử dụng ma pháp không tiếng động như vậy, mỗi phép thuật hắn sử dụng, ngay cả thời gian ngâm xướng cũng có thể căn vừa đúng, khi Charity vừa mới xoay qua tường băng cũng nhanh chóng đọc ra bạo viêm vũ thì đã rơi vào trong thủy liên y Auckland bố trí ở bên cạnh tường băng, ngay cả phương hướng tránh né tốc độ cùng với điểm dừng chân của Charity hắn cũng có thể tính chính xác không lệch quá nửa bàn tay, gần như từ đầu đến cuối Charity đều chật vật tránh né ở trong phép thuật nối liền không dứt mà hắn ném tới, lặp lại quá trình trúng chiêu, gian nan thoát vây rồi lại trúng chiêu.
Nếu không phải trên người có nhuyễn giáp da rồng có tính kháng ma rất tốt, chỉ sợ nàng sẽ không sống quá mười giây đồng hồ dưới tay Auckland.
Charity chưa bao giờ nghĩ một ma pháp sư có thể lợi hại đến trình độ này.
Diệp Lâm bĩu môi, nhìn về phía đối thủ của Xavier, sâu sắc cảm thấy thương hại nàng, rơi vào trong tay Xavier tâm tình không tốt, coi như nàng xui xẻo!
Bởi vì Auckland tốt xấu cũng là một dòng kỹ thuật, Xavier người ta chính là dòng tàn bạo a…
Xavier sắc mặt âm u, hai hệ quang lôi thì đã làm sao? Cản trở người nói thương yêu, tất cả đều phải thiêu chết, thiêu chết!
Bởi vì khí tràng mạnh mẽ kia, không biết vì cái gì, Archie đứng ở bên cạnh Xavier rõ ràng đã biến thành trạng thái vong linh, toàn thân lạnh lẽo độ ấm cực thấp lại đột nhiên sợ run cả người.
() Nhuyễn giáp: Áo giáp mềm
() Kháng ma: Chống lại hiệu quả của ma pháp, phép thuật
() Trọng giáp: áo giáp nặng; khinh giáp: áo giáp nhẹ
() Nhà học sâu xa: Gia đình có truyền thống học tập
() Nhận là lưỡi dao, độc nhận: lưỡi dao độc