Phía sau, Dương An rốt cục hiểu được nghĩa cái câu "tú tài gặp binh, có lý cũng không thể nói", đội ngũ kia căn bản không cho hắn cơ hội mở miệng nói chuyện, hai gã kiếm sĩ đã xông lên sườn dốc, muốn dùng thời gian ngắn ngủi xử lý hắn.
Dương An đương nhiên là có biện pháp dùng kỹ năng áp chế hai gã kiếm sĩ, nhưng này như thế sẽ ra tay trước biến thành ác ý công kích, thành đích ngắm cho người ta, toàn bộ đội ngũ đồng loạt ra tay, đến lúc đó dù là đá cũng phải nát.
Mà lúc này cho dù chịu đòn đợi phản kích cũng không có ý nghĩa, những gã kia căn bản là không thèm để ý ác ý công kích gì gì đó, hơn nữa hai gã kiếm sĩ cũng không giống Thiết Đầu, đều là kẻ có thực tài thực học.
Một người thì không sợ, hai người thì xong. Hơn nữa mấy thành viên còn lại cũng có thể tùy thời sẽ ra tay.
Biết rõ là Hắc Ám Thị Huyết giở trò quỷ, lại không có thời gian suy mưu tính kế, Dương An thật là buồn bực, biện pháp duy nhất bây giờ cũng chỉ có thể là chạy trốn.
Tật Phong Gia Tốc!
Nguyệt Ảnh Chi Vũ!
Dương An đồng thời mở ra hai kỹ năng gia tốc, tốc độ tăng lên gần gấp đôi, lao thẳng về hướng hai gã kiếm sĩ đang tới.
Được kỹ năng gia tốc buff, tốc độ của Dương An nhanh như một cơn gió, hơn nữa có lĩnh ngộ mới với Nguyệt Ảnh chi vũ, thân pháp càng thêm phiêu dật linh động mà lại quỷ dị.
Chỉ trong chớp mắt, tốc độ của Dương An đã tăng lên cực nhanh, hai gã kiếm sĩ còn chưa kịp phản ứng, "Sưu ~" một tiếng, Dương An lắc mình xuyên qua hai giáp công của hai kiếm sĩ x.
Cước bộ không ngừng, Dương An thẳng lao thẳng xuống dưới sườn dốc.
Nhìn thấy Dương An chạy trốn, nguyên tố thao khống sư ban đầu hò hét muốn đuổi Dương An đi giờ lại lệnh cho những đội viên còn lại đồng loạt công kích, nhiệm vụ của bọn hắn căn bản không phải phải đuổi "thái điểu" x này rời đi, mà là muốn đem hắn xử lý.
Vô số nguyên tố ma pháp cùng mũi tên đều bắn về phía Dương An, nhưng thân pháp của Dương An quá mức quỷ dị, giống như một điệu múa hoa lệ trong đêm tối, thân ảnh phiêu dật chớp động, biến hóa không ngừng, này đó công kích căn bản là không thể ngắm trúng, tất cả đều thất bại.
Mà lúc này tất cả người chơi ở tầng hai đều bị tốc độ cùng thân pháp quỷ dị của Dương An làm cho khiếp sợ, tốc độ như vậy thậm chí đã vượt qua rất nhiều đạo tặc theo đường nhanh nhẹn.
Cùng lúc, Quỷ Hỏa đứng ở trên một bệ đá cao đã mở ra công năng ghi hình, quay lại chi tiết nhất cử nhất động của Dương An, sau đó đưa lên chiến minh.
Cung tiễn thủ x tên Ngả Gia này tuyệt đối không đơn giản.
Mà đối phó loại nhân vật này, Hắc Ám Thị Huyết chiến minh cũng chỉ có hai loại hành động, một là mời chào, hai là bóp chết.
Hai kỹ năng gia tốc chồng chéo nhau, tốc độ của Dương An nháy mắt đề thăng gần gấp đôi, hơn nữa thân pháp lại quỷ dị, liền dễ dàng chạy ra khỏi phía vòng vây của đội ngũ kia.
Chỉ trong tích tắc, Dương An đã ra ngoài hơn trăm mét.
Mà lúc này hai gã kiếm sĩ xông lên trước sườn dốc mới quay đầu, mục tiêu thoát đi, bọn hắn tự nhiên sẽ không buông tha như vậy, lại bắt đầu đuổi theo.
- Xem ra này hôm nay không thể lưu lại đây rồi!
Dựa vào trạng thái gia tốc, cước bộ của Dương An không ngừng nghỉ, như một làn gió linh hoạt tránh né đám quái vật mới sản sinh, một đường lao đi ra.
Lúc này, hệ thống lại thông báo có thư của Thiên Hành.
Bởi vì hai người còn chưa thêm hảo hữu, cũng chỉ có thể thông qua hình thức gửi mail mà trò chuyện.
Vừa tiếp tục chạy trốn, Dương An vừa mở hòm thư.
- Ngả Gia huynh đệ, bọn chúng sẽ không dễ dàng buông tha cậu như vậy đâu, bên ngoài có thể còn có người của bọn chúng, trước hết tạm thời tránh đầu sóng ngọn gió, tạm thời cậu lại bên chúng ta đi!
Thiên Hành gửi mail nhắc nhở.
Nhìn nội dung bức mail, Dương An không khỏi quay đầu lại nhìn về phía Thiên Hành, phát hiện hắn cũng đang cùng nữ mục sư của Lam Sắc Quân Đao nhìn mình.
Tuy rằng không biết Thiên Hành này có mục đích, nhưng Dương An biết hắn có ý tốt.
Cước bộ chậm lại, do dự một chút, đột nhiên Dương An thay đổi phương hướng, nhằm phía sườn dốc chỗ nhóm Thiên Hành đứng.
Thiên Hành nói rất đúng, bên ngoài có lẽ còn có người của bọn chúng, trước tiên tạm né mặt, cùng lắm thì về sau cố tránh bọn chúng là được.
Dương An hiện tại mắng nhiếc chính mình, tự cho là thông minh, khiến cho Thiết Đầu kia của Hắc Ám Thị Huyết chiến minh nhận hết sỉ nhục, còn tưởng rằng hung hăng giáo huấn hắn, lại nắm được lý trong tay, người khác không dám trả thù, nào ngờ người ta còn có hậu chiêu, dễ dàng có thể bóp chết chính mình.
Đội ngũ đuổi giết phía sau thấy Dương An đột ngột đổi hướng cũng rất kinh ngạc, nhưng mà, khi bọn hắn đang muốn nhân cơ hội hội đuổi theo đem Dương An xử lý thì lại nhận ra không thể không dừng lại, bởi vì bọn hắn thấy được nơi Dương An xông đến là một sườn dốc do một đội ngũ khác chiếm giữ.
Không chỉ tiểu đội đuổi giết này cảm thấy kinh ngạc, mà tất cả đội ngũ ở bên trong tầng hai này cũng có cảm giác tương tự.
Một người chơi thông thường nhảy vào địa điểm giết quái (bãi) của người khác, hành vi như vậy chẳng khác nào cướp quái, dưới tình huống bình thường, người chơi đã chiếm cứ địa điểm kia nhất định sẽ không chút do dự ra tay đem "kỳ đà" xử lý.
Thế nhưng hiện tại "thái điểu" x kia nhảy vào bãi quái của người khác, chẳng những không có bị công kích, mà đội ngũ kia tựa hồ còn hoan nghênh hắn.
Có thể chiếm một bãi quái tốt tại phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn này đoàn đội do người chơi có địa vị trọng yếu trong tam đại chiến minh dẫn dắt, mà trước ngực nữ mục sư đội ngũ này lộ ra một cái huy chương Lam Sắc Quân Đao, tiểu đội đuổi giết thấy vậy, đương nhiên cũng không dám đuổi theo, bọn họ tuy rằng lệ thuộc Ám Hắc Thị Huyết chiến minh, nhưng người như vậy bọn họ còn không thể trêu vào.
Nghi hoặc nhìn mục tiêu bình yên vô sự tiến nhập đội ngũ kia, tiểu đội đuổi giết cúi đầu đem tình huống báo lại, sau đó cũng chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi.
Quái vật tại sườn đá dốc này vừa mới bị giết hết một vòng, không có quái vật ngăn cản, Dương An dễ dàng đi lên.
- Cảm ơn!
Dương An hướng Thiên Hành tỏ vẻ cảm tạ, vô luận là hắn xuất phát từ mục đích gì, nhưng đúng là giúp chính mình, hay là có thể nói là cứu mình.
Tuy rằng lúc trước đã gặp qua, nhưng Dương An vẫn đánh giá lại một chút đội ngũ này, hai nguyên tố thao khống sư cùng một quang minh mục sư, cả ba đều là đại mỹ nữ khó gặp, thêm ngoại trừ Thiên Hành còn có một người chơi nam, là một băng phong kiếm sĩ.
Trong lúc vô ý, Dương An cũng không khỏi liếc nhìn nữ mục sư thuộc Lam Sắc Quân Đao kia một cái.
- Không cần khách khí, ngay từ đầu chúng ta đã muốn tổ đội cùng cậu, hiện tại vừa lúc, không biết cậu có nguyện ý tổ đội với bọn ta, điều kiện giống như lúc trước.
Thiên Hành cười cười nói.
- Uhm... Ha ha!
Dương An có chút xấu hổ cười cười, mới rồi chính mình còn cự tuyệt người khác mời, mà hiện tại Thiên Hành lại giúp hắn như vậy, Dương An đương nhiên biết Thiên Hành đang muốn giúp mình, cũng tức là đắc tội Hắc Ám Thị Huyết chiến minh.
Hiện tại Dương An có chút hối hận, họa là do mình tạo, giờ lại làm phiền người khác.
Bất quá lúc này hối hận cũng vô dụng, không nên làm đều đã làm, hơn nữa Thiên Hành có thể kêu mình lại đây, khẳng định không sợ bị liên lụy.
Nếu Thiên Hành nhiệt tình như vậy, tuy rằng không thích lắm nữ mục sư kia, nhưng Dương An cũng sẽ không tiếp tục từ chối.
Dương An phát ra thỉnh cầu nhập đội tới Thiên Hành, cười nói:
- Điều kiện gì cũng không cần, tôi cũng chỉ muốn nâng exp.
Thiên Hành tức thì tiếp nhận thỉnh cầu của Dương An, nhẹ giọng cười nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Hoan nghênh cậu gia nhập đội ngũ ta, hiện tại để ta giới thiệu cho cậu một chút đội viên của chúng ta đi!