Tử Thần Chi Tiễn

chương 193: dùng trí đấu 5x

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Người này thật mạnh, chính diện đối kháng mình cũng không phải đối thủ!

Dương An sắc mặt phi thường ngưng trọng, cố nén đau đớn mà ổn định cước bộ, mặc dù vẫn ở trạng thái vô địch của Nguyệt Ảnh Chi Vũ, không nhận sát thương, nhưng dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ, thân thể bị đánh cho đau đớn không thôi.

Khi hắn bị đánh bay, chín người Hắc Ám Thị Huyết đã bao vây lấy hắn, hơn nữa còn có một người thực lực mạnh mẽ tên "Hắc Tước" ở đây, không thể chạy trốn nữa rồi, Dương An đã chuẩn bị cho một phen ác chiến.

Dương An cẩn thận nhìn vào người đánh lén hắn từ sau lưng "Hắc Tước", trong mấy người này hắn là uy hiếp lớn nhất. Người này có thân mặc khinh giáp màu đen tuyền, chỉ nhìn vẻ bề ngoài đã biết không phải vật phàm, còn trong tay hắn, một thanh đại kiếm bốc lên ngọn lửa màu đen, lấy nhãn lực Dương An mà đoán, đây là một vũ khí cấp truyền thuyết.

Dương An sử dụng một cái Ưng Nhãn Nguyệt Độc.

Hắc Tước: Hắc Ám kiếm sĩ cấp , phó minh chủ Hắc Ám Thị Huyết chiến minh.

- x, khó trách mạnh mẽ như vậy, tệ nhất là hắn lại là phó minh chủ Hắc Ám Thị Huyết.

Dương An nhất thời kinh hãi, nhưng rất nhanh lại cố gắng trấn tĩnh lại.

Vào lúc Dương An đang kinh hãi, đồng thời Hắc Tước cũng âm thầm kinh ngạc, tuy rằng vừa rồi hai chiêu kia không phải đại chiêu gì, nhưng hắn tự tin đủ miễu sát một cung tiễn thủ x, thế mà cung tiễn thủ này ngoại trừ bị đánh bay ra thì có vẻ không hề dính chút thương tổn nào cả.

Cung tiễn thủ không giống chức nghiệp đạo tặc có nhiều kỹ năng giữ mạng, việc này làm Hắc Tước xem trọng cung tiễn thủ kia vài phần.

- Tiểu tử, ngươi không nghe thấy người của Hắc Ám Thị Huyết gọi ngươi đứng lại à?

Hắc Tước khinh miệt nhìn Dương An, bày ra một bộ dáng cao cao tại thượng, không để ai vào mắt.

- Phong Vân không phải nhà các người a, mấy người bảo đứng lại là ta phải đứng lại sao?

Tuy rằng đối mặt với cường giả x, nhưng Dương An lại không có ý lùi bước chút nào, trái lại còn có chút khinh thường. Ác danh của Hắc Ám Thị Huyết Dương An cũng có biết, là chiến minh tai tiếng nhất Tam đại chiến minh trong liên minh Quang Minh.

- Con bà nó, gọi mày đứng lại mày phải đứng, Hắc Ám Thị Huyết làm việc phải nói lí do cho mày sao!

Mấy người Hắc Ám Thị Huyết nhao nhao lên.

- Hắc Tước đại ca, chính là tiểu tử này cướp quái của bọn em, còn không biết dùng thủ đoạn gì đem em giết chết, lại còn vũ nhục Hắc Ám Thị Huyết.

Thiết Đầu đi đến bên cạnh Hắc Tước "đi xe kích".

Vừa rồi Thiết Đầu nhận được tin Hắc Tước cũng vào khu vực này, đang muốn đi đến cùng Hắc Tước tụ họp, không ngờ oan gia ngõ hẹp đụng phải Dương An, chút nữa bị hắn trốn mất, may là Hắc Tước lại trùng hợp ra tay giúp đỡ, bây giờ có cường giả x Hắc Tước áp trận, thù cũ có thể báo, tự nhiên là hắn sẽ "mô kích" giật dây Hắc Tước giết chết Dương An.

- Thì ra là ngươi, chính là tiểu tử đi theo sau Lam Nhị kia sao, ngay cả ngươi cũng dám khiêu khích Hắc Ám Thị Huyết chiến minh, coi như hôm nay có Lam Nhị cũng không thể cứu được ngươi.

Hắc Tước âm trầm nói. Hắn sao không biết tâm tư của Thiết Đầu, nhưng người của chiến minh mình bị thiệt thòi, không thể bỏ qua, bình thường cũng không ai để ý đến, nhưng hôm nay đúng lúc gặp được, hắn cũng thuận tay mà ra, vì chiến minh lập uy, làm cho người khác biết Hắc Ám Thị Huyết cũng không phải là dễ chọc vào.

Không nói hai lời, nói giết liền giết, Hắc Tước liền nhấc đại kiếm lên muốn một kích giải quyết Dương An. Nhưng Dương An vừa rồi còn có điểm sợ sệt bỗng vô cùng trấn định, còn cười lớn một tiếng.

Nghe được Thiết Đầu vu oan chụp mũ, Dương An đã biết hắn giựt dây Hắc Tước x ra tay với mình, bởi vậy, nghe được Thiết Đầu nói vậy, đúng lúc làm hắn nhớ trên tay còn một lá bài tẩy, chính là đoạn ghi hình lúc đó.

Dương An sớm đoán rằng người chơi chiến minh kia sẽ không cùng mình nói đạo lý, hắn nhìn ngươi không hợp mắt, cho dù không trêu chọc vào hắn thì hắn vẫn tìm cớ mà giết chết ngươi, tổ chức càng lớn, chức vụ càng cao càng coi trọng sĩ diện, chú trọng thanh danh, tranh thủ lòng người. Tuy rằng Hắc Ám Thị Huyết chiến minh là một trong ba cự đầu của liên minh Quang Minh, nhưng có đôi khi có mạnh hơn nữa cũng không thể nào chống lại dư luận của quần chúng.

- Ha ha ha!!

Dương An tận lực mà cười, khiến cho người chơi xung quanh chú ý đến vây lại xem.

- Hắc Ám Thị Huyết quả nhiên danh bất hư truyền, đổi trắng thay đen, lý hoàng chiết khúc, chịu thua không được, rõ ràng là công bình quyết đấu bị thua, lại nói rằng người ta dùng thủ đoạn, rõ ràng là thành viên Hắc Ám Thị Huyết cướp quái, lại nói thành bị người cướp quái…

- Nhưng mà đành chịu, các ngươi Hắc Ám Thị Huyết không thèm nói lý lẽ, các ngươi đến giết ta đi, sau đó ta trở về liền đem đoạn ghi hình lúc trước lên diễn đàn cho mọi người xem, đúng sai đều do công luận.

Dương An lớn tiếng nói lỹ lẽ.

Bị tiếng nói của Dương An hấp dẫn, rất nhiều người chơi đều dừng bước đến xem, thậm chí nhiều người đã mở ra chức năng ghi hình. Những người này phần lớn là người chơi không có bối cảnh, bọn họ tuy không dám nói gì, cũng sợ hãu hung danh của Hắc Ám Thị Huyết, nhưng sự sợ hãi cũng không thể ngăn cản được tính tò mò từ tổ tiên truyền xuống mà đến vây xem.

- À đúng rồi, đưa cả đoạn ghi hình ngày hôm nay lên nữa sẽ càng hấp dẫn người xem, thật may là ta có thói quen lúc nào cũng mở ra hệ thống ghi hình.

Dương An hơi hơi cười, nói:

- Hắc Ám Thị Huyết thần uy cái thế, Hắc Ám kiếm sĩ x mang thật nhiều thành viên x ép chết một người, không biết là mọi người sẽ nói gì a.

- Hừ, tiểu tử này thế mà phản khách vi chủ.

Hắc Tước bỗng nhiên dừng tay, đại kiếm đang định bổ xuống dừng lại. Hắn cũng ý thức được tiểu tử trước mắt không đơn giản, thế mà dám dùng thanh danh chiến minh uy hiếp chính mình, nhưng mình lại đuối lí, để cho người ta mượn cớ.

Mà nếu vứt chiến minh sang một bên không nói, mình là một cường giả x, tồn tại giống như truyền thuyết lại bị người ta nói lấy nhiều khi ít, nếu truyền ra thì hắn lấy mặt mũi đâu mà hoạt động, tuy rằng một mình hắn đủ giết tiểu tử kia hàng trăm ngàn lần, nhưng bây giờ chín người Hắc Ám Thị Huyết thật sự xông đến, làm cho người xem nghĩ rằng mình là một đám người cậy đông khi dễ ít. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

- Hê hê!

Dương An cười thầm, chứng kiến Hắc Tước buông đại kiếm ra, hắn biết mình đã thành công, càng là cường giả lại càng sĩ diện.

- Hừ!!!

Hắc Tước hung hăng trợn mắt liếc Dương An một cái, hắn tất nhiên sẽ không bị lời nói ba xạo làm lùi bước, ngày hôm nay hắn muốn đem tiểu tử này xử lý, hắn bây giờ là muốn danh chính ngôn thuận đem tên này giải quyết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio