Khung cảnh trước mắt bỗng nhiên tối sầm rồi lại sáng lên, Dương An từ trạng thái tử vong hồi sinh lại, do đây là tỷ thí luận bàn hợp pháp nên không có trừng phạt tử vong.
Kết thúc tỷ thí, khung cảnh rừng cây nhỏ xung quanh cũng biến mất, hai người trở lại căn phòng ban đầu.
- Tôi thua!
Dương An khẽ cười nói, tuy có điểm không rõ ràng nhưng hắn thản nhiên chấp nhận kết quả.
Cuộc tỷ thí này chủ yếu so đấu tốc độ của song phương, bao gồm tốc độ công kích, tốc độ né tránh và tốc độ phản ứng. Chính vì thế Dương An cũng không có thi triển Nguyệt Ảnh Chi Vũ lợi dụng trạng thái vô địch miễn dịch toàn bộ sát thương cũng như sử dụng các kỹ năng khống chế.
- Ha ha, cậu hẳn còn đang thắc mắc lý do mình chết đúng không!
Tiễn Đãng Giang Hồ từ biểu hiện trên khuôn mặt đã hiểu tâm tư của hắn.
- Vâng, có chút không hiểu lắm.
Dương An nói:
- Lần cuối tôi đã tránh được mười lăm mũi tên rồi, lại không ngờ có một mũi tên bắn lén từ hướng khác xuất hiện, đúng là không thể hiểu nổi.
- Ha ha!
Tiến Đãng Giang Hồ cười, sau đó tiết lộ ra chỗ bí ẩn.
Hóa ra, ở lượt công kích cuối cùng Tiễn Đãng Giang Hồ bắn ra mười sáu mũi tên, không phải Dương An nhìn nhầm mà là mũi tên thứ mười sáu được bắn chậm lại một nhịp làm cho mũi tên này chậm hơn mười lăm mũi tên trước, khéo léo giấu mũi tên tất sát này đằng sau mười lăm mũi tên kia.
Dương An đã hiểu rõ, lúc này hắn cũng hiểu mình cùng cường giả truyền thuyết x thành danh đã lâu Tiễn Đãng Giang Hồ có rất nhiều chênh lệch. Không tính đến chênh lệch thuộc tính của trang bị x và x, chỉ cần kinh nghiệm chiến đấu cùng khả năng phán đoán tâm lý, hành động của đối thủ thôi cũng đã không theo kịp Tiễn Đãng Giang Hồ rồi. Dương An cũng không cho rằng việc Tiễn Đãng Giang Hồ nhìn ra vị trí xuất hiện của mình và phương hướng của mũi tên tất sát kia là ăn may.
Nhũng điểm này là hắn phải tích cực cải thiện sau này.
- Tuy rằng tôi thắng nhưng đánh giá với cậu cũng không có thấp đi, nếu như là sinh tử đấu thì người thua có lẽ là tôi.
Tiễn Đãng Giang Hồ cũng đã nhìn ra manh mối, biết Dương An chắc chắn còn giấu nghề nhưng cũng không có nói ra.
Kỳ thật Dương An cũng nhận ra Giang Hồ tương tự là còn lưu thủ.
- Cũng không sợ cậu chê cười, ngày trước thực lực của tôi khi ở x so với cậu kém hơn nhiều cho nên tôi khằng định cậu sẽ rất nhanh lên được x, khi đó chúng ta lại đấu thêm trận nữa nhé.
Tiễn Đãng Giang Hồ cuời nói, giống như lần này hắn không có thắng trận.
- Tốt, tôi sẽ đuồi theo rất nhanh đó, mấy cường giả truyền thuyết bọn anh cũng phải cẩn thận!
Dương An khẽ cười, câu nói có vẻ như trêu đùa mà thôi, nhưng bao hàm một ý tứ khác mà chỉ mình hắn hiểu.
Rời khỏi quyết đấu tràng, mấy người nói chuyện một chút rồi tạm biệt nhau, đa số mọi người tìm địa phương vắng vẻ logout nghỉ ngơi, ngủ một giấc cho khỏe, còn Dương An thì đi về phía trung tâm Bạch Vân thành, tới khu chợ ở quảng trường, Pháp Lỗ Địch không có việc gì làm, Điềm Diện Bao đã logout nên liền theo đuôi.
Ở một ngõ ngách trong khu chợ, Dương An tìm thấy Nhất Bất Trị, sau đó đem Truy Phong sáo trang cùng mấy viên bảo thạch tăng nhanh nhẹn cao cấp kiếm được giao cho hắn, để cho vị bằng hữu kia của hắn khảm nạm giúp.
Truy Phong sáo trang là trang bị cho cung tiễn thủ thiên về tốc độ, lại khảm thêm bảo thạch nhanh nhẹn có thể đem đặc điểm này phát huy đến tối đa.
- Tiểu Ngả đại ca, bằng hữu kia của em vừa xem qua, muốn khảm nạm ba kiện trang bị cấp truyền thuyết này cần ít nhất hai giờ.
Nhất Bất Trị sau khi đem thuộc tính của Truy Phong sáo trang và bảo thạch gửi cho bằng hữu kìa liền nhận được câu trả lời như vậy.
- Không sao, cứ kêu bạn em làm chậm rãi, quan trọng là chất lượng, thời gian không thành vấn đề.
Dương An thản nhiên nói.
- Đại ca yên tâm, em nhất định sẽ kêu bạn em làm thật cẩn thận, khiến trang bị hoàn mỹ nhất có thể.
Nhất Bất Trị vỗ ngực đảm bảo.
- Tốt lắm, thay anh cám ơn bạn em nhé!
Dương An gật đầu nói.
Nhất Bất Trị đem các món trang bị giá trị liên thành rời đi, Dương An liền mang theo Pháp lỗ Địch đi đến khu chợ.
- Lão Dương, trang bị cậu đã bán hết cho Tế Vũ rồi mà, còn đến khu chợ này lầm gì? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Pháp Lỗ Địch ngó đông ngó tây, cũng không biết hắn đang xem trang bị hay là soi gái.
- Không phải đi bán đồ, tớ muốn nhìn xem có trang bị mana nào tốt một chút không.
Dương An nói. Tuy rằng hắn không phải chức nghiệp pháp hệ những kỹ năng lại hao tốn mana kinh khủng, mà trang bị "Thủy Lam Chi Vương Giả hạch tâm" đã dùng để kích hoạt hoạt 'Hóa thạch Trường Nha Sư', vì thế vấn đề mana bây giờ khá cấp bách.
Tuy rằng sàn đấu giá cũng có bán các trang bị vật phẩm nhưng Dương An lại thích dạo phố ngắm chợ, nơi này giá cả rẻ có khi lại "vớt" được món đồ hời, nhưng cũng yêu cầu tính nhẫn nại khá cao.
Hoạt động"Thần Chi Thí Luyện Tràng" vừa kết thúc, rất nhiều người chơi kiếm được chút trang bị không tệ, bây giờ bán ra. Cho dù bây giờ là ban ngày nhưng khu chợ cũng rất náo nhiệt.
Bởi vì mỗi shop bán hàng đều không có sắp xếp gọn gàng, đủ thứ trên trời dưới biển, không giống như trong sàn đấu giá có phương tiện sắp xếp nên hai người Dương An phải phân công nhau hành động, chia nhau ra tìm tòi.
Trang bị mana là loại trang bị tương đối hiếm, số lượng ít lại được các chức nghiệp pháp hệ săn lùng nên có thể vừa xuất hiện đã có người mua. Bởi vậy, muốn tìm một kiện trang bị mana tốt cũng không phải dễ dàng, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Bất quá vận khí ngày hôm nay của Dương An coi như không tồi, cũng thể nói là vận khí của Pháp Lỗ Địch khá tốt. Sau hơn một giờ tìm kiếm, Pháp Lỗ Địch phát hiện ra một shop có bán trang bị mana.
- Tớ phát hiện một shop chuyên môn bán ra trang bị mana, nhưng đã có người nhanh chân đến trước, đang cùng chủ tiệm mặc cả. Cậu đến nhanh một chút, tọa độ là / .
(Dịch: tọa độ rất đẹp)
Nhận được tin tức, Dương An liền nhanh chân đi qua.
Vốn không rõ tại sao Pháp Lỗ Địch nói đây là shop chuyên bán trang bị mana, nhưng khi tới đây thì hắn cũng ngạc nhiên. Trong shop trừ bỏ mấy món trang bị hoàng kim của các chức nghiệp còn có năm chiếc đĩa kim loại tròn như quả trứng màu bạc to cỡ hai bàn tay, là trang bị mana.
Một shop có năm kiện trang bị mana. Dương An hiều vì sao Pháp Lỗ Địch thêm hai chữ "Chuyên môn".
Thần Ưng Chi Nhãn Ma Lực Bàn: vật phẩm đặc thù, tinh thần +, trí lực +, mana tăng lên %, tốc độ hồi phục mana tăng lên %, vật phẩm đặt ở hành trang có thể tác dụng, hiệu quả vật phẩm không thể chồng chất.
Dương An nhìn thuộc tính trang bị mana, phát hiện chỉ riêng thuộc tính tăng mana đã cao hơn hơn Vương Gia Hạch Tâm nhiều, là kiện trang bị hiếm có, nếu như có thể Dương An muốn mua hết toàn bộ.
Nhưng mà, đã có bốn kiện trong năm món bị mấy người chơi tới trước cầm trong tay, đang cùng chủ tiệm tranh cãi.
- Không bán là không bán, chúng mày có trả giá nhiều hơn nữa tao cũng bán, bỏ đồ của tao xuống rồi cút đi.
Chủ tiệm là một đạo tặc tên 'Bột Tử Ngạnh Quá Đao', hắn đang trừng mắt, chửi bới với mấy người chơi đứng trước shop của hắn.
- Thằng nhóc, cho mặt mũi còn không biết giữ, nhìn cho rõ, chúng tao là thành viên U Minh Quỷ Trảo, đắc tội chúng tao thì đừng nghĩ lăn lộn được tại Bạch Vân thành này.
Một người chơi hung ác nói, chỉ thấy mấy người bọn chúng lộ ra huy chương huyết sắc quỷ trảo, bên cạnh còn có Hắc Ám Thị Huyết huy chương.
U Minh Quỷ Trảo gia tộc là một trong ngũ đại gia tộc phụ thuộc Hắc Ám Thị Huyết chiến minh, cũng tức là mấy người chơi này thuộc Hác Ám Thị Huyết chiến minh.
- Tao không bán đồ cho gia tộc U Minh Quỷ Trảo, ĐKM, nếu mày không đi tao gọi người tới, khu này là địa bàn của Lam Sắc Quân Đao, Hắc Ám Thị Huyết dám làm loạn ở đây hả.
Bột Tử Ngạnh Quá Đao không có lùi bước, cũng không sợ mấy thành viên Hắc Ám Thị Huyết chiến minh này.
Mấy người chơi vừa uy hiếp chủ tiệm nghĩ lại, nơi này đúng là khu quản lý của Lam Sắc Quân Đao, những người chơi mở tiệm ở đây đều nộp phí bảo hộ, bon hắn mà nháo chuyện ở đây sẽ có rắc rối lớn, cuối cùng cũng bỏ lại mấy món trang bị mana.
- Hừ, mày nên cẩn thận một chút, đừng để bọn tao gặp mặt ở bên ngoài, nếu không thì…
Tên kia còn hung hăng bỏ lại vài câu nói sau đó dẫn mấy thành viên rời đi.
- ĐKM…$%^^(^$..
Sau khi mấy người Hắc Ám Thị Huyết rời đi, Bột Tử Ngạnh Quá Đao còn mắng chửi một hồi, giống như cùng mấy người này có thâm cừu đại hận.
Thấy mấy người chơi kia rời đi, Dương An nhẹ nhàng thở ra, lôi kéo Pháp Lỗ Địch đi tới trước cửa hàng, ngồi xổm xuống.
- Huynh đệ, những thứ này có bán không?
Dương An chỉ mấy món trang bị mana, thản nhiên hỏi, hắn cũng không có cầm lên xem xét, sợ chủ tiệm có tính khác người, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, trêu chọc hắn điên lên mà không bán đồ thì vui.
- Bán, tất nhiên là bán rồi!
Thái độ Bột Tử Ngạnh Quá Đao thay đổi độ, tươi cười, cung kính, giống như một chuyên viên bán hàng chuyên nghiệp:
- Đừng nhìn mấy món có giá cao, mấy mốn trang bị mana này đều là đồ tốt, tôi khó khắn lắm mới mang ra được từ Thần Chi Thí Luyện Tràng đấy.
Không rõ tại sao thái độ của Bột Tử Ngạnh Quá Đao thay đổi như vậy, bất quá Dương An cũng không tìm hiểu sâu, mục đích của hắn chỉ là mua đồ mà thôi.
- Năm món trang bị này tôi mua hết, tính tiền cho tôi đi!
Dương An cũng không có mặc cả, hắn cũng thông hiểu giá cả thị trường, mấy món trang bị này giá cả dù cao nhưng bán thế cũng là hợp lý.
- Người anh em này thật sảng khoái, tôi giảm giá cho anh %.
Bột Tử Ngạnh Quá Đao cười nói, đem năm kiện Thần Ưng Chi Nhãn Ma Lực Bàn giao dịch cho Dương An.
- Đúng rồi, người anh em ra tay sảng khoái như vậy, có muốn mua vài thứ tốt không, bất quá hơi có chút vấn đề đấy.
Bột Tử Ngạnh Quá Đao đột nhiên hỏi.
- Oh! Vật gì thế, nếu hữu dụng tôi có thể mua giùm!
Dương An tò mò hỏi.
- Người anh em xem cho kỹ…
Bột Tử Ngạnh Quá Đao thần thần bí bí đem một khối đá màu đen trong suốt giống như trứng ngỗng từ trong hành trang ra…