Lộ Lan Thánh Địa nằm ở một tòa thành cổ khổng lồ tại trung tâm của Thiên Không Chi Đô. Là nơi bắt đầu của mọi sinh mệnh có trí tuệ ở đại lục Phong Vân, Lộ Lan Thánh Địa vốn là nơi tràn ngập sinh cơ và hơi thở tự nhiên.
Nhưng hiện nơi này lại bị yêu tộc vực ngoại chiếm lĩnh, khắp nơi là quái vật dị tộc hung tàn, đâu đâu cũng một màu ảm đạm, tang thương, yên lặng, tử vong. Cho dù nơi này sát mặt trời hơn đại lục Phong Vân nhưng đất trời chỉ một mảng u tối, mà Lộ Lan Thánh Địa nằm ở trung tâm mảnh đất này cũng bị bao phủ trong một màn trời tối đen, hung hiểm, thần bí và tà ác.
Sáu người Dương An bị truyền đến một khu kiến trúc phía nam Lộ Lan Thánh Địa. Thân ảnh vừa ngưng thật, hai mắt Dương An ngay lập tức quét về bốn phía. Tất cả đội viên đều ở xung quanh, không lạc một ai, xung quanh hai trăm mét cũng không có bóng dáng của con quái vật nào, nhưng mà sự xuất hiện của mấy người lại làm cho quái vật ở xa chú ý đến.
- Chạy về phía kia đi, trước tránh đi một chút.
Dương An ở kênh tổ đội hô lên, dẫn đầu đội ngũ vọt đến trốn sau một tòa kiến trúc cao lớn.
Thiên Không Chi Đô là một vùng đất lạ lẫm, tất cả mọi người đều hiểu được rằng phải vô cùng cẩn thận.
- Đây là Thiên Không Chi Đô? Tại sao bản đồ trên hệ thống của tớ chỉ thấy một ít chữ chỉ dẫn, ngoài ra đều tối đen vậy.
Pháp Lỗ Địch hỏi.
- Đây là một vùng đất hoàn toàn mới, hơn nữa cũng không nằm trên đại lục Phong Vân, chỉ có thể dựa vào chúng ta tự mình thăm dò từng chút một.
Dương An trả lời. Đây là lần thứ hai hắn vào Thiên Không Chi Đô, lần đầu là tiến hành khảo nghiệm cấp x, khi đó hắn còn tưởng rằng nơi này chỉ là một phó bản mà thôi. Không thể nghĩ ra rằng nơi đây chính là cố hương của đại lục Phong Vân. Mà trên bản đồ của Dương An cũng hiện lên vị trí của Đồ Tháp La Thành ở xa xa.
- Tiếp theo phải làm sao bây giờ? Vừa rồi tôi xem qua một chút thông tin của quái vật, đều là quái vật trên cấp , tùy tiện đánh động sẽ gặp phải phiền toái đấy, hơn nữa chúng ta cũng không biết tế đàn truyền tống kia nằm ở chỗ nào nữa.
Phá Nha hỏi.
Dương An chỉ về một phía vùng trời bị che phủ bởi một màu u tối:
- Mọi người nhìn xem, tôi cảm thấy phía đó tràn ngập khí tức tà ác, chắc chắn đó chính là Lộ Lan Thánh Địa, cũng là nơi con dị tộc á thần cấp kia ẩn thân.
- Cảm nhận của Tiểu Ngả chắc không sai, nơi đó chính là đích đến của nhiệm vụ lần này.
Ám Luân nói.
- Nhưng tôi cảm thấy nên tụ họp với những "hạt giống" khác trước đã, Bạch Vân không phải nói rằng những người khác cũng đã truyền tống đến nơi này hiệp trợ chúng ta sao, còn có bốn phân thân của quái vật nữa, tin rằng chuyện này tuyệt đối là quan trọng.
- Ám Luân nói không sai!
Dương An gật đầu, lập tức thả Lý Nhĩ Tư Chi Nhãn bay lên trời nhìn khắp bốn phía, rất nhanh phát hiện ra.
- Ở phía đông nam cách chúng ta một nghìn mét có vài người chơi, bọn họ đang bị quái vật vây công, mau đến cứu viện.
- Được, lập tức đi thôi!
- Chú ý cẩn thận, che dấu thân phận Tử Thần.
Mỗi lần ra tay trước mặt người chơi khác, sáu người đều đặc biệt chú ý che dấu thân phận Tử Thần, một số chiêu thức chỉ khi ở thân phận Tử Thần mới sử dụng ra. Các đội viên khác lập tức làm ra ngụy trang tương ứng, có điều trang bị đã đổi mới toàn diện nên cũng không cần che dấu, chỉ cần Quang Phong chuyển hoán Thập Giới Kiếm thành Quang Minh Chi Kiếm là xong.
(Quang Phong lần xuất hiện lúc Kiếm Vũ Phong Vân lên chiến minh dùng Quang Minh Chi Kiếm)
"Soạt ~ soạt ~ soạt ~…."
Sáu người đồng thời triển khai sáu đôi cánh trắng tinh sau lưng ra, lặng im bay lên trên trời, bày ra trận hình rồi hướng về phía tiểu đội kia bay đến.
- Ủa! Bọn họ là… Bọn họ là tiểu đội của Thiên Hành đại ca!
Trên không trung, Dương An mở ra chức năng phóng to hình ảnh trên mặt nạ, không ngờ đội ngũ đang bị vây công kia chính là đội ngũ do Thiên Hành dẫn dắt.
- Không thể tưởng tượng được mấy người Thiên Hành đại ca cũng được tuyển chọn làm "hạt giống" để tiến vào Thiên Không Chi Đô.
- Đúng là mấy người Thiên Hành đại ca rồi, chúng ta nhanh qua cứu viện.
Dương An lập tức hạ lệnh, nhìn thấy mấy người Thiên Hành, hắn cảm thấy vừa mừng vừa lo, ngay lập tức tăng tốc bay đến. nguồn TruyenFull.vn
Mấy người Thiên Hành không giống như bọn Dương An được xác định địa điểm truyền tống. Bọn họ là thông qua một trong tám cây cột trụ trời tùy cơ truyền tống đến bên ngoài Lộ Lan Thánh Địa. Không may là vừa mới truyền tống đến đã bị hơn ba mươi con quái cấp x tấn công.
- Chị Lam Nhị, chị xem phía bên kia có người bay đến kìa!
Vũ Dương sau lưng có một đôi cánh vừa niệm hỏa chú công kích quái vật vừa hô lên.
Lam Nhị lúc này cũng đang triển khai hai cánh cùng với Vũ Dương bay trên không, nghe được tiếng hô của Vũ Dương, lập tức nhìn đến, ánh mắt lộ ra hy vọng nở nụ cười. Tuy rằng tiểu đội của nàng đã hoàn thành mấy nhiệm vụ nhỏ cũng đạt được chút ít phần thưởng khiến cho thực lực tăng nhiều nhưng trong lúc bất ngờ bị tấn công khiến họ trở tay không kịp, chỉ có thể bị động phòng thủ rồi chạy trốn, hiện tại có người tới giúp, như ánh sáng cứu mạng vậy.
Sáu thân ảnh phi nhanh trên Thiên Không Chi Thành, người chưa đến nhưng cứu viện coi như đã đến. Ám Luân liên tục ném ra những chiêu thức quần thể trị liệu cũng như quần thể chúc phúc đến khiến cho đám người Thiên Hành cũng dễ thở hơn nhiều.
- Trời ạ, chuyện gì xảy ra thế này, tại sao công kích của mình lại cao lên nhiều như vậy?
Vũ Hàn vung kiếm chém đến đột nhiên hưng phấn kêu lên, giống như trúng số vậy.
- Thuộc tính ít nhất tăng lên tới %, hiệu quả chúc phúc của Lam Nhị không thể mạnh như vậy. Chẳng lẽ có người đến giúp chúng ta sao?
Thiên Hành thì vẫn bình tĩnh suy xét, mấy người bọn hắn bị kiến trúc xung quanh vây kín nên không thể nhìn đến tình huống trên bầu trời, nhưng bọn họ rất nhanh liền thấy được, mọi người không thể nén được mà lộ rõ vẻ mừng rỡ bởi vì bọn hắn nhìn thấy không phải ai khác mà chính là hảo huynh đệ của bọn họ —Dương An.
- Thiên Hành đại ca, mọi người cố gắng chống đỡ.
Dương An ở trên trời hét lên, mấy người bọn hắn đã đến phạm vi công kích được.
Phá Nha cùng Quang Phong hai người cận chiến trong đội lập tức đáp xuống, nhảy vào đám quái vật trước mặt đám người Thiên Hành, giết quái cứu người, mấy người chức nghiệp viễn trình thì bay đến bên hai người Lam Nhị bắt đầu tiến hành công kích. Ngay cả Ám Luân cũng hướng đến đàn quái vật ném ra những phép thuật nguyền rủa quần thể để hạ thấp thuộc tính của quái vật.
Có sáu người Dương An gia nhập, thế cục rất nhanh xoay chuyển.
Phá Nha cùng với Quang Phong thì giống như hổ nhập bầy dê, điên cuồng triển khai chém giết. Pháp Lỗ Địch thì tiếp tục sử dụng ngón nghề hắn am hiểu nhất: đánh bom liều chết, cứ một đợt hơn mười con Bạo Diễm Phong và Địa Lôi Chu đồng thời bay đến một con quái vật tiến hành tự sát tập thể, hai đợt như vậy có thể giết chết một con quái. Mạnh Tử Lăng thì lợi dụng Không Gian Bạo Phá phạm vi nhỏ tiến hành oanh tạc, Dương An thì bắn ra những mũi tên chết chóc với tốc độ cực hạn.
Thuộc tính phòng ngự và lượng máu của quái x đều hơn nhiều quái x nhưng mà đối với mấy người "không bình thường" như bọn Dương An, mỗi người đều lên x, mặc trên người không phải sáo trang á thần cấp thì là sáo trang thần cấp thì mấy con quái vật x đó cũng không khác gì mất con tiểu quái bình thường lắm.