Quý Tu Niên tự nhận trí nhớ của y không tệ lắm, tuy đôi khi chỉ gặp nhau có một lần duy nhất nhưng y vẫn có thể nhớ sương sương người đó tròn méo ra sao luôn!
Vậy mà năm người đứng trước mặt y, trừ bé Fanboy ra thì đứa nào cũng lạ hoắc, cho nên không khỏi buột miệng hỏi thăm một chút.
Chỉ là câu hỏi này của y lại làm cho đứa kia sợ khiếp!
"Mấy anh trai ơi, ổng đang hỏi thăm tụi mình hở?!"
"Hình...hình như là.."
"Clm hình cái gì mà hình, y có thể nhìn thấy chúng ta đó, trời ơi cú tuiiiiiii!!!!!"
...
Quý Tu Niên vốn dĩ cảm thấy mấy người này chỗ nào cũng kỳ lạ.
Hiện tại y cảm nhận được bọn họ thật sự không đúng lắm!
Y có thể nhìn thấy chúng ta là cái quỷ gì?
Bốn đứa, đứa nào cũng to cao, đứng thù lù trước mặt thế kia, nếu không nhìn thấy chứng tỏ người đó bị lé %.
Mà khoan...
Quý Tu Niên lia mắt nhìn lại nhóm F, thấy hình như có gì đó hơi sai sai thì phải.
Đông Thành mấy nay nóng kinh khủng, rất nhiều thực tập sinh muốn c ởi trần luôn để giảm nóng.
Thế nhưng bốn đứa này mặc toàn quần áo dài tay, nhìn cũng thấy nóng giùm luôn huống chi là người mặc.
Vậy mà bọn họ chẳng đổ một tí mồ hôi nào.
Lia mắt nhìn xuống, trên mặt đất chỉ chiếu đúng một cái bóng cao gầy của Lục Húc.
Bốn đôi chân không chạm đất và không có thêm một cái bóng người nào cả!
Con người không thể nào không có bóng, con người cũng không thể nào bay là là phản trọng lực thế kia...
Sự thật kinh khủng dần hiện ra, tim Quý Tu Niên như muốn ngừng đập, da đầu tê rần, ngay cả hít thở cũng không nổi.
Phản ứng của nhóm F bên này so với y không khá hơn là bao, bốn người tạo thành một cục tròn vo run lẩy bẩy.
Làm quỷ nhiều năm như vậy, lần đầu tiên bị con người nhìn thấy, với lại xíu nữa có khi bọn họ có thể ngỏm lần thứ nữa đấy!
Quý ảnh đế hoang mang một lúc sau đó tự cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại.
Tuy không phải là lần đầu tiên y nhìn thấy mấy thứ kì lạ, nhưng hôm nay tận mắt thấy con ma, cho nên hơi khó load.
Vất vả lia mắt nhìn sang chỗ khác, Quý Tu Niên quay sang hỏi cậu fanboy: "Cậu đi cùng bọn họ hả...!mấy người quen nhau sao?"
Từ lúc gặp được ảnh đế, Lục Húc vẫn luôn quan sát phản ứng của y.
Sắc mặt tái mét vì đột nhiên nhìn thấy ma của vị ảnh đế nọ làm cậu xác nhận được một điều, đột nhiên gặp ma, Quý Tu NiênNiên sẽ khiếp sợ, chắc chắn không hề "quen" nhìn thấy ma thấy quỷ.
Lục Húc đoán già đoán non vài phút thì nghe Quý Tu Niên hỏi, gương mặt cậu ngay lập tức trở nên hoang mang, "Hở? Bọn họ là ai? Anh Niên đang nói đứa nào vại? Em ở lớp A á anh, mọi người về hết gòi mà, chỉ còn có mỗi em thôi...."
Biểu tình ngây thơ vô số tội của nhóc con hiển nhiên không hiểu mình có ý gì! Có nghĩa là, cậu ấy không nhìn thấy đứa đứng thù lù ở kia.
Ảnh đế sau khi biết bé Fan nhà mình không hề thấy mấy thứ kì dị nọ thì lâm vào trầm mặc.
"Anh ơi, anh sao vậy ạ?" Giọng điệu Lục Húc thân thiện gần gũi, thể hiện rõ tình cảm dạt dào, quan tâm của hậu bối đối với tiền bối đáng kính.
"Không có gì, lúc nãy tôi nhìn lầm thôi, không liên quan đến cậu" Quý Tu Niên cố gắng không nhìn người kia nữa, y cũng không có ý định nói ra dọa bé Fanboy.
Đúng lúc này cửa phòng đạo diễn mở.
Phạm Tăng vừa nói chuyện điện thoại vừa bước ra, nhìn thấy Quý Tu Niên cùng Lục Húc đang đứng gần lối ra thì thuận miệng hỏi một câu: "Hai cậu vẫn chưa về phòng à? Đứng ở đây làm gì thế?"
Hai người??
Hai..
Quý ảnh để lần thứ hai xác nhận, chỉ có y mới nhìn thấy được nhóc kia.
Tam quan của Quý Tu Niên sụp đổ ngay tức khắc, đầu óc y hiện tại loạn thành một đống, hoang mang chẳng biết làm sao.
Hạ Tinh Hoa cũng không thể tin nổi.
Quý ảnh đế nhìn thấy bọn họ á?! Sau khi khiếp sợ qua đi, F lại cảm thấy mừng như Tết đến xuân về bởi ngoài Đại nhân Lục ra còn có thêm một người nữa biết đến sự tồn tại của bọn họ.
Với lại Lục Đại nhân hình như đang giả vờ không thấy bọn họ nên nhóm F quyết định nhập diễn với Đại nhân nhà mình luôn!
Một người bốn quỷ cứ thế nhìn nhau chằm chằm, vừa thấy vi diệu vừa thấy hoảng hốt, Lục Húc không định tối nay ngủ ngoài hành lang nên nói với Qúy Tu Niên: "Anh ơi, nếu không có chuyện gì thì em xin phép về ngủ trước nhé!"
"Ừ, cậu đi đi" Tuy nói với Lục Húc nhưng tầm mắt y vẫn không hề xê dịch khỏi bốn đứa kia.
Lục Húc thản nhiên chào hỏi Quý ảnh đế rồi nhẹ nhàng bước lên cầu thang.
Đám Hạ Tinh Hoa nhìn nhau, cuối cùng chọn theo đuôi Lục đại nhân.
Với lại bọn họ có chút sợ Quý Tu Niên nên quyết định chầm chậm bay theo đại nhân lên lầu.
Lúc bay qua chỗ Quý ảnh đế, bọn họ còn không quên dừng lại chào hỏi,: "Thầy Quý đáng kính, không ngờ ngày hôm nay tui có thể gặp được Ngài, Ngài không biết đâu, tui với mẹ cực thích Ngài luôn á, nhất là cái bộ phim 《Gặp Ma》 ấy..."
《Gặp Ma》là một bộ phim thuộc thể loại huyền nghi phá án mà Quý Tu Niên thủ vai chính sau ba năm debut, chủ yếu truyền tải nhân tình ấm lạnh, lòng người hiểm ác, không hề liên quan gì tới "ma quỷ" thật hiện tại y cảm thấy mấy đứa quỷ đứng trước mặt mình không hiểu tại sao lại đáng eoo đến lạ làm y cũng chẳng biết làm sao cho đúng.
"Được rồi, bớt nhiều chiện lại đi" Đào Anh Bác thấy idol họ Quý hỏng được vui cho lắm thì mở miệng nhắc nhở đồng bọn.
Sau đó lễ phép gật đầu với y rồi giục tụi Hạ Tinh Hoa: "Đi mau đi mau, kẻo không đuổi kịppp"
Nhóm F ngay lập tức xếp thành một hàng, lần lượt chào Quý Tu Niên rồi đuổi theo Lục Húc.
Quý Tu Niên nhìn theo hướng đi của bọn họ, trong đầu có một suy đoán hoang đường...
Bốn đứa nó đang đuổi theo Lục Húc hở?
Nhưng mà hình như cậu ấy cũng không biết bản thân bị quỷ theo đuôi thì phải.
Trong lòng Quý Tu Niên hiện tại rất loạn, thậm chí còn muốn đi khám bác sĩ.
Bởi y cảm thấy mấy thứ điên rồ vừa nãy chắc là ảo giác, là y quáng gà nên nhìn lầm.
Phạm Tăng sau khi ra ngoài nói chuyện điện thoại xong thì quay lại, bắt gặp Quý Tu Niên đứng im không nhúc nhích, gương mặt quanh năm cool ngầu của y nhăn tít lại, thần sắc còn có chút khiếp sợ?
Hắn giơ tay lên, lắc qua lắc lại trước mặt người nọ, quan tâm hỏi: "Tu Niên, cậu đứng ngốc ở đây làm gì thế? Đang gặp phải chiện gì hở?"
"Tôi..." Quý Tu Niên chần chờ một lúc, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái: "Không có gì, tại hôm qua ngủ muộn nên bây giờ hơi mệt, anh Phạm này, tôi về đi ngủ trước haaa"
"Đi đi đi! Siêu sao mấy cậu phải ngủ đủ giấc mới tốt, về ngủ bù đi!" Hai người bọn họ đã biết nhau rất từ lâu nên hắn cũng hiểu rõ tình trạng mất ngủ của Quý ảnh đế hơi nghiêm trọng.
Vì nhìn mặt mũi của mình nên mới đến đây quay show, cho nên sự quan tâm của hắn với vị siêu sao đẹp trai này hoàn toàn là thật.
—
Đợi lúc Quý Tu Niên lên lầu, mấy gia hỏa kia đã sớm không còn thấy bóng dáng, cũng không thể biết được bọn nó có theo đuôi Lục Húc thiệt hay không.
Phòng ở sắp xếp cho các star mentor ngay kế bên phòng đạo diễn, rộng rãi hoành tráng lệ, tiện nghi thoải mái vô cùng.
Quý ảnh đế trở về phòng của mình, cảm thấy mấy thứ vừa nãy vớ vỉn hết sức.
"Trên đời này làm gì có ma với quỷ!"
"Nhất định là mình cuồng công việc quá nên bị hoa mắt thôi..."
_____
Gió đêm mát rượi, nhè nhẹ thổi, rèm cửa sổ bay lên bay xuống loạng choạng theo nhịp điệu của gió giống như hai đứa trẻ đang đùa vui.
Stop!
Ý thức được việc càng nghĩ càng cảm thấy sợ, Quý Tu Niên lập tức ngồi dậy đóng cửa sổ.
Chiếc rèm một lần nữa rơi vào yên tĩnh vốn có, tâm trạng của y theo đó mà bình tĩnh hơn.
Trên cửa kính là gương mặt vừa đẹp vừa ngầu, chỉ là ánh mắt có chút nặng nề, bộ dạng đầy bụng tâm sự.
Đến khi nhắm mắt nằm trong chăn ấm, Quý Tu Niên vẫn không nhịn được mà suy nghĩ tào lao.
Cuối cùng, một người luôn tin theo chủ nghĩa duy vật như Quý Tu Niên nhanh chóng moi điện thoại di động ra, search:
Kết quả tra được rất đa dạng.
Topic: 《Tôi phải làm gì khi gặp ma》
Top : Không nên hốt hoảng hay sợ hãi, thay vào đó hãy nhanh tay lấy điện thoại ra cùng chúng nó chụp hình bắt trend up mạng câu like...
..
"Xàm quá."
Quý Tu Niên cảm thấy kết quả tra được rất xàm, không hữu ích gì cả, với lại y còn cảm thấy mình mẫn cảm hơi quá rồi!
Y thoát giao diện, lướt lướt vài cái rồi click vào album ảnh, tấm hình mới nhất là cái chụp chung với Lục Húc hồi sáng.
Thiếu niên tuổi đẹp trai ngời ngời, bộ dạng vừa ngoan ngoãn vừa thông minh khiến nhiều người thích.
Quý Tu Niên cảm thấy Lục Húc rất tốt, nghĩ đến nhóc quỷ kia đi theo cậu làm y hơi lo lắng.
Tấm bùa hộ mệnh đeo trên cổ theo động tác nghiêng người của y mà lộ ra, Quý Tu Niên nắm lấy trong tay, thấy bình tĩnh hơn nhiều rồi.
ngôn tình ngược
Đây là món quà cuối cùng mà mẹ tặng cho y, đến tận ngày hôm nay y mới cảm thấy, có lẽ nó cũng có một chút tác dụng.
Quý Tu Niên nằm trên giường, lăn qua lăn lại mãi mà không ngủ được, trong đầu cứ nghĩ đến Lục Húc.
Nếu là ảo giác thì OK khỏi phải nói, nhưng nếu là thật, cậu nhóc kia sẽ gặp nguy hiểm ư?
Nhìn chằm chằm trần nhà hơn chục phút mà vẫn không thấy con ma nào xuất hiện, y liền an ủi bản thân: "Ngủ ngủ ngủ, ngày mai mọi thứ sẽ trở lại bình thường hết thôi"
"Ảnh đế chắc chắn nhìn thấy được chúng taaaa!"
"Tui cũng nghĩ như vậy ó, lúc tui chào hỏi, y có lùi về sau một chút cỉu đang muốn trốn ấy"
"Đại nhân ới, tụi tui hình như bị lộ mọe nó rồi, giờ phải làm sao đây ạ?"
F cùng Lục Húc lần lượt tiến vào KTX, đồng thời nháo nhào cả đám lên vì chuyện của Quý Tu Niên.
Lục Húc đương nhiên cũng chú ý đến thái độ của Quý Tu Niên, thấy hình như nếu y thấy được ma thật thì cũng là một cơ hội để mình ra tay với y dễ hơn.
Nghe thấy đám loi nhoi kia bắt đầu bàn tới chuyện có nên chạy trốn hay không thì Lục Húc cầm giấy bút ra viết viết vẽ vẽ...
"Mấy người không cần chạy trốn, nên như thế nào thì như thế ấy đi! Với lại, đừng có cố tình bay tới bay lui làm phiền y." Phòng có lắp camera giám sát, Lục Húc cũng không muốn máy quay quay cảnh mình đang tự kỉ nói chuyện một mình.
Được Đại nhân cho phép, F không còn xoắn xuýt nữa, bọn họ bay lên chào Đại nhân rồi chạy luôn.
Hạ Tinh Hoa đi được nửa đường thì quay lại, ghé vào cánh cửa, thò một nửa đầu ra hỏi Lục Húc: "Đại nhân ới, ngày mai lúc Ngài đi tập vũ đạo í, có thể cho chúng em đi chung được hong ạ?"
Lục Húc nhướng mày, cười cười rồi gật đầu, biểu thị tôi đồng ý
Hạ Tinh Hoa gào rừ một tiếng, vui vẻ bay đi, trước khi đi còn không quên đóng cửa cho Lục Đại nhân.
Sau khi nhóm F rời đi hết, căn phòng náo nhiệt trở nên tĩnh lặng hẳn.
Lục Húc trèo lên giường, nhắm mắt lại.
Vì là Tử Thần nên cậu có thói quen làm việc /, song bây giờ cũng có thể thử cảm giác làm con người ngủ nghỉ theo quy luật xem sao.
Sáng sớm hôm sau, Lục Húc cùng các thực tập sinh khác đến phòng tập.
"Lục Đại nhân buổi sáng vui vẻ!" Hạ Tinh Hoa dẫn đầu nhóm F đã sớm đứng chực trước cửa phòng tập vũ đạo, vừa thấy cậu đến là mở miệng chào hỏi, ánh mắt mong chờ dòm vào phòng tập.
__________________________________---.