II
Huệ Nha cưỡi lên lưng con sói tuyết Mevyh, nàng quay nhìn Xương Uy:
"Mi cũng lên đi."
Xương Uy nhặt lại con dao rồi leo lên ngồi phía sau Huệ Nha. Anh càng lúc càng ngạc nhiên hơn về những năng lực của cô bé này, nàng có thể dễ dàng điều khiển một con quái thú to lớn đến thế, chẳng lẽ nàng thật sự là một nữ thần ư?
Sau khi Xương Uy đã yên vị, Huệ Nha chỉ cánh tay trái về phía trước. Và con sói tuyết khổng lồ bắt đầu phóng mình lao đi vun vút xuyên qua rừng cây.
Với một tốc độ phi thường, con sói tuyết vượt qua cánh rừng chỉ trong thoáng chốc, nó tiếp tục chạy băng băng qua những vùng đất phủ ngập băng tuyết: Những thảo nguyên tuyết, những đồng hoa tuyết, những dòng sông tuyết...
Ngồi trên lưng con sói, Xương Uy và Huệ Nha phải cúi rạp xuống để tránh gió tuyết thốc vào mặt, họ cố gắng nắm thật chặt những đám lông lạnh băng trên lưng nó. Cảnh vật cứ lướt qua vù vù hai bên. Phía trên đầu, chim phượng hoàng Navarisa đang mở hết tốc lực bay theo.
Vài tiếng sau. Cuối cùng, con sói tuyết cũng đã đưa Xương Uy và Huệ Nha tới được một thành phố khác. Nhưng... nơi này còn điêu tàn hơn cả Illen. Những tòa nhà không những bị tuyết bao phủ mà còn đổ nát tan hoang như đã phải hứng chịu những trận động đất kinh hoàng, hay cũng có thể đã trải qua một cuộc chiến tranh thảm khốc.
"Tệ thật, lại thêm một thành phố chết nữa." - Xương Uy gìm lòng nói.
"Giờ phải làm sao?" - Huệ Nha hỏi.
"Đi tiếp." - Xương Uy đáp - "Cứ tiến thẳng về hướng Tây đi."
Con sói lại tiếp tục chạy, xuyên qua những tuyến đường của thành phố mà giờ chỉ còn là một bãi phế tích mênh mông. Tuyết rơi rào rạt khiến khung cảnh càng thêm bi ai, muộn sầu.
...
Một giờ sau. Con sói tuyết Mevyh lúc này đang chạy trên một hồ băng hết sức rộng lớn. Mặt nước đã đóng băng hoàn toàn, lớp băng rất dày và trơn trượt khiến nó phải giảm tốc độ, chạy nước kiệu. Xương Uy nhìn ra phía trước qua bờ vai Huệ Nha và những nhánh sừng của con sói, bờ bên kia xa tắp trong màn tuyết.
"Mi có cảm thấy không?" - Huệ Nha chợt nói, khi con sói di chuyển đến gần giữa hồ.
"Cảm thấy gì?" - Xương Uy hỏi.
"Có thứ gì đó đang đến." - Huệ Nha khẽ nói.
"Là thứ gì?" - Xương Uy bỗng thấy rờn rợn.
"..." - Huệ Nha không đáp, nàng đưa mắt nhìn xuống mặt hồ băng.
Xương Uy cũng bắt đầu nhận thấy mặt hồ băng đang rung lên nhè nhẹ, sự rung động ấy lan truyền lên qua cơ thể con sói, ngày một rõ hơn. Rồi anh chợt thấy ở phía dưới lớp băng dày kia dường như có một cái bóng rất lớn vừa lướt qua. Thịch! Nhịp tim anh đập mạnh, rõ ràng là có một sinh vật gì đó ở dưới đáy hồ!
"Chúng ta phải quay vào bờ ngay." - Anh nói với Huệ Nha. Nhưng đã quá muộn rồi...
BỤC! ẦM ẦM ẦM ẦM!!!
Mặt băng phía trước hai người đột ngột bị phá bung, những tảng băng lớn bắn văng lên không trung, và... một con quái vật khổng lồ đang vươn mình trồi lên khiến sóng nước dậy lên dào dạt! Đó là một con thủy quái Asgahnium với kích thước vĩ đại!!
Asgahnium: Thủy quái tuyết. Nửa trăn nửa rồng. Toàn thân phủ vảy trắng.
GRÀOOO!!!
Con thủy quái Asgahnium gầm lên một tiếng vang trời, nó mới chỉ nhô lên phần cổ và khúc thân trên mà đã cao lênh khênh như một tòa nhà mười mấy tầng, trên cái đầu rồng lởm chởm gai sừng của nó là cặp mắt màu xanh lam rực sáng.
Con sói tuyết Mevyh giờ thật bé nhỏ nếu so với con thủy quái, nó co rúm người lại gầm gừ một cách yếu ớt. Chim phượng hoàng Navarisa thì bay vút lên không trung hoảng hốt.
"Lạy trời, đây là hiện thực hay ác mộng?" - Xương Uy như cứng đờ người đi trong nỗi khiếp đảm, đôi đồng tử nâu nhạt trong mắt anh nở rộng hết mức.
"..." - Huệ Nha thì vẫn điềm nhiên ngước nhìn con thủy quái.
Trên khắp đất trời tuyết vẫn đổ xuống ồ ạt. Con thủy quái Asgahnium bắt đầu tấn công, nó há rộng cái mõm để lộ ra những chiếc răng nanh khủng khiếp như những khối nhũ đá, và rồi nó phóng đầu xuống tung ra một cú táp cực mạnh vào con sói Mevyh đang run sợ. Nhưng bản năng của con sói đã trỗi dậy đúng lúc, nó nhảy chồm sang một bên vừa kịp tránh khỏi cú táp. Những khối băng và nước hồ bắn văng tung tóe.
Con thủy quái lại điên cuồng tung ra liên tiếp những cú táp khác, những cú táp rùng rợn khiến cả một khoảng mặt băng rộng bị phá tan tành, những vết nứt lớn bắt đầu lan tỏa ra trên mặt hồ băng mênh mông.
Con sói Mevyh không ngừng phóng mình nhảy vùn vụt để tránh đòn, Huệ Nha và Xương Uy vẫn cố gắng bám trụ trên lưng nó. Nhưng rồi sau một cú táp sát sạt thì Huệ Nha đã bị hất văng đi, nàng ngã sóng soài xuống mặt băng lạnh buốt. Con sói cũng mất đà và nó cùng Xương Uy ngã trượt dài trên nền băng.
Xương Uy lắc đầu cho bớt choáng váng, anh lồm cồm bò dậy và quay nhìn lại phía sau, và anh phải chứng kiến một cảnh tượng nghẹt thở:
Con thủy quái đang phóng đầu xuống Huệ Nha với cái mõm rồng ngoác rộng hết cỡ!! Nhưng Huệ Nha vẫn không hề có một chút phản ứng gì, nàng chỉ bình thản ngước lên nhìn nó bằng đôi mắt đỏ - bạc trong veo.
Và...
PHẬP!
Bằng một cú táp hết sức gọn ghẽ, con thủy quái đã ngoạm lấy Huệ Nha và nuốt chửng nàng vào trong bụng.