Cái chuông cực lớn như một lồng giam đánh úp tới, mắt thấy sắp chụp lên đầu hai người, Kim Hỏa Hoàn trong tay Quân Yến bay ra, muốn cản trở cái lồng chuông kia, không ngờ chẳng có tác dụng, y liền phóng phù lục về phía cái lồng chuông.
Phù lục vừa phóng ra liền bốc cháy, tiếp đó là một tiếng nổ lớn, chẳng qua cái lồng chuông khổng lồ bị đánh như thế, vậy mà vẫn như cũ chẳng chút tổn hại.
Cái lồng chuông màu đen đậm, ở trên có đồ văn màu vàng lưu động, tràn đầy cảm giác huyền ảo.
Quân Yến thấy mình không thể làm gì cái lồng chuông này, chỉ đành kéo tay Quân Trì muốn né tránh, chẳng qua một thanh kiếm Ô Kim từ bên cạnh bay sang, bức Quân Yến lui một bước, vừa lúc cả hai bị lồng chuông chụp xuống.
Chỉ nghe thấy tiếng người gầy lùn cười lạnh bên ngoài, “Đây chính là pháp bảo chuông Cửu Chân của chân nhân, há có thể bị đám nhóc các ngươi đối phó, thật không biết tự lượng sức mình.”
Đó chính là tiếng cuối cùng mà Quân Yến và Quân Trì nghe được, lúc cái lồng chuông bao trùm lấy hai người, Quân Trì lập tức ôm chặt Quân Yến, theo thói quen bảo vệ đầu Quân Yến trong ngực mình, hắn cứ tưởng cái lồng chuông sẽ đè ép hai người thành đống thịt vụn, không ngờ khi phục hồi tinh thần lại, vẫn chưa có chết.
Quân Yến chui đầu ra khỏi người Quân Trì, bất mãn nói: “Lúc nãy ngươi ôm ta làm chi chứ, hại ta không có cách nào dùng chiêu.”
Quân Trì liền nói: “Lực lượng không bằng, tốt hơn nên tiết kiệm khí lực.”
Quân Yến không nói, chỉ đứng lên nhìn bốn phía, phát hiện bọn họ đang ở trong một nơi bốn bức tường sắt bịt kín, không gian không lớn, hai người nói chuyện nhưng không hề nghe thấy bất kỳ âm vang nào.
Quân Yến đi tới bên cạnh một vách tường, thò tay đánh ra một cỗ linh lực, vách tường lập tức xuất hiện đồ văn màu vàng, lực lượng bị phản ngược khiến Quân Yến lảo đảo ngã về phía sau mấy bước.
Quân Trì vội vàng chạy tới đỡ Quân Yến trong ngực, nhìn sắc mặt tái nhợt của y, không khỏi lo lắng nói: “Quân Yến, ngươi sao rồi, có phải bị trọng thương không?”
Quân Yến nhìn hắn, lắc đầu, lấy ra hai viên đan dược nuốt xuống, xếp bằng điều tức.
Quân Trì lo lắng nhìn y, cũng ngồi bên cạnh.
Quân Trì nghĩ, hai kẻ đó không làm hại tánh mạng bọn họ, chỉ giam cầm hai người ở nơi này, hơn nữa cộng với lời nói của nam nhân cường tráng lúc nãy, không thể phí phạm Thiên linh căn Quân Yến, liền đoán rất có khả năng chúng muốn bắt Quân Yến đoạt xá.
Hơn nữa người gầy lùn còn nói pháp bảo này là của một chân nhân, vậy mọi chuyện ít nhiều gì cũng dính líu tới một Kim Đan chân nhân.
Mặc dù Quân Trì không có tu vi, nhưng lại hiểu khá rõ sự tình trong giới tu chân.
Đối với Thiên Nhất thế giới, tu sĩ đạt tới Kim Đan kỳ đã rất lợi hại rồi, Kim Đan chân nhân cũng rất ít, chẳng qua dù có ít, cũng trong khoảng vài trăm người, Quân Trì quả thực không đoán ra vị chân nhân này là ai trong số vài trăm người kia nữa.
Quân Yến đang điều tức không có động tĩnh, trông nom y một lát, hắn liền đứng dậy thăm dò không gian, đưa tay vuốt ve bức tường, phỏng chừng bởi vì không có linh lực, cho nên bức tường không cắn trả hắn.
Nam nhân cường tráng và nam nhân gầy lùn bên ngoài không ngờ bắt người dễ dàng đến vậy, nhìn nhau cười nhạt một tiếng, thu hồi pháp bảo, cấm chế chung quanh bị hủy, trong nháy mắt biến đổi thành nơi Quân Trì Quân Yến đi lúc nãy, một mảnh rừng cây nhỏ.
Lúc này, Trình Tử Nga từ sau rừng cây thình lình xuất hiện, hỏi: “Sao rồi?”
Người gầy lùn nói: “Chân nhân xuất thế, ngươi nhất định không thiếu chỗ tốt.”
Trình Tử Nga nhìn chung quanh, gật đầu nói: “Các ngươi mau đi theo ta.”
Tiền viện Liễu gia phi thường bận rộn, lúc này mọi người đang dâng lễ vật mừng thọ cho Tông chủ Liễu gia Liễu Thắng Hải, đại đa số mọi người đều tập trung ở tiền viện đại điện, không khí vô cùng náo nhiệt.
Người cường tráng và người gầy lùn mang theo chuông Cửu Chân rời Liễu gia, một đường ra khỏi Hạ Nguyên Thành, đi về phía Bắc.
Quân Yến điều tức hồi lâu, khi mở mắt, sắc mặt đã tốt hơn rất nhiều, y nhìn về phía Quân Trì, Quân Trì đang nằm bên cạnh y ngủ thiếp đi.
Lúc Quân Yến lấy một bộ pháp y đắp cho Quân Trì, Quân Trì liền tỉnh lại, hắn nhìn Quân Yến, thấy trên mặt y có vài phần huyết sắc, mới nhẹ nhàng thở phào, “Ngươi sao rồi?”
Quân Yến thu hồi pháp y vào vòng tay trữ vật, sau đó nói: “Không sao.”
Quân Trì nói: “Ta mới kiểm tra gian phòng này rồi, rất kín kẽ, xem ra không có cách nào mở từ bên trong. Pháp bảo chính là pháp bảo, mười phần cao thâm.”
Quân Yến nói: “Chỉ tại tu vi ta chưa đủ.”
Quân Trì đưa tay sờ sờ tóc y, “Ngươi mới bao nhiêu tuổi chứ, tu vi chưa đủ? Ngươi còn muốn tu vi cao cỡ nào đây? Ngươi trong đám bạn cùng lứa, đã là nổi bật nhất rồi, chớ có nghĩ mình chưa tốt. Kỳ thật tất cả mọi chuyện đều là lỗi của ta, nếu ta không đòi đi Linh Thú viên, hết thảy sẽ không xảy ra.”
Quân Yến nói: “Ca ca, ngươi đừng nói thế, dù chúng ta có ở Đông viện, cũng chưa chắc an toàn. Tên nam nhân cường tráng nói có bức họa của ta, có thể thấy bọn họ muốn nhắm vào ta, mà từ khi ta đến nơi này, chỉ chuyên tâm tu luyện, người gặp qua ta cũng không nhiều, hơn nữa đều là người Đông viện, biết rõ tướng mạo ta lại càng ít, cho nên chắc chắn có nội gián. Nếu nội gián ở Đông viện, chúng ta dù ở Đông viện, cũng chẳng an toàn hơn tí nào.”
Quân Trì hít sâu, lại trầm mặc, nửa ngày sau mới lên tiếng: “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Ngươi có cách nào không?”
Quân Yến nói: “Chỉ đành đợi bọn họ thả chúng ta ra ngoài. Ca ca, xem ra người muốn bắt ta là Kim Đan chân nhân, ta bây giờ không thể đấu với một Kim Đan kỳ, nhưng nếu có thể cầu bọn họ thả ngươi, ta cam tâm tình nguyện để bọn họ sử dụng, cho dù là bị đoạt xá. Ta nghĩ, bọn họ chắc chắn sẽ đáp ứng.”
Quân Trì nghe y nói như vậy, sắc mặt lập tức tái nhợt, mắng: “Ngươi nói bậy bạ gì đó! Cái gì mà cam tâm tình nguyện bị đoạt xá? Ta sẽ không hi sinh đệ đệ chỉ vì sống. Ngươi cũng chớ có tỏ vẻ anh hùng. Muốn sống thì cùng sống, muốn chết thì cùng chết. Dù sao chết có gì đáng sợ, kiếp sau chúng ta tiếp tục làm huynh đệ.”
Hốc mắt Quân Yến hơi hồng một chút, y hít sâu một hơi, nói: “Vậy chúng ta cứ hành động tùy theo hoàn cảnh.”
Quân Trì đáp: “Cũng chỉ có thể như thế.”
Không biết đã bao lâu, hai người cảm thấy một trận gió thổi qua không gian, Quân Trì chỉ cảm thấy chóng mặt, cùng Quân Yến bay vọt ra khỏi không gian, ngã trên mặt đất.
Bên ngoài không gian là một thạch thất mười phần rộng lớn, dù trong thạch thất đã được viên Dạ Minh Châu soi sáng nhưng vẫn lộ ra một cỗ âm trầm như cũ.
Hai kẻ bắt cóc, người cường tráng ngồi trên ghế, người gầy lùn thì đứng trước mặt bọn họ.
Người gầy lùn cười nói: “Không ngờ chuyện lần này dễ dàng như vậy, thật may là có nha đầu Trình Tử Nga kia, chờ chân nhân sống lại, sẽ không thiếu chỗ tốt cho nàng.”
Quân Trì nhíu mày một cái, “Trình Tử Nga?”
Người gầy lùn nhìn Quân Trì, “Ngươi biết cũng không sao, ngươi không có chỗ hữu dụng, chúng ta đương nhiên không cho ngươi sống sót trở về.”
Quân Trì nói: “Các ngươi muốn đoạt xá, Quân Yến không muốn, khả năng thành công không lớn, cẩn thận chân nhân các ngươi thần hồn tiêu biến.”
Người cường tráng một chưởng đánh tới, Quân Trì bị tát trúng, ngã lăn trên mặt đất, kỳ quái nhất là, hắn không bị thương, chỉ cảm thấy hơi đau một chút.
Quân Yến vội vàng bảo vệ Quân Trì, ánh mắt nham hiểm phi thường hung ác, quét qua người cường tráng.
Người cường tráng chỉ cười lạnh nói: “Chân nhân chỉ đoạt xá một đứa nhóc mà thôi, không thể không thành.”
Gã nói xong, liền phân phó người gầy lùn, “Trước tiên giết hắn.”
Người gầy lùn định động thủ, thấy Quân Yến nắm chặt phù lục trong tay, người gầy lùn liền cười bảo: “Đại ca ta là Hóa Nguyên trung kỳ, còn ta là Hóa Nguyên sơ kỳ, đạo hạnh như ngươi, phù lục kia cùng lắm chỉ do tu sĩ Trúc Cơ kỳ vẽ, ngươi tưởng nó có tác dụng với chúng ta sao?”
Quân Yến cầm phù lục dán lên trán mình, nói: “Nếu các ngươi muốn giết ca ta, thì đừng mơ ta còn sống.”
Bởi vì động tác của Quân Yến, người cường tráng và người gầy lùn đều hoảng hồn, sau đó, Quân Yến còn nói thêm: “Chỉ cần các ngươi cam đoan ca ta an toàn, đáp ứng không giết hắn, ta liền phối hợp với vị chân nhân đó, tặng cái thân thể này cho ông ta.”
Y vừa nói xong, Quân Trì vội chen vào: “Không được!”
Quân Yến thò tay bưng kín miệng Quân Trì: “Ca ca, chỉ có thể như vậy.”
Quân Trì vừa tức vừa gấp, lại hận bản thân quá vô năng, nghiến chặt hàm răng, trong miệng toàn mùi máu tươi, chẳng qua vì bị Quân Yến bịt miệng cho nên không thể nói chuyện.
Người cường tráng nói: “Được, chỉ cần ngươi hảo hảo phối hợp, chúng ta sẽ không giết ca ca ngươi.”
Quân Trì hung hăng kéo bàn tay Quân Yến ra, “Không được! Không được!”
Quân Yến không để ý tới hắn nữa, ngược lại nói với người cường tráng, “Không biết khi nào vị chân nhân của các ngươi mới đoạt xá, có thể thả ca ta trước hay không?”
Người cường tráng nói: “Sao có thể thả ca ca ngươi dễ dàng như vậy, trừ phi thành chuyện trước đã, bằng không chúng ta không buông tha hắn, bất quá ngươi yên tâm, nếu chúng ta đã đồng ý với ngươi, chúng ta nhất định thực hiện lời hứa.”
Quân Yến nói: “Nếu đã như thế, vậy phiền các ngươi lập huyết thệ đi.”
Người cường tráng và người gầy lùn quả thật lập huyết thệ, lúc Quân Yến cũng muốn lập huyết thệ, Quân Trì hung hăng nắm lấy tay y, “Không được!”
Quân Yến đẩy hắn sang một bên, lập huyết thệ.
Quân Trì chỉ cảm thấy máu trong người như muốn sôi trào nhưng lực lượng hắn quá nhỏ bé, hoàn toàn không có cách nào cứu đệ đệ, y ngược lại vì hắn mà liều mình.
Lập lời thề hoàn tất, người gầy lùn đẩy tay giữa hư không về phía Quân Trì, Quân Trì cảm nhận được một cỗ lực lượng bài sơn đảo hải đánh úp tới, trong nháy mắt đẩy hắn về phía cái ghế góc phòng, cái ghế tự động buộc chặt lấy hắn.
() dời núi lấp biển.
Quân Yến lập tức nhìn về phía Quân Trì, người gầy lùn nói: “Yên tâm, chỉ cột hắn lại thôi, chờ ngươi giao thân thể cho chân nhân, chúng ta sẽ thả hắn ra.”
Người cường tráng liền nói: “Việc này không nên chậm trễ nữa, nguyên thân chân nhân ở âm hòe mộc quá lâu sẽ bị tổn thương, chúng ta nên nhanh chóng tiến hành nghi thức, để chân nhân có thể đoạt xá.”
() nơi quỷ hồn sống nhờ.
Người gầy lùn liền gật đầu, cũng đem Quân Yến tới trói lên ghế, sau đó bắt đầu thiết trí trong phòng.
Mà nam nhân cường tráng, dùng máu vẽ trận pháp, rất nhanh thì hoàn thành xong, sau đó gã đặt các linh thạch thượng phẩm vào đúng vị trí, vòng tròn trận pháp lập tức phát ra ánh sáng chói lọi.
Hoàn chương .
Đoạt xá:
Đoạt xá chính là một bí thuật nghịch thiên. Tu sĩ khi bị hủy thân thể, nguyên thần còn lại sẽ xâm nhập vào thân thể người khác. Cắn nuốt nguyên thần của người đó mà chiếm lấy thân thể.