Chương :Mộc U Cốc Bí Cảnh-Giao Ước
Lăng Tiêu Phong.
Tử Dận xem trong tay hồn bài, thầm thở dài một hơi, đây là hồn bài của Tiểu Vũ, thấy hồn bài của nàmg vẫn còn lành lặn, hắn nhẹ lòng một nửa.
Nghe Thần Hy nói nha đầu này lại tự đề nghị tham gia Mộc U Cốc bí cảnh, nghe vậy hắn cũng sửng sốt một thanh, theo lời Thần Hy nói, nàng cũng chỉ vừa luyện khí ba tầng đi.
Hắn thật sự lo lắng a.
Bên trong yêu thú đều là cấp cao, chưa kể những người đi vào tham gia cũng đều là luyện khí cao tầng tu sĩ, một nho nhỏ luyện khí ba tầng như Vũ Linh đi vào, không phải đi tìm chết sao?
Một tên so với một tên, chẳng có tên nào khiến hắn không lo.
Giờ cách Mộc U Cốc bí cảnh còn tám ngày nữa sẽ kết thúc, hắn vừa thả tâm nay lại nhấc lên, khoảng thời gian bí cảnh sắp đóng cửa mới thật sự là nguy hiểm.
Bấy lâu nay Vũ Linh luôn ở trên Lăng Tiêu Phong, rất ít cùng ngoại giới tiếp xúc, nhất định đối với bên ngoài hiểm ác hoàn toàn không biết, lỡ như bị người lừa dối thì sao?
Hắn tìm đâu ra một cái khác Vũ Linh a!
Mấy chục năm nay không để ý đến Mộc U Cốc bí cảnh, đó là vì cả Băng Cơ và Thần Hy đều đã qua thời gian tham gia, cho nên Tử Dận cũng quên mất điều này.
Lại nói nếu Thần Hy thông báo hắn sớm hơn, nhất định sẽ ngăn cản hoặc là cho nàng thêm một ít bảo mệnh đồ.
Giờ thì hay lắm, chờ đến nha đầu đó đi vào hơn năm ngày, Thần Hy mới báo lại cho hắn, đừng nói là ngăn cản, ngay cả việc đưa thêm pháp bảo bảo mệnh cũng không thể.
Hiện tại Tử Dận chỉ có thể nhìn chằm chằm vào hồn bài của Vũ Linh, hi vọng rằng nha đầu đó mạng lớn đừng bị giết chết là được.
Mà, nói đến thì tới thời điểm này mà nha đầu đó còn chưa chết, Tử Dận cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
Quả nhiên là Lăng Tiêu Phong đi ra đệ tử, mạng so đĩa còn dai.
(Vũ Linh: (-.-|||) sư tổ, ngài có chắc là đang cầu nguyện bình an mà không nguyền rủa ta sao?)
"Sư phụ"
Mộ Thần Hy xem Tử Dận vẫn cứ nhìn chằm chằm vào hồn bài của Vũ Linh, thật không biết Tử Dận có chuyện gì kêu lại kêu Mộ Thần Hy lên đây, kết quả là Mộ Thần Hy đến ngồi hơn nửa ngày, mà Tử Dận chỉ nhìn vào hồn bài không nói một lời.
Thật ra thương thế của Tử Dận còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng Tử Dận cũng không vội vàng lao đầu vào bế quan, phải lấy tâm thái thoải mái để điều trị mới là tốt nhất, hơn nữa Tử Dận bế quan đã ba năm, cũng nên ngưng lại nghỉ ngơi.
Cho nên tuy đối ngoại bế quan, nhưng thật ra Tử Dận cũng thường dừng lại thả lỏng, giống như hiện tại, chỉ là hắn có vẻ còn suy nghĩ quá bình thản rồi, bằng không tại sao lúc đi ra Tử Dận lại nghe tin Vũ Linh đi vào bí cảnh tìm chết.
Nha đầu đó là sợ hắn quá rảnh rỗi sao?
Mộ Thần Hy thấy việc Vũ Linh tham gia bí cảnh cũng không cần báo cho Tử Dận, nhưng khi Tử Dận hỏi Vũ Linh tình hình còn muốn gặp nàng, Mộ Thần Hy cũng chỉ có thể thở dài sau lại nhất nhất nói ra mấy năm này tình trạng, kể cả việc bắt Vũ Linh vào Động Hàn Thiên bế quan tu luyện, và cả việc đồng ý vào Mộc U Cốc bí cảnh.
Đúng như hắn đoán, Tử Dận nghe xong liền trở nên tối mặt, và kết quả lại thành thế này.
Mộ Thần Hy cau mi, đã ngồi hơn đây hơn hai canh giờ, thấy Tử Dận còn muốn tiếp tục như thế, Mộ Thần Hy nhịn không được lên tiếng kêu gọi lần nữa
"Sư phụ".
"Hưh? Oh, Thần Hy, ngươi đã đến khi nào?"
Tử Dận nâng đầu dời tầm mắt sang ngồi đối diện Mộ Thần Hy, lại kinh ngạc bậc hỏi, giống như lúc này mới giật mình nhận ra Mộ Thần Hy tồn tại.
Mộ Thần Hy: "..."
--- --- --- ---
Lưu Thẩm Nhã cầm trên tay lọ sứ, mặt hiện lên kích động.
Là Tẩy Linh Đan.
Không ngờ nơi này lại có Tẩy Linh Đan, thứ đan dược đã tuyệt tích từ lâu.
Nghe rằng nằm xưa Mộc Thương Phái là môn phái đứng đầu Tu Chân Giới, trong Mộc Thương Phái có một vị tiền bối tên là Thanh Huyền, vị này chính là người sáng chế ra loại đan dược có thể giúp tu sĩ thay đổi linh căn, được gọi là Tẩy Linh Đan, cũng chính là thứ trên tay nàng đây.
Nhưng sau một trận đại chiến giữa các môn phái, Mộc Thương Phái bị tận diệt, Thanh Huyền tiền bối may mắn thoát nạn đã mang tất cả tông môn điển tịch cùng Tẩy Linh Đan toa thuốc biến mất, sau cũng không ai nhìn thấy ngài ấy.
Không ngờ Thanh Huyền tiền bối lại đi vào Mộc U Cốc bí cảnh, còn đặt ra động phủ truyền thừa này.
Lưu Thẩm Nhã mừng rỡ vô cùng, chỉ cần nàng dùng Tẩy Linh Đan, như vậy nàng sẽ tẩy đi tam linh căn, trở thành chân chính song linh căn.
Tuy rằng kim hệ chỉ chiếm một trên mười, nhưng so với song linh căn thật sự vẫn có cách biệt về tốc độ tu luyện, nay có Tẩy Linh Đan và trước Lưu Thẩm Nhã lại có Bạch Đinh Quả có thể tẩy trừ tạp chất, như vậy sau này tốc độ tu luyện sẽ càng lên như diều gặp gió.
Trọng yếu nhất là sau khi thành song linh căn, Lưu Thẩm Nhã có thể đi vào nội môn, giống như Lưu Thiến Thiến được các vị trưởng lão coi trọng thu làm đồ đệ.
Tư nguyên, linh thạch, công pháp, nàng sẽ không còn mệt mỏi ngày đêm làm nhiệm vụ chỉ để đổi ít ỏi tích phân.
Lưu Thẩm Nhã nắm chặt tay thành đấm, cơ hội để nàng xoay mình đã đến, chỉ cần cho nàng nhất phi trùng thiên, nàng nhất định để những người xem thường nàng phải trả giá.
Lưu Thẩm Nhã hít sâu một hơi bình ổn lại kích động tâm tình, không phải chỉ là Tẩy Linh Đan, cơ duyên của nàng còn có một thứ quý giá hơn, là phù văn truyền thừa.
Sau khi hạ gục yêu thú hình con rối kia, Lưu Thẩm Nhã từ trán nó lấy được một viên đá có thể thay đổi màu sắc, trực giác cho biết thứ này vô cùng quý giá, Lưu Thẩm Nhã nhớ đến thạch tượng nhân mình hạ gục lúc trước, nàng chắc thạch tượng nhân cũng có viên đá này.
Trí nhớ Lưu Thẩm Nhã rất tốt, nàng nhớ rất rõ viên đá nằm ngay mắt thạch tượng nhân, nhưng khi quay lại từ chỗ tên tán tu kia, viên đá trên thạch tượng nhân cũng không thấy đâu.
Tên tán tu kia luôn bị nàng quan sát nên không thể động tay chân, khả năng hắn lấy viên đá là rất thấp, Lưu Thẩm Nhã nhíu mi, nếu không là hắn vậy là ai?
Nhưng nghĩ viên đá này so đôi mắt thạch tượng nhân to gấp ba lần, Lưu Thẩm Nhã cũng đành bỏ qua mà không suy nghĩ nhiều, chưa kể sau khi phá tan cấm chế trên kệ gỗ, Lưu Thẩm Nhã lấy được không ít trung phẩm và hạ phẩm pháp khí, nàng có thể dùng chúng đổi ra linh thạch cùng tư nguyên khi trở về.
Tiếp theo Lưu Thẩm Nhã đi đến đây và nhận được cơ duyên truyền thừa, Lưu Thẩm Nhã mắt trở nên sáng rực, giờ có phù văn truyền thừa, việc luyện chế phù triện của nàng thêm lưu sướng, thêm vào trong đây có ghi chép lại không ít phù triện cấp cao, chỉ cần Lưu Thẩm Nhã theo đó luyện chế ra, như vậy thì sức chiến đấu của nàng sẽ tăng lên đáng kể.
...
Còn Tô Duyệt bên này cũng có chính mình cơ duyên, ngoài thuật số thiên phú, Tô Duyệt còn là con em của luyện khí thế gia, cùng Mộ gia là hai gia tộc đứng đầu về luyện khí.
Lần này cơ duyên của Tô Duyệt không ngoài dự đoán chính là về luyện khí.
Thanh Huyền xây dựng động phủ này không phải chỉ có một truyền thừa điện, mà phân theo từng phương diện sẽ có đối ứng nơi truyền thừa, cho nên Tô Duyệt và Lưu Thẩm Nhã đều được dẫn đi đến nơi có truyền thừa thích hợp mình.
Nếu Tô Duyệt có luyện khí truyền thừa, như vậy sẽ giúp ít không nhỏ cho gia tộc mình, bởi vì Tô Duyệt đối với luyện khí phương diện, thiên phú của nàng không được tốt lắm.
Dù qua hai kiếp, Tô Duyệt cũng không thể thay đổi điều này.
Tất nhiên bên trong không phải chỉ có truyền thừa, chẳng hạn như Lưu Thẩm Nhã tìm ra Tẩy Linh Đan, nơi này còn rất nhiều những thứ khác đang ẩn dấu, mà tất cả đều là tùy duyên cùng vận khí.
Giống Lưu Thẩm Nhã, Tô Duyệt cũng tìm ra một thứ khác ngoài luyện khí truyền thừa, đó là một thanh kiếm, còn là trung phẩm bảo khí.
Ở Tu Chân Giới vũ khí phân thành thượng trung hạ ba bậc, và chia làm các cấp bậc như:
Pháp khí.
Linh khí.
Bảo khí.
Huyền khí.
Tiên khí.
Hạ phẩm bảo khí, thứ này ngay cả nguyên anh tu sĩ cũng không mấy người có được, trên tay Tô Duyệt cũng chỉ là thượng phẩm pháp khí, so với thanh kiếm này thật là không đáng nhìn.
Kể cả kiếp trước Tô Duyệt cũng chỉ dùng đến hạ phẩm bảo khí, nhưng khi đó nàng đã là nguyên anh trung kỳ, hơn nữa phải thập tử nhất sinh mới có được.
Mà Lưu Thẩm Nhã lại ở kim đan kỳ lấy đến tiên khí Trảm Thiên Kiếm, dù rằng Lưu Thẩm Nhã chỉ có thể phát huy sức mạnh của nó tương đương cực phẩm bảo khí.
Cũng vì như thế Tô Duyệt mới may mắn không bị Lưu Thẩm Nhã diệt sát, sức mạnh của tiên khí không là một phàm thai tu sĩ như Tô Duyệt có thể kháng trụ, nàng có thể chạy thoát còn phải lạy nàng mang đại khí vận.
Nhưng giờ Lưu Thẩm Nhã chỉ là một luyện khí kỳ, Trảm Thiên Kiếm cũng không có trong tay, mà Tô Duyệt tuy không có tiên khí như Trảm Thiên Kiếm, nhưng mà nàng hiện đang là luyện khí kỳ đã có trung phẩm bảo khí, so Lưu Thẩm Nhã còn may mắn, giờ có thanh kiếm này Tô Duyệt sẽ tăng sức chiến đấu lên nhiều lần.
(Hai chị này suy nghĩ thật giống nhau)
Tô Duyệt muốn, thanh kia Trảm Thiên Kiếm nàng nhất định phải lấy được, dù thiên đạo có ngăn thế nào nàng cũng nhất quyết không buông tha.
Tô Duyệt không biết, tương lai sau này vì nàng và Lưu Thẩm Nhã tranh đoạt Trảm Thiên Kiếm, đã dẫn đến biến cố ảnh hưởng rất lớn đến mọi thứ, cũng khiến cho vận mệnh vốn đã phát sinh thay đổi nay lại lần nữa lại tái lập.
Tuy Tô Duyệt hiện là luyện khí kỳ, nhưng thần hồn đã vượt xa tu vi là nguyên anh kỳ, dùng thanh kiếm này cũng không đáng ngại gì nhiều, ngoại trừ việc linh khí tiêu hao lớn.
Nhưng Tô Duyệt có cách khắc phục, nàng có hai đời lịch duyệt, từ nguyên anh trở xuống tu sĩ muốn Tô Duyệt e ngại đúng là không có, cho nên chỉ cần đánh nhanh thắng nhanh là được.
Nhưng có thể khiến Tô Duyệt e ngại trong tu sĩ đồng lứa cũng chỉ có ba người, một là Lưu Thẩm Nhã cái này thiên đạo sủng nhi, hai là ma tộc thiếu chủ Dạ Triệt, còn ba chính là Mộ gia Mộ Thần Hy.
Ba người này tương lai đều là nhân vật phong vân, nếu Tô Duyệt tương lai muốn trả thù Lưu Thẩm Nhã, ít nhất cũng phải lo lắng tới Dạ Triệt, người điên cuồng theo đuổi Lưu Thẩm Nhã, còn Mộ Thần Hy.
Người này trước nay tâm tư khó dò, và là người mà Tô Duyệt không muốn đối đầu nhất.
Tô Duyệt nghĩ mình đến đây, có lẽ là do ông trời không cho phép nàng đoạt Lưu Thẩm Nhã cơ duyên, nhưng lại bù cho nàng một cái khác cơ duyên không kém.
Chỉ là Tô Duyệt có phần không muốn khi nghĩ đến Lưu Thẩm Nhã tìm tới Tẩy Linh Đan, thật ra nếu so trung phẩm bảo khí trên tay mình, thì Tẩy Linh Đan kia không giá trị nhiều bằng, nhưng Tẩy Linh Đan ý nghĩa thế nào thì không cần nói cũng rõ.
Nó có thể làm thay đổi vận mệnh của một người.
Linh căn là thứ vừa sinh ra đã có, nhưng chỉ khi đến năm tuổi linh căn mới hoàn toàn ổn định, đến khi đó thì đã có thể bắt đầu tu luyện.
Hơn nữa linh căn là thứ huyền ảo khó đoán, không ai có thể hiểu rõ nó thế nào hình thành, nhưng một khi linh căn bị tổn hại, thì đó chính là điểm trí mạng của tu sĩ.
Quan trọng là ai cũng biết linh căn bẩm sinh mà có, vốn không thể thay đổi, nhưng với Tẩy Linh Đan, đều đó hoàn toàn có thể.
Tuy vậy, đây cũng xem như một hành động đi ngược thiên đạo quy tắc, mỗi người chỉ có thể dùng một lần Tẩy Linh Đan, dùng lần thứ hai hoàn toàn mất đi hiệu quả.
Tô Duyệt là thượng phẩm hỏa linh căn, vốn không cần đến Tẩy Linh Đan, nhưng Lưu Thẩm Nhã thì khác, Lưu Thẩm Nhã là tam linh căn, chỉ cần dùng Tẩy Linh Đan là có thể trở thành song linh căn thiên tài.
Chưa kể, tương lai sau này nhiều cơ duyên của Lưu Thẩm Nhã đều lấy linh căn của nàng làm tiền đề, nếu có thể ngăn Lưu Thẩm Nhã dùng Tẩy Linh đan chẳng khác nào cắt đứt hết tất cả cơ duyên phía sau?
Chỉ tiếc là Tô Duyệt sau khi giết Huyết Biên Bức thì lại đi đến nơi này, giờ chắc Lưu Thẩm Nhã đã tiếp nhận truyền thừa cùng Tẩy Linh Đan.
Tô Duyệt nhăn mày, nàng mơ hồ thấy mọi chuyện diễn ra ở đây giống như có người sau lưng an bày sắp đặt, cảm giác đó hiện lên từ khi Tô Duyệt đi vào nơi này, ngoại trừ lúc đầu gặp Lưu Thẩm Nhã và tên tán tu kia, nhưng sau nàng ngay cả cái bóng của hai người đó đều không thấy.
Tựa như bọn họ bị cố ý tách ra.
Lắc đầu, Tô Duyệt rũ bỏ tạp niệm, giờ là truyền thừa đến mấu chốt thời khắc, nàng không thể tiếp tục phân tâm như thế.
--- --- ---
"...Vị chủ nhân của động phủ truyền thừa, không, hay ta nên gọi ngài là chủ nhân của Mộc U Cốc bí cảnh-Thanh Huyền tiền bối?"
Trước khi vào bí cảnh, Vũ Linh ở Tiêu Diễm nghe đến Mộc U Cốc bí cảnh cùng Thanh Huyền lai lịch.
Mộc U Cốc bí cảnh được tạo ra bởi ba môn phái đứng đầu khi đó, trong số ba môn phái thì Mộc Thương Phái là môn phái mạnh nhất, Mộc U Cốc bí cảnh cũng được đặt tại lãnh địa của Mộc Thương Phái.
Sau này các môn phái gây ra xích mích, hai môn phái khác đều bị diệt phái, kể cả Mộc Thương Phái cũng không thoát khỏi kiếp nạn này, Mộc U Cốc bí cảnh theo đó cũng dần bị lãng quên.
Có tin đồn rằng, sư đệ của chưởng môn Mộc Thương Phái là Thanh Huyền đã mang những truyền thừa của môn phái rời đi, nhưng đi đâu thì không ai biết được.
Khoảng thời gian đó kéo dài chừng năm trăm năm, sau này mọi người gọi đó là năm trăm năm bóng tối, tất cả mọi ghi chép và lịch sử về năm trăm năm này đều biến mất, những ai tồn tại trong khoảng thời gian đó đều không ấn tượng gì hoặc đều đã chết, mỗi lúc nhắc đến họ đều tỏ ra sợ hãi và không thể nói ra bất cứ điều gì như bị một lực lượng vô hình ngăn cấm.
Sau sự kiện đó, Tu Chân Giới đã bắt đầu một trang lịch sử mới, các môn phái lần lượt ra đời và phát triển thành hiện tại bộ dáng.
Mộc U Cốc bí cảnh xuất thế sau sự kiện đó đã là ba vạn năm, nay Mộc U Cốc do ngũ tông ngoại trừ Vạn Phật Tông cùng nhau quản lý.
Vũ Linh có thể xác nhận bóng người là vị kia Thanh Huyền-người duy nhất sống sót sau sự kiện kia, để xác định suy nghĩ đó cũng vì năm nguyên nhân.
Thứ nhất, Mộc U Cốc bí cảnh không cho phép vượt qua luyện khí kỳ tu sĩ đi vào, dù là đại thừa kỳ Tôn Thượng cũng thế, mà người này tu vi khí thế đều đã đạt cảnh giới rất cao nhưng lại có thể vào đây, chứng tỏ người này vốn đã tồn tại trong Mộc U Cốc bí cảnh bao lâu nay, quan trọng là chỉ một tàn hồn mà có thể duy trì đến giờ không tiêu tán, có thể xác định thêm nhiều điều khác.
Thứ hai, từ lúc đi vào Thanh Nhãn Xà hang động, khi đi trong bóng tối, Vũ Linh mơ hồ cảm thấy mình như bị truyền tống, mặc dù chấn động rất nhỏ đến mức ngay cả tu sĩ cấp cao cũng khó nhận ra, nhưng một người luôn bị chóng mặt khi dùng truyền tống trận như Vũ Linh thì dù nhỏ thế nào cũng có thể cảm nhận được ít nhiều.
Trước kia Tiêu Diễm không ít lần cười nhạo Vũ Linh cái này tật xấu, tuy thường dùng truyền tống trận lên xuống ở Lăng Tiêu Phong, nhưng mỗi lần như thế Vũ Linh đều vẫn bị đau đầu dù trải qua ba năm cũng không thay đổi.
Mà cũng chính vì thế, nên Vũ Linh mới sinh ra nghi ngờ khi lại có cảm giác đau đầu chóng mặt lúc đi trong bóng tối, nhưng Vũ Linh đã nghĩ rằng do mình đi trong bóng tối quá lâu, cộng thêm trên người thương thế nên gây ra đau đớn, chính vì vậy Vũ Linh xem thường cho qua.
Giờ nhớ lại, khi đó không phải là mình đa nghi, căn bản Thanh Nhãn Xà động phủ không thể đi thông tới nơi truyền thừa này, mà là cần truyền tống trận a.
Nhất định là lúc chấn động sảy ra, nó đã kích phát truyền tống trận,