Tu Tiên Tại Đấu La

chương 131: 131: nghi vấn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời vừa dứt, người thanh niên kia cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp động thủ…

Phanh… Phanh… Phanh…

Ngay tức khắc, một trận sóng linh lực liền bắn ra, lập tức đem hai tên Hồn Thánh đánh bay ra xa.

Rầm… Rầm… Rầm…

Phốc… Phốc… Phốc…

Mặc dù lấy trạng thái phụ thể hiện tại, Mục căn bản là không thể đánh bại được hai tên Hồn Thánh, thế nhưng bao nhiêu đó cũng đủ để hắn phá bỏ trạng thái vũ hồn chân thân của hai người này.

Chỉ thấy sau khi bị chấn bay xa, trạng thái vũ hồn chân thân của Á La và Thâm Uyến lập tức bị đánh nát, cả người bị choáng váng trong chốc lát, miệng thì phun ra mấy ngụm máu tươi.

“Khốn kiếp, người này là ai, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?” Á La cố gắng kìm nén cơn đau, hỏi.

“Ta cũng không biết…”

Lời của Thâm Uyến còn chưa nói hết, không hiểu tại sao, hắn lại lập tức ngậm miệng lại…

Vù… Vù… Vù…

Chỉ thấy từ phía sau, một bóng người yểu điệu liền xuất hiện, rất nhanh đã đứng đối diện với Mục.

Tư Đồ lập tức thả ra khí thế của Hồn Đấu La, lạnh lùng nói: “Ta không cần biết ngươi là ai… Có điều, hôm nay ngươi lại dám ngăn cản Thánh Linh Giáo chúng ta làm việc, tội đáng muôn chết…”

Nói rồi, Tư Đồ lập tức hô lên: “Đệ Thất Hồn Kỹ - Vũ Hồn Chân Thân!!!”

Đinh linh… Đinh linh… Đinh linh…

Ngay khi lời của Tư Đồ vừa dứt, một tràng thanh âm mị hoặc liền vang lên, tiếp theo đó là một cỗ hỏa khí nóng rực, rất nhanh đã lan ra toàn bộ nơi này…

Ở một bên, nhìn lấy tình cảnh này, Thâm Uyến liền cười tà, nói: “Tư trưởng lão đã xuất chiêu rồi, chúng ta cũng phải nhanh chóng tham chiến…”

“Tốt!!!” Á La ở một bên đáp.

Phanh… Phanh… Phanh…

Một trận sóng hồn lực liền lan ra, rất nhanh đã đánh thẳng đến thân thể đang hôn mê của Lôi Ảnh.

Mặc dù hiện tại Mục đang phụ thể lên Lôi Ảnh, thế nhưng do cảnh giới của đối phương cao hơn hắn một bậc, thành ra Mục cũng không thể ứng phó kịp.

Phốc…

Bởi vì khí thế của Tư Đồ quá kinh khủng, thành ra vết thương trên người của Lôi Ảnh ngày càng trở nên tồi tệ.

Mục thầm nghĩ: “Thật không ngờ trong đám người này lại xuất hiện Hồn Đấu La…”

“Xem ra cũng chỉ có thể đợi bản thể đến giải quyết, lấy tình trạng hiện tại của Lôi Ảnh, ta căn bản là không thể duy trì phụ thể quá lâu, nếu như miễn cưỡng duy trì thì sẽ làm thương thế của nó trở nên trầm trọng hơn rất nhiều…”

“Đành phải tìm một nơi để trị thương trước vậy, sau đó thì tính tiếp.

” Mục thầm nghĩ.

Nghĩ rồi, Mục liền bấm ra mấy cái pháp quyết, tốc độ vô cùng nhanh, qua một cái nháy mắt là đã hoàn thành.

“Đi!!!” Mục hô lên một tiếng, sau đó thì dùng hai tay chỉ về phía của Á La và Thâm Uyến.

Vèo… Vèo…

Ngay lập tức, hai luồng ánh sáng màu đỏ liền chui vào trong cơ thể của Á La và Thâm Uyến, khiến cho bọn hắn lập tức trở nên trì trệ.

Đúng vào lúc này, vũ hồn chân thân của Tư Đồ cũng đã xuất hiện, một tràng khí thế kinh khủng liền dâng lên ngay sau đó.

“Đối đầu với ta còn muốn phân tâm, đúng là muốn chết…” Tư Đồ gầm lên.

“Đệ Tứ Hồn Kỹ - Hỏa Vực Yêu Hồ!!!”

Lời vừa ra, ngay dưới chân của Tư Đồ, cái hồn hoàn thứ tư màu tím liền phát sáng, rất nhanh đã đem hồn kỹ thi triển ra bên ngoài.

Vù… Vù… Vù…

Rất nhanh, một trận hỏa khí cực kỳ kinh khủng liền lan ra, cơ hồ là nơi nó đi qua, tất cả đều bị đốt thành tro bụi.

Nhìn thấy công kích của đối phương, Mục cũng không do dự mà bấm ra mấy cái pháp quyết, sau đó hô lên: “Huyết Quang Độn Thuật!!!”

Vù… Vù… Vù…

Lời vừa ra, thân ảnh được ngưng tụ từ máu tươi của Mục liền lập tức tan biến, rất nhanh đã hóa thành một đoàn huyết vụ dày đặc, lập tức bao trùm toàn bộ cơ thể của Lôi Ảnh đang nằm ở dưới đất.

Ngay sau đó, đoàn huyết vụ kia liền trực tiếp bay đi, mặc cho công kích của Tư Đồ sắp đến gần.

Mắt thấy con mồi đã chạy mất Tư Đồ liền gầm lên: “Còn đứng đó làm gì, không mau đuổi theo!!!”

Nói rồi, còn chưa đợi cho Á La và Thâm Uyến phản ứng, Tư Đồ đã lập tức đuổi theo.

Thời gian một cái hô hấp liền trôi qua, Á La và Thâm Uyến cũng lập tức đuổi theo.

Mặc dù trạng thái vũ hồn chân thân của Tư Đồ có tốc độ rất nhanh, thế nhưng Huyết Quang Độn Thuật của Mục cũng không phải dạng đùa.

Bởi vì hiện tại Mục đã đột phá đến Nguyên Anh Sơ Kỳ, mặc dù đang trong trạng thái phụ thể, thế nhưng tốc độ của hắn vẫn không hề giảm sút, cơ hồ là còn có phần gia tăng.

Cứ như vậy, dưới trạng thái phụ thể cùng thi triển Huyết Quang Độn Thuật, Mục đã thành công đem Lôi Ảnh cắt đuôi khỏi đám người này.

Bởi vì bị cắt đuôi, mặc dù đám người kia rất tức giận, nhưng bọn hắn cũng không thể làm được gì, dù sao thì bây giờ cũng đã quá muộn.

Á La liền hỏi: “Tư trưởng lão, bây giờ chúng ta làm sao ăn nói với giáo chủ?”

Nghe thấy Á La nhắc đến hai từ ‘giáo chủ’, sắc mặt của Tư Đồ lập tức trầm xuống, nàng lập tức ra lệnh: “Mau chóng tìm kiếm cho ta, nếu như trong đêm nay mà không thể đem đầu hồn thú kia tìm trở về, các ngươi cũng đừng nghĩ đến ngày hôm sau…”

“Vâng!!!” Á La và Thâm Uyến đồng thanh đáp.

Cứ như vậy, một tên Hồn Đấu La và hai tên Hồn Thánh lập tức lục tung cái Tà Ma Sâm Lâm, nhưng kết quả lại không hề phát hiện một chút dấu vết nào…

Quay trở lại đêm hôm trước…

Tại một hòn đảo hoang, bên trong một cái động phủ…

Lúc này, thời gian đã năm trôi qua, Mục vẫn ngồi đó bế quan, không làm bất kỳ việc gì khác…

Đột nhiên, Mục lập tức mở hai mắt ra, miệng lập tức lẩm bẩm: “Lôi Ảnh xảy ra chuyện rồi…”

Lời vừa dứt, thân ảnh của Mục đã không còn ở chỗ này, lập tức biến mất, chỉ còn để lại một cái động phủ lạnh lẽo…

Tà Ma Sâm Lâm…

Rào… Rào… Rào…

Tại một cái thác nước, tiếng nước chảy liên tục vang lên, át đi tất cả thanh âm tại nơi này.

Đột nhiên…

Vù… Vù… Vù…

Một tiếng xé gió liền vang lên, theo sau đó là một đoàn huyết vụ liền xuất hiện, rất nhanh đã bay xuyên qua cái thác nước, lập tức chui vào bên trong một cái hang động.

Vù… Vù… Vù…

Ngay khi vào bên trong, đoàn huyết vụ lập tức biến mất, để lộ ra một đầu hồn thú đang bị hôn mê.

Không sai, đây chính là Lôi Ảnh.

Bởi vì vốn đã bị thương rất nặng, lại thêm việc phải chống chọi dưới khí thế của một tên Hồn Đấu La, thương thể trên người của Lôi Ảnh càng lúc càng trở nên nghiêm trọng.

Lúc này, trong trạng thái phụ thể, Mục liền nghĩ: “Mặc dù trước đó Lôi Ảnh đã ăn một lượng lớn đan dược, thế nhưng dược lực vẫn còn chưa hấp thu hết, xem ra trước mắt phải giúp nó luyện hóa đống dược lực còn lại vậy…”

Nghĩ rồi, Mục lập tức chui vào trong cơ thể của Lôi Ảnh, nhanh chóng giúp nó luyện hóa dược lực.

Thời gian nửa canh giờ liền trôi qua, thương thế trên người của Lôi Ảnh cũng đã giảm đi mấy phần, không còn đáng ngại như trước.

Lúc này, cái Huyết Ấn của Mục trên người Lôi Ảnh cũng đã tan biến, thành ra bây giờ chỉ còn mỗi một mình Lôi Ảnh là nằm ở nơi này.

Vù… Vù… Vù…

Một tiếng sẽ gió liền vang lên, theo sau đó là một tên thanh niên xuất hiện.

Người này khoảng tầm tuổi, hai mắt có màu đỏ, trên khuôn mặt thì có hai vết sẹo dài, kết hợp mới mái tóc dài màu huyết hồng ở phía sau, quả thực trông rất giống một tên đại ma đầu.

Không sai, người này chính là Mục.

Sau khi nhận lấy vị trí chính xác từ Huyết Ấn, Mục đã lập tức kết thúc việc bế quan, nhanh chóng chạy tới nơi này.

Mặc dù tốc độ của Nguyên Anh Sơ Kỳ rất nhanh, thế do khoảng cách từ hòn đảo kia tới nơi này là quá lớn, thành ra sau nửa canh giờ, Mục mới xuất hiện tại nơi này.

Ngay lập tức, Mục nhanh chóng tiến lại, rất nhanh đã kiểm tra qua thương thế của Lôi Ảnh.

Sau khi đã kiểm tra qua một lượt, Mục liền thở ra một hơi dài, nói: “Xem ra là cũng chỉ là thương tổn khá năng, nhưng may mắn là không ảnh hưởng đến căn cơ, chỉ cần chữa trị mấy năm là có thể trở lại bình thường.

Nói rồi, Mục liền giúp Lôi Ảnh vận công, khôi phục thương thế.

Trong giúp Lôi Ảnh trị thương, Mục thầm nghĩ: “Không biết Lôi Ảnh đã làm cái gì mà lại bị một tên Hồn Đấu La cùng hai tên Hồn Thánh truy sát…?”

“Thôi thì cứ đợi nó tỉnh dậy rồi hỏi vậy…”

Cứ như vậy, Mục liền giúp Lôi Ảnh trị thương…

Rất nhanh, thời gian năm liền trôi qua….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio