Tu Tiên Tại Đấu La

chương 135: 135: ôm cây đợi thỏ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mục hô lên: “Nhật Nguyệt Song Kiếm!!!”

Oong… Oong… Oong…

Lời vừa dứt, Nhật Kiếm và Nguyệt Kiếm đã xuất hiện trong tay của Mục.

Cầm lấy Nhật Nguyệt Song Kiếm trong tay, Mục lập tức hô lên: “Nhật Nguyệt Thần Luân!!!”

Ầm… Ầm… Ầm…

Ngay tức khắc, nương theo sự điều khiển của Mục, Nhật Kiếm và Nguyệt Kiếm bắt đầu bay lên không trung, lập tức ngưng tụ thành hai cái hư ảnh mặt trời và mặt trăng, sau đó thì dung hợp lại với nhau, tạo thành một cái Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thu nhỏ.

“Đi!!!” Mục hô lên một tiếng.

Vù… Vù… Vù…

Ngay lập tức, Mục liền lùi lại phía sau, đợi sau khi cái phân thân của Tư Đồ lao vào thì liền đem Nhật Nguyệt Thần Luân đánh xuống, cơ hồ chỉ còn một chút nữa là sẽ xảy ra một trận bạo tạc.

“Bạo!!!” Mục lại tiếp tục hô lên.

Ầm… Ầm… Ầm…

Nhật Nguyệt Thần Luân lập tức bạo tạc, khiến cho cái phân thân của Tư Đồ bị chấn nát, thành ra Mục cũng đã thành công gây sát thương gián tiếp lên Tư Đồ.

Bởi vì mất đi cái phân thân, Tư Đồ lập tức bị cắn trả, chỉ thấy nàng liền bị choáng váng trong phút chốc, căn bản là không thể làm gì được.

Nắm lấy cơ hội này, Mục lập tức tế ra Phệ Huyết Châu, lập tức đem phần linh lực của bản thân truyền vào, chuẩn bị đánh ra một kích chí mạng.

Ngay sau khi đem linh lực truyền vào bên trong Phệ Huyết Châu, Mục liền giơ hai tay lên trên đầu, ở phía sau, cự nhân được tạo từ huyết khí kia cũng làm theo, rất nhanh đã giơ hai tay lên trời, lập tức ngưng tụ ra một thanh thương cực dài.

Bởi vì được ngưng tụ từ máu tươi, thành ra thanh thương này cũng có màu đỏ tươi, thân dài trượng, toàn thân tỏa ra một loại sát khí dị thường.

Mục hai tay kết ấn, sau đó hô lên: “Diệt!!!”

Phanh… Phanh… Phanh…

Nương theo sự điều khiển của Mục, thanh thương kia liền lập tức lao xuống, nhắm thẳng vào phần ngực của Tư Đồ.

Bởi vì bị choáng váng trong phút chốc, thành ra Tư Đồ cũng không có tránh né kịp, trực tiếp bị thanh thương này phá tan vũ hồn chân thân, sau đó thì bị nó đâm xuyên qua trái tim.

Rầm…

Cứ như vậy, thanh thương kia liền cắm xuống đất, còn Tư Đồ thì lơ lửng ở trên thân thương.

Phốc… Phốc… Phốc…

Sau khi phun ra mấy ngụm máu tươi, Tư Đồ liền cảm thấy toàn thân vô lực, cơ hồ là có thể chết đi bất cứ lúc nào.

Ở đối diện, Mục cũng lập tức thu hồi thần thông, nhanh chóng đáp xuống dưới đất.

Mặc dù hiện tại hắn không có bị thương gì quá nghiêm trọng, nhưng do đã tiêu hao một lượng lớn linh lực cho một chiêu chí mạng kia, thành ra lúc này, sắc mặt của Mục không được tốt cho lắm, trông vô cùng nhợt nhạt.

Có điều, đối với một chút thương thế này, Mục cũng không thèm quan tâm, chỉ thấy hắn lập tức đi đến bên cạnh Tư Đồ, một tay đặt lên đầu của nàng…

Mục hô lên: “Sưu hồn!!!”

Lời vừa ra, Mục lập tức dùng thần thức cường đại của bản thân xâm nhập vào đại não của Tư Đồ, rất nhanh đã tìm được toàn bộ ký ức của nàng.

Qua một lát, Mục liền đem cỗ thi thể trước mặt ném ra một bên, sau đó thì tìm một nơi khô ráo, bắt đầu khôi phục linh lực.

Đúng vào lúc này, Lôi Ảnh cũng đã xử lý xong đám đệ tử của Thánh Linh Giáo, hoàn toàn không để cho một tên nào chạy thoát.

Bởi vì đã trải qua một trận huyết chiến, mặc dù thương thế không có quá nặng, nhưng do tiêu hao linh lực quá độ, Lôi Ảnh cũng bị rơi vào trạng thái suy yếu như Mục.

Sau khi đến bên cạnh Mục, Lôi Ảnh liền hỏi: “Sư phụ, bây giờ chúng ta làm gì nữa?”

Mục đáp: “Trước hết thì cứ tập trung khôi phục linh lực đi đã, sau đó thì tính tiếp.

Thời gian rất nhanh đã trôi qua, sau vài ngày tu luyện, Mục và Lôi Ảnh cũng đã khôi phục về trạng thái đỉnh phong.

Lúc này, sau khi đã thu dọn bãi chiến trường, Lôi Ảnh liền hỏi: “Sư phụ, trong đám người này không hề có tên giáo chủ, người biết tên đó đã đi đâu không?”

Mục nhàn nhã đáp: “Cái này ngươi cũng không cần phải lo lắng, ta cũng đã có tính toán…”

“Theo như ký ức của nữ nhân kia, tên Ảm Ma này dường như muốn làm một việc vô cùng trọng đại, thành ra hắn đã giao cho nữ nhân này đi tập hợp toàn bộ đệ tử của Thánh Linh Giáo lại, tùy thời có thể nghe lệnh…”

“Nếu như ta không lầm thì có lẽ khoảng tháng nữa, Ảm Ma sẽ đến nơi này…” Mục cười cười nói.

Nghe thấy vậy, Lôi Ảnh lập tức hiểu hoàn toàn tình cảnh bây giờ.

Sau khi suy nghĩ một hồi, Lôi Ảnh liền nói: “Sư phụ, vậy bây giờ chúng ta…”

Mục cười tà, đáp: “Tất nhiên là ôm cây đợi thỏ…”

Thời nhanh như thoi đưa, rất nhanh đã tháng trôi qua…

Trong tháng này, bởi vì muốn giết chết tên Ảm Ma kia, Mục đã sử dụng một lượng lớn linh thạch để tu bổ và nâng cấp cho Hấp Huyết Trận, khiến cho nó có thể vây khốn một tên Hồn Đấu La trong thời gian dài, thậm chí ngay cả Phong Hào Đấu La một khi rơi vào nơi này thì cũng khó lòng mà thoát ra.

Ngoài ra, bởi vì đối phương là một tên Hồn Đấu La, chỉ còn cách Phong Hào Đấu La một bậc, thành ra Mục lại bố trí thêm một số bẫy rập.

Kỳ thực, thứ mà Mục bố trí cũng không phải là cái gì quá bá đạo, chỉ là một đống Bạo Tạc Phù mà thôi.

Thế nhưng, do số lượng Bạo Tạc Phù rất lớn, cơ hồ là hơn tấm, thành ra uy lực tổng hợp là cực kỳ kinh khủng, sợ rằng Phong Hào Đấu La cũng khó mà bảo toàn tính mạng.

Cứ như vậy, sau khi bày ra vô số thủ đoạn, Mục và Lôi Ảnh liền chờ con mồi sập bẫy…

Rất nhanh, Ảm Ma cũng đã xuất hiện…

Bởi vì Mục hiện tại đã tu sĩ Nguyên Anh Sơ Kỳ, thành ra phạm vi thần thức của hắn vô cùng rộng, cho nên ngay khi Ảm Ma vừa xuất, Mục đã có thể nắm được đường đi nước bước của người này.

Chỉ thấy ở phía Nam, cách nơi Mục và Lôi Ảnh khoảng dặm, một tên Hồn Đấu La liền xuất hiện.

Chỉ thấy người này là một lão già, nhìn bộ dáng thì có lẽ đã hơn tuổi, toàn thân gầy gò, ốm yếu, hai mắt thì thâm quầng, trên người có bốc lên một cỗ tử khí nhàn nhạt.

Không sai, đây chính là giáo chủ của Thánh Linh Giáo - Ảm Ma.

Ngay khi phát hiện Ảm Ma đã xuất hiện, Mục liền lên tiếng nhắc nhở: “Lôi Ảnh, mau chuẩn bị đi, tên kia sắp tới rồi!”

“Vâng, sư phụ!” Lôi Ảnh lập tức đáp.

Nói rồi, Mục lại nhắm hai mắt lại, một lần nữa dùng thần thức đảo qua, rất nhanh đã tìm thấy vị trí của Ảm Ma.

Có điều, khác với lần trước, lần này Mục không chỉ thấy mỗi một tên Ảm Ma, mà hắn còn thấy cả một đầu hồn thú đang không ngừng truy đuổi ở phía sau.

Chỉ thấy ở phía sau Ảm Ma, một đầu Hấp Huyết Chu Hoàng thân cao trượng, toàn thân đều là một màu đỏ rực, xung quanh còn bốc lên một mùi máu tươi nồng nặc.

Sau khi nhìn thấy bộ dáng của đầu hồn thú kia, Mục liền có chút kinh ngạc, thầm nghĩ: “Hấp Huyết Chu Hoàng tu vi năm, chỉ còn cách một chút là đột phá tới cấp bậc vạn năm, không biết tên Ảm Ma này tìm được ở đâu…?”

Quay trở lại hiện tại…

Réc… Réc… Réc…

Đầu Hấp Huyết Chu Hoàng kia kêu lên một tiếng, sau đó thì lập tức tăng tốc, chuẩn bị áp sát tên Ảm Ma đang chạy ở phía trước.

Đối với hành động của Hấp Huyết Chu Hoàng, Ảm Ma dù sao cũng là một tôn Hồn Đấu La, thành ra rất nhanh, hắn đã lập tức phản ứng.

Chỉ thấy Ảm Ma lập tức dừng lại, cái hồn hoàn thứ nhất ở dưới chân liền sáng lên…

“Đệ Nhất Hồn Kỹ - Bạo Vũ Vong Thư!!!”

Vù… Vù… Vù…

Lời vừa ra, từ trên người của Ảm Ma, một cái trang sách liền bay lên, rất nhanh đã phóng to ra gấp mấy lần.

Sau khi ngưng tụ ra được trang giấy kia, Ảnh Ma liền điều khiển, hướng toàn bộ trang giấy về phía đầu Hấp Huyết Chu Hoàng, sau đó thì hô lên: “Bạo!!!”

Ầm… Ầm… Ầm…

Đinh… Đinh… Đinh…

Ngay lập tức, trang giấy kia liền nổ tung, tạo thành vô số mảnh vỡ sắc nhọn, rất nhanh đã bắn lên toàn bộ thân thể của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng.

Mặc dù chỉ là hồn kỹ thứ nhất, nhưng người thi triển lại là một tên Hồn Đấu La, thành ra uy lực của chiêu này cũng vô cùng lớn…

Sau khi nhận lấy một kích như vậy, mặc dù bản thân không có bị thương một chút nào, nhưng đầu Hấp Huyết Chu Hoàng dường như bị chọc giận, thành ra nó liền gầm lên mấy tiếng, tiếp đó liền nhảy lên không trung, dùng tám cái chân đâm thẳng về phía Ảm Ma…

Thấy vậy, Ảm Ma liền lập tức chạy về phía trước, bắt đầu ra sức dụ đầu hồn thú này về phía mấy cái bẫy mà Mục đã bố trí từ trước….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio