Ngay lập tức, cả Trương Vô Kỵ lẫn Trương Thanh Trúc, hai cái đồng tử trong đôi mắt đột nhiên co rút lại, hai con mắt cũng không hiểu vì sao mà trở nên đen ngòm, nhìn vào trông giống như là một cái vòng xoáy vô tận vậy.
Tiếp đó, từ trong đôi mắt của Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc, hai luồng ánh sáng màu đen liền bắn ra, phóng đi với tốc độ cực nhanh, hướng thẳng đến chỗ của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương.
Đột nhiên…
Gàoooo… Gàoooo…
Hai tiếng rống thảm thiết vang lên, cùng với đó là một lực áp bách kinh khủng.
Hơn năm trước, Mục có truyền lại một bộ đồng thuật trong Nhật Nguyệt Song Ấn, để cho hai huynh muội nhà họ Trương tu luyện, gọi là Hắc Đồng Luyện Ngục.
Hắc Đồng Luyện Ngục mặc dù đối với Mục là vô dụng, nhưng đối với những hồn sư như Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc thì đó chính là một bảo vật vô giá.
Sở dĩ có chuyện như vậy là bởi vì, sau khi tu luyện Hắc Đồng Luyện Ngục, tinh thần lực của hồn sư sẽ được tăng mạnh, cơ hồ là được nâng cao hơn rất nhiều.
Do đó, trải qua hơn năm khổ luyện, mặc dù Hắc Đồng Luyện Ngục của Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc vẫn chưa đạt tới cảnh giới cao nhất nhưng vẫn có thể lợi dụng tinh thần lực để phóng ra hai luồng ánh sáng để tấn công địch nhân, cái này gọi là Hắc Đồng Thần Quang.
Kỳ thực, Hắc Đồng Thần Quang rất giống với hồn kỹ thứ hai của Trương Thanh Trúc - Tinh Thần Trùng Kích, chính là một loại thủ đoạn công kích tinh thần.
Nhưng điểm đặc biệt của Hắc Đồng Thần Quang nằm ở chỗ, tùy thuộc vào tinh thần lực của người thi triển mạnh hay yếu mà uy lực của nó cũng khác nhau.
Chính vì vậy mà nếu đem ra so sánh, Hắc Đồng Thần Quang mạnh hơn Tinh Thần Trùng Kích rất nhiều.
Về phần cảnh giới cuối cùng của Hắc Đồng Luyện Ngục, đó chính là người thi triển có thể kéo địch nhân vào một thế giới huyễn cảnh, gọi là Hắc Sát Giới.
Tại bên trong Hắc Sát Giới, một khi mà đã sa chân vào chỗ này, trừ khi tinh thần lực của địch nhân còn đủ mạnh, nếu không thì chỉ có thể cam chịu việc bị người thi triển Hắc Sát Giới tra tấn tới chết.
Có điều, để mà có thể sử dụng Hắc Sát Giới, lấy thực lực Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc hiện tại vẫn chưa thể thực hiện được, dù sao không phải ai cũng có thể tu luyện Hắc Đồng Luyện Ngục đến cảnh giới tối cao.
Quay trở lại hiện tại, bởi còn chưa thoát khỏi hàng loạt công kích tinh thần của Trương Thanh Trúc, bây giờ lại còn lãnh thêm hai đợt Hắc Đồng Thần Quang, cho dù là có thực lực lớn đến cỡ nào thì Hỏa Long Vương và Băng Long Vương vẫn không thể phục hồi lại như cũ trong thời gian ngắn.
Rầm… Rầm… Rầm…!!!
Bởi vì quá đau đớn, Băng Long Vương thì còn đỡ, chứ Hỏa Long Vương thì bay tán loạn, liên tục bắn ra những luồng ánh sáng màu đỏ, làm cho các dãy núi xung quanh đều nổ tung.
Hỏa Long Vương điên cuồng gầm lên: “Chết đi, chết hết đi, các ngươi chết hết đi cho ta!”
Vừa nói xong, Hỏa Long Vương lại mở cái miệng to lớn ra, một luồng ánh sáng màu đỏ cực mạnh lại một lần nữa được phóng ra, đem một cánh rừng gần đó thiêu rụi.
Kế tiếp, sau khi đã dừng thi triển Hắc Đồng Thần Quang, Trương Thanh Trúc liền đưa hai tay cầm lấy Ma Lan Cầm, bắt đầu đàn một khúc nhạc.
Đinh… Đinh… Đinh…!!!
Từng tiếng đàn thánh thót vang lên…
Cùng lúc đó, Trương Thanh Trúc hô lên: “Hư Nhược!”
Lời vừa dứt, tại nơi mà Hỏa Long Vương và Băng Long Vương đang bay lượn, cả một vùng không gian rộng lớn liền lập tức bị sương mù bao quanh, mắt thường căn bản là không thể nhìn vào bên trong, không khí bên ngoài cũng trở nên vặn vẹo, hư hư thực thực.
Mặc dù bản thân bị bao vây nhưng có vẻ như Hỏa Long Vương và Băng Long Vương không hề hay biết, vẫn cứ bay lượn bên trong đó, căn bản là không hề tìm được đường ra ngoài.
“Ma Cầm Giới!” Trương Thanh Trúc khẽ hô lên.
Đinh… Đinh… Đinh…!!!
Liên tiếp từng tiếng cầm vang lên…
Rầm… Rầm…!!!
Bên trong đám sương mù, không hiểu vì chuyện gì, hai đốm sáng trong hốc mắt của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương lại trực tiếp tắt ngóm, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, hai cái thân thể khổng lồ trực tiếp ngã xuống đất, làm cho cả một vùng rộng lớn của Lạc Nhật Sâm Lâm chấn động.
Sở dĩ xuất hiện một màn này là bởi vì Trương Thanh Trúc đã thi triển hai cái thần thông của bộ công pháp Thương Cầm Ma Lan, khiến cho hai đầu long vương lâm vào huyễn cảnh.
Cũng giống như Đồ Long Đao Pháp, Thương Cầm Ma Lan cũng chia thành tầng, cứ mỗi tầng thì sẽ có cái thần thông, ứng với mỗi cảnh giới từ Trúc Cơ Kỳ đến Hóa Thần Kỳ.
Từ tầng đến tầng , thần thông là Hư Nhược, yêu cầu tu vi đạt tới Trúc Cơ Sơ Kỳ mới có thể sử dụng, tương đương với cảnh giới Hồn Sư.
Khi thi triển thần thông Hư Nhược, tu sĩ sẽ phong ấn một vùng không gian, sau đó thì dùng sương mù che lấp lại, phàm là sinh vật ở trong vùng không gian này thì tinh thần lực sẽ bị giảm mạnh, có khi còn mất khả năng suy nghĩ.
(Tác: hơn năm trước, khi luận bàn với Mục, Trương Thanh Trúc không có thi triển cái thần thông này là bởi vì chưa sử dụng thành thạo :v)
(Tác: lúc đó, Trương Thanh Trúc mà dùng cái thần thông này thì chắc thằng Mục nó nằm ra một đống luôn :v)
Từ tầng đến tầng , thần thông là Ma Cầm Giới, yêu cầu tu vi đạt tới Kết Đan Sơ Kỳ mới có thể sử dụng, tương đương với cảnh giới Hồn Tông.
Nếu như muốn thi triển cái thần thông này, ngoài việc yêu cầu tu vi ra, Ma Cầm Giới còn yêu cầu tu sĩ đó đã thi triển Hư Nhược trước, sau khi tinh thần lực của địch nhân đã giảm mạnh thì mới có thể kéo địch nhân vào một thế giới cách biệt.
(Tác: cái này khác giống với Hắc Sát Giới :v)
Từ tầng thứ đến tầng , thần thông là Lục Đạo Luân Hồi, yêu cầu tu vi đạt tới Nguyên Anh Sơ Kỳ mới có thể sử dụng, tương đương với cảnh giới Hồn Thánh.
Sau khi đã đem địch nhân kéo vào trong Ma Cầm Giới, một khi thi triển thần thông Lục Đạo Luân Hồi, phàm là những người bị đưa vào trong Ma Cầm Giới, tất cả sẽ được nếm trải những nỗi đau của lục giới, nếu như không thoát ra được thì thần hồn sẽ bị ăn mòn, có thể dẫn tới cái chết.
Cuối cùng, từ tầng thứ đến tầng , thần thông chính là Bạo Hồn, yêu cầu tu vi đạt tới Hóa Thần Sơ Kỳ mới có thể sử dụng.
Về phần tác dụng của cái thần thông này thì chính là trực tiếp giết chết những kẻ có tinh thần lực bằng hoặc yếu hơn bản thân khi vừa mới bị kéo vào Ma Cầm Giới mà không cần phải thi triển Lục Đạo Luân Hồi để bào mòm.
Quay trở lại hiện tại…
Sau khi đã kéo Hoả Long Vương và Băng Long Vương vào Ma Cầm Giới, Trương Thanh Trúc lập tức thi triển cái thần thông thứ ba của Thương Cầm Ma Lan…
“Lục Đạo Luân Hồi!!!”
Đinh… Đinh… Đinh…!!!
Lời vừa dứt, vô số tiếng đàn vang lên, có nhanh, có chậm, có vui, có buồn, có hào hứng, có bi thương…
Tại Lạc Nhật Sâm Lâm, một nơi gần Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn…
“Hô…”
Sau một tiếng thở dài, Mục liền mở đôi mắt đỏ như máu ra.
Nếu như tính từ cái lúc Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc dụ Hoả Long Vương và Băng Long Vương ra chỗ khác thì cũng đã nửa ngày trôi qua.
Mặc dù khoảng thời gian này không quá dài nhưng cũng đủ để Mục trị thương, cơ hồ tất cả vết thương đã ngừng chảy máu, linh lực cùng thể lực cũng đã hồi phục được vài phần.
“Không biết hai đứa kia thế nào rồi?” Mục thầm nghĩ.
Tiếp đó, Mục đứng dậy, vặn vặn cơ thể vài cái, sau đó thì nhắm mắt lại, đem thần thức thả ra, quét qua quét lại mấy lần.
Rất nhanh, Mục cũng đã tìm được tung tích của Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc.
Có điều, khi nhìn thấy bộ dáng lâm vào huyễn cảnh của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương thì Mục có chút bất ngờ.
Dù sao thì, theo lý mà nói, hai đầu long vương bây giờ mặc dù có tu vi kém một chút thế nhưng cũng đâu thể dễ dàng bị đánh bại như vậy, chắc hẳn là vẫn còn giấu sát chiêu chưa sử dụng.
Nghĩ tới đó, Mục ngay lập tức đem thần thức thu hồi trở lại, sau đó thì nhìn về phía Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, hồi lâu sau mới bước chân đi đến.
Cầm lấy cái trận bàn của Ngũ Hành Cấm Thần Trận trong tay, Mục thầm nghĩ: “Vẫn nên chuẩn bị một chút.
”
Tiếp đó, Mục lại lấy từ trong người ra vô số linh thạch bậc trung và bậc cao, bắt đầu tiến hành nâng cấp trận pháp.
.