Tu Tiên Tại Đấu La

chương 77: 77: địa ngục lộ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lại nói một chút, tại sao Mục lại biết cái huyết trì bên dưới chính là Địa Ngục Lộ?

Lý do rất đơn giản, Mục chỉ cần dùng thần thức tra xét rõ ràng là được.

Kỳ thực, lúc còn ngồi trên khu vực khán giả, thần thức của Mục vẫn chưa thể bao trùm được toàn bộ cái huyết trì phía bên dưới, chính vì vậy mà hắn chỉ nghĩ đó đơn thuần chỉ là một cái huyết trì bình thường.

Thế nhưng, lúc ở trên sân đấu, Mục lại một lần nữa lại đem thần thức thả ra, ý định muốn đem toàn bộ cái huyết trì bao trùm lại.

Có điều, mặc dù thần thức của Mục cực kỳ rộng, nhưng vẫn không thể bao trùm hết được cái huyết trì này.

Và cũng trong lần này, hắn đã phát hiện ra một tảng đá ở phía dưới Địa Ngục Sát Lục Tràng.

Trên tảng đó chỉ khắc mỗi ba chữ…

Địa Ngục Lộ.

Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã năm trôi qua.

Mặc dù thời gian năm đối với Mục thì cũng không đáng là bao, chỉ là từ tuổi trở thành tuổi, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn đã hoàn thành được trận thắng tại Địa Ngục Sát Lục Tràng.

Địa Ngục Sát Lục Tràng có một quy định, đó chình là mỗi một đọa lạc giả trong ngày chỉ có thể tham trận đấu.

Nếu cứ chiếu theo quy định đó, Mục muốn đạt trận thắng liền tiếp thì cũng chỉ mất ngày, tức là chỉ khoảng hơn tháng…

Thế nhưng, thực tế thì lại rất khác…

Khi số trận thắng của Mục còn dưới , cơ hồ là ngày nào hắn cũng tham gia thi đấu, thỉnh thoảng có vài ngày hắn sẽ ở trong tòa nhà, bế quan tu luyện hoặc đem máu tươi dung nhập vào bên trong mấy khối thượng phẩm Trấn Hồn Thạch.

Về sau, khi số trận thắng của Mục vượt quá , phải nói là tất cả những đọa lạc giả tại Sát Lục Chi Đô, không ai là không biết hắn.

Thậm chí, Mục còn được đặt biệt danh là Vô Ảnh, có lẽ là do mỗi lần hắn ra tay đều quá nhanh, căn bản là không thể thấy rõ.

Bởi vì mang cái danh Vô Ảnh, cho nên có rất nhiều tên đọa lạc giả sinh ra nỗi sợ vô hình đối với Mục, chính vì vậy mà mỗi khi hắn đến Địa Ngục Sát Lục Tràng, hầu hết mấy tên đọa lạc giả đều tránh đi, không đăng ký thi đấu.

Cơ mà, tránh thì cũng không thể tránh suốt đời… rất nhanh, số lượng đọa lạc giả đã chết trong tay Mục tại trên sân đấu đã là người, cũng tức là trận thắng.

Và hôm nay, Mục sẽ đánh trận cuối cùng.

Trên sân đấu của Địa Ngục Sát Lục Tràng…

“Tiếp theo đây là một trận đấu vô cùng đặc sắc, liệu rằng Vô Ảnh tiên sinh có chiến thắng và trở thành người tiếp theo thắng liên tiếp trận?” Một giọng nữ vang lên, cơ hồ là mọi ngóc ngách của nơi này để có thể nghe thấy.

Nghe thấy vậy, đám đọa lạc giả trên khu vực khán giả đều vô cùng điên cuồng, liên tục hô lên: “Vô Ảnh… Vô Ảnh… Vô Ảnh…”

“Trận đấu bắt đầu…”

Lời vừa dứt, thân ảnh liền xuất hiện trên sân đấu, trong số đó, tất nhiên là có Mục, hắn lúc này so với hai năm trước cũng không khác là bao, vẫn một bộ y phục trùm kín toàn thân cùng với cái mặt nạ, căn bản là không thể nhìn ra dung mạo chân chính của hắn.

Tiếp đó, Mục vẫn như cũ, lấy ra Ti Tuyến, nhanh chóng đem kẻ địch cắt thành từng khúc.

Xoẹt… Xoẹt… Xoẹt…

Bịch… Bịch… Bịch…

Rất nhanh, cái đầu người cùng với cái thi thể liền ngã lăn ra đất, máu tươi bắn khắp nơi, mùi tanh đặc trưng của máu bốc lên không ngừng.

Trên sân đấu lúc này, chỉ còn lại thân ảnh, chính là Mục và tên đọa lạc giả khác.

Có vẻ như tên đọa lạc giả này đối với Mục rất sợ hãi, mặc dù bản thân hiện tại còn sống, nhưng chắc chắn sẽ không sống được lâu.

Chính vì vậy, khát vọng sinh tồn trong người tên này liền dâng lên, nhanh chóng cầm vũ hồn lao lên tấn công Mục.

Có điều…

Phựt…

Lại thêm cái đầu nữa rớt xuống…

Cùng lúc đó…

Tạch…

Một âm thanh cực kỳ nhỏ vang lên, cơ hồ là không thể nghe thấy, nhất là trong cái không gian ầm ĩ tại Địa Ngục Sát Lục Tràng.

“Xem ra là vẫn không thể trụ nổi, để lần sau tu sửa cùng với Thanh Giao Kỳ và Kỳ Lam Thương vậy…” Mục vừa nói, vừa đem sợi Ti Tuyết đã bị đứt thu hồi vào trong túi trữ vật.

Đúng vậy, trong suốt năm qua, Mục mỗi lần tham gia thi đấu tại Địa Ngục Sát Lục Tràng, hắn đều sử dụng Ti Tuyết làm vũ khí, chính vì vậy mà mỗi trận đấu đều kết thúc rất nhanh, cái danh hiệu Vô Ảnh cũng vì thế mà ra đời.

Tất nhiên, cái gì cũng có giới hạn, ngay cả pháp khí cũng vậy, không có ngoại lệ.

Trong năm qua, mấy tên đọa lạc giả mà Mục giết đều có cấp bậc là Hồn Đế, Hồn Thánh, thậm chí còn có Hồn Đấu La, mặc dù bọn hắn không thể thi triển hồn kỹ để gia tăng phòng ngự, nhưng sức phòng ngự vốn có của mỗi tên như thế cũng không thể xem thường.

Chính vì vậy mà sau khi trải qua năm chinh chiến, Ti Tuyến liền đi đến giới hạn của nó, lúc nãy đã bị hư hỏng nặng, căn bản là không thể sử dụng, chỉ có thể đem tu sửa lại.

Lại nói một chút, trong số năm kiện đỉnh cấp pháp khí mà Mục mang theo đến Đấu La Đại Lục, cơ hồ là tất cả đều đã bị hỏng,…

Thanh Quy Thuẫn thì bị nỗ nát trong lúc Mục đánh nhau với Hỏa Long Vương và Băng Long Vương.

Trước khi tiến vào Sát Lục Chi Đô, Thanh Giao Kỳ cùng với Kỳ Lam Thương thì cũng đã bị hỏng trong trận chiến với Hải Hà.

Cuối cùng thì Ti Tuyến cũng đã hỏng vài hơi thở trước.

Duy chỉ có Kim Nguyên Bút là còn có thể sử dụng được.

Mặc dù Kim Nguyên Bút vẫn có thể sử dụng để chế phù, nhưng nó cũng đã sắp đến giới hạn, có lẽ là không bao lâu nữa cũng sẽ hỏng đi.

Đúng vào lúc này, thanh âm của một nữ nhân liền vang lên khắp Địa Ngục Sát Lục Tràng: “Trận đấu kết thúc, Vô Ảnh tiên sinh đã giành được trận thắng liên tiếp…”

Bên trên khu vực khán giả, vô số đọa lạc giả liền điên cuồng gào lên: “Vô Ảnh… Vô Ảnh… Vô Ảnh…”

Trên sân đấu, sau khi đã đem Ti Tuyến thu hồi, Mục lạnh lùng nói: “Ta muốn mở ra Địa Ngục Lộ!”

Thanh âm của nữ tử liền vang lên: “Vô Ảnh tiên sinh xin chờ một lát, vị Sát Vương sẽ đến ngay…”

“Không cần, người chúng ta đã đến rồi.

Trong lúc người chủ trì còn đang nói, một thanh âm khác liền vang lên, cắt đứt lời của người chủ trì.

Tiếp theo đó, trên không trung, bóng người liền xuất hiện, cầm đầu là một nữ tử, theo sau nàng là nam nhân cùng với nữ nhân khác.

Vừa thấy người này xuất hiện, đám đọa lạc giả trên khu vực khán giả liền im lặng, tất cả đều đứng lên, sau đó thì cúi người hành lễ.

“Bái kiến năm vị Sát Vương.

” Đám đọa lạc giả đồng thanh hô lên.

Đối với hành động của đám đọa lạc giả, tên Sát Vương cũng không quan tâm lắm, mặc dù bọn hắn cũng đã biết đến Mục, nhưng cũng không nhịn được mà liên tục đảo mắt trên người hắn, âm thầm đánh giá.

Lúc này, nữ nhân cầm đầu đám người liền lên tiếng: “Ta chính là Vu Lan Sát Vương.

Dừng lại một chút, Vu Lan Sát Vương lại nói: “Xin chúc mừng Vô Ảnh tiên sinh đã dành được trận thắng liên tục tại Địa Ngục Sát Lục Tràng.

“Vu Lan Sát Vương quá khen, ta cũng chỉ là may mắn mới có thể thông qua.

” Mục không nhanh, không chậm đáp lại.

“Ha ha, nếu như chỉ là may mắn đơn thuần thì Vô Ảnh tiên sinh cũng không có nhẹ nhàng mà giết người như vậy.

” Vu Lan Sát Vương cười duyên nói.

“Được rồi, tiếp theo ta cùng với vị Sát Vương sẽ mở ra Địa Ngục Lộ, mong rằng Vô Ảnh tiên sinh đã chuẩn bị kỹ càng.

“Tất nhiên!” Mục đáp lại.

“Tốt, như vậy thì chúng ta bắt đầu.

” Vu Lan Sát Vương đáp.

Ở xung quanh khu vực khán giả, sau khi nghe thấy vị Sát Vương sẽ mở ra Địa Ngục Lộ, đám đọa lạc giả đều nóng lòng không thôi, dù sao thì trước đây, bọn làm gì có cơ hội mà chứng kiến cảnh này.

Mặc dù trong lòng của mỗi đọa lạc giả đều rất nóng lòng, hận không thể gào lên để phát tiết, thế nhưng do có vị Sát Vương ở đây, bọn hắn chỉ đành đứng im một chỗ, không hề động đậy.

Trên không trung, lấy cái sân đấu làm trung tâm, tên Sát Vương liền chia ra, mỗi tên một góc, tạo thành một hình ngũ giác đều.

Đột nhiên, cả người liền đồng loạt vận hồn lực trong cơ thể, sau đó thì bắn ra chính giữa, tạo thành một quả cầu màu đỏ bằng hồn lực.

Cùng lúc đó, tên Sát Vương hô lên: “Tu La Hiến Tế!”

Ngay lập tức…

Á… Á… Á…

Không hiểu tại sao, tất cả đám đọa lạc giả tại khu vực khán giả đều la lên, sau đó thì đều ngã lăn ra đất, thi thể trong chốc lát liền biến thành một cái xác khô, vô số máu tươi liền bay về cái quả cầu màu đỏ kia.

Rất nhanh, tất cả đám đọa lạc giả trên khán đài đều đã chết sạch, cơ hồ là trong Địa Ngục Sát Lục Tràng chỉ còn mỗi Mục và tên Sát Vương kia.

Lúc này, quả cầu màu đỏ kia liền biến mất, mà thay vào đó là một cái hư ảnh của một nam tử.

Bởi vì đây chỉ là cái hư ảnh, cho nên Mục căn bản là không thể nhìn được dung mạo thật sự của người này, chỉ có thể mơ hồ phán đoán.

Có điều, ngay giây tiếp theo, Mục liền cảm thấy một áp lực vô cùng khủng bố tỏa ra từ cái hư ảnh đó.

Trong phút chốc, một suy nghĩ liền lóe lên trong đầu Mục: “Là lực lượng của Hóa Thần Kỳ… Có vẻ như đây chính là người đã tạo nên Sát Lục Chi Đô…”

Cùng lúc đó, cái hư ảnh kia liền hô lên: “Địa Ngục Lộ, mở ra!”

Lời vừa dứt, một cánh cổng khổng lồ liền xuất hiện phía trước Mục, bên trong chính là một không gian hoàn toàn khác.

Ngay sau khi cánh cổng mở ra, cái hư ảnh kia cũng lập tức biến mất, khí tức của Hóa Thần Kỳ cũng vì vậy mà không thấy đâu, giống như là chưa từng xuất hiện.

Nhìn lấy cánh cổng trước mặt, Mục lập tức liền lao vào bên trong, nhanh chóng tiến đến Địa Ngục Lộ.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio