Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Công ty có mấy trăm người, mỗi bộ phận đều có người phụ trách riêng, những người không biết chạy ra ngoài lo việc gì như Lục Tam Phong, thật sự là chưa từng gặp qua.
"Người anh em, anh có gì gì? Anh ta là can tâm tình nguyện rót nước cho tôi." Lưu Nhiên Hằng ngồi xuống, dùng ngón tay chỉ về phía Lục Tam Phong quát: “Anh là người của công ty chúng tôi sao? Bớt quản chuyện bao đồng đi, nếu như không phải người của công ty, thì mau chóng cút đi!”
"Tôi vốn dĩ hôm nay tới tìm người, nhìn thấy chuyện này, tôi lại thực sự rất muốn quản." Lục Tam Phong nói với mọi người: “Là thực tập sinh, mấy cậu lại không sắp xếp vào trong các bộ phận. Tôi chỉ mong các cậu lực chọn công việc mà mình thích, các bộ phận cũng có khảo sát đối với các cậu, đây là cơ chế đôi bên cùng chọn lựa, tại sao lại ức hiếp lẫn nhau như vậy?”
Một người đàn ông trông khá chững chạc bước tới, kéo tay Lục Tam Phong, thấp giọng nói:"Anh là người của công ty sao?"
“Tôi cũng là người của công ty, chỉ là không thường xuyên đến.” Lục Tam Phong nói với anh ta,Sao vậy?
Người của công ty? Còn không đến đây thường xuyên?
Vậy thì không phải là tổng bộ của công ty Nghiên cứu và Phát triển sao, chắc là người từ viện nghiên cứu sau hoặc các đơn vị hợp tác cấp dưới.
"Tôi khuyên anh một câu, đừng gây chuyện. Lo chuyện bao đồng đối với anh chỉ có bất lợi thôi, chống lưng của mỗi người đều khác nhau." Người đàn ông tốt bụng thuyết phục Lục Tam Phong, nói, “Đừng đạp đổ bát cơm của mình, ở đây và viện nghiên cứu bên dưới khác nhau đấy, nước ở đây rất sâu, anh còn trẻ, anh không giữ nổi đâu”.
Lục Tam Phong thật sự không biết nên cười hay khóc khi nghe được lời này, bản thân không giữ nổi?
“Tôi lại muốn xem xem, nước ở đây sâu thế này, sâu hơn sông Dương Tử bao nhiêu?” Lục Tam Phong cười hỏi: “Cứ nói xem, lai lịch của cậu là gì!
Lưu Nhiên Hằng trên mặt tràn đầy tự hào, anh ta liếm môi nói: “Tôi khuyên anh đừng có nghe ngóng, tôi với anh không có lợi đầu"
“Ở đây đừng giở trò bí ẩn với tôi, cứ nói đi, người thân của anh là làm chức vụ lãnh đạo nào?” Lục Tam Phong quát anh ta.
Người thanh niên mà Lục Tam Phong đang nắm lấy trông rất thành thật, cũng không muốn làm lớn chuyện, liền thoát khỏi tay Lục Tam Phong, nói: “Tôi đi rót nước!"
“Cậu rót nước cái gì chứ?” Lục Tam Phong vươn tay kéo anh ta lại, hỏi: “Anh đã rất chăm chỉ học tập nhiều năm như vậy, mới thông qua trung tâm nhân tài được vào làm thực tập sinh của công ty nghiên cứu và phát triển tốt nhất, học nhiều như vậy, chỉ để rót nước cho cậu ta sao?”
Lời nói của Lục Tam Phong thực sự là một đòn đả kích lớn với anh ta, anh ta hít sâu một hơi, nước mắt lưng tròng.
“Nói!” Lục Tam Phong hét lên với Lưu Nhiên Hằng, “Lãnh đạo nào, quản lý phụ trách hay phó chủ tịch công ty!
Lưu Nhiên Hằng đứng lên, nói với Lục Tam Phong với một chút khinh bỉ: “Anh quá coi thường tôi rồi, chú tôi là ông tổng"
"Ông tổng thì có nhiều lắm, người nào? Tên là gì, phụ trách lĩnh vực nào." Lục Tam Phong ép hỏi anh ta.
Người bên cạnh có vẻ dày dặn kinh nghiệm thấp giọng nói: “Cái anh này, đã nói là ông tổng rồi, thì chắc chắn là sếp tổng rồi."
Sếp tổng?
Lục Tam Phong nhìn Lưu Nhiên Hằng, anh không hề có một đứa cháu trai lớn như vậy.
“Giám đốc Liễu, chú cảu tôi, làm sao?” Lưu Nhiên Hằng đút hai tay vào túi quần, nhìn vẻ mặt không hề sợ hãi của Lục Tam Phong.
“Liễu Ngoạn?” Lục Tam Phong không thể tin được, Liễu Ngoạn sẽ đưa cháu trai của mình vào sao? Tuy rằng anh cho rằng như vậy là chuyện không thể xảy ra, nhưng cũng không dám bảo đảm Liễu Ngoạn ở đằng sau lưng anh là người như thế nào.
“ Đừng hỏi nữa, sếp tổng, anh không chọc vào được đầu, đừng có gây phiền phức cho bản thân. Người đàn ông dày dặn kinh nghiệm thuyết phục, “Không lẽ anh còn có thể gọi sếp tổng tới hỏi xem? Hỏi anh ta sao lại không quản cháu trai của mình?”
Lục Tam Phong đứng đó, trong lòngcũng lẩm bẩm, bên trong nội bộ công ty Nghiên cứu và Phát triển nhất định phải sạch sẽ, nếu nhân viên chủ lực của công ty bị quan hệ chèn ép, vậy thì công ty thực sự xong đời rồi.
Dưới con mắt của một nhóm thực tập sinh, bọn họ lại cho rằng Lục Tam Phong nhận thức được chuyện này phiền phức, chọc phải người không thể chọc phải.
Lục Tam Phong sững người một chút, lãnh đạm nói: "Vậy thì gọi Liễu Ngoạn qua hỏi!"
Gọi giám đốc Liễu qua?
“Anh là ai?” Người đàn ông dày dặn kinh nghiệm nhìn Lục Tam Phong, cảm thấy được dường như không phải đang nói đùa.
“Tôi là ai?” Lục Tam Phong tức giận nói: “Ông chủ của điện tử Thủy Hoàn, tôi là ai?
Lục Tam Phong nói xong liền bước lên tầng, mọi người ở đó đều trợn tròn mắt, Lưu Nhiên Hằng càng thêm đứng ngồi không yên, sắc mặt trắng bệch, những người ở đó đều nhìn nhau, không biết nói gì.
Lục Tam Phong lên lầu, đẩy cửa phòng làm việc của Liễu Ngoạn, không thấy ai, bước vào văn phòng bên cạnh, hỏi trợ lý: “Giám đốc Liễu đâu?"
“Tổng giám đốc Lục?” Trợ lý cũng sửng sốt khi nhìn thấy Lục Tam Phong, vội vàng nói:”Anh tới khi nào vậy? Sao không gọi điện thoại?
"Vừa mới tới, giám đốc Liễu đâu?"
“Giám đốc Liễu đang họp!” Anh ta liếc nhìn thời gian rồi nói: “Có lẽ đã họp xong rồi, anh ngồi xuống trước, tôi đi rót nước cho anh.”
Lục Tam Phong ngồi xuống, hỏi:”Có phải Liễu Ngoạn đã nhận cháu trai của anh ta vào công ty không?"
Trợ lý bưng nước sững sờ tại chỗ, đặt ly nước trên bàn suy nghĩ một chút nói:” “Tôi chưa từng nghe nói qua, hơn nữa, công ty tuyên bố rõ ràng cấm trèo kéo quan hệ, cái này không thể nào đâu."
"Chút nữa hỏi anh ta là được." Lục Tam Phong hỏi về tình hình gần đây của công ty. Trợ lý biết cũng không nhiều. Lần trước Lục Tam Phong đến, có một bước đột phá trong hướng nghiên cứu và phát triển của TV. Dự án LCD đã được duyệt và vốn đầu tư ban đầu không nhiều. Nó sẽ được sử dụng như một đường băng phát triển lâu dài, công nghệ hiển thị đang trong quá trình thử nghiệm.
Đã có khá nhiều kết quả, gần đây Liễu Ngoạn mở nhiều cuộc họp ở khắp nơi, đầu năm đã tiêu rất nhiều tiền, bây giờ chắc cũng có chút thành quả rồi. Thành phẩm sẽ được lấy ra để sản xuất vào cuối năm. Bây giờ đang tiến hành lắp ráp thử nghiệm, sau đó là một vài tháng tiến hành điều chỉnh và thử nghiệm.
Chờ mười phút, Liễu Ngoạn bước ra khỏi phòng họp, thấy anh ta đi ra, trợ lý vội vàng đi nhanh tới, nói:”Tổng giám đốc Lục đến rồi!"
"Tổng giám đốc Lục? Tổng giám đốc Lục nào? Tôi đang vội lắm." Liễu Ngoạn nói với vẻ lo lắng.
"Còn có thể là tổng giám đốc Lục nào, ông tổng!"
Liễu Ngoạn sửng sốt một chút, buồn bực hỏi: “Không gọi điện thoại, không phải là đang ở Sông Hương sao?"
"Hôm nay mới trở về."
Liễu Ngoạn vội vã đi về phía văn phòng trợ lý, khi mở cửa liền nhìn thấy Lục Tam Phong, anh ta mỉm cười, nói: “Tổng giám đốc Lục sao đã về rồi? Anh ta nói tổng giám đốc Lục với tôi, tôi còn tưởng là tổng giám đốc Lục nào, mấy ngày hôm nay đều bận đến điên đầu rồi, sao lại không gọi điện thoại thông báo một tiếng chứ?”
"Tôi biết anh bận, cho nên không gọi." Lục Phỉ nhìn Liễu Ngoạn hỏi: “Nghiên cứu phát triển tiến độ như thế nào rồi? Nghe anh ta nói, nói có đột phá?"
Vẻ mặt Liễu Ngoạn với một niềm vui không thể kìm nén, anh ta ngồi xuống, nói:”Nếu anh không tìm tôi, tôi cũng phải tìm bạn. đây Tôi đã tạo ra một bước đột phá trong phương diện bảo vệ mắt. Lấy một phép so sáng hơi thô một chút, nghiên cứu giống như chứng táo bón, có khi đến mấy tháng, thậm trí mấy năm không có động tĩnh, nhưng một khi tìm thấy một điểm đột phá, thì sẽ vô cùng sung sướng”
Lục Tam Phong nghe phép ẩn dụ của anh ta cười, hỏi: “Cuối năm ra mắt sản phẩm mới có được hay không?"
"Không có vấn đề gì. Chúng ta là công ty duy nhất trên thế giới sản xuất màn hình bảo vệ mắt. Dựa vào điểm có thể bảo vệ mắt để bán, chúng ta đã sản xuất hàng chục màn hình bảo vệ mắt và hơn nữa đã đăng ký bằng sáng chế rồi. Ở trong ánh sáng màu lam, lần lượt tiến hành quét hình, về những phương diện như điểm chợ hiện trên màn hình vẫn còn đang điều chỉnh. Chúng ta đang làm rất nhiều sự điều chỉnh trên màn hình điện tử, trước mắt vẫn đang trong quá trình thử nghiệm”
"Màn hình kính hai lớp thoáng khí hơn và không có tĩnh điện. Chúng ta kỳ vọng rằng chất lượng hình ảnh và logic hoạt động của thành phẩm chắc chắn sẽ không thua kém bất kỳ sản phẩm nào trên thị trường hiện nay", Liễu Ngoạn quả quyết.
Lục Tam Phong liên tục gật đầu, tỷ này đập vào đúng là có hiệu quả rồi, nói: “Chuyện này đến lúc họp thì nói sau, hỏi anh chuyện này trước, anh đem cháu trai của mình vào trong công ty sao?"
“Cháu trai?” Liễu Ngoạn hơi sững sở, tự hỏi: “Tôi không có cháu trai, tôi là con trai duy nhất, cháu trai gì đâu?”
Lục Tam Phong kể lại những gì đã xảy ra khi anh bước vào, Liễu Ngoạn lần nữa xác nhận lại rằng anh ta chưa từng cho bất kỳ ai thông qua quan hệ cá nhân vào đây cả, anh ta chỉ lôi kéo một vài kỹ sư vào, nhưng tất cả họ đều đến thông qua các cuộc phỏng vấn.
Chuyện này có vẻ thú vị.
Liễu Ngoạn cười nói: “Tổng giám đốc Lục, người này mà anh nói, tôi lại cảm thấy..
Biết anh ta muốn nói gì, Lục Tam Phong uống một ngụm nước ly nước, nói: “Anh nói đi!"
“Lưu Nhiên Hằng này khá giống anh!” Liễu Ngoạn vui vẻ.
"Cái thủ đoạn cáo mượn oai hùm này là giống tôi, chỉ là cách nghĩ quá hẹp rồi, cậu ta giả mạo là cháu trai của anh, cũng bởi vì không có ai dám tìm anh xác nhận, cho dù là chủ quản có lẽ cũng sẽ bán tính bán nghi mà cho chút mặt mũi, nếu không những thực tập sinh này sẽ không bị cậu ta hù dọa thành như vậy." Lục Tam Phong phân tích.
"Sau này, khi lựa chọn các phòng ban, cậu ta cũng sẽ sử dụng ưu điểm này để lựa chọn các phòng ban béo bở. Đây quả thực là một vấn đề." Liễu Ngoạn nhìn Lục Tam Phong nói: “Trị loại người này, tôi cũng không có chiêu gì, năm nay công ty Nghiên cứu và Phát Triển tăng trưởng quá nhanh, đội ngũ quản lý có phần thiếu hụt”
“Vậy thì sắp xếp vài cái phó chủ tịch, có thể từ chỗ công ty đề bạt thì cố