Tử Vong Khai Đoan

quyển 4 chương 13-8: kịch chiến đảo phục sinh! (8)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Shun

Biên tập: Ngô trung

Bốn người Dương Đỉnh Thiên ngây dại nhìn những hình ảnh hiện ra trên màn hình máy tính, đó là một vài đoạn ghi hình các thí nghiệm nghiên cứu. Bởi vì các video tài liệu này được sắp xếp theo thứ tự thời gian thực hiện, nên hiện giờ bốn người đang xem những video cũ nhất, chính là các đoạn ghi hình về các thí nghiệm đầu tiên của Kế Hoạch Linh Hồn cách đây nhiều năm.

Hình ảnh trong đoạn phim liên tục có mười người xuất hiện. Những người này gần như là sự tập hợp của đủ mọi chủng tộc, màu da, tuổi tác, giới tính. Trong số họ có cả người da trắng, da vàng, da đen, có người lớn tuổi, người trẻ tuổi, thậm chí còn có một bé gái chỉ khoảng mười một, mười hai tuổi... Tất cả những người này đều đang được đặt trên bàn thí nghiệm và bị gây tê, tuy cơ thể họ không thể cử động nhưng tinh thần thì lại minh mẫn tới mức dị thường. Qua hình ảnh video, bốn người thậm chí có thể thấy những người này đều đang không ngừng run rẩy, thậm chí nhiều người nơi khóe mắt còn có nước mắt chảy ra.

Sau đó, trên hình ảnh xuất hiện một vài người mặc trang phục phòng thí nghiệm màu trắng tới gần những mười người kia, đo đạc lấy số liệu của họ, đồng thời còn diễn giải quá trình làm thí nghiệm với thiết bị ghi hình.

“Như chúng ta đã biết, cường độ của linh hồn sinh ra sau khi con người chết đi phụ thuộc vào nghị lực, ý chí của họ khi còn sống. Đây là lý thuyết thực nghiệm được các quốc gia nghiên cứu ra, nhưng cũng đã được chứng thực qua các ghi chép của văn minh Atlantis. Không chỉ vậy, theo như người Atlantis thì cường độ linh hồn của một người còn phụ thuộc vào cảm xúc của người đó ngay khoảnh khắc trước khi họ chết đi. Ví dụ các cảm xúc như thù hận, thống khổ, tuyệt vọng... Trạng thái cảm xúc càng mạnh thì khi chết đi, cường độ linh hồn lại càng tăng cao.”

Người diễn giải là một nhân viên nghiên cứu tóc đã hoa râm. Ông ta vừa nói vừa chỉ đạo những nhân viên nghiên cứu khác tiêm cho một người đàn ông trung niên bị bắt làm thí nghiệm một loại thuốc nào đó. Chỉ vài giây sau, người đàn ông trung niên kia bắt đầu co giật rất mạnh, miệng thét lên nhưng tiếng khàn đặc, dường như đang vô cùng đau đớn. Nhưng sự đau đớn đó cũng không kéo dài bao lâu, sau một lúc kêu gào thì cơ thể ông ta bỗng mềm nhũn, gục xuống không nhúc nhích. Ngay sau đó, một đám ánh sáng mông lung giống như sương mù xuất hiện bên trên ông ta, chỉ hai ba giây sau, đám ánh sáng kia đã biến thành hình dạng của người đàn ông trung niên mới chết, linh hồn đó vừa xuất hiện liền ngây dại rơi xuống đất. Xem ra nơi làm thí nghiệm chính là Đảo Phục Sinh này, vậy nên linh hồn mới dễ dang thực thể hóa tới vậy.

Mấy nhân viên nghiên cứu gần đó lập tức cầm một dụng cụ dạng ống dài tới gần, đưa về phía linh hồn kia. Chỉ một tiếng “vút” nhỏ vang lên, linh hồn kia còn không kịp giãy giụa chút nào thì đã bị cái ống kia hút mất. Sau đó, một nhân viên nghiên cứu chạy tới nhìn số liệu rồi thông báo: “Cường độ chấp niệm đơn vị, tội nghiệt đơn vị, Năng Lượng Tiêu Chuẩn đơn vị.”

Tiếp theo, người tóc hoa râm kia lại chỉ đạo chọn một người sống khác để tiếp tục làm thí nghiệm. Lần này bọn họ chọn một cô gái tuổi còn khá trẻ, cô gái này bị tiêm liền vài liều thuốc một lúc. Sau khi bị tiêm thuốc, giống như người đàn ông trung niên, cô ta cũng vung giãy giụa trong cơn thống khổ. Nhưng không chỉ như lần trước, lần này cô gái không những không chết ngay mà còn vùng vẫy trong đau đớn rất lâu. Thậm chí vì giãy giụa quá mạnh trong khi cơ thể bị cố định mà khiến một cánh tay của cô bị gãy, thế nhưng cô gái dường như không hề cảm thấy gì, vẫn chỉ biết giãy giụa điên loạn như dã thú. Mãi tới khi trên cơ thể cô dần nổi đầy những vết tụ máu, trông như máu sắp phun ra đầy người, cơ thể cô mới dần mềm nhũn rồi gục xuống. Trong cơn thống khổ vừa rồi, thậm chí cả phần vành mắt của cô cũng bị vỡ nát vì giãy giụa quá mạnh, khiến lúc này khuôn mặt cô nhìn qua dữ tợn, đáng sợ vô cùng!

Không bao lâu sau, linh hồn của cô gái trẻ đã xuất hiện. Mấy tên nhân viên nghiên cứu bên cạnh lại dùng một cái ống hút linh hồn cô ta đi như lần trước. Một nhân viên sau khi xem xét số liệu thu được thì báo cáo: “Cường độ chấp niệm đơn vị, cường độ tội nghiệt đơn vị, Năng Lượng Tiêu Chuẩn đơn vị.”

Người tóc hoa râm gật đầu, hắn nhìn vào ống kính của thiết bị ghi hình rồi nói: “Như vừa thấy, khi sự thống khổ lúc tử vong tăng lên thì cường độ chấp niệm cũng sẽ tăng lên, tương tự, cường độ tội nghiệt và Năng Lượng Tiêu Chuẩn sinh ra cũng sẽ tăng lên. Biên độ tăng lên trong khoảng từ % đến %. Đây đã là một con số rất khó tin nhưng vẫn chưa phải là mức cao nhất.”

Nói xong, người tóc hoa râm lại chỉ đạo những còn lại tiếp tục làm việc. Vừa chỉ đạo, hắn vừa đi tới bên cạnh một người bị thí nghiệm còn sống rồi nói: “Bé gái này là một trẻ mồ côi, tuy nhiên cô bé còn có một người anh trai, tình cảm của hai người rất sâu sắc. Nhưng cách đây hai năm, anh trai của cô bé đã chết sau một tai nạn giao thông, từ đó cô bé đã mắc phải chứng tự kỷ. Theo lẽ thường, một người tư tưởng chưa trưởng thành, ý chí cũng không kiên định như vậy thì sau khi chết đi, linh hồn sinh ra sẽ rất yếu ớt, thế nhưng chúng tôi đã tìm được cách để làm cho cường độ chấp niệm tăng lên cực lớn, biên độ gia tăng thậm chí còn vượt qua %!”

Trong khi người đàn ông kia nói, đã có nhân viên nghiên cứu tới tiêm cho cô bé kia một liều thuốc. Lần nay, cô bé kia ngược lại không hề giãy giụa mà lại nằm yên như đang ngủ say, thế nhưng ngủ chưa được bao lâu thì cô bé bắt đầu la khóc ầm lên, đồng thời còn luôn miệng gọi các từ như “anh ơi”, “đừng đi”, thân thể cũng vùng vẫy mạnh, hai tay liên tục đưa lên giống như muốn nắm lấy thứ gì đó. Nhưng đến cuối cùng, cơ thể cô bé cũng rũ xuống, nằm yên không nhúc nhích nữa.

“Vừa rồi chúng ta đã dùng thuốc gây ảo giác do chính văn minh Atlantis tạo ra, khiến cho bé gái kia không ngừng phải trải qua thời khắc mà anh trai mình chết đi trong mơ, làm cho tinh thần đi tới ngưỡng thống khổ và tuyệt vọng cùng cực. Như vậy khi sinh ra linh hồn…” Người tóc hoa râm vừa nói vừa chỉ vừa cô bé đã nằm bát động trên bàn thí nghiệm.

Không bao lâu sau. Từ thi thể của cô bé kia quả thật đã xuất hiện một ánh sáng mông lung như sương khói. Cùng xuất hiện với linh hồn cô bé là một đám dày đặc tội nghiệt quay xung quanh. Mà khi linh hồn cô bé vừa xuất hiện thì một nhân viên nghiên cứu bên cạnh đã lập tức đưa cái thiết bị giống như ống lớn lên, hút linh hồn cô vào trong đó. Lát sau, một nhân viên nghiên cứu hô lớn lên số liệu: “Chấp niệm đơn vị, tội nghiệt đơn vị, tạo ra Năng Lượng Tiêu Chuẩn… đơn vị! Sức chứa đạt tới gấp hai lần!”

Người đàn ông tóc hoa râm nghe xong khẽ gật đầu, tiếp theo mới quay lại nhìn vào thiết bị ghi hình nói: “Đúng như vậy. Sự thống khổ càng lớn thì sau khi chết đi, cường độ chấp niệm, tội nghiệt và Năng Lượng Tiêu Chuẩn thu được cũng càng lớn. Đây là kết luận trước mắt đã tìm được nhưng nguyên lý ở đây là gì thì đến nay vẫn chưa tìm ra, ít nhất là trước khi hoàn toàn nắm giữ được khoa học kỹ thuật của văn minh Atlantis, chúng ta sẽ chưa thể làm rõ được tất cả những bí ẩn này. Tương tự như vậy, chúng ta còn có một vấn đề quan trọng khác: Năng Lượng Tiêu Chuẩn từ đâu mà ra? Vì sao mà dù cường độ của linh hồn là bao nhiêu, thì cũng chỉ trong nháy mắt khi linh hồn đó được hình thành, nó sẽ được đổ đầy Năng Lượng Tiêu Chuẩn? Đây là một vấn đề đang cần tăng cường nghiên cứu thật mạnh, nhằm giải quyết tình trạng không đủ Năng Lượng Tiêu Chuẩn để cung ứng cho các tổ chức linh hồn. Cá nhân tôi đề nghị sử dụng phương pháp vừa rồi để tạo ra lượng lớn Năng Lượng Tiêu Chuẩn. Nếu khiến cho tinh thần con người đạt tới mức cực độ thống khổ nhưng vẫn có thể sống sót trong một thời gian dài, vậy thì chấp niệm sẽ gia tăng với biên độ lớn đến dị thường. Cho tới nay, mức chấp niệm lớn nhất chúng ta từng đạt được là hơn đơn vị với sức chứa gấp tám lần. Cá nhân tôi tin tưởng rằng đây mới chỉ là khởi đầu...”

Dương Húc Quang đập mạnh xuống bàn phím một cái, khiến đoạn ghi hình bị tắt đi giữa chừng. Cả bốn người ngây dại hồi lâu, rồi cũng không biết bao lâu sau, hai tay Nhậm Trăn bỗng khép chặt lấy cơ thể chính mình, toàn thân co rút lại: “Năng Lượng Tiêu Chuẩn trong cơ thể ta lấy từ chính những linh hồn kia ư? Chính là như vậy ư?”

Thiếu nữ vẫn luôn giữ dáng vẻ lạnh băng kia, lúc này lại run rẩy như một đứa trẻ, trên khuôn mặt xinh đẹp là vẻ sợ hãi cùng cực, như thể chỉ ngay khoảnh khắc sau đó sẽ lập tức hét ầm lên vậy.

Dương Húc Quang vội vàng chạy lại ôm chặt Nhậm Trăn vào lòng, vừa an ủi cô vừa nói: “Yên tâm đi, có nhớ ta vẫn luôn có thói quen thu gom Năng Lượng Tiêu Chuẩn không? Năng Lượng Tiêu Chuẩn mà ngươi và Cung Diệp Vũ thường sử dụng đều là những thứ ta thu gom được từ trên chiến trường đấy. Đã rất lâu rồi chúng ta không đi lấy Năng Lượng Tiêu Chuẩn từ tổ chức linh hồn, mà ta lại còn là người có năng lực đặc thù Không Gian Lưu Trữ nữa đó thôi. Vậy nên ngươi yên tâm đi nhé!”

Nhậm Trăn khó nhọc ngẩng đầu lên hỏi: “Thật vậy ư? Thật sự không phải Năng Lượng Tiêu Chuẩn từ những người này ư?”

Dương Húc Quang lập tức cười rạng ngời: “Yên tâm đi, ta đã bao giờ lừa gạt gì ngươi chưa nào?”

Nhậm Trăn lúc này mới lặng lẽ khẽ gật đầu, rồi chẳng biết cô lấy sức lực đâu ra, liền đầy Dương Húc Quang ra. Dương Húc Quang đầu tiên là thoáng sững sờ, sau đó mới vừa cười khổ vừa quay đi, trở lại bên bàn phím nói: “Không biết vì nguyên nhân gì mà tường lửa của máy chủ đã hoàn toàn biến mất, khiến cho chúng ta giờ có cơ hội tìm hiểu thêm một phần bí mật... Ta biết rằng những điều này đều rất tàn ác, nhưng chúng ta vẫn bắt buộc phải xem. Hơn nữa còn phải nhớ khắc sâu tất cả vào trong lòng. Nếu như ta đoán không sai thì sau trận chiến Đảo Phục Sinh lần này, cục diện thế giới sẽ hoàn toàn đảo lộn đó.” Nói xong, hắn lại lần nữa nhấn lên bàn phím, trên màn hình lại bắt đầu chiếu một đoạn video mới.

Khung cảnh trong đoạn phim là một kiến trúc giống như một căn phòng vô cùng rộng lớn. Căn phòng này được đặt đầy kín các lồng kính có hình dạng như những chiếc quan tài, đám nhân viên nghiên cứu mặc đồ màu trắng của phòng thí nghiệm cũng đi lại khắp nơi, chỉ khác rằng người thuyết trình trong video này lại là một người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên kia nói về phía thiết bị thu hình: “Lần thứ ba vận hành thử nghiệm Bể Chứa... Qua hai lần thất bại trước, chúng ta đã có thể kết luận rằng con người thực sự có một mốc giới hạn tinh thần nhất định. Nếu như vượt quá giới hạn đó mà cơ thể không chết, vậy thì cơ thể này sẽ bắt đầu có được các đặc tính của linh hồn, cũng có nghĩa là trở thành một người sống có đặc điểm như linh hồn. Tuy nhiên, rất đáng tiếc rằng khi tinh thần của một người đã vượt quá giới hạn, người đó sẽ lập tức rơi vào trạng thái điên loạn, vì vậy mà không thể dùng bọn họ làm binh sĩ được nữa. Có lẽ đó cũng là nguyên nhân mà văn minh Atlantis đã không sử dụng người sống đạt tới “giới hạn”, mà lại biến bọn họ thành một thứ khác... Bể Chứa.”

“Nói thật, tuy đây đã là lần thứ ba tôi chịu trách nhiệm vận hành thử nghiệm Bể Chứa, nhưng rất nhiều cơ chế của nó đến nay vẫn không hề hiểu rõ. Thậm chí có thể nói rằng, chúng ta vẫn chưa tìm hiểu hết được % các nguyên lý của Bể Chứa này. Nếu không phải vậy thì chúng ta đã có thể tư tin mà khẳng định rằng: Bể Chứa chính là một bước nhảy vọt trong cuộc cách mạng công nghệ của nhân loại. Bạn cứ thử nghĩ mà xem, người vượt qua “giới hạn” sẽ cung cấp được năng lượng tương đương với một nhà máy điện hạt nhân loại nhỏ, mà lại không hề ô nhiễm, không tiêu tốn nhiên liệu, chỉ cần duy trì dung dịch dinh dưỡng và phí tổn bảo vệ, bảo dưỡng thiết bị. Thậm chí, khi chúng ta đã hoàn toàn nắm giữ được công nghệ chế tạo người máy của văn minh Atlantis, chúng ta hoàn toàn có thể dùng năng lượng thu được từ Bể Chứa để vận hành người máy, sau đó dùng chính những người máy đó để làm các công việc duy trì Bể Chứa. Và như vậy, động cơ vĩnh cửu không thể tồn tại trong vật lý học đã xuất hiện!”

Gã đàn ông trung niên này thật đúng là một kẻ cuồng nghiên cứu, hắn càng nói càng phấn khích, đến những câu sau cùng thậm chí còn hét tướng lên. Mấy tên nhân viên bên cạnh thấy không ổn thì vội kéo ống tay áo hắn một cái, gã trung niên lúc này mới như bừng tỉnh, vừa cười cười xấu hổ vừa nói tiếp: “Động cơ vĩnh cửu các loại chỉ là giấc mơ của cá nhân tôi. Đương nhiên, vấn đề gấp rút ngay lúc này là kiến tạo xong Bể Chứa. Hai lần trước chúng ta xây dựng Bể Chứa thất bại, nguyên nhân là vì chúng ta chưa nghiên cứu đủ về công suất phát năng lượng của phản ứng. Vì Bể Chứa sử dụng chính con người đạt tới ‘giới hạn’ để sản xuất năng lượng, nên đương nhiên không thể giống như nhà máy điện nguyên tử - vận hành đạt tới % công suất mà vẫn ổn định. Sau khi nhóm nghiên cứu của chúng tôi thảo luận, đã thống nhất rằng công suất lớn nhất chỉ có thể đạt tới %. Nếu như vượt qua mốc này, cơ thể của người đạt tới ‘giới hạn’ sẽ dần suy yếu, sau thời gian dài suy yếu thậm chí sẽ dẫn tới tử vong. Còn nếu như công suất vượt qua %, vậy thì có khả năng rất cao là những người đạt tới “giới hạn” kia sẽ tự nổ tung vì đã phát ra năng lượng quá lớn trong thời gian ngắn. Đó chính là nguyên nhân thất bại của hai lần vận hành thử trước...”

Nói đến đó, người đàn ông kia vẫy tay ra hiệu một cái, ống kính máy ghi hình lập tức chuyển về phía những lồng kính như quan tài phía sau hắn ta. Lúc này, mọi người có thể thấy được, trong tất cả những lồng kính đặt chật kín căn phòng kia... đều có người sống đang nằm! Tất cả người sống đó đều nằm yên không nhúc nhích như đang ngủ say. Mà đặc biệt là những người này lại có một vài điểm khác với người thường, ví dụ như có người miệng lớn hơn bình tường một chút, có người tai dài hơn một chút, có người cổ dài hơn, có người trên mặt lại có vẩy nhỏ... Tóm lại là nhìn qua thì không thấy có gì lạ, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy những người này đúng là có những đặc điểm khác biệt nhỏ với người thường.

Cả không gian nơi này gần như không có gì khác ngoài những lồng kính nên tạo ra vẻ trống trải dị thường. Ở đây ít nhất phải có mười nghìn lồng kính, thậm chí có thể tới một trăm nghìn cái... Nói cách khác, có thể có đến một trăm nghìn sinh mạng bị giam cầm ở đó!?

Gã trung niên kia tiếp tục nói: “Để cho bọn họ không ngừng sản sinh ra Năng Lượng Tiêu Chuẩn, thì điều bắt buộc là phải để ý thức của họ cảm nhận được nỗi thống khổ. Bất kể dạng thống khổ nào cũng đều được: tuyệt vọng, đau đớn, điên loạn, dạng nào cũng đều được. Vậy nên, kết hợp sử dụng dịch dinh dưỡng của chúng ta với thuốc gây ảo giác của văn minh Atlantis, chúng ta đã đạt được hiệu quả cao tới phi thường: chỉ cần phút đã có thể tạo ra một nghìn người đạt tới ‘giới hạn’ hoặc tạo ra đủ dinh dưỡng để duy trì nhu cầu của mười nghìn người trong một ngày. Còn về những người trong Bể Chứa, họ sẽ mãi chìm trong những giấc mơ, ý thức cảm thụ lặp đi lặp lại các dạng thống khổ và không ngừng sản xuất ra Năng Lượng Tiêu Chuẩn...”

Xem xong đoạn ghi hình này, bốn người lại lần nữa rơi vào trạng thái ngây dại. Mãi một hồi lâu sau, Dương Húc Quang mới cười khổ: “Xem ra Cung Diệp Vũ sắp tới sẽ có nhiều việc phải làm lắm đây... Đám súc sinh trời đánh này!” Dương Húc Quang đã không nhịn được nữa mà gào ầm lên, vẻ tươi cười của hắn lúc này đã biến thành dữ tợn và tràn ngập sát ý!

Dương Đỉnh Thiên liền vỗ vai hắn rồi nói: “Xem tiếp những nội dung sau đó đi... Chúng ta giờ chỉ có thể đứng ngoài xem mà không thể làm gì để ngăn cản. Việc duy nhất chúng ta có thể làm là ghi nhớ những thông tin này, để có thể nói cho những người khác biết nơi đây đã diễn ra những gì... Sau đó, tiêu diệt đám súc sinh này!”

Dương Húc Quang khẽ gật đầu, hắn lại tiếp tục gõ bàn phím, vừa nhìn những thông tin hiện ra vừa nói: “Tiếp theo... Hả? Kế hoạch cải tạo, tăng cường sức mạnh cho người nhà của lãnh đạo mười bảy nước? Phân nhánh của Kế Hoạch Linh Hồn... Thí nghiệm nâng cao năng lực của người sống?”

Màn hình máy tính lại thay đổi, những hình ảnh mới hiện ra…

Lời bình: Những tội ác kinh hoàng của chính phủ thế giới đã bị phơi bầy. Tiếp theo, thế cục cuộc chiến Đảo Phục Sinh sẽ đi về đâu? Ai là bạn, ai là thù? Đón đọc Tử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio