Tử Vong Khai Đoan

quyển 3 chương 1-1: trở lại nam bắc chiến trường (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kể từ khi nhận được Thực Phẩm Chấp Niệm đến nay, Bùi Kiêu đã ngưng tụ chấp niệm bản thân liên tục hơn hai mươi ngày, cũng tức là từ cuối tháng đến gần cuối tháng .

Một mình Bùi Kiêu đã hấp thu hết dung lượng Thực Phẩm Chấp Niệm. Ngoài sự mong đợi, tỉ lệ chấp niệm mà hắn hấp thu được từ Thực Phẩm Chấp Niệm đã vượt qua %, có lẽ là khoảng % hay % gì đó. Dường như, khi độ cứng rắn của chấp niệm tăng lên, tỉ lệ hấp thu này cũng sẽ tăng theo. Hiện giờ đơn vị chấp niệm của Bùi Kiêu có thể dung nạp được đơn vị năng lượng tiêu chuẩn, nên tỉ lệ hấp thu chấp niệm cũng vì vậy mà được nâng lên.

Thành quả mà hắn đạt được khi đã hấp thu hoàn toàn dung lượng Thực Phẩm Chấp Niệm là đơn vị chấp niệm, cộng với đơn vị sẵn có của bản thân, giờ đây lượng chấp niệm của hắn đã đạt đến đơn vị!

Mặt khác, đã có chút manh mối về năng lực đặc thù của Dương Đỉnh Thiên. Dường như hắn có thể hòa tan được chấp niệm, nhưng chỉ với chấp niệm của hắn và Thiên Sinh Vũ Khí mà thôi, còn với linh hồn thể và quỷ quái thì lại không có hiệu quả. Chấp niệm khi bị hòa tan tạo thành một loại chất lỏng trắng bạc, tuy nhiên khi số lượng chấp niệm bị hòa tan quá nhiều thì lập tức sẽ gây ra một vụ nổ cực mạnh.

Nhưng hình như việc gây nổ này không phải là năng lực đặc thù của hắn, vì nếu như không hòa tan quá nhiều chấp niệm, thì chất lỏng này sẽ nằm yên tĩnh trong lòng bàn tay của hắn. Sau đó, khi bọn Cung Diệp Vũ đã giải quyết xong những chuyện lặt vặt và trở về, cũng đã chứng kiến quá trình hắn hòa tan chấp niệm thành chất lỏng trắng bạc. Theo như Cung Diệp Vũ nói, loại năng lực này tương tự với năng lực chuyển hóa Thiên Sinh Vũ Khí thành Thực Phẩm Chấp Niệm, nhưng cũng khác biệt đôi chút, trước mắt vẫn chưa biết là năng lực đặc thù gì.

"Mặc kệ ra sao, năng lực đặc thù này chắc hẳn là có liên quan tới việc dung hợp chấp niệm, cứ để hắn rèn luyện thêm đi. Nếu giống như những đặc thù linh hồn khác, có lẽ tối đa là nửa năm có thể biết rõ năng lực đặc thù của hắn rốt cục là cái gì." - Đây là lời đề nghị của Cung Diệp Vũ.

Trên thực tế, khi Dương Đỉnh Thiên nhận ra hắn không thể tự cảm ứng được chấp niệm trong cơ thể, hắn liền bắt đầu chú ý tập trung vào việc rèn luyện năng lực đặc thù. Mỗi ngày hắn đều lấy một nắm gạo chấp niệm ra, rồi hòa tan chúng từng chút từng chút một. Thời gian dần trôi, trong một tháng này, hắn đã rèn luyện năng lực đến mức có thể hòa tan một nắm gạo mà không gây ra bất kỳ chấn động kịch liệt nào.

Tuy Dương Đỉnh Thiên vẫn chưa hiểu rõ năng lực của mình rốt cục là gì, nhưng từ kết quả luyện tập trước mắt có thể thấy rằng: một là hắn có thể dùng loại chấp niệm bị hòa tan này để ném như lựu đạn, hai là có thể biến lượng chấp niệm này thành lực đẩy, gần giống như lúc trước ở Đài Loan, hắn vô tình đã dùng năng lực để đẩy những u linh kia ra. Ngoại trừ việc sử dụng lựu đạn chấp niệm còn có thể có chút uy lực, trong thời gian ngắn vẫn chưa tìm ra được công dụng nào tốt hơn.

Mặc kệ thế nào, qua hai mươi ngày ăn uống hấp thu, hai người đã hấp thu hết chỗ Thực Phẩm Chấp Niệm này. Kế hoạch tiếp theo của Bùi Kiêu là muốn đi tới nước Mỹ. Một mặt đáp ứng nguyện vọng của Jenny, cho cô ấy một thanh Thiên Sinh Vũ Khí, mặt khác Bùi Kiêu muốn trở lại ảo giới Nam Bắc Chiến Trường. Dựa vào thực lực bây giờ của hắn cùng với sự trợ lực của con Ngụy Ngưu Đầu Chân Ma cấp, hoàn toàn có thể thuận lợi kiếm được chút lợi ích từ cái ảo giới này.

Tiếp đó, Bùi Kiêu cũng nói với Cung Diệp Vũ về việc hắn muốn đi Nam Bắc Chiến Trường của Mỹ. Cung Diệp Vũ đã biết sự quyết tâm tự thành lập đoàn đội của Bùi Kiêu, nhưng do lòng dạ vốn ngay thẳng chính trực, Cung Diệp Vũ cũng không cảm thấy điều đó có gì bất thường cả, ngược lại còn cẩn thận hướng dẫn hắn một số vấn đề cần chú ý khi tác chiến đoàn đội. Ví dụ như chuyện phải mang theo đủ năng lượng tiêu chuẩn, phải luôn duy trì cảnh giác một khi đã bước vào ảo giới, ngàn vạn lần không được ỷ vào sức mạnh cá nhân mà xông vào khu vực nguy hiểm, bởi vì làm như vậy là vô trách nhiệm đối với đoàn đội của mình,... đây cũng là một lời đề tỉnh dành cho Bùi Kiêu. Xế chiều hôm đó, Bùi Kiêu đến tổng bộ tổ chức linh hồn để lãnh đơn vị năng lượng tiêu chuẩn, rồi bỏ toàn bộ vào trong nhẫn U Minh.

Dù sao lúc này hắn đã luyện hóa Anh Dũng Súng và Bạo Viêm Cự Phủ, tạo thành hai điểm sáng, một vàng, một xám lưu động trong đôi mắt hắn, không cần phải sử dụng không gian của nhẫn U Minh.

Sau khi báo cho tổ hậu cần của Lý Lâm, hắn muốn cùng Bùi Đại Uyển có một ngày thật vui vẻ. Hắn cũng nói cho cô ấy rằng hắn sắp sửa "đi công tác" trong vòng nửa tháng đến một tháng, bảo cô phải chăm chỉ học hành, có thời gian thì ghé qua bệnh viện chăm lo mẫu thân. Bùi Đại Uyển cũng là người hiểu chuyện, ngoan ngoãn nhận lời.

Ngày thứ hai, cũng là cuối tháng , vừa tảng sáng Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên đã ngồi trên chiếc xe do Lý Lâm lái để đến một căn cứ quân sự. Tại đây đã có một chiếc máy bay chuyên dụng chờ sẵn, có thể bay tới nước Mỹ bất cứ lúc nào.

"Ngươi thật sự không đến gặp mặt cô ấy sao? Nên biết chuyến đi này phải mất tầm một tháng đấy." Bùi Kiêu vừa nhìn ra ngoài cửa sổ xe, vừa hỏi Dương Đỉnh Thiên bên cạnh một cách điềm nhiên. (hoặc ‘vừa điềm nhiên hỏi Dương Đỉnh Thiên bên cạnh.’)

Dương Đỉnh Thiên đang nhắm mắt yên lặng minh tưởng, sau khi nghe thấy vậy, hắn mở mắt liếc nhìn Bùi Kiêu, khẽ nói: "Ta đã nói rồi, sau này sẽ không gặp mặt em ấy nữa... Ta sẽ bảo vệ cho em một cách thầm lặng, và cố gắng trở lên mạnh mẽ, cho đến khi em tìm được hạnh phúc mới thôi. Chuyện này coi như xong, ngươi về sau đừng nhắc tới nữa."

Bùi Kiêu khẽ lắc đầu, hắn biết đối với Dương Đỉnh Thiên, em gái hắn chính là trụ cột tinh thần lớn nhất của hắn, nhưng cũng là điều cấm kị lớn nhất đời hắn.

"Được rồi, ngươi có quyết định của mình, chỉ cần không hối hận là được" - Bùi Kiêu thuận miệng đáp lời.

Tức thì trong xe chìm vào yên tĩnh trở lại, chỉ nghe thấy tiếng máy xe loáng thoáng từ bên ngoài vọng vào. Cũng không biết sau bao lâu, Lý Lâm từ ghế lái đột nhiên hỏi: "Các ngươi muốn tiến vào Nam Bắc Chiến Trường sao?"

Bùi Kiêu hơi sửng sốt, đáp: "Phải, chúng ta có ý định tiến vào Nam Bắc Chiến Trường, có gì không đúng sao?"

Lý Lâm nói: "Không, Nam Bắc Chiến Trường thì không có vấn đề gì. Ta chỉ ngạc nhiên là linh hồn các ngươi cùng quỷ quái có thể xuất hiện tại thế giới thực, vậy tại sao người sống chúng ta lại không thể tiến vào trong ảo giới chứ?"

Bùi kiêu nghe vậy lập tức ngây người, hắn cũng không biết trả lời chuyện đó ra sao, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Cái này ta cũng không rõ lắm, có lẽ sự tồn tại của ảo giới giống như địa ngục, thiên đường trong truyền thuyết, chỉ có linh hồn mới có thể tiến vào được. Nhưng không phải trong tổ chức linh hồn đã có giải thích rồi sao? Khi sóng điện từ càng lúc càng gần đến điểm tới hạn, vào ngày //, tất cả ảo giới sẽ thực thể hóa, khi đó có lẽ người sống cũng có thể tiến vào được."

Mang theo một tia thất vọng, Lý Lâm nói: "Nếu thật đến lúc đó, người sống chúng ta tiến vào ảo giới còn có tác dụng gì? Khi đó có khác gì tận thế đâu... Bùi Kiêu, ngươi là Cao Đẳng Tránh Thoát Giả, hơn nữa còn có năng lực đặc thù Valkyrie, ngươi có biết biện pháp nào có thể giúp người sống chống lại quỷ quái không? Trừ sử dụng kim loại siêu từ ra, còn có biện pháp nào nữa không?"

Bùi Kiêu cười khổ nói: "Nếu thật là có, Tránh Thoát Giả và Cao Đẳng Tránh Thoát Giả chúng ta đã không phải gấp gáp nâng cao thực lực rồi. Nhân loại có bao nhiêu? Vài tỉ người. Quân đội toàn thế giới ít nhất cũng mấy chục triệu, nếu người sống cũng có thể đối kháng với quỷ quái, chỉ cần quỷ quái không có số lượng áp đảo tầm mấy tỷ, chúng ta đã sớm không phải lo tới hạo kiếp kia rồi. Câu trả lời của ta là... không có bất kì biện pháp nào."

Lý Lâm lập tức nở nụ cười khổ, hắn cũng không nói thêm gì nữa mà chỉ yên lặng lái xe. Lúc này, Dương Đỉnh Thiên lại đột nhiên hỏi: "Các ngươi vừa nói kim loại siêu điện từ là cái gì thế?

Bùi kiêu liền giải thích:" Kim loại siêu điện từ là một loại vật liệu đặc thù do các nhà khoa học nghiên cứu ra. Không biết ở bên trong kim loại này bỏ thêm thứ gì, tóm lại kim loại này có thể tiếp xúc với linh hồn và quỷ quái, mà linh hồn và quỷ quái cũng không có cách nào xuyên qua tầng kim loại này được. Cho nên khi chế tạo kim loại này thành đạn bắn, có thể gây tổn thương cho linh hồn và quỷ quái... Đúng rồi! Chính là kim loại siêu điện từ!"

Đột nhiên, Bùi Kiêu như thoáng nghĩ tới cái gì đó, hắn liền lớn tiếng nói: "Kim loại siêu điện từ là một thực thể vật lý, nhưng lại có thể tiếp xúc với linh hồn và quỷ quái. Như vậy nếu dựa theo phương pháp chế tạo loại kim loại siêu điện từ, chắc chắn có một hoặc một vài trình tự có khả năng làm cho người sống có thể tiếp xúc với linh hồn cùng quỷ quái! Lý Lâm, ngươi có biết thứ kim loại siêu điện từ này rốt cục là được chế tạo như thể nào không?"

Lý Lâm dường như có chút ngây ngốc, hoặc có thể nói là trong lòng bỗng nhiên dấy lên hi vọng, hắn vội vàng nói: “Ta cũng không biết rõ về việc chế tạo kim loại siêu điện từ. Toàn bộ thế giới chỉ có vài nước có thế chế tạo kim loại này, tính cả nước ta, thì hình như chỉ có bốn, năm nước mà thôi, thậm chí một vài nước dù có tổ chức linh hồn cũng không thể chế tạo được... Đúng vậy, kim loại siêu từ đã là thực thể vật lí, nhưng lại có thể tiếp xúc với linh hồn và quỷ quái, như vậy có nghĩa là thực thể vật lý có thể tiếp xúc với linh hồn và quỷ quái. Tốt! Chờ khi chúng ta trở về, ta sẽ nhờ vào quan hệ để tìm lấy quá trình chế tạo kim loại siêu từ, đến lúc đó xin nhờ ngươi giúp ta nghiên cứu thật kĩ càng."

Bùi Kiêu chợt cảm thấy trong lòng có một ý tưởng thoáng qua, dường như là về kim loại siêu từ, nhưng cẩn thận nghĩ lại, cũng không nghĩ ra cái gì rõ ràng, cho nên hắn cũng chỉ có thể chôn cái suy nghĩ này vào trong lòng, rồi mới lên tiếng: "Nếu như người sống thật sự có thể tiếp xúc với linh hồn và quỷ quái, thì nói cách khác, người sống cũng có thể cầm nắm được Thiên Sinh Vũ Khí... Mặc dù người sống không có năng lượng tiêu chuẩn, không cách nào sử dụng thuộc tính của Thiên Sinh Vũ, nhưng như thế đã là rất tuyệt vời rồi, có thể giải quyết được vấn đề thiếu hụt Tự Do Linh Hồn!"

Nhưng Lý Lâm lại cười khổ nói: "Ngươi nói nghe thật đơn giản, người thì có, nhưng mà lấy đâu ra vũ khí đây? Thiên Sinh Vũ Khí cũng không phải tràn lan như ngươi tưởng. Ngươi cho rằng toàn bộ thế giới có mấy người trong vòng một tháng hấp thu hết sạch dung lượng Thực Phẩm Chấp Niệm? Có lẽ cũng chỉ có ngươi là người ăn mặn nhất thôi"

Bùi Kiêu cũng biết Lý Lâm nói đúng, đối với hắn cũng chỉ là trùng hợp mới có thể trong một tháng hấp thu hơn dung lượng Thực Phẩm Chấp Niệm, có khả năng về sau cũng không có cơ hội như lần này... Xem ra việc nhân loại muốn chống lại tận thế vẫn còn là một chặng đường thật dài.

Trong khi nói chuyện, cỗ xe đã đi vào trong căn cứ quân sự từ lúc nào, và ở trên sân bay cũng đã một chiếc máy bay chờ sẵn.

Lời bình: Như vậy, hành trình của Bùi Kiêu đã bước sang một trang mới. Có những gì nguy hiểm gì đang chờ đón hắn? Dương Đỉnh Thiên sẽ sử dụng năng lực của mình để chiến đấu như thế nào? Phải chăng Bùi Kiêu đã tìm ra biện pháp để cứu giúp nhân loại? Rất nhiều câu hỏi được đặt ra. Mời đón đọc chương mới nhất của TVKĐ được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio