Từ Xưa Công 2 Đã Sủng Công 4

chương 61

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiếu niên nào trong độ tuổi này mà trong đầu không có đám rác thải màu vàng, Hứa Tinh Lạc biết điều đó, nhưng hắn không ngờ người như tống Thanh Chấp cũng sẽ chứa trong đầu mấy thứ như thế, hắn còn tưởng rằng trong đầu học bá toàn là toán lý hóa.

Không phải, Tống Thanh Chấp cậu cũng là người bình thường, cậu cũng nghĩ đến mấy điều đó.

Từ lúc Hứa Tinh Lạc dụ dỗ cậu đến một miền đất mới, cậu lại có thêm một chương trình trước khi đi ngủ, nếu không phải Hứa Tinh Lạc một hai ép cậu trả lời, cậu sẽ không bao giờ nói ra, bởi vì nếu nói sẽ xảy ra hậu quả như này.

...... Cảm giác Hứa Tinh Lạc thấy rất khó tin.

Tống Thanh Chấp cười khổ, nhưng cậu càng thấy ngọt ngào và dày vò hơn, rốt cuộc là bao giờ mới bắt đầu đây?

Tất nhiên là phải bắt đầu, Hứa Tinh Lạc vui vẻ cọ súng lên người Tống Thanh Chấp mấy cái, vỗ đôi chân dài thẳng tắp của Chấp ca hắn: "Vào phòng tắm đi."

Quan hệ giữa nam với nam phải chuẩn bị chứ không tiện như nam nữ, hắn không biết Tống Thanh Chấp có biết điều này không.

"Hửm? Làm gì?" Hai tai Tống Thanh Chấp đỏ bừng, ánh mắt lập loè.

"Giả vờ đi." Hứa Tinh Lạc không biết nhìn ra manh mối từ đâu, thích thú chỉ ra, sau đó nhẹ giọng nói: "Đứng lên, tôi phụ cậu nhé."

"Khụ." Tống Thanh Chấp cọ cọ một chút, cũng không giả vờ nữa, chống tay lên sô pha đứng lên: "Tôi tự làm được, cậu đợi tôi ở phòng ngủ đi."

"Không được, cậu tự làm rất dễ bị thương." Hứa Tinh Lạc rất cứng cỏi, hắn tìm đồ phụ trợ hồi chiều mình mua, đi theo Tống Thanh Chấp vào phòng tắm.

"Xấu hổ lắm." Tống Thanh Chấp xoay người đi vào phòng tắm, mặt nóng như mỏ hàn.

"Trước lạ sau quen." Hứa Tinh Lạc cực kỳ nghiêm túc, hắn không muốn nói đùa chuyện này, phải biết rằng Tống Thanh Chấp chịu nằm dưới đã rất không dễ dàng, hắn cứ bất cần thì có khác gì tên cặn bã không.

Sau khi biết cụ thể phải chuẩn bị như thế nào, mặt Tống Thanh Chấp càng đỏ hơn, đồng thời thấy may mắn khi mình không cần phải làm, cậu quyết định, sau này chuyện này sẽ giao cho Hứa Tinh Lạc làm......

"Ngại chết mất......" Học bá sau khi bước vào không biết đã lẩm bẩm bao nhiêu lần, đừng nói là tự cậu làm, hai bàn tay của cậu sạch sẽ chống lên tường, hai mắt nhìn chằm chằm, một lần cũng không dám quay đầu lại.

"Chết lặng rồi hả?" Hứa Tinh Lạc mắc cười: "Nói cậu đưa tay sờ giúp tôi cậu còn ngại, thật sự để cậu chuẩn bị chắc tối nay không đợi được phải đợi đến tối mai quá? Tôi đoán chắc đến tối mai chưa chắc cậu đã chuẩn bị xong."

"Đừng nói nữa đừng nói nữa." Tống Thanh Chấp năn nỉ.

Lần đầu tiên không quen lắm nên làm rất lâu, không ai cảm thấy phiền phức hay khô khan. Hai người yêu nhau khám phá cơ thể nhau, làm sao có thể phiền phức và nhàm chán được?

Chỉ sợ đêm quá ngắn.

"Cảm giác thế nào?" Hứa Tinh Lạc thô tiện hỏi.

"Lần sau cậu thử là biết." Đuôi mắt Tống Thanh Chấp đỏ ửng nói, cực lực đề cử bạn trai thử xem: "Nếu là cậu thì tôi tuyệt đối sẽ tự mình ra tay."

"......" Hứa giáo bá sợ gần chết câm miệng.

"Đừng có giả chết." Tống Thanh Chấp quay đầu lại cười mắng.

"Đã chết, mạc cue [莫cue]." Vui vẻ đùa là thế nhưng chuyện nên làm Hứa Tinh Lạc không bỏ bê tí nào, hắn muốn khiến Tống Thanh Chấp thoải mái một chút nên trước khi ăn phải để đối phương hưởng thụ trước.

"Trong đây nóng quá," bây giờ đã là cuối tháng 9, tiết trời vẫn rất nóng, Tống Thanh Chấp lau mồ hôi trên trán, đề nghị: "Đến phòng ngủ."

Hai người chuyển vào phòng ngủ.

"Vẫn là điều hòa trong phòng thoải mái." Hứa Tinh Lạc quỳ gối trên thảm, ngón tay vuốt v e vòng eo rắn chắc thon gọn của bạn trai, hơi thở phả vào một bên chân Tống Thanh Chấp.

Một lớp da gà dày đặc lập tức nổi trên chân khiến cho Tống Thanh Chấp phải ngửa đầu hít sâu vài cái, sau đó cậu túm một chiếc gối mềm ném xuống đất: "Lót lên nhé?"

Hứa Tinh Lạc không có thời gian lên tiếng, gật đầu tiếp tục khiến đối phương thoải mái.

"Đệt......" An tĩnh một lát, Tống Thanh Chấp vẫn không nhịn được mà chửi thề, một bàn tay vuốt tóc Hứa Tinh Lạc, mái tóc cắt xén cho kỳ quân sự của cậu chàng giờ đã dài ra một ít, cảm xúc vẫn cứ xù xù: "Chậc chậc, cảm giác nắm lấy nó......"

Hứa Tinh Lạc mém nữa là cười phụt, tranh thủ nói một câu: "Tôi đệt, không biết còn tưởng rằng cậu đang nắm cái gì......"

"Khụ khụ." Tống Thanh Chấp đương nhiên là biết Hứa Tinh Lạc tự động mã hóa sang cái gì, cậu bật cười.

Nghe thấy tiếng cười của cậu, Hứa Tinh Lạc rất muốn lên hôn hôn Tống Thanh Chấp mấy cái, nhưng nghĩ lại vẫn thôi, hắn sợ Tống Thanh Chấp đánh hắn.

Có lẽ là do học bá Tống đã nghẹn ba tháng tàn nhẫn, hôm nay ra rất nhanh, nhưng Hứa Tinh Lạc cảm thấy là do kỹ thuật của mình quá trâu bò, bạn trai có muốn nhịn cũng không nhịn được.

"Chấp chấp cậu không được nha," Hứa Tinh Lạc nói: "Như vậy mà còn có mặt mũi muốn làm tôi sao~?"

"Cút." Tống Thanh Chấp chen chân đạp chân Hứa Tinh Lạc một cái, sau đó xoay người bò lên trên tìm chỗ nằm......

Không muốn nói nhưng phong cảnh này làm Hứa Tinh Lạc ngắm đến nỗi lòng mênh mông, nhưng hắn còn việc phải làm.

"Chờ cậu cả nửa ngày rồi mà cậu làm gì đó?" Tống Thanh Chấp chờ một lúc, lúc quay đầu lại thì thấy Hứa Tinh Lạc đang ngậm thứ gì đó trong miệng, hắn đang xem bản hướng dẫn, lập tức nổi giận: "Học tra như cậu đều học trước khi thi sao?"

"Đến liền đến liền." Hứa Tinh Lạc vội nói, nhưng mà: "Khái niệm về thời gian của cậu có phải không được bình thường không, tôi tổng cộng chỉ mới lề mề chưa đến hai phút."

"Cậu có ý kiến hả?" Tống Thanh Chấp cắn răng.

"Không có không có," Hứa Tinh Lạc tranh thủ chuẩn bị trong vòng một phút rồi đi ôm lấy Chấp ca của hắn, khoảng khắc sát lại nhau, hai người đều ngừng thở, mẹ nó, tuy rằng trông rất nhẹ nhàng nhưng chỉ có chính họ biết họ đang căng thẳng gần chết đến nơi.

Nhưng nếu càng chờ mong, giống như Tống Thanh Chấp nói, cho dù là bị chiếm lấy hay chiếm lấy thì đều nóng lòng không chờ nổi.

Hứa Tinh Lạc cũng thế, hắn nắm chặt bàn tay Tống Thanh Chấp, đối phương biết điều xòe ngón tay ra, siết chặt ngón tay của hắn.

"......"

Khoảng khắc ấy, Tống Thanh Chấp mắng một tiếng, tựa trán vào chiếc đệm mềm mại ở đầu giường.

Có chút khó chịu, nhưng chết tiệt, đây chắc chắn không phải là lần đầu tiên Hứa Tinh Lạc, đối phương nhanh chóng tìm ra thủ đoạn ngăn cản cậu chửi thề.

Mẹ nó đây mà là tay mới?!

"Cậu con mẹ nó......" Tống Thanh Chấp đang nói đột nhiên im bặt, cậu nghe thấy giọng nói mình thay đổi, thẹn cực kỳ.

"Cái gì? Hửm?" Hứa Tinh Lạc rất ổn, lúc này hắn nào còn thời gian phân tâm nghĩ đến điều gì khác, lúc này thay vì chấp nhận phản hồi của Tống Thanh Chấp, không bằng dựa theo tốc độ của mình.

Đệt, Tống Thanh Chấp mày xong rồi, không có tương lai.

"Khó chịu." Tống Thanh Chấp nhíu mày rầm rì.

"Có con khỉ." Hứa Tinh Lạc lập tức đáp.

"......" Tống Thanh Chấp không nhịn được bật cười, người này đúng là tự tin quá, muốn lừa cũng không lừa được.

"Chấp ca, cậu khó chịu hả?" Hứa Tinh Lạc ác ý hỏi, ghé sát bên tai Tống Thanh Chấp: "Khó chịu hửm? Khó chịu ư?"

"Mẹ cậu......" Tống Thanh Chấp cắn răng, chỉ chốc lát sau, mồ hôi nóng chảy xuống từ thái dương.

Lúc này Hứa Tinh Lạc đã ngừng làm việc, chậm rãi vươn tay lấy cốc nước trên tủ: "Để tôi uống miếng nước đã."

Tống Thanh Chấp cạn lời: "Có phải cậu sợ mình sớm X không? Đừng phản bác, tôi hiểu mà."

"Dám nói những lời này thì cậu chết chắc rồi." Hứa Tinh Lạc uống nước xong, lau khóe miệng, một lần nữa ôm lấy Tống Thanh Chấp: "Tuy rằng cậu đoán đúng rồi đó, nhưng cậu chết chắc rồi."

"......" Tống Thanh Chấp cảm thấy da đầu tê dại, nhưng đồng thời cậu rất thích tư thế giống như chó điên của Hứa Tinh Lạc, trông rất ngang tàng: "Thật thế ư, tôi không tin a..."

Ngay từ đầu Tống Thanh Chấp thỉnh thoảng còn mạnh miệng được đôi ba câu để chèn ép giáo bá, sau đó thì cậu phục rồi, giáo bá chính là giáo bá, cậu sẵn lòng quỳ xuống gọi ba.

Nhưng đã chậm, sau khi kiên trì với điềm báo muốn bắn sớm trước đó, Hứa Tinh Lạc cảm thấy mình đang thăng hoa, cho hắn thêm chút thời gian, hắn có thể làm chết học bá Tống.

"Lần sau còn dám không?" Hứa Tinh Lạc hỏi.

"Dám......" Tống Thanh Chấp từ trong cổ họng thốt ra một câu, lúc này toàn thân như mới bị mưa xối ướt đẫm.

Người làm việc không nói gì, cậu thiếu đánh hỏi: "Vì sao cậu không hỏi tôi sao tôi còn dám?"

Hứa Tinh Lạc đành phải hỏi: "Vì sao còn dám?"

Mặc dù toàn thân Tống Thanh Chi như mới được hấp chín, thái dương không ngừng đập, toàn thân nóng bừng, nhưng cậu vẫn rất bạo dạn nói vào tai Hứa Tinh Lạc.

Ai có thể dự đoán được, lời cợt nhả này đã trực tiếp kết thúc lần đầu tiên của hai người bọn họ.

Kết quả chính là hai bên đều sửng sốt, sau đó Tống Thanh Chấp cười điên cuồng, cười đến mức đập giường, cười đến ôm bụng!

Cười chết cậu, cậu không biết những lời này lại có uy lực mạnh như vậy.

"......" Hứa Tinh Lạc không nói một lời, yên lặng vuốt tóc nghỉ ngơi một lát, đè Tống Thanh Chấp xuống đâm thẳng.

Ngay từ đầu Tống Thanh Chấp còn rất vui, cho rằng không khác gì lúc nãy, hơn nữa cậu đã có cách trị Hứa Tinh Lạc, nhưng sau đó nhận ra không phải nữa, rác rưởi Hứa Tinh Lạc thế mà miễn nhiễm rồi!

Việc thử từng mẫu câu tương tự khác cũng không có tác dụng gì mà chỉ đang cổ vũ đối phương.

"Có thể nói thì nói nhiều một chút." Hứa Tinh Lạc cười nói.

"Nói cái thằng cha cậu......" Tống Thanh Chấp nghiến răng nghiến lợi, mồ hôi rơi như mưa.

Cậu muốn nói sao chỉ có mình tôi đổ mồ hôi, cậu...... Quay đầu nhìn lại, Hứa Tinh Lạc cũng trông như mắc mưa.

Đệt, gương mặt này dùng để giết cậu hả?

Hắn làm tiếp được đó!

Học bá Tống đắm chìm trong mị lực của bạn trai, đến sức mắng đối phương là đồ chó cũng không còn.

Hứa Tinh Lạc cũng không nói năng gì.

Không có gì để nói, nghe âm thanh của Chấp ca là đủ rồi.

Đó là âm nhạc đẹp nhất trên thế giới.

Khi mọi việc kết thúc, Tống Thanh Chấp chìm vào giấc ngủ ngay lập tức, tất cả những gì cậu còn nhớ là Hứa Tinh Lạc giống như đứa cháu trai dọn dẹp đống bừa bộn, thậm chí còn bị cậu mắng vì quấy rầy giấc ngủ.

Ngày hôm sau tỉnh lại đã là 12 giờ trưa, Hứa Tinh Lạc đang chuẩn bị cơm trưa.

"......" Tống Thanh Chấp vuốt tóc, nhớ đến chuyện tối hôm qua thì lại lần nữa chui vào chăn, hồi lâu không ra.

Không phải bởi vì cậu còn ngủ, cũng không phải do cả người cậu đau nhức, càng không phải cậu không xuống giường nổi......

Tất cả những điều đó đều không phải vấn đề.

A a a a!

Làm cách nào mà dám nói câu ' bởi vì bị cậu X rất X', bị điên hay sao!

Còn không chỉ nói một lần.

Nhiều mẫu câu tương tự được lặp đi lặp lại nhiều lần.

Tống Thanh Chấp cảm thấy chắc chắc tối qua mình bị ép buộc, 100% thế.

Nếu không sao có thể nói những lời tục tĩu như vậy.

Cả người cậu tê tái, nóng rẫy, muốn chết.

Hình tượng bi hủy diệt, người bạn trai lạnh lùng cao ngạo tinh khôi như ngọc trong lòng Hứa Tinh Lạc chắc chắn bị xé thành vụn rồi, nói không chừng bây giờ còn muốn đổi người mới.

Nấu cơm xong rồi, Hứa Tinh Lạc mở cửa tiến vào, xốc chăn của Tống Thanh Chấp lên.

Khoảng khắc bốn mắt nhìn nhau, hắn cong môi, nhướng mày: "Sướng lắm à?"

Đầu Tống Thanh Chấp ong một tiếng: "......"

Dựng sào thấy bóng, từ đầu đến chân chín rục.

"Cậu......" Hứa Tinh Lạc còn muốn nói thì Tống Thanh Chấp đã nhào lên che miệng hắn lên.

"Im miệng, im miệng, im miệng!" Từ giờ trở đi, Tống Thanh Chấp không muốn nghe bất cứ chuyện gì liên quan đến chuyện đêm qua, một chữ cũng không muốn nghe: "Đừng k1ch thích tôi, nếu không cậu cũng có một ngày như vậy đó!"

Tống Thanh Chấp đã dám uy hiếp như vậy rồi, Hứa Tinh Lạc nào dám tiếp tục k1ch thích cậu, nhanh chóng tỏ vẻ là mình đồng ý: "Ưm ưm."

Giằng co một lát, Tống Thanh Chấp buông tay ra, nhưng ánh mắt cậu nhìn Hứa Tinh Lạc vẫn tràn ngập cảnh cáo.

"Cơm xong rồi, đi ăn cơm thôi." Hứa Tinh Lạc im lặng không hề nhắc đến chuyện kia, như bình thường xoa đầu Tống Thanh Chấp: "Đưa cậu đi rửa mặt."

Tống Thanh Chấp ngẩn ngơ, mím môi nghĩ thầm, mẹ nó cậu vừa ngang tàng vừa dịu dàng vừa ôn nhu.

...... Mẹ nó tôi thích cậu lắm.

Tác giả có lời muốn nói: Tân hôn vui vẻ~

Kally: Mẹ nó lần đầu tiên edit lăn giường mà thấy sôi máu cả lên, não giựt đùng đùng luôn, là làm nhau hay đi tấu hề, là có làm chưa =))) có ai lên giường như hai người không hả? Tác giả có thể cho hai khứa nó nghiêm túc một chút không, thật sự không chịu nổi luôn á.

Chuyên mục điền từ vào chỗ trống: "Bởi vì bị cậu X rất X", xin mời.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio