Tiếng xe cót két dừng lại, Ken vội dắt xe vào không để cho cô em gái phải đợi mình
- em lên lớp với Bi đi, ra chơi gặp nhau ở canteen ha
Sun không nói gì chỉ gật nhẹ đầu rồi bước đi
Tuy bên ngoài là vậy, nhưng Sun cảm thấy không nên đến trường với tâm trạng này,nhưng vì anh hai.. nên vẫn phải đi, Sun không muốn Ken lo cho mình
Bi đã đứng trước cửa lớp đợi từ khi nào, vừa thấy Sun thì rối rít chạy lại kéo nó đi
- Đợi đã.. tao không muốn vào..
- không vào cũng phải vào
Bi không ngần ngại đẩy Sun vào lớp
Trong lớp vẫn như vậy, vẫn là số lượng học sinh đó, vẫn là cái bàn thân thuộc dó, vẫn là cánh cửa số cũ, mọi thứ không thay đổi.
Nhưng lại thiếu bóng hình quen thuộc, thiếu tiếng cãi vã, thiếu tiếng cười, thiếu giọng nói trầm ấm... thiếu rất nhiều
Sun thẫn thờ nhìn ra cửa sổ, nơi mình được ngồi gần đó
Bỗng dưng cánh cửa bật mở ra.. Sun và Bi chưa kịp định thần lại việc gì đang xảy ra thì trong tay đã có một tờ giấy mời
- Cái gì đây?
Bi nhăn mặt Minh Thư, cô ta nhếch mép cười khinh Bella
- Giấy mời đi dự tiệc đính hôn ước, nhớ đi nhé
Minh Thư quay đi ra khỏi lớp, không quên vẫy tay lại
Bi tức giận nhàu nát tờ giấy rồi quăng mạnh xuống đất, đạp mảnh giấy không chút thương tiếc
Sun vừa nghe xong, chân tay rụng rời, một vài giọt thủy tinh nóng hổi rơi trên tờ giấy rồi vỡ ra, nghẹn ngào nhìn dòng chữ xuất hiện trước mắt, tim thoắt chặt lại
Vì cái gì mà Sun phải đau lòng? vì cái gì mà Sun nhất thiết phải rơi lệ?
Chính là thứ tình cảm đơn phương dành cho kẻ dễ thay lòng đổi dạ, tại sao biết vậy nhưng vẫn cố gắng giữ lại cái gọi là niềm tin?
Hay tại vì lòng dạ không thể buông bỏ?
Sun đau lòng cắn chặt môi đến nỗi thứ máu đỏ tươi rỉ ra vào lúc nào cũng chẳng biết
Suốt thời gian còn lại Sun chẳng nói gì thêm, chỉ lẳng lặng đi theo về đến nhà
Ken nhìn cô em gái mà tội thay, cố gắng an ủi cho Sun giảm đi nỗi đau
- Nghe anh nói
- Dạ?
- Ngày mai chúng ta sẽ sang Trung Quốc một thời gian..
- sao cơ?
- Ba anh nói muốn anh về đó quản lí công ty một thơi gian, em đi chứ?
Sun một mực nhất quyết không đi, Ken lại lo cho em gái
- để em ở đây với Bi là được rồi!
- không được! Hai đứa con gái càng không được!
Sun suýt khóc nhưng may thay Ken thở dài nói
- thôi được, anh sẽ để em ở nhà
Đang vội mừng thầm..
- nhưng anh sẽ đưa bạn anh đến trông coi đứa em
Sun trề môi, vậy cũng được, đỡ hơn là đi Trung Quốc