Uyển Thư nắm tay Yến Thu tiến đến phòng chiếu phim và ngồi xuống hàng ghế cuối cùng.
-Nè, bỏ tay ra được chưa?! Yến Thu đỏ mặt nói. Từ lúc đi vào đây tới giờ thì tay Uyển Thư chưa hề buông tay cô ra chút nào. Thấy mọi người xung quanh nhìn mình thì cô cũng ngại nên vội rút tay lại.
-Em ngồi im xem nào. Yến Thu càng muốn rút tay ra thì Uyển Thư lại càng nắm chặt hơn nữa.
-Em?! ...Em á?! Tự nhiên tự nhiên đổi cách xưng hô vậy trời. Không biết chị ấy có ý đồ GÌ không nhưng mà tại sao tim mình đập nhanh vậy nè. Không lẽ mình bị bệnh?!
-Gọi vậy không đúng à?! Uyển Thư bất chợt quay sang nhìn người bên cạnh. Nhận thấy cô ấy có chút e thẹn mà không dám nhìn vào mắt cô, chỉ cuối đầu xuống và dùng tay se se vạt áo. Đáng yêu thật.
-Thì...thì...đúng.
-Phim sắp bắt đầu rồi.
Hai người ngồi chăm chú nhìn lên màn ảnh lớn và bắt đầu xem phim. Ủa, đây không phải là phim tình cảm hay sao?! Sao chị ta nói với mình đây là phim hành động?! Bị lừa sao?! Cô định quay sang giáo huấn Uyển Thư một trận nhưng đảo mắt nhìn xung quanh thì mọi người đang ngồi xem rất im lặng và chăm chú. Bất chợt, hình ảnh của đôi tình nhân trẻ đang làm chuyện đáng xấu hổ ở nơi cong cộng thì khuôn mặt của cô lúc này lại nóng bừng lên.
Yến Thu vội lắc lắc đầu cho hình ảnh xấu hổ đó bay đi mất nhưng vẫn vô ích a.
-Yến Thu a. Ngồi bên cạnh, Uyển Thư mặc dù mắt vẫn xem phim nhưng mọi hành động, cử chỉ của Yến Thu cô đều quan sát thấy được. Cô nhẹ nhàng cất giọng.
-H...hả?! Bởi vì cô đang tích cực đẩy lùi những hình ảnh hổ thẹn của đôi tình nhân kia ra khỏi tâm trí mình nên khi bị Uyển Thư đột ngột gọi tên thì cô giật mình, nói năng có chút lắp bắp.
-Xin lỗi vì đã gạt em rằng đây là phim hành động nhưng có một điều rất quan trọng tôi muốn nói với em. Em có thể lắng nghe những điều mà tôi sắp nói không!! Uyển Thư quay mặt sang đối diện với khuôn mặt của Yến Thu và dùng chất giọng thật là nghiêm túc để nói chuyện cùng cô ấy.
-Ukm, chị nói đi. Trước ánh mắt như muốn xuyên thấu tâm can của Uyển Thư và chất giọng hết sức nghiêm túc không có một phần đùa giỡn trong lời nói của người bên cạnh nên cô tò mò muốn nghe thử xem Uyển Thư muốn nói gì.
-Em nghe cho kĩ nhé. Từ nhỏ cho đến lớn, tôi không hề tin vào cái gì gọi là "tình yêu sét đánh" cả. Tôi nghĩ nó thật vô lý. Nhưng, vào cái ngày định mệnh xảy ra ở bar The King, tôi gặp em, và tôi tin cái gọi là "tình yêu sét đánh" là có thật. Em có một sức hút lạ thường, khiến cho tôi rơi vào bể tình của em mà không có cách nào để thoát ra. Tuy rằng em có hơi ồn ào nhưng mọi chuyện là do tôi có lỗi trước. Uyển Thư vừa nói vừa chạm chú nhìn thẳng vào mắt Yến Thu.
-Em... Yến Thu mắt nhìn Uyển Thư không chớp mắt. Khó khăn lắm mới nói ra được chữ "em"
-Còn nữa. Em biết vì sao khi đi đến bất kì nơi nào tôi đều nắm chặt tay em như thế không?! Bàn tay Uyển Thư lần nữa nắm lấy tay Yến Thu
-Vì sao?! Yến Thu có hơi bất ngờ vì những lời nói từ nãy giờ của Uyển Thư. Đây có phải là chị ta đang tỏ tình với mình không?!
-Vì tôi sợ nếu tôi buông tay em ra thì em sẽ chạy đi mất. Tôi không thích chơi trò trốn tìm cùng em nên tôi luôn luôn nắm chặt bàn tay của em. Tôi có một thỉnh cầu nho nhỏ muốn được em đồng ý.
-A?! Thỉnh...cầu gì thì chị cứ nói đi.
-Em Phan Ngọc Yến Thu đồng ý làm người yêu của Lê Hoàng Uyển Thư này nhé!!!! Uyển Thư nói bằng tất cả sự chân thành mình có, rất mong chờ câu trả lời từ người kia.
-Em...em... Yến Thu lại ấp a ấp úng
-Nếu em cảm thấy không thích chuyện nay thì tôi không ép. Uyển Thư giọng buồn bã, buông lỏng ban tay đang nắm lấy bàn tay Yến Thu ra.
-Ai nói là em không đồng ý. Em rất yêu thích chị. Yêu chị từ cái nhìn đầu tiên đấy, đồ bá đạo ạ. Yến Thu vội nắm chặt lại bàn tay đang định trốn thoát kia lại rồi thổ lộ tình cảm của mình cho người kia biết. Cô không muốn mất con người bá đạo này chút nào.
-Thật không?! Uyển Thư quay phắt mình lại nhìn Yến Thu, cô muốn xác nhận lại một lần nữa là cô không có nghe nhầm.
-Em yêu chị. Yến Thu dành tặng cho Uyển Thư một nụ cười thật đẹp . Nhưng vì tất cả đèn trong phòng chiếu tắt hết nên chỉ thấy mờ mờ ảo ảo.
-Cảm ơn em vì đã đồng ý. Cảm ơn em rất nhiều. Tôi chỉ sợ rằng em không đồng ý nhưng...tôi rất hạnh phúc. Uyển Thư ôm chầm lấy Yến Thu làm cho cô ấy mắc cỡ nữa rồi.
-Ngốc. Nhưng mà buông em ra đi, chỗ này là chỗ đông người.
-Oh, xin lỗi. Hihi. Uyển Thư cười ngố.
-Xem phim tiếp thôi. Yến Thu chủ động nắm tay Uyển Thư, đầu tựa vào vai của Uyển Thư tiếp tục xem phim. Có lẽ cô là người hạnh phúc nhất thế giới này rồi.
Buổi xem phim tình cảm của họ đã diễn ra ngọt ngào như vậy đấy. Lại có thêm một couple mới rồi.