Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay là một ngày đặc biệt quan trọng đối với Khả Ái. Con người này đang chuẩn bị kế hoạch để cầu hôn cô gái của mình. Cảm thấy kế hoạch đã hoàn hảo, cô với tay lấy chiếc điện thoại đặt trên bàn làm việc gọi cho Uyển Nhi
-Bảo bối a~ Tối nay chúng ta ra ngoài ăn tối nha~
-Dạ.
-Ưmm, tạm biệt bảo bối. Moahh~ Khả Ái hôn chụt lên màn hình điện thoại rồi vui vẻ chờ Uyển Nhi tắt máy, sau đó cô mới bỏ điện thoại ra khỏi tai. Eo ôi, để nhân viên trong công ty mà nhìn thấy cảnh này chắc họ sẽ lăn đùng ra xỉu luôn quá. Bởi vì lúc nào Khả Ái đến công ty cũng đều mang vẻ mặt lạnh hơn tiền làm cho toàn bộ nhân viên trong công ty một phen hoảng sợ, họ không dám làm trái ý nữ vương nổi tiếng băng giá này nếu không sẽ bị mất việc còn tệ hơn nữa là không có một công ty nào nhận vào làm nữa.
-Mọi việc chuẩn bị sao rồi ? Sau khi nói chuyện với Uyển Nhi xong Khả Ái bấm một dãy số khác rồi chất giọng băng lãnh lại vang lên, vẻ mặt thay đổi hoàn toàn.
-.....
-Rất tốt. Nếu có bất kì sai sót nào thì các người biết hậu quả như thế nào rồi chứ .
-Dạ vâng thưa Trần tổng, chúng tôi hứa sẽ không có một sai sót nào xảy ra trong suốt quá trình đâu ạ. Xin Trần tổng cứ yên tâm. Giọng nữ bên đầu dây bên kia vang lên, trong giọng nói có chút run rẩy.
Khả Ái hài lòng, tắt điện thoại, sau đó phó thác mọi công việc lại cho Phó tổng rồi nhanh chóng lái xe đến một cửa hiệu trang sức nổi tiếng để mua nhẫn cầu hôn.
Chiếc xe Mercedes Benz màu trắng sang trọng dừng lại trước một cửa hiệu trang sức nổi tiếng, nơi này thường được các nghệ sĩ, ca sĩ hàng đầu Quốc gia ghé thăm và đặt cũng như mua hàng. Khả Ái bước xuống xe với biết bao cặp mắt si mê, trầm trồ ngưỡng mộ của những người trong cửa hiệu. Cả người cô phát ra khí chất ngời ngời, khuôn mặt thập phần xinh đẹp hơn người. Khi bước vào đây các nhân viên nữ không thể nào rời mắt khỏi người con gái hoàn mỹ trước mặt.
-Tôi muốn xem cái này. Này cô, cô có nghe tôi nói gì không ?! Khả Ái mất kiên nhẫn, tay gõ nhẹ lên mặt kính của tủ trưng bày những chiếc nhẫn lấp lánh để cô nhân viên hoàn hồn lại
-A ?! Xin lỗi...xin lỗi quý khách. Quý khách muốn xem cái nào ạ ? Cô nhiên viên bối rối, liên tục cuối người xin lỗi Khả Ái.
-Cái này. Khả Ái tay chỉ vào chiếc nhẫn màu bạc, trên đó có đính những viên kim cương đủ màu sắc, giống như các màu trên lá cờ của LGBT.
-Tiểu thư thật có mắt nhìn, chiếc này chỉ mới được nhập về nước khoảng vài tuần trước, trên thế giới chỉ sản xuất cặp duy nhất.
-Gói lại cho tôi. Khả Ái nhàn nhạt trả lời khi tay đang cầm cặp nhẫn xem xét.
-Dạ vâng, xin tiểu thư vui lòng chờ một chút ạ. Cô nhân viên đưa tay nhận lấy chiếc nhẫn sau đó cố mỉm cười để che đi vẻ mặt thất vọng của mình. Tưởng là mình có cơ hội nhưng ai ngờ người ta đã là hoa có chủ.
-Của tiểu thư đây ạ. Tổng cộng là USD ạ. Không lâu sau cô nhân viên đưa cho Khả Ái một túi quà được gói rất cẩn thận và đẹp mắt
Khả Ái chẳng nói gì, chỉ rút trong bóp ra một cái thẻ ngân hàng màu đen đưa cho cô nhân viên đang há hốc mồm vì cái thẻ đen ngân hàng của cô. Sau khi quẹt thẻ xong Khả Ái cầm lấy túi quà và tiêu soái cất bước rời đi để lại biết bao cặp mắt nuối tiếc.
-Cảm ơn quý khách. Hẹn gặp lại quý khách.
---------------------------------
h pm tại cổng biệt thự Lê gia
Chiếc xe Mercedes benz màu trắng đậu trước cổng của ngôi biệt thự nguy nga, tráng lệ của nhà họ Lê, bên cạnh là bóng dáng một người con gái mặc một bộ vest trắng với mái tóc xoã ngang lưng đang đứng dựa người vào chiếc xe đắt tiền làm thu hút ánh mắt người đi đường. Khả Ái nhìn đồng hồ liên tục, không biết Uyển Nhi làm gì lâu thế không biết, đang định lấy điện thoại ra gọi cho cô ấy thì cánh cửa cổng lớn trước mặt từ từ mở ra, theo sau đó là thân ảnh của một người con gái nhỏ nhắn, trên người là bộ đầm xoè màu đỏ ôm lấy vòng eo con kiến hoàn hảo, màu đỏ rất hợp với Uyển Nhi vì nó làm nổi bật làn da trắng bóc của cô. Khuôn mặt không trang điểm đậm nhưng nhìn vẫn rất xinh đẹp, tóc uốn xoăn nhẹ xoã ngang lưng. Cả thân người đều câu dẫn người khác.
-Chị định đứng đây luôn sao ? Uyển Nhi lấy tay quơ quơ trước mặt Khả Ái, làm gì mà ngơ ra thế không biết
-Hôm nay em đẹp lắm. Khả Ái nói xong dùng tay kéo Uyển Nhi gần lại và trao cho cô ấy một nụ hôn nhẹ
-Đáng ghét, ở đây nhiều người thế mà ! Uyển Nhi đỏ mặt, tay đánh yêu lên vai Khả Ái, môi nhỏ chu chu oán trách
-Haha, ngại à ! Thôi, mời Nhị tiểu thư lên xe, đã trễ rồi. Khả Ái bước tới mở một bên cửa xe ra cho người đẹp, sau đó đóng lại và nhanh chóng ngồi vào ghế lái.
-------------------------------------
~Nhà hàng SJ~
Chiếc xe Mercedes benz dừng lại trước một nhà hàng chỉ dành cho giới thượng lưu. Chỉ những người có tiền mới vào đây ăn được bởi vì đơn giá của các món ăn ở đây rất mắc.
Khả Ái nắm tay Uyển Nhi đi vào nhà hàng với những cặp mắt ngưỡng mộ của mọi người. Khả Ái thật khó chịu khi nhìn thấy những ánh mắt không đứng đắn của mấy tên công tử kia cứ liên tục tia lên người Uyển Nhi. Cô nắm tay Uyển Nhi đi nhanh qua đó, sau đó bước vào một căn phòng VIP, nhưng trước khi bước vào phòng thì Khả Ái đã bịt mắt Uyển Nhi lại bằng một dây lụa màu đỏ, sau đó mới nắm tay cô ấy bước vào trong.
-Được rồi em mở khăn ra đi. Uyển Nhi đưa tay mở cái khăn ra và cô thấy trên sàn là một đường đi nhỏ rải đầy cánh hoa hồng, dọc theo đó cũng là những ánh nến lung linh. Trên tường là dòng chữ bằng bong bóng "Will you marry me" màu vàng. Đột nhiên trên màn hình lớn chiếu lên những dòng chữ mà Khả Ái đã chuẩn bị trước, rất nhiều hình ảnh của cả hai được chiếu lên, kết thúc đoạn clip cũng là lúc màn hình hiện lên dòng chữ to "UYỂN NHI CHỊ YÊU EM, WILL YOU MARRY ME "
Uyển Nhi kinh ngạc, cái này là Khả Ái chuẩn bị sao ?! Cảm động quá. Những giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống, Uyển Nhi dùng tay chắn trước miệng mình để ngăn không cho tiếng nấc phát ra. Khả Ái từ đâu xuất hiện ở giữa căn phòng, trên tay cầm một đoá hoa hồng lớn trông rất đẹp, Uyển Nhi xúc động đi theo con đường nhỏ rải đầy hoa hồng mà Khả Ái đã chuẩn bị, cô ôm chầm lấy Khả Ái, cô thút thít trên vai Khả Ái. Khả Ái mỉm cười, đẩy nhẹ vai cô ra rồi quỳ một chân xuống, tay mở hộp nhẫn mà cô đã mua lúc chiều ra. Cô nhìn người con gái trước mặt với ánh mắt ôn nhu, giọng nói chân thành:
-Chị mong muốn người sẽ sống cùng với chị suốt đời này là em, nếu đây không phải là tình yêu thì chị không biết tình yêu là gì. Chị không dám nói những lời như có thể sống chết vì em, nhưng chỉ cần chị ở bên em, chị sẽ cố gắng bằng mọi khả năng của mình làm cho em hạnh phúc, bảo vệ em thật chu toàn. Chị rất muốn cùng em chia sẻ những đoạn đừng dài và khó khăn. Đồng ý lấy chị nhé !
-Em...Em đồng ý. Hic hic. Uyển Nhi chính thức bật khóc.
Khả Ái đứng lên đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của Uyển Nhi sau đó hôn nhẹ lên đó thay cho lời hẹn ước của hai người, sau đó Uyển Nhi cũng lấy chiếc còn lại đeo vào ngón áp út của Khả Ái. Cô xúc động một lần nữa ôm lấy Khả Ái, nước mắt không ngừng rơi xuống, ướt một mảng lớn trên áo Khả Ái. Nhưng Khả Ái lại không khó chịu vì việc đó, cô dùng tay vuốt nhè nhẹ lên tấm lưng của Uyển Nhi, sau đó kéo cô ấy ra hôn lên trán, mắt, mũi, cuối cùng là môi. Hai đôi môi quấn quýt không một trận không điểm dừng. Cả hai đều đắm chìm vào những giai điệu hạnh phúc.
THE END
:pm //