Tung Hoành

chương 49: cực cảnh đệ tứ tầng.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"chúng ta hôm nay đình chiến, như ước pháp tiên giới, khi ta cùng các ngươi phi thăng thì xích quỷ cũng như vu tộc chính thức bước vào vô tiên thời đại, mặc cho tam tộc còn lại thế nào thì vạn năm sau lúc đông hải kết giới chính thức mở ra, sẽ một trận phân cao thấp..".

Nam nhân âm trầm nói, thanh âm nhàn nhạt mang theo lạnh băng chi ý vang vọng thương khung.

"tại sao lại đình chiến? trong khi thiên hư cảnh như ngươi có thể hoàn toàn nghiền ép mười hai người chúng ta!".

Chúc dung nghi hoặc hỏi, trên thân hoả diễm càng bạo, chiến khí sục sôi, bọn hắn đến đây đã xác định một trận chiến, cũng là mở màn cho song tộc chi chiến, bởi vì đối phương quá mạnh mới buộc phải tế ra thập nhị thiên đô trận, không ngờ một lời liền ngừng.

"vì trách nhiệm của chúng ta chỉ đến đây, tân thời đại sẽ thay thế!".

Nam nhân lãnh ngạo đáp, một mình hắn ở đó giống như có thể trấn áp thế gian.

" vạn năm sau xích quỷ hoàn toàn không có chút cơ hội, huyết thống thiên quỷ sẽ bị nhân tộc đồng hoá, đừng nói nhân hư cảnh, chỉ sợ hợp đạo kỳ cũng không thể sản sinh ra nổi, ngươi muốn nhìn quỷ tộc tận diệt sao? hơn nữa phi thăng rồi chúng ta cùng ngươi bình đẳng, đều là tiên nhân, chỉ cần một trong số chúng ta nguyện ý hoàn toàn có thể nhấc tay đập nát nam nhạc".

Cộng công ngờ vực nhếch môi chất vấn.

"chuyện tương lai về sau sẽ rõ, con đường này đều có lợi cho tất cả sinh linh huyền hoàng giới, nhưng nếu các ngươi có ý định nhúng tay thì nên nhớ bổn thánh vẫn còn tại!".

Nam nhân cao giọng thị uy.

Nói xong, nhấc tay hướng về hư vô phía trước vẫy vẫy như muốn xoá đi một thứ gì đó, đôi mắt thâm trầm bắn ra mãnh liệt quang mang, hắn nhìn đến chỗ sâu đông hải bất giác nhếch miệng cười.

"ngươi a! nhìn lén cái gì, còn không lo tu tập cho tốt, quên đi!".

Thanh âm này không lớn nhưng có sức xuyên thấu cực kỳ khủng khiếp, như muốn xé tan vô tận thời không, từ tuế nguyệt sâu xa nổ tung trong não hải vũ thiên long.

"lạc thiên! lạc thiên! đệ làm sao vậy?”.

Đại bảo thấy vũ thiên long thất thần thì vỗ vỗ bả vai, cũng thuận lợi kéo hắn trở về từ trong huyễn cảnh.

Đôi mắt mơ màng, thần sắc tỏ ra cực kỳ hãi nhiên, mất mấy hô hấp ổn định tâm tình vũ thiên long trầm mặc thở một hơi thật dài.

Những thứ hắn nhìn thấy bên trong huyễn cảnh kia tuyệt đối kinh tâm động phách, giống như đi ngược dòng sông thời không ngược về năm tháng gặp vị kia lạc tổ, vũ thiên long không xác định được cột mốc thời gian nhưng mà..

Thời điểm thanh âm kia nổ vang, xung quanh cơ thể vũ thiên long có tầng tầng quang hoàn sụp xuống, mỗi một đạo quang hoàn đều là thời không chi quang, hắn mơ hồ đếm được tầng liên tiếp, sau đó mọi chi tiết mờ nhạt hẳn đi, rốt cuộc bị bao trùm bên trong màn sương trắng bạc, không thể nào đi nhìn thêm được nữa, giống như năng lượng chèo chống đã đạt đỉnh phong đến hồi hao kiệt.

Vũ thiên long tựa hồ quên hết tất cả những thứ phát sinh lúc trước.

"ta không sao! hình như huynh có nói đến vu tộc, rốt cuộc là thế nào?".

Vũ thiên long trực diện nhìn đại bảo, sâu xa ngóng nhìn, nghiêm túc hỏi.

Đại bảo nhếch môi cười, ánh mắt bất ngờ nhìn lên trời cao, nói thầm.

"lạc long quân ngươi làm như vậy cũng đúng, nên để hắn quên hết đi.. ta vừa rồi suy nghĩ không được chu toàn, nhưng không sao, lão phu nhất định sẽ giúp đỡ hắn!".

Đại bảo quan sát vũ thiên long, gật đầu nhỏ giọng nói.

"trong tầng thương khung đại địa này, trong cái thế giới nơi mà chúng ta đang tồn tại, hết thảy sinh linh được phân chia thành ba tộc đàn, ba huyết thống chủ đạo, là tiên, yêu, nhân, phân biệt sinh sống tại chín đại châu, thực chất nằm trên một cái tinh cầu tên gọi huyền hoàng.

Tam tộc trên huyền hoàng đều phân biệt có riêng lãnh thổ cho mình nhưng trải qua tuế nguyệt lâu dài cùng nhau phát triển cũng đồng thời không thể tránh khỏi những lần ma sát, xung đột thông thường, bất quá, tựa hồ quy tắc thiên địa đã sớm đặt ra quy ước, dù cho có phát sinh tranh chấp hay đại chiến quy mô đi chăng nữa thì tam tộc đến cuối vẫn luôn giữ được thế cục cân bằng.

Thiên niên biên sử bên trong, vài chục vạn năm trở về trước bỗng nhiên xuất hiện một tộc đàn thứ tư, tộc đàn này là thình lình mà giáng lâm thiên địa, cũng có thể hồi lâu bị mai táng thức tỉnh..

Mặc dù tân sinh tân khởi, nhân số cũng vô cùng ít ỏi thế nhưng mỗi một sinh linh đều mang trong mình thực lực mạnh mẽ đủ để hủy thiên diệt địa, tộc này tên gọi xích quỷ, cũng chính là tổ tiên của việt tộc chúng ta bây giờ, xích quỷ tộc chiếm cứ nam nhạc thần châu làm nơi sinh tồn, mở mang bờ cõi, đánh chiếm sang tận bắc thiên đại châu của nhân vu.

Trận đại chiến này kéo dài suốt mấy ngàn năm cướp đi sinh mạng của ức vạn bá tánh vô tội, tạo nên tràng cảnh sinh linh đồ thán, cuối cùng vì không bên nào có thể chiếm được đại cục, cho nên mới hòa hoãn, buộc phải lập ra quy ước.

Lấy đông hải làm giới tuyến phân tách nhị châu, mượn tiên giới kết giới chuẩn mực, song phương tu sĩ riêng phần mình dùng vô thượng pháp lực cùng tạo ra một cái trận pháp thủ hộ, gọi tên đại kết giới đông hải, chính là một vùng cấm khu sinh mệnh.

Ngàn đời tu giả bởi vì không muốn lặp lại hồi hạo kiếp thiên niên đại chiến kia cho nên mỗi một cá nhân chỉ cần đạt đến nguyên anh cảnh đều hướng về đông hải, xuất ra tinh huyết của mình đi gia cố cho đại kết giới!"

"nói về vu tộc thì!".

Đại bảo thân hình thịt mỡ không ngừng lắc lư theo thanh sắc, lúc lên cao, lúc lại xuống thấp, khi trầm khi bỗng nhịp nhàng, đôi mắt hắn toát ra hào quang cơ trí, điều khó có thể bắt gặp trên người một tên thanh niên trẻ tuổi.

Hắn nói một mạch không hề va vấp, giống như cốt truyện đã được định hình sẵn, giống như từ lâu bản thân hắn đã đi nghiên cứu cực kỳ thấu triệt, chỉ cần rời miệng đều là chân ngôn.

Ngưng một chút đại bảo lại tiếp tục, thanh âm mặc dù không vang vọng thế nhưng cũng thuận lợi đánh vào tâm thần khiến cho trái tim vũ thiên long gia tốc liên hồi, tựa hồ chính bản thân hắn vượt vạn dặm thời không trở lại cái giai đoạn lịch sử kinh tâm động phách ấy, tựa hồ vô vàn tuế nguyệt đang tuần tự mà trôi qua trước mắt.

"vu tộc là danh tự gọi chung cho ức vạn sinh linh bắc thiên đại châu, bọn họ xem huyết thống của mình vô cùng cao quý, là tinh huyết rơi xuống trên thân bàn cổ sáng thế thần, là trung tâm của tinh hoa trời đất, gọi một chữ vu! lãnh tụ vu tộc vị kia hoàng đế, tu vi vượt qua thiên hư..cùng với tín ngưỡng vu tộc tam thanh chi đạo..tam thanh bọn họ đều là thánh nhân cho nên nhìn chung vu tộc rất mạnh.

Nhưng việt tộc chúng ta thời điểm xích quỷ cũng đản sanh ra một vị hóa hư tuyệt thế, hắn danh tự..chử đồng tử, đời sau bởi vì tôn kính mà tôn xưng đạo tổ! tuy nhiên tồn tại của chử đạo tổ vẫn còn là một cái gì đó khó nói.

Nhất dạ trạch biên niên ghi.

Hắn vốn là người xuống từ thượng giới, ngộ tính cùng thiên phú tuyệt luân, là cổ kim vô nhất, không cần đến năm trăm năm tu đạo đã có thể vấn đỉnh đại thừa, sau trận tuyệt thế chi chiến kia, chử đạo tổ đạp thiên phi thăng.

Việt tộc thời kỳ hậu chử đạo tổ mặc dù trở nên suy yếu, nhưng đại kết giới đông hải còn đó, hơn hết, đất tốt sinh hào kiệt, lại có thêm năm vị hóa hư nữa lần lượt xuất thế, bởi vậy vu tộc mặc dù mang dã tâm thôn tính nhưng trước sau cũng không thể làm gì được".

Ta chỉ là tò mò về vu tộc này, thực không ngờ đại bảo huynh lại thông tuệ sử sách đến vậy! khiến cho tiểu đệ mở mang đầu óc!".

Ánh mắt phát ra dị thải, vũ thiên long thoáng ôm quyền, cười như không cười, nói nhỏ.

"ta biết ngươi hoàn toàn nói láo, ta vừa gặp qua một người, người này vô tình lưu lại ấn ký, hắn có lẽ là lạc tổ, hắn trước vạn năm trước đã phi thăng, không có lý do gì để chử đạo tổ xuất hiện trong thời đại mà ngươi nói, hơn nữa đông hải thánh long môn.. có lẽ không phải do lạc tổ lập ra, cũng như lạc tổ trong tính ngưỡng chỉ là con rối.. ta chưa hiểu tại sao niên đại lịch sử lại bị thay đổi... nhưng dần dần sẽ hiểu.

Bất luận là cái gì bí mật ta sẽ tự tay nhấc lên, nếu là bí mật ở quá khứ, ta sẽ lần lượt ngược trường hà thời không tìm hiểu..còn nếu bí mật không nằm ở phiến này chi địa, ta sẽ chém vỡ sao trời nhìn xem vũ trụ rốt cuộc là cái bộ dạng gì!".

Vũ thiên long cười thầm trong lòng, hắn nhớ tới tôn xích quỷ bên ngoài tinh không, có lẽ cũng từng có cảm xúc như hắn hiện tại, muốn đi nhìn cái gì đó mới cố chấp chém trời.

Lúc này kiêu dương cũng lên thẳng đỉnh đầu, một đêm vừa rồi quả thực vô cùng mệt mỏi, những sự kiện kinh tâm động phách liên tục phát sinh kia khiến cho thần kinh căng cứng, khi vũ thiên long muốn quay đầu trở về tạp dịch quán để nghĩ ngơi thì hắn vô tình phát hiện ra một cái tiểu tiết hết sức cổ quái.

"đã là nhân loại thì làm sao đứng dưới mặt trời mà không hiện hư thân được? kẻ không có bóng, ngươi rốt cuộc là ai?".

Vũ thiên long âm thầm cả kinh, bất quá thần sắc hắn vẫn trầm ổn như thường khiến cho ngoại nhân rất khó để nhìn ra điểm khác biệt.

Phần tâm tính này không phải bản thân hắn trau dồi hay dung luyện nên mà là một loại thiên phú trời ban, hơn nữa, trải qua bảy mươi năm nhân sinh hư ảo, tâm tính của vũ thiên long lúc này cũng không phải thứ mà một tiểu hài thông thường có thể cùng đi so sánh.

Trở về tạp dịch quán, hằng ngày ngoài việc bỏ ra mấy canh giờ để bổ củi gánh nước, thì phần lớn thời gian còn lại vũ thiên long dồn hết vào tu luyện.

Thân phận y nguyên giấu kín nhưng mà hàng tháng vũ thiên long đều nhận được một lượng tài nguyên khổng lồ, tài nguyên này vượt xa hạch tâm đệ tử, trong phong vũ môn hẳn chỉ mình hắn nhận được đãi ngộ tương tự.

Đoạn sinh hoạt bình thường đến nhàm chán này phẳng lặng tựa hồ bóng mây qua cửa, chẳng mấy chốc mà nửa năm thời gian nhanh chóng qua đi, tu vi của vũ thiên long cũng tiến cảnh thần tốc, ngưng khí cực cảnh đệ tứ tầng.

Mặc dù khoảng cách đi đến trúc cơ nhìn như tấm màn nhưng vũ thiên long hiểu, bản thân hắn muốn trúc cơ hoặc phải đi hết chín bậc thang cực cảnh, hoặc dùng trình tự trúc cơ siêu việt cực cảnh trúc cơ hiện tại..cái thứ hai chỉ có thể..thiên đạo trúc cơ.

Main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio