Haxx nàng bấp phải chuyện gì thế này? sao hắn cứ trừng mắt nhìn nàng vậy? chuyện nàng đóng giả làm hôn phu cho Dạ Lan thì cũng nằm trong kế oạch thôi nha, Ách ánh mắt này của hắn nàng có cảm giác không an toàn nha, kiểu nhìn từ trên người nàng nhìn xuống dưới , rồi lại soi lên đầy suy tính như vầy thật không tốt à , .....
-'' Dạ Lan nàng tha thứ cho ta thật sự ta bị lão ép buộc''
''Chết dẫm nàng đang suy nghĩ mà sao cái tên Trương Lâm kia cứ phá rối nàng như vậy chứ?'' Nàng liếc mắt ám chỉ Dạ Lan, DẠ lan nhìn lên nhận ánh mắt của nàng nhẹ gật đầu rồi quay sang tên phụ bạch kia
-'' Trương công tử có chuyện gì ngày mai hãy nói bây giờ chúng ta phải đóng rồi''
-'' Được ta ngày mai sẽ tới''
Nói đoạn tên Trương lâm quay gót đi . Nàng nhìn từ trên lầu xuống , mệt nhọc cởi khăn vứt xuống đi về phòng, người nàng chọn nhìn nàng rồi cung kính cúi đầu còn số người THương thu chọn thì các nàng không biết về nàng cứ nghĩ nàng là muội của Dạ lan nên cũng không quá cung kính với nàng. Vừa vào đến cửa phòng nàng cất tay đóng cửa một cơn lốc từ đâu tới nhanh chóng thay nàng đóng cửa rồi lại nhanh chóng ôm nàng đi lên giường lớn. Nàng đau khổ khi quá rõ chuyện tiếp theo xảy ra,
-'' Phong đừng đây không phải phủ chàng hay Ám tinh các đâu, các nàng sẽ biết mất''
Giọng hắn mị hặc cổ áo rộng mở, khuôn mặt giận giỗi đỏ lựng đai lưng tháo ra để lộ cơ ngực săn chắc múi rõ rệt, mơ hồ nàng còn nhìn thấy cả tiểu đệ đệ của hắn đã dựng sẵn lên , còn ướt đẫm đầu đỉnh tiểu đệ đệ đó lan ra ngoài quần của hắn.
-'' Mị nhi nàng không cần ta sao, nó vì nàng mà lên nha''
Ách khuôn mặt như thế giọng mị hoặc, uỷ khuất như thế sao nàng chống cự nổi đây nhất là lúc hắn nói còn hành động cho nàng nữa chứ, tay hắn nắm lấy tay nàng chà xát nhẹ lên tiểu đệ đệ đó , tay nàng vừa động vào dường như nó còn có nguy cơ lớn hơn, hơn nữa tinh dịch ngày càng tiết ra ướt cả tay nàng ,
-'' Phong, ta.... ....''
-'' Mị nhi, Mị nhi , ưm ư ưm ư ư ta ư ư''
Đây tuyệt đối là hắn cố tình nha, nàng đang cố kìm nén mà sao lại rên lên mị hoặc nàng như vậy chứ, ách đồ hắn mặc đâu rồi sao không thấy nữa , ách sao tay hắn nắm chặt chăn vậy chứ, còn uốn éo trên chăn nữa chứ? Mĩ nam loã thể vầy sao nàng chụi được đây nhất hắn còn cắn chặt chăn trên miệng, nhả ra một sợi chỉ trắng chảy xuống nữa chứ?
đây nhất định là cố tình nhất định cố tình.
Nàng thật chống đỡ hết nổi rồi, nàng nhanh chóng bò lên giường, à không bò lên người hắn liếm đi sợi chỉ bạc nơi khoé miệng hắn , tay thì nhanh chóng thoát đi y phục của chính mình, khi chỉ còn lại chiếc yếm cùng quần lót mỏng mang, nàng cúi người xuống, tháo chiếc yếm ra, để lộ bộ ngực căng tròn mê người, cúi xuống thêm một chút tay nàng vân vê một hạt đậu nhỏ trên ngực hắn, miệng lại cắn mút hạt đậu kia, hắn rên nhè nhẹ, dần dần liếm xuống nàng ngắm nhìn cự long của hắn nhìn nhìn thật nàng không hiểu sao lúc đó nó đi vừa của nàng, cúi người xuống nàng liếm đỉnh cự long của hắn run nhè nhẹ, liếm theo sợi gân đó, cuối nàng ngậm cả vào trong miệng, đến khi sắp phun ra nàng liền nhả ra hắn tức khí nhẹ giọng thúc giục
-'' Mị nhi, nàng là yêu tinh hại ta''
Nàng cười nhẹ sau đứng dậy hắn thấy liền cố bắt nàng , nàng xô ngã hắn yêu mị nói
-'' Ngoan đợi ta một lát''
Xong nàng lấy tay hạ xuống tháo chiếc quần lót của mình để lộ khu rừng rậm thần bí của mình , nàng nằm lên người hắn chà xát nhẹ lên cự long đang dựng thẳng lên của hắn, nhẹ nhàng chà xát khiến hắn hưng phấn không thôi, nhưng nàng chỉ chà xát, không có thêm một hành động nào, Thật sự quá lâu, hắn không thể nhịn được , quay người hắn đè lên nàng nói
-'' Nàng thật làm ta khổ sở''
Xong hắn tiến công thần tốc vào nàng tạo ra mùi vị hoan ái đậm đặc cùng tiếng ngâm nga mê người
Sáng ra vừa mở mắt nàng đã cảm thấy mệt nhọc vô cùng quay sang bên lại thấy khuôn mặt yêu nghiệt của hắn nhìn nàng cười tươi rói, chết tiệt giờ nàng mới nhớ ra tốt qua mình bị hắn dụ dỗ lên giường à, có đạo lý nữa không vậy trời, đáng nhẽ ra nàng mới là người dụ dỗ hắn chứ sao lại là hắn như vầy, không phải nữ nhân luôn dụ dỗ nam nhân lên giường sao? từ khi nào lại là nam nhân dụ dỗ nữ nhân lên giường vầy. Nàng cũng quên mất phu quân của nàng đâu phải nam nhân bình thường chứ hắn chính xác là hồ ly thành tinh nha, sau nàng nhất định phải chú ý không quên.
-'' Mị nhi nàng nghĩ gì vậy nha''
-'' Chàng dụ dỗ ta''
-'' Đâu nha, do nàng hãm hiếp phu quân nha''
-'' Phong , chàng loã thể trước mặt ta, còn có cái đấy của chàng nó dựng lên''
-'' Nha, ta nóng quá nên mới loã thể nha, nó dựng lên chắc do lúc tối nàng nhìn ta chằm chằm nha''
Hắn nói xong ra sức gật đầu cho là đúng, thật nàng mới tự nhắc mình xong hắn là hồ ly tiến hoá người mà.
-'' Thôi kệ chàng''
-'' Sao lại kệ ta chứ Mị nhi?''
-'' Ta nói.....''
'' Chủ nhân trời đã sáng mời người dậy, hơn nữa Dạ Lan báo tên kia đã tới nên tiến hành bước tiếp theo chứ ạ''
Nàng nói vọng ra
-'' Ân, ta rõ đi kêu Dạ Lan tới đây''