Thật không thể chịu đựng được mà. Tại sao lại nói thằng là không giúp cơ chứ. Chẳng quân tử tí nào cả. Nhưng không sao cô đã vẽ lên một kế hoạch và tự cho rằng đó là một '' kế hoạch hoàn hảo'' . Nhưng mà có thật sự hoàn hảo hay không thì phải xem đã.
Sáng sớm, cô chuẩn bị hết tất cả sách vở và quần áo rồi ngồi ở trước cổng ,rình xem ai kia đi học chưa. Ách , đợi mãi chả thấy ai ra, cái cổng nhà bên vẫn lim dim ngủ. Cô định bỏ cuộc giữa chừng nhưng ai kia mở cổng bước ra.
Tiểu Vy cô mừng hơn bắt được vàng , rón rén đi sau anh . Anh ngoảnh lại khi có cảm giác bị theo dõi , cô nhanh chóng ngồi thụp đằng sau cây cổ thụ . Thôi thì cứ ăn đã rồi tính tiếp. Dù gì thì anh cũng đến trường là vui rồi.
Cô ghé vào một quán ăn nhỏ gần lề đường thong thả ăn cho đến khi biết mình lại .... muộn học. Ba chân bốn cẳng thì lại là trèo cổng. Số cô sao thật đen đủi .
Đằng nào cũng muộn rồi, tiếp tục cái kế hoạch ngớ ngẩn là xịt lốp xe anh . Phi nhanh vào nhà xe của học sinh, cô đi qua đi lại tìm chiếc xe màu bạc mà anh vẫn hay đi . .....
Yeah , Yeah , Yeah, Thành công bước một. Cái gì? Thầy giám thị ? Đầu cô hiện vạch đen .
_ Vy , hôm nay em đẹp quá trời ha, váy ngắn ha , tóc xõa ha, lên phòng hội đồng viết bản kiểm điểm ha.
_ Váy này là đồng phục mà thầy.
_ Không nói nhiều, nhanh lên .
Được lắm, không sao đang là ngày vui nên cứ viết cho sướng tay vậy.
Cô đi về lớp , vã một ít nước lên mặt :
_ Cô , cô , em vào lớp
_ Xin vậy mà không sợ ăn '' vả'' sao Vy? - Phương Uyên hỏi
_ Bà này hiền à nha.
Lớp học trở lại dáng vẻ yên tĩnh , cô đã ngồi vào chỗ ghi ghi chép chép ,thi thoảng liếc sang nhìn anh cười ''đê tiện''.
Giờ ra chơi , anh xuống phòng hội trưởng viết một số báo cáo cho thầy hiệu trưởng. Ai mà ngờ cái ghế nó không muốn cho ngồi. Vậy là ngã thôi. Nhìn xung quanh chỉ thấy mỗi tên Duy đang đi đi lại lại gần đó. Cảm ơn trời đi vì chả có ai nhìn thấy cú ngã vừa rồi.
Anh sinh nghi là do tên Duy làm nhưng chưa có bằng chứng, âm thầm nuốt hận tìm cái ghế khác mà ngồi vậy.
Hả? Máy tính của anh bị hỏng ? Có nước? ai làm? Vẫn là tên Duy đứng ngoài cửa sổ cười toe toét vì nghe điện thoại . Anh càng nghi là do hắn làm.
Ra về, anh lại thấy xe bị xịt hơi , tức quá mà , nếu đúng là hắn làm, đừng nghĩ anh sẽ tha.
Vứt xe, anh bắt xe buýt về. Trên chuyến xe buýt anh đi , có một con nhỏ đeo khẩu trang mặc áo chống nắng ngồi ở dãy cuối nhìn anh cười đầy ẩn ý. Tháo khẩu trang , thì ra chính là Tiểu Vy cô . '' Chắc là thành công rồi '' .......
Anh lao như điên vào phòng tắm, xả nước lạnh cho nguội dần cơn giận dữ. Anh ngứa khắp người kể từ lúc anh vừa bước chân lên xe buýt. Không lẽ mắt mèo cô bôi có tác dụng chậm vậy sao ? Bôi , chát tỉ mỉ từ sáng mà đến khi ra về mới ngứa.
Mặt anh biến sắc ,'' ngày hôm nay thật quỷ quái. Còn cái con nhỏ Tiểu Vy nữa chứ, cứ lén lén lút lút đi đằng sau thật không thể chịu nổi. ''
Còn cô , đúng là cái đầu nhạy bén , nghĩ ra một kế hoạch thật điên rồ nhưng thật hiệu quả.