Phỉ Thường cúi đầu nhìn hai cục nấm lùn, cố gắng trưng ra vẻ mặt dữ dằn hết mức có thể.
Cậu hy vọng họ có thể thấy khó mà lui, đừng ép cậu phải ký tên nữa.
Cuốn truyện trong tay những cô gái ấy là cuốn sách đầu tiên và cũng là cuốn truyện duy nhất của cậu được xuất bản.
Ngoài bìa, tên tác giả "Lộc Phi Phi" được in bằng công nghệ in laze tiên tiến nhất, ánh sáng bên ngoài khác nhau thì màu sắc sẽ ánh lên một màu khác.
Có thể gọi là Mary Sue phiên bản cầu vồng chúa.
Trước đây, Phỉ Thường từng tự hào đến tự mãn với những nét vẽ Trần Việt Dương vô cùng tinh xảo và tinh tế trên trang bìa, cảm thấy trần đời này không có một ai có thể sánh được với Trần Việt Dương.
Nhưng khi Phỉ Thường quen Trần Việt Dương, ăn cơm cùng ăn, ngồi xe với anh, cùng anh tham gia ghi hình cho chương trình thì Phỉ Thường nhận thức được rằng trên đời này không có một ai có thể vẽ được Trần Việt Dương.
Cậu có thể phác họa được vẻ đẹp bên ngoài của anh, nhưng không thể nào vẽ được cái sự tốt đẹp trong anh.
Cuối cùng, Phỉ Thường cứ kỳ kèo mãi không muốn ký thì vẫn đành lực bất tòng tâm, ký cho hai cục nấm lùn kia lên bìa truyện tranh.
Mãi mới thoát khỏi hai cô nhóc kia, Phỉ Thường đột nhiên phát hiện phía bên Trần Việt Dương có rắc rối.
Cậu vừa quay đi được mấy phút, Trần Việt Dương đã bị chôn trong các fan cuồng nhiệt rồi, ba trợ lý bị dòng người đẩy ra, cũng chẳng biết lạc trôi đi đâu rồi.
Phỉ Thường vội vã lao vào dòng người, đào đàn anh ra.
Toàn bộ cúc áo sơ mi của Trần Việt Dương bị người ta lôi kéo giật bung mở hết, nếu Phỉ Thường chậm một chút thôi là da của anh cũng biến mất luôn.
Phỉ Thường che chắn cho anh, tiến vào đài truyền hình, vừa cuống vừa tức, trách móc anh: "Sư huynh, sao hôm nay anh không có bảo tiêu đi cùng chứ!"
Trần Việt Dương cài lại áo sơ mi bị bung, nói nhẹ như lông hồng: "Không phải là có em rồi à?"
"......" Cũng, cũng đúng ha.
......
Chương trình họ tham gia thuộc kiểu ghi hình trong nhà theo kiểu cũ, chủ đề mùa này là Quyền năng phái mạnh.
Trần Việt Dương là khách mời minh tinh hạng A, đứng ở giữa hai vị MC, đảm nhận vai "nam chính".
Tám đàn em còn lại thì đứng ở phía bên rìa máy quay, đảm nhận vai "nam phụ".
Tám thảm cỏ thì có bảy tấm cố rướn về phía máy quay để tranh giành tương tác với Trần Việt Dương.
Chỉ có Phỉ Thường ngoan ngoãn đứng ở hàng cuối cùng, cứ dùng ánh mắt hiền hậu nhìn đám nấm lùn tịt vây quanh sư huynh.
Người khác tưởng rằng cậu là đóa hoa cúc trầm lặng không tranh giành không mang thế sự, nhưng trên đời này nào có đóa hoa cúc nào cao to như thế!
Chỉ cần cậu đứng lên sân khấu, thể hiện khí chất bản thân là y như rằng máy quay cứ tự động chạy theo cậu để quay.
Trong mắt khán giả, điểm đáng yêu của Phỉ Thường lại chính là ở sự tương phản, lúc cậu không cười thì nhìn ngầu lòi lạnh lùng boy đấy, nhưng chỉ cần cậu cười phật cái là lập tức ngàn đóa hoa nở rộ, ngàn rặng cỏ mướt xanh, chim vàng anh lập tức cất tiếng hót lanh lảnh khắp muôn nơi đón xuân về.
Mà Phỉ Thường lại rất dễ cười. Chẳng cần biết Trần Việt Dương nói gì thì cậu cũng đứng đằng sau tủm tỉm cười, vừa cười vừa nhìn chằm chằm đàn anh, như thể sợ người khác không biết cậu là fan u mê cấp XXXL.
Chủ đề mùa này là Quyền năng phái mạnh, đương nhiên sẽ làm nổi bật sự "quyến rũ", trang phục và phong cách trang điểm của mỗi người đều hợp với tinh thần của chủ đề, thể hiện sự nam tính cùng với nét mê hoặc quyến rũ.
Chỉ là trọng điểm của sự quyến rũ này lại khác nhau.
Ví dụ như nhóm năm thảm cỏ thì đơn giản phô vẻ "sexy", tóc xám tóc vàng trộn tóc trắng, mắt lục mắt tím kèm mắt lam, eyeliner đỏ rồi lại đen, khuyên tai ánh bạc lấp lánh như sao, năm người đứng cạnh Trần Việt Dương như được copy và paste lại năm lần vậy.
Hai thần tượng mới nổi thì có vẻ cao tay hơn, một người mặc quần bò rách, một người mặc áo T-shirt cổ đủ rộng để lộ xương quai xanh, nhưng vẫn cứ phảng phất bóng dáng của Trần Việt Dương.
Tuy nhiên đến Trần Việt Dương thì phong cách của anh hôm nay lại rất thỏa mái, đơn giản.
Bình thường, anh luôn đi theo hướng sexy, nhưng hôm nay trên sân khấu thì anh lại mặc một chiếc áo sơ mi vô cùng đơn giản, tóc không vuốt ngược lên mà để xõa ra trước trán, giống như một đàn anh ngoan hiền đi ngang qua sân trường vắng.
Ai bảo người theo trường phái ngoan hiền thì không quyến rũ? Tiếng hét rung trời của các fan ngồi dưới khán đài là minh chứng rõ ràng nhất.
Nhịp tim đập liên hồi của Phỉ Thường cũng chứng minh được điều đó.
Chương trình quay được một nửa, bảy thảm cỏ khác đều đã tương tác sương sương với Trần Việt Dương cả rồi. Chỉ có Phỉ Thường đứng ở hàng cuối cùng, nếu cứ tiếp tục như thế thì không thể thoát khỏi số phận làm nền cho logo nhà đài.
May sao nửa sau của chương trình, thời vận của Phỉ Thường thay đổi, bốc trúng cùng đội chơi trò chơi với Trần Việt Dương.
Chín vị khách mời thêm cả MC nữa thì tổng cổng người, chia thành hai nhóm, bắt đầu chơi tiếp sức.
Trò chơi tiếp sức này không dùng chân mà dùng miệng.
Mỗi người ngậm một chai sữa nhỏ ml, người A đổ sữa vào bình của người B, B đổ cho người C, C lại đổ cho người D, D đổ cho E, xem cuối cùng đội nào thu được ml sữa nhanh nhất thì sẽ giành chiến thắng.
Trò chơi này khoa trương thật đấy, nhưng biết làm sao được, ai bảo nhãn hiệu sữa bò này là nhà tài trợ kim cương chứ.
Ài, có tiền là cha.
Ài, có sữa là mẹ.
Để việc chuyển sữa dễ dàng hơn, mỗi đội đều sắp xếp thứ tự theo chiều cao.
Phỉ Thường đương nhiên cao nhất, không ai tranh, đáng tiếc Trần Việt Dương cao mét tám hai đứng thứ ba, ở giữa bị cách ra một người.
Phỉ Thường có chút thất vọng, lại cảm thấy có chút may mắn.
Nếu như để cậu dùng miệng đưa sữa cho idol, nhất định sẽ không cẩn thận đổ lên người cho mà xem.