đại khoái nhân tâm: lòng người hả dạ
"Một khi đã như vậy, Bình Thượng thư ngươi hãy dẫn người đi vào nhìn một chút, Trẫm nhất định phải điều tra việc này rõ ràng!" Giọng nói Kiếm Thiếu Phong lạnh lẽo, thế nhưng chuyện náo loạn lớn như vậy, tuyệt đối không thể dễ dàng chấm dứt được, hôm nay từng cái quyết định của hắn thế nhưng đều là bị động!
"Dạ!" Bình Thượng thư được Kiếm Thiếu Phong ra lệnh, vội vàng dẫn người đi vào lần nữa, Tần Thái Tần rốt cuộc thở dài một hơi, ngã tại mặt đất, nhưng giễu cợt trong đáy mắt cũng không có lừa gạt được ánh mắt của Nạp Lan Tĩnh, đoán rằng bà ta giấu cực kỳ bí mật, chẳng thế cũng sẽ không chắc chắn đến như vậy, chỉ có Bình Thượng thư mới có thể tìm được!
"Khởi bẩm Hoàng thượng, ở xà nhà phát hiện y phục của nam tử!" Chỉ chốc lát sau, nhìn thấy một người thị vệ bưng một bộ quần áo đi ra, chỉ thấy được y phục này dùng lụa mỏng tạo ra, quan viên từng đi qua thanh lâu, phần lớn đều biết loại vải vóc này cũng là loại nữ tử thanh lâu thích nhất, cảm giác như ẩn như hiện này, cũng có một loại ý vị đặc biệt, nhưng nhìn y phục, lại là một bộ nam trang, ánh mắt của mọi người nhìn Tĩnh Thái phi, nhiều hơn mấy phần hứng thú, ngược lại bà ta thật có nhã hứng!
"Cho tới bây giờ ta cũng chưa từng thấy y phục này, nói, có phải là ngươi cố ý hãm hại hay không!" Tĩnh Thái phi nhìn thấy y phục này mặt xanh như tàu lá, tự nhiên sắc mặt của Kiếm Thiếu Phong cũng không tốt, nếu không phải hắn đè nén tức giận, đã sớm đi lên xé rách bộ y phục này!
"Hừ, nếu muốn không có người biết trừ phi mình đừng làm, nếu không phải Thái phi nương nương quá mức phách lối, giữa ban ngày cũng dám mang người ra ngoài, cũng sẽ không để cho tần thiếp đúng dịp nhìn thấy!" Tần Thái Tần liếc bà một cái, Bình Thượng thư này quả thật không để cho mình thất vọng!
"Xem ta hôm nay có vả nát miệng ngươi không!" Tĩnh Thái phi tức giận vô cùng, Tần Thái Tần vẫn luôn bên cạnh bà, làm việc thận trọng, hôm nay lại bị bà ta hãm hại như vậy, dĩ nhiên tức giận này là không khống chế được, nhưng cố tình chân của bà đã phế, cho dù tức giận đến thế nào, cũng không thể động đậy!
"Tham kiến Hoàng thượng!" Cũng chỉ trong chốc lát, Bình Thượng thư cũng đi ra, lại thấy thị vệ sau lưng hắn hình như kéo một người ra ngoài, "Khởi bẩm Hoàng thượng, đây là phát hiện được ở trong hầm băng!" Bình Thượng thư khẽ nghiêng thân thể một chút, cũng là khiến nam tử kia lộ rõ ràng ở trước mặt mọi người!
Chỉ thấy nam tử kia có lẽ đã chết, trên người không mảnh vải, từng vết roi kia lần lượt đan xen, không khó tưởng tượng ra tình hình chiến đấu kịch liệt đến cỡ nào, thân thể Tĩnh Thái phi này đã phế, lại có chút ham mê đặc biệt, đến cùng là có thể lý giải!
Kiếm Thiếu Niệm cũng che lại mắt Nạp Lan Tĩnh, thân thể nam tử này, ánh mắt của nàng chỉ có thể nhìn một người là mình!
"Không trách được Tĩnh Thái phi nương nương sẽ đồng ý lục soát trong tẩm cung, thì ra là đã sớm giết người diệt khẩu rồi !" Giọng nói của Tần Thái Tần rất hả hê, đúng lúc vang lên, trong mắt mang theo vài phần khiêu khích!
"Tiện nhân, đều là ngươi đều là ngươi!" Tĩnh Thái phi tức giận vô cùng,bao tay ở trên tay cũng chẳng biết đã rơi ở chỗ nào, móng tay thật dài, cũng là cắm thật sâu vào trong ghế, máu bắt đầu từ trong giữa kẽ tay chảy ra!
"Nương nương đừng vội, Hoàng thượng nhất định sẽ vì nương nương đòi một cái công đạo (lẽ phải, công bằng)!" Mama bên cạnh thấy Tĩnh Thái phi rất tức giận, móng tay cũng bị bẻ gảy, vội vàng đưa tay vì bà thuận khí!
Bình Thượng thư hơi cau mày, trong mắt lóe lên một chút khác lạ, "Nương nương, mạo phạm!" chợt ông ôm quyền, cũng là chợt đi tới trước mặt Tĩnh Thái phi, tất cả mọi người không có không biết Bình Thượng thư đây là muốn làm cái gì, cũng không có phản ứng, tay Bình Thượng thư bất chợt đưa tới sau tai Tĩnh Thái phi, Kiếm Thiếu Phong vừa muốn nổi giận, chỉ thấy được Bình Thượng thư thế nhưng kéo xuống một tấm da mặt!
"A!" Tĩnh Thái phi tê tâm liệt phế hô to, trên mặt đau rát, da mặt kia là kéo trực tiếp từ trên mặt của bà, đôi tay bà ta muốn ôm lấy mặt, nhưng vừa đụng càng thêm đau dữ dội, khuôn mặt kia dưới lớp da là máu thịt be bét, nhóm phi tần nhát gan cũng sợ đến không dám nhìn trộm dù chỉ một chút!
Giống như chính là trong nháy mắt, da Tĩnh Thái phi đột nhiên khô khốc, giống như lập tức già đi rất nhiều, cộng thêm bây giờ bà ta đã thay đổi hoàn toàn, nếu như một thân xiêm áo này, ai cũng nhìn không ra bà lại là Tĩnh Thái phi!
Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng cong khóe miệng, đây chính là báo ứng, Kiếm Thiếu Niệm tìm được Tần thị, mình liền để cho hắn nghĩ biện pháp đưa Tần thị vào trong cung Tĩnh Thái phi, lại nói chính mình đã nhìn thấy qua Tần thị có một hoa tai Lê Hoa (hoa tai hình quả lê), mà Tĩnh Thái phi vốn rất thích Lê Hoa, mình tìm Vận Ninh, để cho nàng vận dụng thế lực của Thái hậu ở bên trong phủ Nội vụ, đưa hoa tai này vào trong cung Tĩnh Thái phi, bà ta quả thật không để cho mình thất vọng, chính là đeo ở trên người!
Tần Thái Tần nhìn thấy thứ gì đó của muội muội mình, dĩ nhiên là sẽ đi tìm, nhìn thấy Tần thị chết ở trong cung của Tĩnh Thái phi, bà ta (Tần Thái Tần) sao có thể chịu để yên, tá ma giết lừa (giống mượn dao giết người, có lẽ), là ai cũng đều biết đạo lý này, bọn họ giúp đỡ Kiếm Thiếu Phong leo lên ngôi vị Hoàng đế, tự nhiên đã không còn tác dụng gì rồi, hắn sẽ gặp nghĩ biện pháp diệt trừ từng người một, Tần Thái Tần nhất định sẽ không hoài nghi chân tướng chuyện này ra sao! Lại nói, Tần thị này về sau cũng sẽ biến mất, sẽ không có người nào có thể tìm được nàng, sẽ không có người nào nhắc tới nàng! (Yêu đoán Tần thị đây là muội muội của Tần Thái Tần, nương tự của Cung Ngao, chữ cv cũng chỉ ghi Tần thị)
Chỉ là ngược lại Nạp Lan Tĩnh không ngờ Tần Thái Tần sẽ biết nhiều như vậy, lúc trước Hòa Quý nhân cũng chỉ là hạ độc cho trưởng công chúa chân chính, để cho nàng vĩnh viễn không trưởng thành, thật không nghĩ đến Tần Thái Tần lại là hạ độc dược khiến cho người ta sớm già đi, xem ra cổ độc của Quy Tư quốc, tuyệt đối không thể coi thường đi!
Chỉ là, ngược lại cũng không phải do Kiếm Thiếu Phong ngu dốt, là hắn không nghĩ rằng đồng minh của hắn, biết cái loại độc dược tàn nhẫn như vậy!
"Tĩnh Thái phi nương nương!" Dương Quốc công nhận bản tử xong, chính là không yên lòng Tĩnh Thái phi, được người mang tới đây, khi ông nhìn dáng vẻ Tĩnh Thái phi người không ra người quỷ không ra quỷ này, thế nhưng sợ đến ngây người!
"Cứu ta, cha, cứu ta!" Tĩnh Thái phi đau đến nước mắt tràn ra, nhưng đến khi xẹt qua gương mặt, cũng là chảy máu và nước mặt, bên cạnh vết máu, cũng đã nhanh chóng kết vảy, chính là khiến cho cả mặt nhìn vào, khiến người buồn nôn vô cùng!
"Ngoại tổ phụ, sợ, ta sợ!" Nhu Huyễn công chúa bởi vì bị cấm túc dài ngày, cuối cùng tính khí thu lại không ít, vào lúc này nhìn thấy Dương Quốc, mới dám lớn tiếng kêu lên, nhanh chóng chạy đến trước mặt Dương Quốc công, nhìn cũng không dám nhìn lại Tĩnh Thái phi một cái!
"Ngươi là ai?" Dương Quốc công không biết vì sao, thế nhưng lại hỏi một câu như vậy, trong lòng của ông cuối cùng là không thể nào chấp nhận được, con gái của mình đột nhiên biến thành bộ dáng như vậy!
"Cha, là ta, là ta đây, Nhu Huyễn nhanh đến trước mặt Mẫu phi!" Tĩnh Thái phi vươn tay, cũng là nhìn đầy tay bà đều là máu tươi, cho dù là mở miệng nói chuyện, giọng nói kia khàn khàn khó nghe, giống như Ô Nha đang hót vang!
Ô Nha: quạ
Kiếm Thiếu Phong bất thình lình đứng dậy, chính là đưa tay rút ra một cây đao từ một người thị vệ bên cạnh, hung hăng đâm vào thân thể của Tính Thái phi, "Mẫu phi luôn luôn thiện lương, hóa ra là cái yêu nghiệt này hành hung!" Giọng nói của Kiếm Thiếu Phong rất lớn, một đao kia đâm không có chút nào do dự!
Thân thể Tĩnh Thái phi dừng lại, trong khoảnh khắc đó ánh mắt bà không khỏi ngừng lại, không tin tưởng nhìn vào thanh đao cắm trên ngực mình, máu kia từng giọt chảy xuống, Tĩnh Thái phi đưa tay, hình như muốn bắt được cái gì, nhưng cánh tay run rẩy vô cùng, phát giác mình hoàn toàn không còn chút sức lực nào, bà cố gắng mở to hai mắt, muốn nhìn cho rõ, bà dùng hết toàn lực bảo vệ nhi tử, bà vẫn sống với hi vọng, thế nhưng tổn thương bà sâu nhất, Tĩnh Thái phi điên cuồng cười mấy tiếng, trước mắt cũng càng ngày càng mơ hồ, bà tranh đấu nửa đời, đôi tay dính đầy máu tươi, trước kia bà từng nghĩ tới rất nhiều kiểu chết, là chết ở trên tay Cung Quý phi, trên tay Thái Hoàng Thiên hậu, trên tay Nạp Lan Tĩnh, nhưng từ đầu đến cuối không có nghĩ đến, bà thế nhưng lại chết ở trên tay đứa con trai mình thương yêu nhất, nghĩ lại mới phát hiện, bà tranh đấu tất cả, đều không đáng, không đáng giá!
Kiếm Thiếu Phong nhìn Tĩnh Thái phi không có động tĩnh gì, mới thở dài một hơi, hôm nay chứng cớ xác thật, Tĩnh Thái phi phải chết, nếu không chính là ngôi vị Hoàng đế của mình cũng sẽ bởi vì bà mà không yên, thay vì làm con của một Tội phi, chịu hết mọi người giễu cợt, còn không bằng không cần Mẫu phi như thế này, "Mẫu phi nhân đức, thì ra là do nàng tác quái, người tới mang nàng ném vào bãi tha ma, mặc cho hổ sói ăn thịt!" Kiếm Thiếu Phong ném đao trên tay dính đầy máu xuống đất, "Người tới, truyền chỉ ý của Trẫm, Mẫu phi hiền đức, lại gặp kẻ gian làm hại, đặc biệt truy phong Mẫu phi là Thuận Nhân Thái hậu!" Âm thanh Kiếm Thiếu Phong vang lên rõ ràng, chính bản thân hắn giết Tĩnh Thái phi, vẫn còn muốn giả vờ giả vịt phong một cái danh hào tôn quý như vậy!
Kiếm Thiếu Phong gọi Tĩnh Thái Phi là nàng, ý là đây là người giả mạo.TTP thật không như vậy, KTP giết TTP giả.
"Người tới, phong cung (niêm phong cung)!" Sắc mặt Kiếm Thiếu Phong cuối cùng vẫn hết sức khó coi, hắn trầm giọng nói một tiếng, lại bước nhanh rời đi!
"Hoàng thượng!" Dương Quốc công nhìn bóng lưng Kiếm Thiếu Phong, giọng nói mang theo có chút run rẩy, nhưng Kiếm Thiếu Phong giống như không nghe thấy, bước nhanh rời đi, ánh mắt của Dương Quốc công buồn bã, hôm nay nữ nhi của ông chết rồi, Dương Vân cũng bị phá hủy danh tiếng, Dương gia, tất cả người Dương gia cũng đều xảy ra chuyện, Dương Quốc công nhất thời luẩn quẩn trong lòng, thế nhưng nôn ra một búng máu, hôn mê bất tỉnh!
"Tổ phụ, ngoại tổ phụ!" Nhu Huyễn Công chúa cùng Dương Vân voội àng kêu lên, Nhu Huyễn Công chúa nhìn Dương Quốc công không có bất kỳ động tĩnh nào, nàng hận vô cùng ngẩng đầu lên, hôm nay Mẫu phi đi, ngoại tổ phụ cũng ngã bệnh, Hoàng huynh thay đổi ngay cả mình cũng thấy sợ rồi, nàng phải nhớ rõ ràng những người này, chính là những người này, làm hại mình trở thành dáng vẻ như bây giờ vậy bộ, Nhu Huyễn Công chúa, giống như trải qua kiện sự này, trong lúc bất chợt mà trưởng thành!
Mọi người thấy Hoàng đế đều đã rời khỏi, cũng nhanh chóng rời đi, Nạp Lan Tĩnh cùng Vận Ninh đứng song song, nhưng trong lòng thì cảm thán cực kỳ, nàng cho tới bây giờ vẫn biết Kiếm Thiếu Phong rất ích kỷ, nhưng không nghĩ tới hắn thế nhưng vì ích lợi của bản thân, mà ngay cả Tĩnh Thái phi cũng có thể xuống tay nặng như vậy, chuyện này cho dù chứng cớ xác thật, nếu như Kiếm Thiếu Phong có lòng, cũng không phải không có khả năng thay đổi, thế nhưng hắn lại vì danh tiếng của mình, hy sinh Tĩnh Thái phi!
Vận Ninh hơi nhếch mép lên, nhưng là thân thể mềm nhũn, nếu không phải Xuân Hương tay mắt lanh lẹ, nàng sẽ té trên mặt đất, "Biểu tỷ, nhanh đi truyền Thái y!" Nạp Lan Tĩnh hoảng sợ, mau chóng để cho cung nhân đỡ Vận Ninh về Chung Túy cung!
Tôn thái y bắt mạch xong, tóm lại vẫn là bởi vì Vận Ninh đẻ non, thân thể còn không có dưỡng tốt, hôm nay lại cố chống đỡ đi tham gia bữa tiệc, suy cho cùng Kiếm Thiếu Niệm cũng là nam tử, hắn chính là chờ ở phòng ngoài, Nạp Lan Tĩnh phân phó người nấu thuốc, lúc này mới ngồi ở bên giường Vận Ninh!
Nhìn Vận Ninh dỡ bỏ lớp trang điểm dày đậm, hiện ra khuôn mặt tái nhợt này, trong lòng đau dữ dội, "Biểu tỷ, sao tỷ phải làm khổ mình như thế chứ, chuyện gì có thể so sánh với thân thể của mình còn quan trọng hơn !" Nạp Lan Tĩnh liền chính là biết, Vận Ninh sẽ không không duyên cớ trang điểm đậm như vậy, thật ra cũng chỉ vì che giấu vẻ tiều tụy của nàng!
"Không sao, ta chỉ là muốn tận mắt nhìn một chút kết quả của Dương gia!" Trong mắt Vận Ninh mang theo vài phần hung ác, nhưng nói xong lời này không nhịn được ho lên, Cung gia rơi vào kết quả như vậy, tất cả đều cùng Dương phủ có liên quan, chính việc Vận Ninh đẻ non, mặc dù là nàng vì hãm hại Tĩnh Thái phi, nhưng rốt cuộc vẫn là bị họ ép, bỏ ra cái giá lớn như vậy, cuối cùng đợi được đến ngày bọn họ bị quả báo, làm sao có thể bỏ qua, nhìn bà ta chết thảm như vậy, mưu kế như vậy, Vận Ninh liền muốn cười to lên vài tiếng, báo ứng, đều là báo ứng!
"Biểu tỷ!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng thở dài một cái, cuối cùng sẽ có một ngày, nàng muốn diệt trừ tận gốc người Dương gia, Tĩnh Thái phi cũng chỉ là mới bắt đầu thôi!
Chờ đến khi Vận Ninh ngủ, Nạp Lan Tĩnh cùng Kiếm Thiếu Niệm mới trở về tẩm cung của mình, bởi vì sắc trời quá tối, trên đường thậm chí còn cảm thấy chút lạnh, Kiếm Thiếu Niệm thấy Nạp Lan Tĩnh rất lạnh, vội khoác áo ngoài của mình lên trên người Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh cúi thấp đầu, chẳng biết tại sao, trên người chính là cảm thấy lạnh phát run!
Meo meo! Không biết con mèo hoang từ nơi nào nhảy ra, chính là khiến cho Nạp Lan Tĩnh không nhịn được càng run rẩy, nàng hơi ngẩng đầu, lại thấy con mèo hoang kia đang nhìn mình chằm chằm lại giống như đang cười, tay Nạp Lan Tĩnh cũng là càng thêm ra sức lôi kéo tay Kiếm Thiếu Niệm, nàng chính là nhìn không sai, con mèo kia thế nhưng lại đối với mình cười!
"Tĩnh nhi, sao vậy?" Kiếm Thiếu Niệm phát giác Nạp Lan Tĩnh không đúng, vội vàng nhẹ giọng hỏi thăm!
"Không sao!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng lắc đầu một cái, đến khi ngẩng đầu lên lẫn nữa, cũng là phát hiện mèo hoang này thế nhưng chẳng biết đi đâu, giống như mới vừa rồi chỉ là một ảo giác thôi!