Tướng Phủ Đích Nữ

quyển 4 chương 63-3: trong quân đại bại 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Như thế cũng tốt!" Tương Bình vương suy nghĩ một chút, không khỏi gật đầu một cái, "Truyền lệnh của Bổn vương, Nạp Lan Hiên làm Bình Loạn đại tướng quân, trong quân có thể chém trước tấu sau, không cần bẩm báo trước, nếu gặp bất kỳ khó khăn, cũng có thể hướng Cung Tướng quân thỉnh giáo!" Tương Bình vương nói một tiếng, cũng cho Nạp Lan Hiên khẳng định, hơn nữa nếu ông nhắc tới Cung Tướng quân, chính là nói rõ Cung Tướng quân được triều đình coi trọng, Cung phủ không cần giống như trước kia, sợ triều đình hoài nghi!

"Tạ Phụ vương!" Nạp Lan Hiên ôm quyền, rốt cuộc sửa lại, trong mắt không khỏi mang theo vài phần khâm phục, tình cảm Tương Bình vương đối với Cung thị Nạp Lan Hiên đều thấy trong mắt, hắn vốn tưởng rằng Tương Bình vương chắc sẽ không đồng ý, dù sao chuyện này nếu để cho Cung thị biết được, nhất định oán trách Tương Bình vương, nhưng ý định của nam tử cùng nữ nhân là khác nhau, quốc nạn trước mặt, bất luận kẻ nào cũng không nên có ý tưởng lùi bước, đại trượng phu nên chiến ở sa trường!

"Được, rất tốt!" Tương Bình vương gật đầu một cái, trong mắt lóe mấy phần nước mắt, cũng đã coi Nạp Lan Hiên thành con của mình, nhi tử muốn lên sa trường, tự nhiên phụ thân sẽ lo lắng, Tương Bình vương đứng dậy vỗ vỗ bả vai Nạp Lan Hiên, không tiếng động khích lệ, "Vì Mẫu phi của ngươi mà chiến, đừng làm cho nàng khổ sở!"

Nạp Lan Hiên kiên định gật đầu, Tương Bình vương cũng đưa mắt đặt ở trên người của Hữu Tướng, "Xảy ra chuyện lớn như vậy, vì biểu hiện rõ ràng triều đình khích lệ đối với chiến sĩ, lệnh Hữu Tướng thay mặt Bổn vương tự mình đi trước, phong Hữu Tướng làm quan Tiên Phong, ủng hộ sỹ khí!"

"Chuyện này không thể!" Thái hoàng Thái hậu cả kinh, không ngờ Tương Bình vương thế nhưng lại làm ra quyết định như vậy, Hữu Tướng là quan văn, để cho hắn đi chiến trường giết địch, rõ ràng chính là cố ý để cho hắn đi chịu chết!

"Mẫu hậu!" Tương Bình vương không khỏi nhấn mạnh, "Nhi thần là Nhiếp chính vương, tự nhiên chuyện triều chính là nhi thần làm chủ, hơn nữa, Hữu Tướng là thay nhi thần đi trước, vì khích lệ tinh thần binh sĩ, đầu tiên là Hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, nếu không Mẫu hậu cho rằng chuyện này nên do nhi thần tự mình đi trước?" Tương Bình vương không khỏi nhíu mày, hôm nay trong triều không yên, Kiếm gia cũng chỉ còn lại một người con trai là Tương Bình vương, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể một mình mạo hiểm!

Thái hoàng Thái hậu trừng mắt, cũng nói không ra lời nào!

"Thần nguyện ý vì Vương Gia phân ưu!" Hữu Tướng đứng lên, hơi ôm quyền, nhưng trong lòng thì rất rõ ràng, thường nói Quân (vua) gọi thần chết, thần không thể không chết, đại khái chính là ý tứ này, Tương Bình vương đã động sát ý, cho dù Tương Bình vương nói đường hoàng, nhưng rốt cuộc cũng chỉ vì để cho ông đi chịu chết!

Suy cho cùng trong lòng Nạp Lan Hiên có chút cảm kích, để Hữu Tướng đi chịu chết, tất nhiên trong triều sẽ có vài người không phục, nhưng Tương Bình vương cố ý như thế, rốt cuộc là vì mình, Hữu Tướng cùng Nạp Lan gia Cung gia có hiềm khích, người đời đều biết, Nạp Lan Hiên ở bên ngoài mang binh đánh giặc, kiêng kỵ nhất chính là trong triều có người làm loạn, nếu không thể xử trí Hữu Tướng, ai cũng không thể bảo đảm ông ta sẽ không gây sự ngáng chân!

"Như thế, đều lui xuống đi!" Tương Bình vương khoát tay áo, trên mặt có mấy phần mệt mỏi, mọi người không khỏi gật đầu một cái, nhanh đi ra ngoài, "Tĩnh nhi, ngươi lưu lại!" Nạp Lan Tĩnh vừa mới định đứng dậy, thế nhưng bị Tương Bình vương kêu ở lại!

"Phụ vương, nhưng còn có việc khác?" Nạp Lan Tĩnh ngẩng đầu, thấy sắc mặt Tương Bình vương không tốt, trong lòng không khỏi có chút lo lắng!

"Ngược lại cũng không có cái gì chuyện, Phụ vương chỉ muốn hỏi ngươi, hoàng tử của Hiền phi, đến cùng phải nhi tử của Hoàng thượng hay không?" Tương Bình vương ngẩng đầu, cũng nói ra hết nghi ngờ ở trong lòng, chuyện của Nhiếp Các, cho dù là kẻ ngu cũng nhìn rõ ràng, hắn có thể nói là vì Vận Ninh mới đi tìm cái chết, một người vì một người khác mà tình nguyện hy sinh mình, hy sinh con của mình, quan hệ giữa bọn họ sao có thể không bị người hoài nghi!

"Biểu tỷ có đứa bé trước lúc con động thủ!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng nhíu mày, tuy nhiên cuối cùng cũng không dám khẳng định đứa nhỏ này có phải là của Kiếm Thiếu Phong không!

"Thôi, thôi!" Tương Bình vương vẫy vẫy tay, để Nạp Lan Hiên rời đi trước, hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, cũng không nên lãng phí thời gian ở trên người của một hài tử!

Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, không khỏi lui ra ngoài, Tương Bình vương ngồi ở trên ghế, không khỏi khẽ ngửa về phía sau, trên mặt mang theo vài phần nặng nề, trọng trách giang sơn này, rốt cuộc là chút nặng!

Đến Huyền Vũ môn, lúc Nạp Lan Tĩnh đang chuẩn bị lên xe ngựa, "Làm sao vẫn còn một chiếc xe ngựa?" Thu Nguyệt không khỏi sợ hãi than ra tiếng, thân thể Nạp Lan Tĩnh dừng lại, để Thu Nguyệt đi qua nhìn cẩn thận!

Xe ngựa này lại là Hữu Tướng, lông mày Nạp Lan Tĩnh cau lại, Hữu Tướng so với nàng đã sớm ra ngoài, vì sao xe ngựa này còn ở lại trong cung, "Lưu Thúy, ngươi đi truyền lệnh xuống, hôm nay sắc trời đã tối, chúng ta liền tại trong cung nghỉ ngơi!" Nạp Lan Tĩnh dừng bước lại!

"Dạ!" Lưu Thúy vội đáp một tiếng, liền bước nhanh đi về phía trong cung là cung điện trước kia của Nạp Lan Tĩnh!

"Tiểu thư, vậy chúng ta bây giờ đi nơi nào?" Thu Nguyệt nhìn Nạp Lan Tĩnh không cùng Lưu Thúy rời đi, không khỏi lên tiếng hỏi thăm !

"Từ Ninh cung!" Nạp Lan Tĩnh nhíu mày thật chặt, Hữu Tướng trễ như thế còn không có rời đi, sợ nhất định sẽ có chuyện quan trọng, hôm nay Mạnh Vi gặp chuyện không may ông ta nhất định sẽ không đi xem Mạnh Vi, hiện tại trừ Thái hoàng Thái hậu, nàng thật không nghĩ ra Hữu Tướng sẽ cùng người nào gặp mặt!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio