Ánh nến ấm áp nhẹ nhàng lay động, bên trong hiện lên một màu sắc khiến người ta mê say. Màn che phía sau bình phong đã được hạ xuống, làm cho nơi này trở nên mờ ám hơn bình thường.
Long Thiên Tài yên lặng ngồi trong thùng tắm chảy nước mắt: “Ngươi có đúng là mặt than thành thật kia không? Hay ngươi là tên yêu quái Hướng Hoằng Huy biến thành để trêu ta? Đúng không? Chắc chắn là thế đúng không?”
“…”
“Không nói gì là thừa nhận, ngươi nói đi, ngươi biến thân tới tìm ta làm gì? Còn có, ngươi nhốt mặt than chân chính vào đâu rồi? Ngoan, giờ ngươi thả y, tạm thời bản vương tha tội bất kính lần này cho ngươi.”
“…” Cô tướng quân nói, “Tiểu vương gia.”
“Câm miệng,” Long Thiên Tài tiếp tục rơi lệ, đau lòng nói, “Ngươi không phải y, đừng có dùng giọng y để nói chuyện với ta.”
“…”
“Ngươi nói thật đi,” Long Thiên Tài lau đôi mắt ngập nước, “Có phải có ai nói gì với ngươi không? Đây là ý của ai hả? Hay là ngươi bị tên Triển Lăng Yến khốn khiếp kia đầu độc rồi? Phải không?”
“…”
“… Nói!”
“Vương gia,” Cô tướng quân nhắc nhở, “Vừa rồi ngài bảo không muốn thấy ta mở miệng.”
“…”
Cô tướng quân múc nước đổ lên lưng hắn, bắt đầu kỳ lưng cho hắn.
Long Thiên Tài không dám cử động, hai tay để bên cạnh thùng tắm, im lặng một lúc rốt cuộc không tự lừa mình dối người được nữa, đành nhìn thẳng vào sự thật, tội nghiệp nói: “Dù gì lão tử cũng là vương gia, ngươi đừng có khinh người quá đáng, lúc trước rõ ràng chính ngươi nói sẽ không ép ta…”
Cô tướng quân nhìn tấm lưng trắng nõn: “Ta không ép ngươi.”
“Vậy ngươi đang làm cái gì hả?!”
“Tắm cho ngươi.”
“…”
Chỉ một khắc trước đó, hai người liều chết chiến đấu quanh thùng tắm, bởi vậy mặt mũi tôn quý của tiểu vương gia bị mất hết, vừa không muốn cho người nào đó chạy mất, vừa không muốn người nào đó thị gian mình. Mà người kia nhìn thấy mỹ sắc trước mặt, hơn nữa ánh mắt Đa Cát lúc ở quán rượu cũng kích thích đến y, liền hạ quyết tâm đêm nay nhất định phải tắm cho tiểu vương gia.
Hai người giằng co một lúc, tiểu vương gia thà chết không chịu khuất phục, khiến cho nước văng khắp nơi. Cuối cùng, người nào đó không còn cách nào, dứt khoát cởi quần áo rồi đi vào trong thùng tắm, kéo hắn quá ôm vào trong ngực. Vì vậy mà có cảnh tượng hiện tại.
Hình ảnh say rượu buổi tối lần trước tràn về, ngập trong trí óc không thể ức chế, đến quay đầu lại Long Thiên Tài cũng không dám, yếu ớt nói: “Ngươi kỳ cọ xong chưa?”
“Sắp xong rồi.” Cô tướng quân nói, lại dội nước, vẻ mặt nghiêm túc.
Long Thiên Tài lầm bầm, ra lệnh: “Nhanh tay lên, tắm xong lão tử còn phải đi ngủ, ngươi cút về phủ tướng quân của ngươi.”
Tay Cô tướng quân dừng lại, không đáp lời.
Long Thiên Tài chờ rồi chờ, cả giận: “Có nghe thấy không? Đừng có giả vờ câm điếc nữa!”
“…” Cô tướng quân tiếp tục kỳ cọ.
“Ta biết rồi,” Long Thiên Tài vừa khóc vừa nói, “Ta biết ngươi không muốn quay về, nếu không ngươi leo tường làm gì, đúng không?”
“Ừ.”
“….” Long Thiên Tài nghẹn một hơi ở cổ họng suýt nữa thì tắt thở. Hắn đứng dậy, tức giận quay đầu lại, từ trên cao nhìn xuống y: “Mặt than, lão tử nói cho ngươi biết, ta mất trí nhớ rồi, bây giờ ta không có hứng thú với ngươi, không có hứng thú!”
“Vương gia,” Cô tướng quân nhìn nửa thân thể hắn lộ ra ngoài, con ngươi sâu thêm một chút, nhưng vẫn thành thật nói, “Ngài không lạnh à?”
Trời đã vào thu từ lâu, khí trời khá lạnh, cho dù đóng cửa sổ, thì đột ngột đứng dậy khỏi nước nóng như vậy cũng nổi một tầng da gà. Trong lòng tiểu vương gia đang phát hỏa, nên chắc một chút lạnh đó cũng bay đi mất rồi.
“…” Long Thiên Tài yên lặng ngồi xuống, “Lạnh.”
Lúc này hai người mặt đối mặt, Cô tướng quân kéo một cánh tay hắn qua tỉ mỉ kỳ cọ. Y cụp mắt suy nghĩ, có vẻ rất nghiêm túc.
Long Thiên Tài liếc y một cái, trừ lúc còn bé còn tắm với lão cha phúc hắc, thì đây là lần đầu tiên hắn ở trạng thái thanh tỉnh mà tắm cùng một người đàn ông khác, mà người này lại một lòng muốn ăn hắn. Hắn ngồi im một lúc, đột nhiên nói: “Có phải ngươi vừa đánh lạc hướng sang chuyện khác không?”
“…”
“Nói!”
“…”
Long Thiên Tài lại nổi giận, chuẩn bị tiến lên liều mạng, thì đúng lúc này Cô tướng quân đã tắm xong cho cái tay kia, đổi sang bên đối diện, kéo hắn lại gần tiếp tục kỳ cọ. Vì vậy dưới lực tác động song song của hai người, tiểu vương gia bất ngờ không kịp đề phòng, cả người nhào qua, ngực dính sát vào ngực. Cảm giác nhẵn nhụi đó gần như đồng thời làm cho bọn họ chấn động.
Long Thiên Tài như bị điện giật, vội vàng đứng lên, nhìn y chằm chằm. Lúc ở nước ngoài hắn quen biết đủ loại bạn bè, trong đó có một người tên là Tony để lại ấn tượng sâu nhất cho hắn. Người nọ rất nhiệt tình, thích ra ngoài chơi bời phá phách, còn bị người ta trêu chọc nhiều lần. Bình thường luôn có một câu bên miệng: “Long, cậu đừng có lãng phí thời gian với máy tính nữa, come on, đêm nay có party, đi chơi với tôi đi!” Nói xong mặc kệ hắn phản đối, liền kéo đi luôn.
Hầu như đêm nào Tony cũng có thể tìm vài người ngoại quốc chơi bời. Nhờ người nọ ban tặng, trong tính cách của hắn cũng có chút điên cuồng hơn người. Loại cảm giác chưa bao giờ được nếm trải đánh vào đại não, giống như là uống thuốc kích thích, háo hức muốn thử, nhất là khi đối tượng lại là người này.
Vì chuyện vừa rồi, Cô tướng quân hơi ngẩn ra một lát, lại nhanh chóng hoàn hồn, vẻ mặt như thường tiếp tục làm chuyện chưa làm xong — tắm cho tiểu vương gia.
Vẻ mặt Long Thiên Tài trầm mặc, xoắn xuýt nhìn y.
Cô tướng quân nhẫn nhịn, nhẫn nhịn, rốt cuộc ngẩng đầu nhìn hắn: “Sao thế?”
Long Thiên Tài ngơ ngơ ngác ngác hỏi: “Ngươi có biết với ta mà nói, chuyện bi thảm nhất trên đời này là gì không?”
“Không biết.”
Long Thiên Tài liền bi thương: “Chính là lão tử mẹ nó rõ ràng là thẳng nam! Thẳng nam! Thế mà đến nơi này lại cong, cong rồi! Ngươi nói ta có oan uổng không hả?”
“…” Cô tướng quân bình tĩnh chờ hắn đổi sang chuyện khác.
“Ngươi nói ta cong thì cong đi, lại còn định trước là bị đè, ngươi có hiểu được tâm tình lúc này của ta không hả?”
Lần này Cô tướng quân nghe hiểu một phần. Y trầm mặc giây lát: “… Cong là ý gì?”
“Cong chính là cong, là cong chứ sao!”
“…”
“Nói đi nói lại đều là lỗi của ngươi, à không, là mấy người các ngươi,” Long Thiên Tài phẫn hận nói, “Nếu có cơ hội trở lại, chuyện đầu tiên ta làm là giết chết ngươi, sau đó mua mấy bao thuốc nổ đồng quy vu tận với Lôi Nham, gào khóc ngao!”
“…” Cô tướng quân liếc hắn một cái, buông tha việc tìm hiểu xem mấy câu kia có ý gì, nghiêm túc tắm cho hắn.
Long Thiên Tài phát tiết xong rồi, phối hợp giơ tay, yên lặng ngồi trong thùng tắm không nói chuyện. Chỉ có điều vẻ mặt thê thảm giống như bị người ta cưỡng bức.
Cô tướng quân lại liếc hắn một cái, nhẫn nhịn, rồi lại phải khuyên nhủ: “Vương gia yên tâm, ta đã nói không ép ngươi thì sẽ không ép ngươi, ngươi… trăm triệu lần đừng có ý tự làm tổn thương mình trong đầu…”
“…” Long Thiên Tài chỉ chỉ mình, “Nhìn bộ dáng ta giống người sẽ đi tự sát lắm sao?”
Cô tướng quân thành khẩn gật đầu.
“…”
“Vương gia…”
“Ngươi yên tâm,” Long Thiên Tài rầm rì,” Chỉ là ta không tiếp thu được ngay, sẽ không chết đâu, chờ ta bình tĩnh lại là không sao hết…”
Cô tướng quân suy nghĩ một chút, thử hỏi: “… Là cong rồi?”
“Đúng, cong rồi, không cần ngươi nhắc nhở ta,” Long Thiên Tài nói, “Ngươi cứ để ta từ từ.”
“Rốt cuộc đây là ý gì?”
Long Thiên Tài vỗ vỗ vai y, chăm chú nói: “Cậu bé à, nghe ca khuyên một câu, biết nhiều không tốt đâu, thật đó.”
“…”
“Nào, tắm tiếp đi, nhanh lên cho ta còn đi ngủ. Không chừng ngày mai ta lại biến thành chính ta rồi, đến lúc đó ta mời ngươi một bữa.”
“…” Vì vậy Cô tướng quân lại cúi đầu làm việc.
Long Thiên Tài nhìn y vài lần, tướng mạo mặt than thì thôi khỏi phải nói, ngoài ra bờ vai y rất vững chãi, ngực rất dày, cánh tay không có những khối cơ bắp như mấy tên đô con, nhưng nhìn có vẻ khá chắc chắn, mơ hồ lộ ra sức mạnh.
Hắn âm thầm quan sát một lúc, nghĩ thầm làm tình với mặt than thì sẽ có cảm giác gì nhỉ? Chắc chắn tốc độ và sức mạnh rất tuyệt vời… Hắn yên lặng bụm mặt, nghẹn ngào: “Hết đường sống rồi, ai tới cứu vớt tâm hồn bị bẻ cong của ta đi…”
“… Vương gia?”
“Bây giờ ngươi đừng nói chuyện với ta.” Vẻ mặt Long Thiên Tài thẫn thờ.
“…”
Xung quanh rất an tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng nước. Cô tướng quân tắm xong từ lâu rồi, chỉ là có người không nhớ tới, nên thích ý tiếp tục tắm. Long Thiên Tài vẫn cúi đầu, nhận thấy ánh mắt của y liền nhìn thoáng qua phía trước, lập tức đối diện với y. Con ngươi luôn thản nhiên của người này có thêm vài phần mê luyến, trong lòng hắn run lên: “Tắm xong chưa?”
Cô tướng quân gật đầu, tiếp tục nhìn hắn.
Long Thiên Tài bỗng nhiên cảm thấy hơi sợ hãi, cố gắng bình tĩnh lại: “Tắm xong thì ta đi ngủ, ngươi đi đi.”
Cô tướng quân trầm mặc một chút: “Không muốn nói gì sao?”
“…” Long Thiên Tài nổi giận, “Ta biết ngay ngươi học được thói xấu rồi mà! Có phải tên khốn khiếp Triển Lăng Yến dạy ngươi đúng không?!”
Cô tướng quân không đáp, ôm hắn vào lòng, cúi đầu nhìn xuống.
“…” Long Thiên Tài nhìn thẳng vào y, mới phát hiện ra bầu không khí hơi mờ ám, khóe miệng hơi giật giật: “Này, ta bảo…”
Cô tướng quân nghiêng đầu, thấy sắp hôn xuống tới nơi.
Trong giây lát, Long Thiên Tài đột nhiên rất muốn ấn đầu y xuống nước, từ buổi tối lần trước sau khi hắn mở miệng khen mặt than, thì lần nào người này cũng nghiêng đầu hôn hắn, đúng là ý xấu đầy bụng. Đây có thật là Cô tướng quân thành thật ngày xưa không vậy?
Ngay lúc hắn thầm oán, cảm giác mềm mại truyền tới trên môi, một nguồn nhiệt ấm áp tiến vào khoang miệng, quấn lên lưỡi hắn. cánh tay Cô tướng quân tăng thêm lực, da thịt dán sát vào nhau, hôn rất nghiêm túc.
Mùi vị quen thuộc liên tục quấy phá trong miệng, lòng Long Thiên Tài run lên, cụp mắt xuống, giãy dụa một lát rốt cuộc đưa tay nắm lấy cánh tay y, hôn trả lại.
Cô tướng quân hơi giật mình, lập tức hôn sâu thêm, động tác cũng trở lên cấp thiết.
Ý thức của Long Thiên Tài dần dần không rõ, kích thích này làm cho hắn cảm thấy choáng váng, mùi vị cấm kỵ liên tục đánh vào đại não. Hô hấp của hắn nhanh chóng nặng nề.
Từ lúc tiểu vương gia hôn đáp lại, hô hấp của Cô tướng quân cũng nặng dần lên. Da thịt hai người dán sát vào nhau, tay y dần dần trượt xuống, chậm rãi xoa lên cơ thể hắn.
“Ưm…” Long Thiên Tài không nhịn được mà hừ một tiếng, cảm thấy thân thể không ngừng nóng lên. Hắn nghiêng đầu né tránh nụ hôn của y, thở dốc một tiếng: “Ta nói… ưm…” Hắn còn chưa nói xong, môi người nọ đã chuyển sang vành tai, nhẹ nhàng liếm láp.
Cô tướng quân hôn lên cần cổ trắng nõn của hắn, rồi mới ngẩng đầu nhìn. Con ngươi y rất sâu, chăm chú chờ đợi hắn phân phó. Lời y đã nói ra như vậy rồi, chắc chắn sẽ không ép buộc hắn.
Hô hấp của Long Thiên Tài rất nặng, cảm thụ một chút tình trạng của bản thân, thầm nghĩ còn giãy dụa cái mẹ gì nữa. Hắn lấy tay kéo người này qua, lần thứ hai hôn lên.
Lòng Cô tướng quân căng ra, lập tức có cảm giác hưng phấn vô cùng. Y ôm eo hắn, kéo mạnh vào lòng mình, tay kia thử xoa đùi trong tiểu vương gia, thấy hắn không có ý phản đối thì yên tâm hướng về phía dục vọng của hắn, tế trấn an.
“Ưm…” Long Thiên Tài khó nhịn rên rỉ thành tiếng. Hắn ôm bả vai người này, dừng một chút, cuối cùng dùng một tay lần vào trong nước tìm tới phía dưới y, lập tức cảm thấy hô hấp của y tăng nặng hơn trước.
Hắn cảm thụ độ lớn của vật trong tay, nhất thời trong lòng rên lên một tiếng. Nhưng tuy là vậy, trong cơ thể lại càng tăng lên không thể khống chế.
Hai người thân thiết một lúc trong thùng tắm, rồi Cô tướng quân mới ôm lấy thân thể hắn. Cả người Long Thiên Tài ở trên không trung, da thịt trắng nõn ánh lên một tầng hồng nhạt xinh đẹp. Hắn nhìn g ngực tráng của người này, nuốt nuốt nước bọt, dừng một chút lại to gan lớn mật liếc nhìn phía dưới y. Dù đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, nhưng hắn vẫn run lên, hét lớn: “Yamete!” Nếu thứ này đi hết vào thì chắc chắn là hắn chết chắc, chết chắc rồi!
Cô tướng quân bước ra khỏi thùng tắm, đi tới giường lớn, đặt hắn lên rồi cúi người đè xuống, tiếp tục hôn.
Long Thiên Tài cầm cánh tay y, nghe hô hấp nặng nề của y, choáng váng suy nghĩ. Không biết từ lúc nào, tay người này đã bao phủ lên dục vọng của hắn. Hắn liền thoải mái rên rỉ thành tiếng, nhiệt độ trong cơ thể tiếp tục dâng cao, nhưng lý trí còn không quên khiến hắn hỏi một câu: “Ngươi… ngươi đã làm chuyện này bao giờ chưa…”
Cô tướng quân hôn lên cần cổ tế của hắn, giọng khàn khàn nói: “Chưa từng.”
Long Thiên Tài sửng sốt, yên lặng bò ra phía ngoài: “Ta nói với ngươi rồi, chuyện như thế này sợ nhất là người không có kinh nghiệm… Hay là ngươi quay về phủ tướng quân của ngươi đi…”
Cô tướng quân đè hắn lại: “Nhưng nhị hoàng tử đã từng cho ta một cuốn sách…”
“…” Long Thiên Tài nói, “Chuyện này từ lúc nào?!”
“Mấy ngày khi còn ở Lạc Dương, ngươi suốt ngày ở cùng với Vân Nhàn, tất nhiên là không chú ý tới chúng ta.” Cô tướng quân nói, vừa nói vừa tách hai chân hắn ra, cái thứ nóng rực gì đó ma sát vào bắp đùi, làm cho Long Thiên Tài run rẩy. Hắn vội vàng nói: “Bôi trơn,bôi trơn! Ngươi dám không bôi trơn ta cắn chết ngươi!”
Cô tướng quân cúi đầu hôn hắn, tiếp tục động tác trong tay.
“A ưm…” Long Thiên Tài lập tức cao giọng rên rỉ, nhắm mắt hưởng thụ, cảm thấy nhiệt độ trong cơ thể nhanh chóng đạt đỉnh. Hắn liền nắm chặt cánh tay y.
Cô tướng quân cảm giác được, động tác nhanh hơn.
Thân thể Long Thiên Tài cứng đờ, ngay sau đó lại mềm nhũn, run rẩy một lúc. Cô tướng quân buông ra cho hắn thở, ngón tay dính dịch thể màu trắng lần tới phía sau hắn, thử chen một ngón tay vào.
Trong lòng Long Thiên Tài giật thót, thân thể cứng lên: “Ngươi…”
“Thả lỏng,” Cô tướng quân thoải mái hôn hôn môi hắn, “Thả lỏng.”
“Nói thì dễ lắm, có giỏi ngươi nằm xuống thử xem.”
“…” Cô tướng quân yên lặng tăng thêm một ngón tay.
“A…” Long Thiên Tài nằm ngửa trên giường, đành phải cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình để thích ứng với cảm giác quái dị này.
Cô tướng quân kiên trì mở rộng, rồi rút ngón tay ra, đặt dục vọng của mình ở cửa vào, tiến nhập một chút.
Cánh tay bám chặt lưng y của Long Thiên Tài căng thẳng, cảm thấy người này ở bên trong, chậm rãi tiến sâu vào. Hắn không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, thanh âm hơi run run: “Nhẹ… nhẹ một chút…”
Khí tức Cô tướng quân thở ra vô cùng nóng rực. Y ừ một tiếng, giảm tốc độ, tiếp tục tiến vào sâu bên trong.
“A…” Long Thiên Tài thấp giọng kêu lên, hai mắt có chút thất thần, “A… ưm…”
Cuối cùng Cô tướng quân cũng đi vào toàn bộ, cảm giác ép chặt sung sướng này làm cho y gần như không chịu đựng được, lập tức động vài cái.
“A.. ư…” Long Thiên Tài chịu không nổi loại cảm xúc quái dị này, lắc đầu thấp giọng nói: “Chậm… chậm một chút.”
Cô tướng quân cực lực nhẫn nại, kiên trì trấn an hắn, rất nhanh đã nhận thấy hô hấp của hắn trở nên hỗn loạn, lúc này mới thực sự di chuyển.
Lập tức, Long Thiên Tài không khống chế nổi tiếng rên rỉ, chỉ cảm thấy phần quái dị kia chậm rãi biến thành cảm giác tê dại. Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên toàn thân hắn run lên không kiềm chế được, thất thần một lúc.
Động tác của Cô tướng quân dừng lại, rồi lại liên tục va chạm vào điểm nào đó.
“A a, không…” Cảm giác mạnh mẽ chưa bao giờ có không ngừng đánh vào đại não, Long Thiên Tài gần như phát điên, ngay cả ngón chân cũng cuộn lại, “Không… ưm…”
Hô hấp của hắn hỗn loạn, cả người toát ra một lớp mồ hôi tế. Cô tướng quân ôm chặt hắn, cũng không khống chế nổi dâng tràn. Động tác của y càng lúc càng nhanh, càng lúc càng gấp.
Long Thiên Tài muốn ngất đi cho rồi, thầm nghĩ có khi nào mình sẽ chết không? Hắn sắp chết thật rồi, nhưng lời tuôn ra đến miệng lại biến thành tiếng rên rỉ, chỉ có thể mặc cho người xâm lược.
Nhiệt độ quanh mình không ngừng dâng lên cao, hai người triền miên một lúc thì song song đạt tới cao trào.
Long Thiên Tài gấp gáp thở hổn hển, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, lập tức khóc rống, khàn tiếng nói: “Trước tiên ngươi cứ lấy tiền ra đây đã!”
“…” Dịu dàng vừa mới thành hình trong lòng Cô tướng quân lập tức bị xẹp xuống, im lặng không nói.
Người nào đó tiếp tục khóc nức nở: “Ngoài khối ngọc và năm trăm lượng lúc đầu, ta còn chưa nhận được một đồng nào cả…”
“…” Cô tướng quân nói, “Vô giá.”
“Bây giờ có giá rồi, nói cho ngươi biết… ưm…” Long Thiên Tài còn chưa nói xong, đã bị hôn môi lần nữa. Hắn nhận thấy biến hóa của thứ gì đó trong cơ thể, suýt thì phát điên, vội vàng né tránh nụ hôn của y, “Ngươi ngươi ngươi còn muốn sao? Ta sẽ chết đó, nhất định sẽ chết đó!”
“Không đâu.”
“Sao ngươi dám tự tin như thế hả?!”
“Sách có nói mà.”
“Lão tử tuyệt đối phải làm thịt Triển Lăng Yến, tuyệt đối… a ưm…”
Cô tướng quân mặc kệ cho bản năng của mình dẫn dắt.
Đêm còn dài dằng dặc.