Tướng Quân Sủng Phu

chương 15: thịnh kinh an hầu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thịnh Kinh, An Quốc Hầu phủ.haehyuk

Tiêu Diệc Nhiên diện vô biểu tình, ngồi ngay ngắn tại đại sảnh của Hầu phủ không chút nhúc nhích, nhắm mắt dưỡng thần như đã nhập định. Bên cạnh Mạc Ngôn tùy ý ngồi ở trên ghế, cũng lạnh nhạt uống trà, hai người tựa hồ như đang chờ người nào đó, đợi đã một hồi, nhưng cũng không thấy vội vàng gì. haehyuk

Một lát sau, trong nội sảnh truyền đến một trận ho khan, thanh âm không lớn, tựa hồ là đã được cố ý áp chế. Tiêu Diệc Nhiên nghe được thanh âm lập tức mở mắt, đứng dậy chào đón, Mạc Ngôn cũng buông chén trà đứng dậy, nghiêm mặt nhìn qua. Chỉ chốc lát sau, liền thấy một người chậm rãi đi ra từ nội sảnh.

Người tới mặc một thân áo dài màu xanh đậm, tóc đơn giản được buộc rũ ở sau lưng, tuy tướng mạo bình thường nhưng lại có khí chất rất ôn hòa, biểu tình trên mặt cũng lộ vẻ hòa nhã điềm đạm, không kể đến sắc mặt hơi tái nhợt cùng thanh âm ho khan thường thường vang lên làm tăng vẻ yếu nhược bệnh trạng, nếu như để cho nữ tự thành Thịnh Kinh nhìn đến sợ là liền khuynh đảo té thành một bãi.

“Khụ khụ, đợi bao lâu rồi, tại sao đến còn không sai người vào kêu ta, khụ khụ…” Vừa nói một bên vừa ngồi xuống bên cạnh Tiêu Diệc Nhiên cùng Mạc Ngôn, đồng thời lại tuyên thị nữ phụng trà.

Người đến đúng là An Quốc Hầu của Đại Chiêu, Bộ Hoài Viễn, cũng chính đại nam nhân vừa ôn như vừa vĩ đại trong lời đồn. Có lời đồn nói nếu như không phải vì thân thể không tốt của An Quốc Hầu, thì số người đến An Quốc Hầu phủ nghị thân sợ đã sớm đem cánh cửa phủ san bằng từ lúc nào.

Bất quá việc Tiêu Diệc Nhiên tìm đến Bộ Hoài Viễn tự nhiên không phải nguyên nhân này, đơn giản là vì An Quốc Hầu còn có hai thân phận khác, một là thống lĩnh cấm quân, còn lại chính là thống lĩnh của ảnh sát vệ.

Hầu gia thống lĩnh cấm quân chỉ là thân phận đặt ở bề ngoài của hắn, mà thống lĩnh ảnh sát vệ thì lại là thân phận ấn giấu sâu dưới mặt đất, vốn không có nhiều người biết đến.

Nếu nói cấm quân chính là lực lượng quân sự mạnh nhất ở Thịnh Kinh, thì ảnh sát vệ lại là tổ chức bí ẩn nhất tại Thịnh Kinh, năng lực mạnh nhất chính là tình báo, chịu trách nhiệm trực tiếp tứ phía Đế thượng.

Tần Lâu tuy nói là do Mạc Ngôn phụ trách, nhưng chỉ có thể xem như là người quản lý nguồn gốc phát ra tin tình báo của ảnh sát vệ mà thôi, bởi vậy nếu muốn nắm giữ tin tức chân chính vẫn là tìm Bộ Hoài Viễn là nhanh chóng nhất. Đáng tiếc Tiêu Diệc Nhiên trở về mấy ngày nay, đều vội vàng công việc trong quân, chưa có thời gian đi tìm Bộ Hoài Viễn. Hôm nay, khi hắn rút được chút thời gian đến Cấm vệ quân tìm người lại biết được Bộ Hoài Viễn thân thể không khoẻ đã xin nghĩ bệnh, thế cho nên hắn mới tìm đến tận An Quốc Hầu phủ.

“Ngươi thân thể không tốt, nên nghỉ ngơi thêm nhiều một chút, chúng ta có thể đợi được.” Tiêu Diệc Nhiên nhíu nhíu mày, nhìn sắc mặt Bộ Hoài Viễn tựa hồ so với trước khi hắn rời đi còn kém hơn.

“Ta đây đều là bệnh cũ, không có gì trở ngại, khụ khụ… Ngươi hôm nay đến là vì việc của Tần Lâu sao?” Khẽ cười một tiếng xua tan bầu không khí, Bộ Hoài Viễn đã thẳng thừng đi vào vấn đề chính.

Tiêu Diệc Nhiên gật gật đầu.haehyuk

“Người giả truyền tin tức từ Tần Lâu đã bị bắt lại, bất quá ngay lúc lâm trận đã tự sát. Ta đã phái người tra qua, người này nhập Tần Lâu đã hơn một năm, trước giờ vẫn ẩn giấu rất tốt nên mới không bị phát hiện. Cho nên đến tận sự việc lần này hắn ta mới bị bại lộ.” Bộ dáng Bộ Hoài Viễn nói chuyện vẫn cực kì ôn hòa như trước kia, giống như chuyện đang đàm luận bất quá chỉ là một việc rất đơn giản, khe khàng ho khan vài tiếng, lại nói: “Danh sách những việc mà tên này đã tiếp xúc trong vòng ba tháng ta đều đã tra qua, không có người nào liên hệ trực tiếp cùng Lạc Vương, cùng lắm chỉ có một người là ba con xa của gia đinh đang làm việc tại Lạc Vương phủ, hoàn toàn không có chứng cứ đủ sức thuyết phục để chứng minh là Lạc Vương bày mưu đặt kế giả truyền tin tức.”

“Dạo gần đây Lạc Vương không có động tĩnh gì khác sao?” Gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, Tiêu Diệc Nhiên tiếp tục hỏi.

“Ân…Lạc Vương gần đây cùng thế tử Diên Quốc ngày ngày hoan hảo, điều này đã làm cho Đế Thượng rất không cao hứng.” Bộ Hoài Viễn nghĩ nghĩ, cười nói.

Chuyện Lạc Vương thích nam nhân cũng không phải bí mật gì, nam sủng ở Lạc Vương phủ cũng có không ít. Mà Diên Quốc thế tử Mộ Dung Nghiêu lại là chất tử Diên Quốc phái đến Chiêu Quốc nghị hòa, thân ở dị quốc, thân phận thế tử bất quá cũng chỉ là để bài trí, lại nói tiếp Lạc Vương cùng thế tử bên ngoài là bạn tri kỹ, nhưng thật chất chuyện Diên Quốc thế tử lưu lạc trở thành nam sủng của Lạc Vương, bất quá là do không ai truyền ra nên bên ngoài mới không biết thôi.

“Diên Quốc sao…Vậy Mộ Dung Nghiêu kia gần đây cũng không có động tĩnh? Hay có thường xuyên liên hệ với người của địch quốc ở Thịnh Kinh không?”

“Thế tử trái lại trừ bỏ ở phủ Thế tử cùng phủ Lạc Vương thì cơ hồ không có đi nơi khác, thân phận của hắn vốn mẫn cảm, nên cũng phải thật cẩn thận. Về phần địch quốc…sao trận chiến tại Phượng Khánh tới nay, những người của địch quốc ở Thịnh Kinh đều vô cùng cẩn trọng, không có hành động nào quá lớn, chỉ có một số người rời khỏi Thịnh Kinh… Khụ khụ…” Thoáng suy tư một chút, Bộ Hoài Viễn đơn giản trả lời vấn đề của Tiêu Diệc Nhiên, sau đó lại ho khan vài tiếng, rất nhanh đã bị áp chế.

Tiêu Diệc Nhiên gật gật đầu, nghe thấy Bộ Hoài Viễn ho khan lại nhíu mày nhìn lại, “Sức khỏe cuả ngươi càng lúc càng kém, ngự y ở Thịnh Kinh đều học nghệ không hết sao?”

“Khụ khụ…Người già đi thân thể tự nhiên biến kém, khụ khụ…Cùng ngự y không có quan hệ… Khụ, yên tâm, còn không chết được.” Nghe được lời nói của Tiêu Diệc Nhiên, Bộ Hoài Viễn cười cười.haehyuk

“Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi đi!” Đã biết được những tin tức cần thiết, cũng không muốn quấy rầy việc nghỉ ngơi của Bộ Hoài Viễn, Tiêu Diệc Nhiên đứng dậy chuẩn bị trở về.

Lúc này Mạc Ngôn lại đột nhiên mở miệng nói: “An Hầu, nghe nói Mục thừa tướng gần đây rất thân cận với Lạc Vương…”

“Tiểu Kỳ à…” Nghe thấy Mạc Ngôn nói như vậy, Bộ Hoài Viễn lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, lại rất nhanh khôi phục, vẫn là nụ cười ôn nhu như trước, “Y biết chừng mực, không có việc gì.”

Nghe vậy, Tiêu Diệc Nhiên gật gật đầu, ngăn trở ý định muốn đưa tiễn của Bộ Hoài Viễn, xoay người rời đi, Mạc Ngôn cũng không rối rắm nữa, đi theo phía sau Tiêu Diệc Nhiên.

Thẳng đến khi bóng dáng của hai người biến mất, Bộ Hoài Viễn mới quay vào nội thất, vừa đi vừa nhẹ giọng nói: “Khụ khụ…tiếp tục điều tra những người hay qua lại giữa Thịnh Kinh cùng Diên Quốc dạo gần đây.”

“Vâng”, trong không khí truyền đến tiếng người trầm thấp đáp lời, tiếp theo bóng người kia nhanh chóng nhoáng lên một cái, không còn chút tiếng động.

…haehyuk

Phía bên ngoài, Tiêu Diệc Nhiên cùng Mạc Ngôn vừa lúc ra khỏi phủ An Quốc Hầu, đang cưỡi ngựa quay về Tướng quân phủ.

“Tướng quân, nếu như theo những gì An Hầu nói, Lạc Vương trái lại đang rất cẩn thận.” Mạc Ngôn lắc đầu, đối với chuyện hôm nay đến đây lại không thu hoạch được gì có chút không quá vừa lòng.

“Cho dù cẩn thận đếu đâu cũng sẽ có manh mối, ở Thịnh Kinh không có chuyện gì Hoài Viễn tra không ra, chuyến đi hôm nay là để chỉ điểm phương hướng điều tra cho hắn.” Tiêu Diệc Nhiên trầm giọng trả lời, nghĩ nghĩ lại nói: “Tiêu Mạt cùng Phong Cảnh còn chưa trở về?”

“Mấy ngày trước có nhận được tin tức truyền đến từ thành Vân Hà, bọn họ đã xuất phát được một khoảng thời gian, hẳn là rất nhanh sẽ đến hơi.”

“Ân, ta cũng đã nhờ người truyền tin về báo cho Thanh Nhiễm, kêu nàng bảo Mặc Chi hồi Thịnh Kinh một chuyến, khám cho Hoài Viễn một chút.”

“Ừ!”haehyuk

“Tướng quân…Tướng quân…” Còn chưa tới tướng quân phủ, đã nghe xa xa truyền đến vài tiếng la, Tiêu Diệc Nhiên cùng Mạc Ngôn ghé mắt nhìn lại, chỉ thấy một hạ nhân ở phủ Tướng quân đang vội vàng chạy tới, “Tướng quân, Mạc quân sư…Nhị tiểu thư phái tiểu nhân đến thông tri tướng quân, Tiêu Mạt thiếu gia cùng Phong Cảnh thiếu gia đã đến Tướng quân phủ. Phong Cảnh thiếu gia còn dẫn theo một công tử trở về, nói là tướng quân phu nhân, hiện tại đang cùng phu nhân cải vả, nhị tiểu thư thỉnh Tướng quân nhanh chóng hồi phủ!”

Hạ nhân kia nhìn thấy Tiêu Diệc Nhiên cùng Mạc Ngôn liền bùm bùm đem những lời mà Tiêu Mẫn giao phó nói ra hết, tới lúc ngẩng đầu lên nhìn, Tiêu Diệc Nhiên đã giục ngựa rời đi từ lúc nào.

Mạc Ngôn cười cười, hướng hạ nhân tới truyền lời gật gật đầu, “Tướng quân đã chạy về trước, ngươi trở về lĩnh thưởng đi!” Nói xong y cũng thúc ngựa đuổi theo.

Sau khi Tiêu Diệc Nhiên trở lại Thịnh Kinh mấy ngày, Mạc Ngôn cũng đã hiểu rõ chuyện tình của Bạch Nhất, đã đoán được người Phong Cảnh mang đến chính là Bạch Nhất trong lời nói kia. Nghĩ đến phụ nhân ở Tứơng quân phủ luôn tự cho mình là mẹ người ta, cùng với cảnh tượng tướng quân thúc ngựa chạy vội vừa nãy, bất đắc dĩ cười cười.

…haehyuk

Tại đại sảnh của Tướng quân phủ. haehyuk

“Nam nhân này làm sao có thể là phu nhân của Diệc Nhiên? Phong Cảnh ngươi không cần hồ nháo nữa!” Một giọng nữ vô cùng sắc bén vang lên, giọng nói này được phát ra từ một phụ nhân đang đứng trong đại sảnh đối nghịch với ba người Phong Cảnh lớn tiếng quát to. (bà cô zà này tương đối khá khá đáng ghét ==!!)

“Ta mới không có hồ nháo! A Nhất vốn chính là vậy.” Phong Cảnh đứng ở đối diện phụ nhân, cũng cao giọng rống trở về.

Bạch Nhất đứng ở phía sau Phong Cảnh, nhìn tình huống trước mắt có chút bật cười. Trải qua gần nửa tháng bôn ba, hôm nay rốt cục đã đến Thịnh Kinh, nhờ có Phong Cảnh cùng Tiêu Mạt, y cũng đã dễ dàng tiến vào phủ Tướng quân. Không nghĩ tới còn chưa gặp được Tiêu Diệc Nhiên, y đã giáp mặt với ba nữ nhân trong nhà.

Tuy rằng dọc đường đi, đã nghe Phong Cảnh đơn giản nói qua tình hình trong nhà của Tiêu Diệc Nhiên, biết hắn có một đường muội từ nhỏ đã được đưa đến phủ Tướng quân làm con thừa tự, cũng biết hắn còn có một vị cô cô cùng biểu muội sống nhờ ở nhà.

Hiện tại, người đứng ở đại sảnh hướng về phía bọn họ gầm rú chính là cô cô của Tiêu Diệc Nhiên, tựa hồ đối với việc y đến đây cũng không phải thực vừa lòng. Âm thầm thở dài một hơi, tuy rằng đã nhiều lần ra sức củng cố tâm lý trước khi đến Thịnh Kinh, nhưng khi chân chính đối mặt với thái độ không chào đón của người trong nhà Tiêu Diệc Nhiên, y vẫn có chút thoáng khổ sở.

“Biểu ca làm sao có khả năng…” Thanh âm mềm nhẹ còn có chút e lệ vang lên, mang theo sự run rẩy nhè nhẹ, giống như đang hàm chứa một ít tiếng khóc. Người vừa lên tiếng, là một nữ tử đứng ở sau phụ nhân, nhìn sơ qua vô cùng yếu đuối nhu nhựơc. Bạch Nhất nghĩ đây đại khái chính là biểu muội Mộc Lan của Tiêu Diệc Nhiên.

“Có cái gì không có khả năng?!” Phong Cảnh trừng mắt liếc nữ tử vừa mới lên tiếng kia, nữ tử lập tức rụt lui thân mình tránh ở phía sau mẫu thân.

“Tốt lắm, cãi nhau ầm ĩ trong phủ Tướng Quân như thế còn ra thể thống gì!? Ta đã phái người đi thỉnh ca ca trở lại, có chuyện gì đợi ca ca trở về rồi nói sau.” Lúc này, một hồng y nữ tử đang ngồi ngay ngắn tại đại sảnh, đột nhiên lên tiếng cắt ngang cuộc khắc khẩu của mấy người Phong Cảnh.haehyuk

Bạch Nhất giương mắt nhìn lên, nữ nhân kia vẻ mặt ôn hòa, ngữ khí nói chuyện vừa ôn nhu lại lạnh nhạt, nhưng cũng rất hữu hiệu, chỉ mới nói có vài câu liền làm cho mấy người còn đang khẩu chiến lập tức ngậm miệng, ai nấy đều tự ôm căm hận mà ngồi xuống. Nghĩ đến đây có lẽ là người được đưa đến làm con thừa tự, đường muội của Tiêu Diệc Nhiên, cũng là chủ nhân chân chính đang quản lý mọi việc tại phủ Tướng quân, Tiêu nhị tiểu thư, Tiêu Mẫn. Nhìn sơ quá, khí chất trên người nàng có vài nét tương tự với Vân Thanh Nhiễm, quả thật không hổ là người một nhà của Tiêu Diệc Nhiên.

“Vị công tử này tựa hồ sắc mặt không tốt lắm, có phải có chổ nào không thoải mái không?” Tựa hồ chú ý tới cái nhìn chăm chú của Bạch Nhất, Tiêu Mẫn mỉm cười tỏ ý với Bạch Nhất, lại ôn hòa hỏi.haehyuk

Vừa nghe Bạch Nhất sắc mặt không tốt, Phong Cảnh là người đầu tiên khẩn trương đứng lên, lập tức nhảy đến bên người Bạch Nhất, lo lắng hỏi này hỏi kia, ngay cả Tiêu Mạt vẫn trầm mặc đứng ở một bên cũng lo lắng nhìn Bạch Nhất.

Bạch Nhất tính trấn an, lắc đầu cười cười với Phong Cảnh cùng Tiêu Mạt. Y chỉ hơi mệt chút, từ lúc có thai đến nay luôn luôn bôn ba bên ngoài, thân thể chắc đã có có chút ăn không tiêu, nhưng dù sao bản thân cũng là đại phu, sau khi biết mình có thai, lúc lên đường y đều tận lực cẩn thận, hơn nữa dược Vân Mặc Chi cho y đều là thứ tốt nhất, Phong Cảnh cùng Tiêu Mạt một đường cũng đều phi thường chiếu cố, nên y cũng không đến nổi quá khó chịu.

“Hừ, một người nam nhân lại yếu ớt như vậy, không biết là cho ai xem.” Tiêu cô cô vừa bị răn dạy phải ngồi qua một bên, lại lên tiếng chế giễu một tiếng, dưới ánh mắt trừng to của Phong Cảnh, bà ta cũng mở to hai mắt trừng mắt lại, còn biểu muội của Tiêu Diệc Nhiên đang co rúm bên cạnh, lại đang ra sức lôi kéo ống tay áo mẫu thân.

Bạch Nhất nhìn ba nữ nhân trước mặt, trong thời gian ngắn cũng đã có chút hiểu biết về người nhà của Tiêu Diệc Nhiên. Nhìn sơ qua có thể đoán được, người hung hãn phi thường là Tiêu cô cô, nhu nhược nhát gan là biểu muội, cùng với nữ nhân đoan trang tú nhã, tương đối có chủ quyền tại nhà này, Tiêu nhị tiểu thư.haehyuk

Cúi đầu âm thầm gợi lên khóe miệng, bất quá chỉ là ba nữ nhân mà thôi, y đã sớm nghĩ tới, cho dù con đường gả cho Tiêu Diệc Nhiên có gặp nhiều vấn đề hơn nữa, y cũng sẽ không lui về phía sau, bởi vì y tin tưởng người kia sẽ ở phía trước chờ y tiến tới.

Ngay vào lúc tam phương đều không nói một lời, bên viện ngoại bỗng nhiên truyền đến tiếng thỉnh an của hạ nhân, mọi người trong phòng đều lập tức ngẩng đầu nhìn phía cửa, dưới ánh mắt sáng ngời của mọi người, Tiêu Diệc Nhiên bước nhanh đi vào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio