Tiêu Mẫn đang ngồi ngay ngắn trong thư phòng, ngưng thần lật xem sổ sách. Hiện giờ vừa qua giờ ngọ, ánh nắng mặt trời xuyên thấu qua hiên cửa sổ chiếu rọi thư phòng, trong căn phòng im lặng chỉ có thanh âm Tiêu Mẫn ngẫu nhiên lật trở trang sách, một bên là thị nữ Khởi Tú mặc váy tơ lụa hồng nhạt đang im lặng đứng ở bên cạnh.
Từ năm năm trước, Tiêu Diệc Nhiên tiếp nhận chức vụ Trấn Bắc tướng quân đến giờ, nàng cũng chính thức trở thành người quản lý của phủ Tướng quân. Năm năm qua, Tiêu Mẫn vẫn luôn quản lý phủ Tướng quân gọn gàng ngăn nắp, ngay cả Tiêu cô cô cũng tìm không ra được một lỗi sai.
Đột nhiên ngoài cửa vang lên hai tiếng tiếng đập cửa không quá lớn, Tiêu Mẫn giương mắt nhìn thoáng qua cửa vào lại cúi đầu, Khởi Tú nhẹ nhàng đi ra ngoài, chỉ chốc lát lại khẽ khàng quay vào.
“Tiểu thư, Thúy Doanh đã trở lại, có việc gấp bẩm báo.” Khởi Tú tới gần Tiêu Mẫn, hơi hơi cúi lưng, nhẹ giọng nói.
“Ân? Cho nàng vào đi.” Tiêu Mẫn nghe vậy nhíu nhíu mày, thản nhiên nói. haehyuk
Khởi Tú lập tức đưa Thúy Doanh đang đứng chờ ở ngoài cửa tiến vào, Thúy Doanh còn bưng theo chung canh gà bị Bạch Nhất trả lại, cẩn thận đi vào thư phòng.
“Kiến qua tiểu thư.” Thúy Doanh đặt chung canh gà trong tay lên bàn, quỳ xuống cúi đầu thi lễ với Tiêu Mẫn.
“Ân, chuyện gì?” Tiêu Mẫn gật gật đầu, ngẩng đầu nhìn Thúy Doanh.
“Hồi tiểu thư, tiểu thư phân phó nô tỳ hôm nay đôn canh gà đưa đến cho Bạch công tử, nô tỳ đã đưa đến, nhưng… Bạch công tử nói trong nước canh có Phượng Minh thảo, bảo nô tỳ mang về giao cho tiểu thư.” Thúy Doanh cúi đầu, đơn giản thuật lại sự tình một lần.
Tiêu Mẫn buông xuống sổ sách trong tay, Khởi Tú ở bên cạnh cũng đã đem canh gà bưng tới đặt ở trước mặt nàng. Khuấy khuấy chung canh gà cẩn thận đánh giá mùi vị, nhưng bởi vì hương vị nồng đậm trong canh gà nên chung quy cũng không phát hiện gì.
Tiêu Mẫn phất phất tay, Khởi Tú lập tức hiểu ý bưng canh gà lui xuống.
“Thỉnh đại phu nhìn qua chưa?” Tiêu Mẫn trầm giọng hỏi.haehyuk
“Hồi bẩm tiểu thư, Bạch công tử nói chính mình là đại phu, nên bảo nô tỳ không cần thỉnh đại phu.”
“Ăn nói càn quấy!” Tiêu Mẫn cau mày thấp giọng quát lớn, “Thân thể của đại tẩu vốn đặc thù, làm sao có thể khinh suất như vậy được? Một hồi liền sai người đi thỉnh Chung đại phu đến phủ khám cho đại tẩu.”
“Vâng, tiểu thư.”haehyuk
“Canh gà là ở chỗ nào đôn?”
“Hồi bẩm tiểu thư, là nô tỳ tự mình đưa đến đại trù phòng, là do đại trù phòng đôn ạ.”
Tiêu Mẫn nhíu nhíu mày, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, “Thúy Doanh, ngươi hành sự bất lực, xém gây đại họa, đã biết sai?”
“Nô tỳ biết sai, thỉnh tiểu thư trách phạt.”
“Giáng xuống làm nhị đẳng thị nữ, phạt ba tháng tiền tiêu vặt.”
“Tạ tiểu thư.” Thúy Doanh cúi người dập đầu, đối với sự trách phạt không có dị nghị gì.
Tiêu Mẫn nhẹ nhàng thở dài một hơi, thản nhiên nói: “Ngươi đã biết sai ở nơi nào?”haehyuk
Thúy Doanh thoáng run rẩy thân mình, cúi đầu trả lời, “Thỉnh tiểu thư chỉ điểm.”
“Làm việc không đủ tế, lo lắng không đủ chu toàn.” Tiêu Mẫn dừng một chút, nhìn về phía Thúy Doanh, “Đại trù phòng nhiều người hỗn độn, khó có thể khống chế, ta bảo ngươi đi làm, lẽ ra nên phải đến phòng bếp nhỏ trong tiểu viện. Còn nữa, đại tẩu không thỉnh đại phu là vì không muốn làm lớn chuyện, nhưng dược tính của Phượng Minh thảo ra sao ngươi há chẳng lẻ không biết? Nếu xảy ra chuyện, đại ca trách tội xuống, ta cũng không bảo vệ được ngươi.”
Nhìn thân mình cứng ngắc của Thúy Doanh quỳ rạp trên mặt đất, Tiêu Mẫn lại thở dài một hơi, “Tiểu phòng bếp là do Khởi Tú quản lý, ngươi nếu muốn dùng tất phải thông qua Khởi Tú…Ngươi và Khởi Tú cùng tiến vào phủ Tướng quân phủ, cùng theo ta, ta biết ngươi vẫn muốn tranh cao thấp với Khởi Tú, mọi chuyện không muốn thua nàng…Nhưng, ngươi có từng nghĩ tới vì sao Khởi Tú lại đi trước ngươi từng bước, trở thành nhất đẳng thị nữ?” Không đợi Thúy Doanh trả lời, Tiêu Mẫn đã nhẹ giọng mở miệng: “Nếu hôm nay hai ngươi đổi chỗ, Khởi Tú tất sẽ tìm ngươi tương trợ, mà không phải hành động theo cảm tình…Ngươi trở về hảo hảo ngẫm lại. Đi xuống đi!”
“Vâng, nô tỳ tạ tiểu thư chỉ điểm.” Thúy Doanh thấp giọng đáp, thanh âm hơi run run, đứng dậy lui bước. Đồng thời, Khởi Tú lại đẩy cửa đi vào, hai người liếc nhìn nhau, Khởi Tú cười nhẹ, ánh mắt của Thúy Doanh cũng đã ửng đỏ, cúi đầu bước nhanh ra ngoài.
“Đã trở lại?” Tiêu Mẫn nhìn nhìn Khởi Tú, lên tiếng hỏi “Như thế nào?”haehyuk
“Hồi tiểu thư, nô tỳ đã tìm người nghiệm qua, trong canh gà quả thật có Phượng Minh thảo, nhưng phân lượng còn thiếu, mùi lại bị những hương liệu khác xen lẫn che dấu, không dễ phát hiện.” Khởi Tú đi lên trước, nhẹ giọng trả lời, “Nô tỳ đã hỏi qua, canh gà đã được đặt trên bếp lò nhỏ ninh hầm, người làm việc tại đại trù phòng hôm nay có tổng cộng mười hai người, lui tới cũng có hai mươi mấy người, người nào động tay chân khó có thể xác nhận.”
“Không cần tra xét, người nào sai sử ta đã đoán được.” Tiêu Mẫn thản nhiên nói, “Ngươi lập tức điều vài ngươi đáng tin cậy ở tiểu phòng bếp đưa đến chủ viện, hạ nhân bên chủ viện cũng phải thay đổi, những người mới tới trong vòng ba tháng điều đi toàn bộ.” Vì Tiêu Diệc Nhiên hàng năm không có ở trong phủ, bởi vậy ở chủ viện chỉ có hạ nhân cơ bản phụ trách quét tước, lần này Tiêu Diệc Nhiên mang Bạch Nhất trở về, hạ nhân hầu hạ hiện tại đều là Tiêu Mẫn tạm thời điều đến từ những nơi khác.
“Dạ, nô tỳ đã biết.” Khởi Tú cúi đầu lên tiếng trả lời, nghĩ đến Thúy Doanh vừa đỏ mắt chạy đi, hơi lo lắng nói: “Tiểu thư… Thúy Doanh nàng…”
“Nàng còn cần phải tôi luyện nhiều hơn, ngươi gần đây hãy mang theo nàng bên cạnh nhiều chút.” Lắc lắc đầu, Tiêu Mẫn đứng dậy hướng ra phía ngoài, “Theo ta đi một chuyến đến biệt viện.”
“Vâng, tiểu thư.” Khởi Tú nghe vậy thuận theo đi lên.
…haehyuk
Đinh Lan biệt viện là nơi mà mẹ con Tiêu cô cô đang ở, bởi vì tên của tiểu viện và Mộc Lan đều có một chữ “Lan”, bởi vậy mà năm đó, lão phu nhân liền sai người thu nhập nơi này rồi cho các nàng vào ở.
Tiêu Mẫn không mang theo nhiều người, chỉ dẫn theo Khởi Tú đi thẳng tới biệt viện.
Khi Tiêu cô cô tiến vào phòng khách, Tiêu Mẫn đang ngồi uống trà, một thân váy dài thủy lam cùng với ảo khoác mỏng màu trắng, mài tóc dài tú lệ được bới thành một búi tóc vén ở sau gáy, biểu tình bình thản lạnh nhạt, cả người nhìn qua thập phần đoan trang trầm tĩnh.
“Mẫn Nhi tại sao lại rãnh rang đến thăm cô cô vậy?” Tiêu cô cô cười đi vào trong phòng.
Tiêu Mẫn cười nhẹ, “Cô cô, Mẫn Nhi đến muốn nói với cô cô vài câu, chuyện ngày hôm nay Mẫn Nhi không muốn nhìn thấy lần thứ hai.”
Tiêu cô cô nhíu mày, vẫn là tươi cười trả lời, “Mẫn Nhi nói cái gì vậy, cô cô trái lại không hiểu gì cả!?”
Buông chén trà trong tay, Tiêu Mẫn mỉm cười nhìn về phía cô cô, nhẹ giọng nói: “Cô cô, nếu như vậy thì Mẫn Nhi cũng xin nói rõ.” Nói xong liền nhìn về Khởi Tú phía sau liếc mắt một cái, Khởi Tú lập tức hiểu ý, từ trong ống tay áo lấy ra một cái gói giấy nhỏ đặt lên trên bàn, Tiêu Mẫn cách gói giấy nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, “Cái này đã được tìm thấy ở đại trù phòng, cũng chính là Phượng Minh thảo đã bị bỏ vào trong canh gà của đại tẩu, cô cô đây là có ý tứ gì?”
Tiêu cô cô nhìn gói giấy kia thoáng sửng sốt một chút, lập tức rất nhanh đã khôi phục trấn định, “Mẫn Nhi nói đùa sao, cô cô như thế nào có thể làm như vậy, nếu không có chứng cớ Mẫn Nhi chớ có ngậm máu phun người.”
“Mẫn Nhi quả thật không có chứng cớ, cũng là cho tới bây giờ chưa nghĩ tới muốn tìm chứng cứ.” Tiêu Mẫn nhìn về phía Tiêu cô cô, ánh mắt sắc bén, “Cô cô, ta cùng với đại ca luôn luôn xem ngài là trưởng bối, nhưng cô cô cũng chớ quên, phủ tướng quân là họ Tiêu, cô cô sớm đã gả ra ngoài…Đương gia của Tướng quân phủ hiện tại là Mẫn Nhi, có một số việc cô cô chớ có quá phận, bức cho Mẫn Nhi nóng nảy, cũng không như đại ca dễ nói chuyện vậy đâu.”
Tiêu cô cô chấn động cả người, nhìn chằm chằm Tiêu Mẫn, ánh mắt ẩn ẩn vẻ không cam lòng, cuối cùng chỉ cắn răng nói từng chữ: “Mẫn Nhi là đang uy hiếp cô cô sao?”
“Ba!”haehyuk
Tiêu Mẫn giận tái mặt, nâng tay dùng sức vỗ mạnh vào bàn, “Thế cô cô đem Phượng Minh thảo bỏ vào chung canh đưa cho đại tẩu, có từng nghĩ cho Mẫn Nhi chưa? Có từng nghĩ tới đại ca? Huống chi trong bụng đại tẩu còn đang mang cốt nhục của đại ca, cô cô tại sao có thể nhẫn tâm như vậy?”
Sắc mặt của Tiêu cô cô biến hóa một trận, cuối cùng nhẫn không nổi nữa, kêu lên, “Cái tên tiện nhân cùng nghiệt chủng kia không biết đến từ nơi nào? Ai biết có phải là con của Diệc Nhiên không!? Các ngươi đều đã bị tiện nhân kia thu mua rồi sao?! Diệc Nhiên đã muốn cưới Lan Nhi, tên tiện nhân kia ngay cả xách giầy cho Lan nhi cũng không xứng!”
Tiêu Mẫn nhíu mày nhìn Tiêu cô cô, trầm giọng nói, “Mặc kệ đại tẩu trước kia như thế nào, nhưng đại ca đã chính miệng nói như thế, Mẫn Nhi tuyệt đối tin tưởng ánh mắt của đại ca, cũng tin tưởng con người của đại tẩu. Cô cô về sau chờ làm những chuyện hồ đồ nữa, đừng trách mẫn nhi không nhắc nhở qua!” Nói xong, thở dài một hơi, “Lan biểu tỷ cùng đại ca vốn thanh thanh bạch bạch, cô cô chớ làm hỏng sự trong sạch của biểu tỷ. Lại nói tiếp, cũng là Mẫn Nhi không phải, Lan biểu tỷ tuổi cũng không nhỏ, cũng đã đến thời điểm mai mối, Mẫn Nhi sẽ thỉnh ý kiến của đại ca về việc hôn nhân của Lan biểu tỷ.”
Về Mộc Lan, trước khi Tiêu Diệc Nhiên chưa mang Bạch Nhất trở về, Tiêu Mẫn cũng từng cho rằng, nàng có khả năng là người sẽ trở thành đại tẩu của mình nhất, cũng bởi vậy nàng mới chiều theo ý của cô cô, vẫn không có nhắc đến chuyện của Mộc Lan.
Nhưng hiện tại, nếu Tiêu Diệc Nhiên đã dẫn theo Bạch Nhất trở về, Mộc Lan hiển nhiên không có khả năng gả cho Tiêu Diệc Nhiên. Tuy nói đã chậm trễ vài năm, nhưng thời gian nữ tử Đại Chiêu thành thân bình thường đều vào khoảng mười tám tuổi, mà bằng vào thân phận của biểu tiểu thư tại phủ Tướng quân, cùng với dung mạo cũng là một mỹ nhân, không đầy hai mươi, chuyện Mộc Lan muốn tìm một nhà chồng tốt để gã vẫn là thực dễ dàng.
“Ta không đồng ý! Lan nhi phải gả cho Diệc Nhiên!”haehyuk
“Cô cô! Nói không thể nói lung tung!” Tiêu Mẫn trầm giọng quát lớn, “Việc hôn nhân của Lan biểu tỷ cô cô cứ việc yên tâm, Tướng quân phủ tuyệt không bạc đãi Lan biểu tỷ!”
Nói xong Tiêu Mẫn cũng không tái để ý tới Tiêu cô cô, đứng dậy rời đi, lúc đi tới cửa thì dừng lại, “Mấy ngày nay đại ca đang vội vàng việc triều đình, trong phủ cũng sẽ bắt tay vào chuẩn bị việc hôn sự của đại ca, cô cô nếu không có chuyện gì thì ở lại biệt viện, đừng đi lại nhiều nơi.” Sau đó liền dẫn Khởi Tú rời đi.
Đợi Tiêu Mẫn đi khỏi, Tiêu cô cô nâng tay vung lên trên bàn, đem tất cả ly chén hất xuống đất, căm hận mắng, “Tiện nhân! Ta sẽ không để cho ngươi đắc ý lâu đâu! Chờ coi!”