Tửu Thần (Âm Dương Miện)

chương 127-2: đột phá! cảnh giới bốn quan! (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng mà, ngay khi Chúc Diễm vừa bước lên một bước, tay phải Âm Triêu Dương đã nhấc lên. Mọi người chỉ cảm thấy không khí chung quanh đột nhiên cô đọng lại, thân thể Chúc Diễm đã mạnh mẽ bị cố định lại tại chỗ, cũng không thể động đậy nữa.

- Không ai được động thủ.

Thanh âm Âm Triêu Dương vẫn bình thản như trước, trong thanh âm vẫn không nghe thấy bất cứ cảm xúc gì.

Âm Chiêu Dung nóng nảy nói:

- Đại ca! Tiểu Động Động mà xảy ra chuyện gì không hay, ta sẽ liều mạng với ngươi a!

Lúc này Âm Triêu Dương mới chậm rãi mở hai mắt, nhìn lên đám Vân nguyên tố sắp sửa phản phệ trên bầu trời. Ánh mắt của hắn vẫn hoàn toàn bình tĩnh như trước, chỉ có tay phải chậm rãi nâng lên, tựa hồ như đang chuẩn bị làm gì đó.

Đột nhiên ngay đúng lúc này, một tầng quang mang màu trắng nhàn nhạt chợt từ trên người Cơ Động hiện ra. Chu Tước Nội Giáp dưới áp lực cực lớn chợt tự động phóng xuất ra, cặp cánh màu trắng tinh khiết chợt tự động giãn ra, khẽ vẫy động vài cái, khiến cho thân thể Cơ Động thoáng ổn định lại vài phần. Ngay sau đó, một tầng bạch quang nhu hòa chợt tại vị trí giữa ngực Cơ Động chớp sáng lên. Đó là một ngọn lửa nhỏ mỏng manh như sợi tơ, có một màu trắng nhàn nhạt, không ngừng chớp động. Chỉ là ngọn lửa đó quá mức nhỏ bé, nhìn qua thậm chí còn tưởng là một đầu mũi kim màu trắng. Thế nhưng cũng chỉ có một chút ngọn lửa trắng nhỏ này thôi, lại khiến cho toàn bộ không khí đều trở nên tràn ngập khí tức áp bức.

Sự nôn nóng, hấp tấp trên mặt Âm Chiêu Dung lập tức bị sự khiếp sợ kia thay thế. Ánh mắt lúc nào cũng bình tĩnh của Âm Triêu Dương trong nháy mắt này cũng hoàn toàn trở nên ngưng trọng hẳn lên, quát lớn một tiếng:

- Chiêu Dung, nhìn rõ đi. Cố gắng cảm thụ nó.

Ngay trong nháy mắt ngọn lửa màu trắng kia xuất hiện ở trước ngực Cơ Động, tất cả mọi thứ chung quanh đều bắt đầu phát sinh biến hóa.

Xuất hiện biến hóa trước nhất, chính là Cực Hạn Song Hỏa sớm đã mất cân đối ở hai bên thân thể Cơ Động. Hai ngọn hỏa diễm hai màu đen và vàng kim trong nháy mắt liền khôi phục lại trạng thái cân bằng. Phần Âm Hỏa dư thừa ra lập tức bị ngọn lửa màu trắng nhỏ bé kia hút đi mất. Ngay sau đó, hai luồng hỏa diễm đen và vàng kim xung quanh thân thể Cơ Động chợt tự động xoay tròn kịch liệt lên, nháy mắt hóa thành một luồng lốc xoáy màu đen, vàng kim cực lớn. Chính là hình thái của luồng Âm Dương lốc xoáy nằm trong căn nguyên trong lồng ngực của Cơ Động.

Luồng Âm Dương lốc xoáy phóng thích ra bên ngoài, đây là lần đầu tiên Cơ Động gặp phải tình huống như vậy. Tất cả Cực Hạn Song Hỏa xung quanh đều lấy ngọn lửa màu trắng tinh nhỏ bé kia làm trung tâm, kịch liệt xoay tròn quanh nó. Ma lực dày đặc không ngừng ba động run rẩy trong không trung. Vân nguyên tố vốn đã lâm vào trạng thái mất cân bằng chợt trở nên ngưng đọng lại trong chốc lát. Ngay sau đó, hai loại Vân nguyên tố mất cân bằng kia tựa hồ như cũng bị luồng Âm Dương lốc xoáy bên dưới ảnh hưởng, bắt đầu chậm rãi xoay tròn.

Bạch quang nhàn nhạt tựa hồ lóe lên một chút. Trên bầu trời, phần Âm Hỏa Vân nguyên tố dư thừa so với Dương Hỏa Vân nguyên tố trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất, một phần ba chênh lệch kia đột nhiên biết mất không thấy đâu nữa. Mà tia lửa nhỏ bé màu trắng tinh trước ngực của Cơ Động cũng đã bình tĩnh trở lại, không còn chớp động nữa. Tia lửa nhỏ màu trắng nhàn nhạt đó dần dần tiêu biến đi, biến mất không thấy.

Vân nguyên tố trong không trung cùng với ma lực Cực Hạn Song Hỏa trên người Cơ Động lúc này đã bắt đầu xoay tròn kịch liệt lên. Tốc độ xoay tròn của bọn chúng càng lúc càng nhanh hơn. Nhưng bất luận thế nào đi nữa, bọn chúng cũng đã khôi phục lại trạng thái cân bằng. Một màn cảnh tượng kỳ dị chợt xuất hiện trước mắt mọi người. Trên người Cơ Động là luồng lốc xoáy hai màu đen, vàng kim, mà ở trên không trung trên đầu hắn lại là luồng lốc xoáy hai màu đỏ, xanh lam khổng lồ. Hai luồng lốc xoáy lớn nhỏ cùng nhau hô ứng, sinh ra cảnh tượng giống hệt nhau, cùng phát ra khí tức vô cùng cường hãn.

Âm Chiêu Dung hít mạnh một hơi:

- Hỗn độn chi hỏa, không hỗ là Hỗn Độn Chi Hỏa a! Đâu là khả năng tự động phòng thủ của nó. Đại ca, có phải ngươi đã sớm đoán ra chuyện này hay không?

Âm Triêu Dương lắc lắc đầu, nói:

- Ta cũng không nghĩ đến Hỗn Độn Chi Hỏa sẽ xuất hiện. Ban đầu ta nghĩ rằng Thực Nhật Hỏa Phượng Hoàng con kia sẽ xuất hiện để trợ giúp Cơ Động. Nhưng hiện tại xem ra, chỉ sợ là tiểu gia hỏa Phượng Hoàng kia cũng đã có vấn đề gì rồi. Hỗn Độn Chi Hỏa trên người Cơ Động vốn là bị sự biến hóa của ngoại giới mà bức cho xuất hiện. Hỗn Độn Chi Lực, vĩnh viễn là lực lượng tối cân bằng của thiên địa. Cơ Động vốn tu luyện là Âm Dương Song Thuộc Tính ma lực, bất cứ lúc nào cũng có thể lâm vào tình trạng nguy hiểm. Một khi bị mất cân bằng ma lực, sẽ phản phệ lại chính hắn, có thể nháy mắt chết bất đắc kỳ tử. Nhưng mà, hiện tại hắn lại có được Hỗn Độn Chi Hỏa làm ma lực căn nguyên của bản thân, loại tình huống nguy hiểm kia lại hoàn toàn không cần phải lo lắng nữa. Sự mất cân bằng kinh khủng như vừa rồi, Hỗn Độn Chi Hỏa chỉ cần xuất hiện, chớp mắt đã điều chỉnh lại cân bằng như cũ, Cơ Động chẳng những có thể thuận lợi đột phá bốn quan, hơn nữa từ nay về sau, Âm Dương Song Thuộc Tính cũng không còn tạo thành bất cứ nguy hiểm gì với hắn nữa. Vừa rồi, chúng ta cũng nhận được ích lợi không nhỏ từ chuyện cảm thụ khí tức của Hỗn Độn Chi Hỏa. Chiêu Dung, chúng ta cũng nhân cơ hội này mà bế quan một khoảng thời gian ngắn đi.

Âm Chiêu Dung khẽ gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, không thể để một chút thấu hiểu trong nháy mắt này mất đi uổng phí được. Lần này Tiểu Động Động cấp cho chúng ta một đại ân rồi a! Không biết có thể lợi dụng khả năng lý giải đối với Hỗn Độn Chi Hỏa giúp ta đột phá được bình chướng suốt mười năm không thể tăng cấp của ta hay không. Lam Lam, Tiểu Động Động giao lại cho ngươi vậy. Ngươi cứ tiếp tục truyền thụ cho hắn những kỹ năng của ngươi đi. Lần nay ta và đại ca bế quan mau thì khoảng một tháng, chậm thì ba tháng.

Đằng Xà cười hắc hắc, nói:

- Các ngươi cứ yên tâm mà bế quan. Tiểu Động Động cứ giao lại cho ta. Ta sẽ chiếu cố hắn cẩn thận.

Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung cũng không có chậm trễ, hai huynh muội khẽ liếc nhau một cái, Âm Triêu Dương phất nhẹ tay lên không trung, một luồng quang mang màu đỏ rực nhất thời bay lên trời. Ngay khi hắn phất tay xong, một con Hỏa Long màu đỏ rực, thân thể cao hơn mười thước đã xuất hiện trong không trung. Hỏa Long dang rộng cặp cánh, lượn một vòng cung dưới chân Âm Triêu Dương, đã mang theo hắn bay thẳng lên không trung.

Thanh quyền trượng màu xanh lam trong tay Âm Chiêu Dung cũng vẽ một vòng tròn trong không trung, xuất hiện lại là một con Đằng Xà hình thái năng lượng, cũng mang theo thân thể bà ta bay lên, ngay phía sau Hỏa Long của Âm Triêu Dương cùng bay. Trong nháy mắt, hai đại Chí Tôn cường giả đã biến mất ở chân trời.

Lúc này đây, Cơ Động vẫn ngồi khoanh tròn tại chỗ, sắc mặt đã dần dần bình tĩnh lại. Luồng Âm Dương lốc xoáy hai màu đen, vàng kim chung quanh hắn cũng đã xoay tròn với tốc độ càng lúc càng nhanh hơn. Mà trên bầu trời lúc này cũng hoàn toàn bị luồng lốc xoáy Vân nguyên tố hai màu kia chiếu sáng rực lên. Một tiếng hét dài từ trong miệng Cơ Động vang ra, hai màu trên đỉnh đầu hắn phát ra quang mang khổng lồ. Trong không trung giống như phát ra một đạo lôi điện khổng lồ, Vân nguyên tố trên bầu trời vẫn tiếp tục xoay tròn kịch liệt, cùng với luồng Âm Dương lốc xoáy xung quanh thân thể Cơ Động dung hợp làm một thể. Trong khoảng khắc, một cỗ ma lực ba động dâng trào mãnh liệt chợt bùng nổ ra ngoài, ngay sau đó lập tức thu liễm lại. Thân thể Cơ Động nhất thời sáng rực lên, toàn bộ ma lực bên ngoài cơ thể hắn hoàn toàn biến mất hết. Chu Tước Nội Giáp trên người hắn lúc này đã biến thành hình dạng kỳ dị, một nửa có màu trắng tinh, một nửa có màu đen thâm thúy. Tất cả các hào quang phát ra đều lũ lượt hướng về phía đỉnh đầu hắn chui vào.

Vàng kim và đen, hai loại hào quang vẫn lũ lượt kéo về phía trên đỉnh đầu, cuối cùng hóa thành hai luồng hỏa diễm cực nhỏ nhưng lại vô cùng áp súc, hướng về phía Miện Phong thứ tư trên mà khảm vào. Quá trình đột phá bốn quan rốt cuộc cũng hoàn thành.

Nhưng mà, khiến cho Chúc Diễm và Phất Thụy giật mình chính là, lúc này đây trên Miện Hoàn của Cơ Động cũng không phải là nửa khỏa Miện Tinh như bình thường sau khi đột phá một quan, mà là một cái Miện Tinh đầy đủ. Nói cách khác, lúc này đây ma lực của Cơ Động cũng không phải chỉ có bốn mươi mốt cấp, mà là bốn mươi hai cấp.

Ngay lúc quá trình đột phá bốn quan hoàn thành, một tiếng Phượng kêu lảnh lót chợt từ trong cổ tay phải Cơ Động vang lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio