Tửu Thần (Âm Dương Miện)

chương 363: chu bé nhỏ & thương hội ngốc có tiền

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh mắt Cơ Động đặt lên trên người tên mập mạp cầm đầu, gã to béo này thân cao chừng hơn hai thước, làn da trắng noãn hồng nhuận. Nhìn qua thế mà đoán không ra tuổi thật của hắn, giống như đã hơn ba mươi tuổi, hoặc như là bốn, năm mươi tuổi cũng đúng tuốt. Thân thể người này phải dùng đường kính để hình dung mới được, địa phương thô nhất sợ rằng đường kính cũng vượt qua một thước rưỡi. Mặc dù thân cao gần hai thước nhưng nhìn qua vẫn giống quả cầu hơn.

Trong nhóm người đó, gã mập mạp là người duy nhất không mặc trang phục màu vàng, một bộ trường bào màu trắng rất lớn bao trùm toàn bộ thân thể khổng lồ của hắn. Ở trước ngực y phục có hình một đồ án kim tệ đường kính khổng lồ, hình kim tệ nhưng lại dùng tới mười loại màu sắc bảo thạch vây quanh tạo thành mười hệ Đồ Đằng, tinh vi và tỉ mỉ, trông rất sống động. Chỗ khôi hài nhất chính là cái cổ tráng kiện của gã mập mạp còn đeo một sợi dây chuyên bằng vàng to như cánh tay trẻ con, ở phía dưới treo một viên ngọc Phỉ Thúy Tỳ Hưu, hàm nghĩa tựa hồ chiêu tài tiến bảo, chỉ có vào chứ không có ra.

Ngoài món trang sức cực kỳ tục khí này, ở bàn tay phải của hắn, trên ngón vô danh còn đeo một cái nhẫn Phỉ Thúy thật to, lục quang chói sáng, hẳn là ngọc Lục Bảo cấp bậc nhất đẳng.

Nhìn từ bên ngoài nhìn vào, gã mập mạp này quả thực mang bộ dạng của một tên nhà giàu mới nổi, trên đường đi tới thịt béo lay động sáng ngời. Những người phía sau hắn không có một người nào không thẳng lưng, cúc cung theo sát hắn.

Ánh mắt gã mập mạp và Cơ Động chạm vào nhau, Cơ Động thì trầm ổn nghiêm nghị mà vẻ mặt tên mập lại hiện lên nét kinh ngạc.

“Ý, ta còn tưởng rằng là lão già kia chạy đến chỗ của ta quậy phá chứ? Làm sao lại là một tiểu tử nhỉ?" Gã mập mạp kinh ngạc nói, mà mấy gã trang phục màu vàng đi theo phía sau hắn vừa nhìn thấy trước mắt là một mảnh hỗn độn, sắc mặt nhất thời trở nên trắng bệch. Tên quản lý vốn đang muốn liều mạng với Cơ Động lại bị thuộc tính áp chế không dám tiến lên một bước, sắc mặt hắn khó khăn nhìn tới cực điểm, vội vàng thu liễm tự thân ma lực tiến lên mấy bước, khom người một góc chín mươi độ im lặng đứng ở một bên, thân thể run rẩy không ngừng.

Gã mập cũng không thèm nhìn hắn một cái, ung dung sải bước đi tới chỗ Cơ Động, khí tức sắc bén trong nháy mắt phi thăng, mỗi khi tiến lên một bước áp lực cấp cho Cơ Động lại cường thịnh thêm mấy phần. Nhưng mà áp lực của hắn chỉ giới hạn ở trên thân Cơ Động mà thôi, một đám học viên ở phía sau Cơ Động hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Gã mập đi thẳng đến khi chỉ cách Cơ Động mười thước mới dừng bước, khí thế của hắn cũng không thể ép được Cơ Động lui lại, chẳng qua Cơ Động cũng không thể nào thong dong như tên mập, cực hạn Dương hỏa nồng đậm tăng vọt lên cao, hỏa diễm vàng kim giống như bị làn gió mạnh quét qua khiến cho không khí xung quanh kịch liệt chấn động.

Tất cả áp lực nháy mắt không còn sót lại chút gì, ngọn lửa trên người Cơ Động nhanh chóng khôi phục lại bình thường, ánh mắt lợi hại của gã mập đột nhiên trở nên bình tĩnh, lúc này mọi người mới có tinh lực chú ý tới mặt mũi hắn.

Khuôn mặt gã mập gần giống như thân thể, chủ yếu là hình tròn, nhất là trên gương mặt có hai khối thịt béo đè xuống con mắt đến mức chỉ còn lại có một đường ranh như sợi chỉ đủ để nhìn. Trên đầu hắn không có tóc, cái đầu trọc to kia thậm chí cũng có mấy khối thịt mỡ uốn lượn chảy xuống tận vành tai. Cả thân thể hắn y như là một tòa núi thịt. Lúc này gã mập đã thu liễm khí thế lại, trên mặt tự nhiên hiện ra một nụ cười ấm áp có mấy phần hòa khí sinh tài.

"Tiểu tử, tại sao động thủ ở trong tửu điếm Ngốc Có Tiền hử?" Gã mập mỉm cười hỏi, nhìn thấy nụ cười trên mặt hắn, Cơ Động cảm thấy sau lưng rét run một trận, y như là thỏ con nhìn thấy cáo già vậy.

Có điều mọi người không nghĩ tới chính là Cơ Động đột nhiên trả lời cực kỳ kiên cường: "Ta muốn động thủ thì động thủ, ngươi có thể làm gì đây?"

Chỉ có Trần Tư Tuyền là hiểu ý nghĩ Cơ Động, hắn luôn luôn gặp mạnh càng mạnh, đối mặt địch nhân cường đại sẽ không bao giờ lùi bước, trong ngực hắn tràn đầy ngạo khí, là động lực chính giúp cho tu vi hắn nhanh chóng trưởng thành. Nếu như mất đi cổ nhuệ khí này, hắn cũng không phải là Cơ Động nữa rồi. Lần này không giống với lúc chiến đấu cùng Tam Túc Kim Ô. Tam Túc Kim Ô là Cơ Động chủ động tìm tới, cho nên hắn mới sinh ra tâm thái lỗ mãng. Nhưng lần này là phiền toái tự tìm tới hắn, Cơ Động càng không thể rút lui, chỉ sợ đối thủ có mạnh hơn nữa cũng thế mà thôi.

Gã mập cười hắc hắc nói: "Vậy là ngươi đang khiêu khích ta sao?"

Cơ Động hừ lạnh một tiếng, chân mày khẽ nhíu lại, ánh mắt lạnh lùng càng thêm mấy phần khinh thường, hắn không cần trả lời đã thể hiện rất tốt thái độ của hắn rồi.

"Tốt, rất tốt, thật lâu rồi không có gặp qua tiểu tử nào kiêu ngạo như vậy." Trên mặt gã mập vẫn giữ bộ dáng cười mị mị, thế nhưng khiến cho Cơ Động kỳ quái chính là hắn không có động thủ, ngược lại nhìn sang gã phụ trách tầng một đang đứng khom người bên cạnh, nói: "Chuyện xảy ra tất có nguyên do, ngươi tới nói cho ta biết ở đây đang xảy ra chuyện gì ?”

Nghe gã mập hỏi như vậy, sắc mặt người phụ trách kia nhất thời càng thêm tái nhợt. Hắn tiến lên mấy bước, đi tới bên cạnh gã mập, thanh âm run rẩy nói mấy câu gì đó.

Vốn bộ dáng gã mập đang cười mị mị nhất thời đột ngột trở nên lạnh lùng.

"Hạn chế tự do của khách nhân, các ngươi làm tốt quá nhỉ?" Đám người phía sau hắn nghe thấy thế sắc mặt nhất thời không khỏi tái nhợt, mồ hôi chảy đầm đìa.

Con mắt tên mập lóe lên hàn quang, nhìn qua đám người ở phía sau một vòng rồi mới quay lại nhìn Cơ Động nói:

"Phạt tất cả nhân viên quản lý ba tháng tiền lương. Tiền lương chia đều ra phân cho các nhân viên bình thường!”

"Dạ." Những nhân viên quản lý của tửu điếm rõ ràng là thở phào nhẹ nhỏm.

Gã mập mạp nói: "Biết tại sao ta trừng phạt các ngươi nhẹ như vậy không? Đó là vì nhờ có sai lầm của các ngươi ta mới phát hiện được người trẻ tuổi này. Tiểu tử, chúng ta cùng nhau hàn huyên một chút được không?"

Cơ Động thản nhiên nói: "Ta không cho là giữa chúng ta có chuyện gì để nói."

Bàn Tử cười ha hả nói: "Nhưng ta không cho là như vậy. Nếu như ta không có đoán sai, tên của ngươi hẳn là Cơ Động. Ngươi am hiểu cũng không chỉ là cực hạn Dương hỏa mà ngươi đang biểu hiện ra, hẳn là còn có cực hạn Âm Hỏa nữa mới đúng. Lão sư ngươi chính là viện trưởng Chúc Dung của Sí Hỏa học viện, sư tổ ngươi là Thắng Quang miện hạ Âm Triêu Dương, sư mẫu là Thái Ất miện hạ Âm Chiêu Dung. Ta nói đúng không?"

Nghe những lời này của gã mập, ánh mắt địch ý của Cơ Động nhất thời biến thành ngạc nhiên, hỏi:

"Làm sao ngươi biết?"

Bàn Tử cười hắc hắc, nói: "Ta làm sao lại không biết. Ta mới từ chỗ sư tổ ngươi trở lại mà. Ngươi mới chừng này tuổi lại sở hữu cực hạn Dương hỏa, ta nhận không ra mới là lạ đó!"

Nghe gã mập giải thích như vậy, sắc mặt Cơ Động mới hoàn toàn hòa hoãn xuống, bằng hữu của sư tổ tự nhiên không phải là địch nhân. Nếu như không phải là bằng hữu của sư tổ cũng không thể quen thuộc tình hình của hắn như thế.

Gã mập nói: "Chúng ta hàn huyên một chút được chưa? Sư tổ ngươi nhờ ta đến nơi đây, có thể nói tám phần là vì chuyện của ngươi đó!”

Gã mập đã nói là bằng hữu của Âm Triêu Dương, vì thế hắn không phải người mà Cơ Động có thể ương ngạnh, hắn lập tức gật đầu nói với đám người Trần Tư Tuyền, Tử Thần Tinh: "Các ngươi đi về trước, ta quay lại sau !"

Tử Thần Tinh tự nhiên sẽ nghe theo lời Cơ Động, nhưng Trần Tư Tuyền lại là ngoại lệ: "Không, Cơ Động lão sư, ta muốn lưu lại cùng người !" Hai linh hồn dung hợp còn chưa có giải trừ, thông qua linh hồn dung hợp nàng tỏ vẻ bất an trong lòng đối với Cơ Động. Gã mập mạp này mang đến cho nàng cảm giác rất nguy hiểm. Người có thể so sánh được tinh thần lực với Cơ Động cho thấy thực lực của hắn cường hãn đến cỡ nào rồi. Trên phương diện ma lực lại càng sâu không lường nổi.

Cơ Động hơi do dự rồi vẫn gật đầu đồng ý, mặc dù hắn đã xác định cự tuyệt tình cảm của Trần Tư Tuyền dành cho hắn, nhưng hắn không thể không thừa nhận một điều, Trần Tư Tuyền ở trong chiến đấu có trợ giúp rất lớn đối với hắn. Nàng dung hợp linh hồn với hắn, ma lực tương sinh phụ trợ cũng có thể gia tăng trên phạm vi lớn, giúp cho thực lực Cơ Động tăng lên rất cao. Quan trọng nhất là giữa hai người tựa hồ có một loại ăn ý vô hình, mỗi khi Cơ Động cần trợ giúp nhất, Trần Tư Tuyền sẽ lập tức xuất hiện hỗ trợ hắn.

Tử Thần Tinh và đám học viên đi về trước, chỉ để lại hai người Cơ Động cùng Trần Tư Tuyền. Gã mập ra hiệu cho nhóm nhân viên quản lý lui ra, rồi mang theo Cơ Động và Trần Tư tuyền trực tiếp đi lên lầu.

Tửu điếm Ngốc Có Tiền không chỉ là loại hình ẩm thực xa hoa, diện tích lại càng khổng lồ, gã mập mang theo hai người đi lên lầu hai, theo con đường nhỏ trong tửu lâu quẹo bảy tám lần rồi lại đi xuống lầu, xuyên qua một cánh cửa lớn thì lại ra … bên ngoài. Nhưng địa phương này cũng không là phía ngoài tửu điếm.

Đây là một mảnh sân rộng rãi trống trải, ít nhất cũng rộng hơn ngàn thước vuông, chung quanh có đủ các loài thực vật quý hiếm, ở giữa lại là một mảnh đất trống trải, bề mặt dùng đá hoa cương lót đường, mặt sân trơn nhẵn và cực kỳ sáng bóng.

Lúc này mặt trời đã ngã về tây, ánh sáng dần dần bị màn đêm thay thế.

Gã mập đi tới vị trí giữa sân mới dừng bước. Cơ Động và Trần Tư Tuyền cùng nhau đứng lại.

Hắn nhìn hai người khẽ mỉm cười rồi nói: Lúc Triêu Dương đại ca nói về tiểu tử ngươi có thái độ rất sùng bái cùng hâm mộ, ta lúc ấy còn không tin, nhưng khi nãy cùng ngươi so đấu tinh thần lực ta không thể không tin mà. Nếu như ta không có tính sai, hai người các ngươi có phương thức linh hồn dung hợp để ngăn cản tinh thần lực công kích của ta đúng không? Quả nhiên là thủ đoạn tốt! Ở phương diện linh hồn so đấu, coi như là cùng Triêu Dương đại ca so sánh ta cũng không hề thua kém, không nghĩ rằng suýt nữa ăn thiệt thòi ở trên tay các ngươi. Cho ta biết một chút tin tức đi, ta tên là Chu Tiểu Tiểu, thương hội Ngốc Có Tiền là sản nghiệp của ta.

Mặc dù Cơ Động đã đoán được hắn chính là đại lão bản của thương hội Ngốc Có Tiền, nhưng từ trong miệng hắn nói ra cũng có vài phần kinh ngạc, thương hội Ngốc Có Tiền này không phải là thương hội bình thường có thể so sánh được, đây là thương hội đứng đầu đại lục. Trên toàn Quang Minh Ngũ Hành đại lục có địa vị rất cao, lúc trước Tử Thần Tinh còn nói qua, hội trưởng của thương hội này là một gã cường giả Cửu quan chí tôn. Cơ Động nghe thế cũng không hề nghi ngờ về thực lực của hắn.

Cái tên Chu Tiểu Tiểu làm cho người ta có cảm giác thật quái dị, thật là tương phản quá lớn với thân thể của hắn nhỉ?

"Cơ Động tiểu tử, ngươi biết sư tổ tại sao lại tìm ta không?" Khuôn mặt to béo của Chu Tiểu Tiểu vẫn mang theo nụ cười như cũ, nhưng ánh mắt hắn chợt trở nên sắc bén.

Cơ động lắc đầu.

"Bởi vì sư tổ của ngươi hi vọng ta có thể toàn lực ủng hộ ngươi. Chuyện xảy ra ở Thánh Tà Đảo ta đã biết hết rồi. Thật sự là hỏng bét đến mức không thể hỏng bét hơn nữa. Nghe nói nữ nhân của ngươi phải hy sinh bản thân mới giúp cho Quang Minh Ngũ Hành đại lục chúng ta có thời gian năm năm để chuẩn bị. Chỉ từ điểm này nhìn lại ta quả thật nên ủng hộ ngươi rồi. Nhưng mà con người của ta luôn luôn tin tưởng những gì mình tận mắt nhìn thấy chứ không bao giờ tin lời người khác nói. Cho nên muốn nhận được sự ủng hộ của ta, ngươi nhất định phải chứng minh thực lực của ngươi đã.

Cơ Động lãnh đạm nói: "Vậy ngươi muốn ta chứng minh như thế nào?"

Chu Tiểu Tiểu cười hắc hắc nói: "Mặc dù con người của ta thích nhất chính là kiếm tiền, nhưng ta lại là Ma sư, phải bằng vào thực lực nói chuyện rồi. Thẳng thắn mà nói, mặc dù tinh thần lực của ngươi khiến ta phải giật mình, nhưng ngươi gây chuyện ở trong tửu điếm của ta, điểm này làm cho ta rất không hài lòng. Đã như vậy, các ngươi có thể sử dụng ma thú, chỉ cần có thể chống đỡ được ta công kích trong thời gian một nén nhang, ta sẽ đồng ý với đề nghị sư tổ ngươi, ủng hộ ngươi vô điều kiện !"

"Tốt !" Cơ Động trả lời không chút do dự, một lời đáp ứng hắn luôn. Trong khoảng thời gian ngắn này, hắn đã suy nghĩ rất nhiều, Âm Triêu Dương muốn gã mập này ủng hộ mình, hiển nhiên cũng không chỉ vì thực lực của hắn, một gã cường giả Chí tôn hiển nhiên là cường đại. Nhưng đối với trận Thánh Chiến giữa hai đại lục cũng không có tác dụng quyết định. Âm Triêu Dương hi vọng Chu Tiểu Tiểu có thể ủng hộ mình hẳn là vì tài lực khổng lồ của thương hội Ngốc Có Tiền mới đúng. Mà Cơ Động hiện tại quả thật đang cần rất nhiều tài lực.

Trên đường trở về Sí Hỏa thành Cơ Động đã nghĩ rất nhiều, nhất là kế hoạch phải đối mặt với Hắc Ám Ngũ Hành đại lục trong tương lai, trong kế hoạch của hắn quả thật cần phải có một khoản tài phú vô cùng khổng lồ chống đỡ sau lưng mới có thể tiến hành. Nếu không hắn cũng không thể nào hoàn thành ý tưởng của mình. Vốn là trong kế hoạch của hắn, phần tài lực này là phải tiến hành từ nhiều mặt. Bằng vào quan hệ của hắn, ít nhất có thể điều động một bộ phận tài lực từ Ma Sư công hội cùng với Trung thổ đế quốc ủng hộ. Dù sao huynh trưởng của hắn chính là thái tử Trung thổ đế quốc, ông nội hắn là Bình Đẳng Vương. Nhưng nếu làm như vậy, hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được ông nội hắn nhất định sẽ lấy chuyện xưa làm trọng đề, bảo hắn nhận lấy ngôi vị Bình Đẳng Vương. Đây là điều Cơ Động không thể đáp ứng, vì vậy trong lòng hắn vẫn có chút mâu thuẫn. Vừa vặn vào lúc này Chu Tiểu Tiểu tự mình đưa tới cửa. Nếu như có thể được thương hội Ngốc Có Tiền toàn lực ủng hộ, vậy thì kế hoạch của hắn đã hoàn thành được ba mươi phần trăm rồi. Vì vậy Cơ Động quyết định, cho dù như thế nào cũng phải làm cho gã mập này ủng hộ toàn diện mới tốt.

"Thống khoái, ta thích nhất là người thống khoái như vậy! Cơ Động tiểu tử, ngươi biết khi Triêu Dương đại ca nhìn thấy ta, câu nói đầu tiên nói với ta là gì không? Hắn nói với ta, Mập Mạp này, mấy năm nay ta có thu một vị đồ tôn, thiên phú của hắn còn cao hơn ngươi nữa. Hiện tại, kẻ tự xưng thiên tài như ngươi có bao nhiêu bản lãnh? Phải biết rằng, thời điểm năm mươi sáu tuổi ta đã đột phá Cửu quan rồi. Ở trong lịch sử hàng ngũ Ma sư chính là thiên hạ đệ nhất!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio