Phương pháp mà đội lão binh ai ủi đám tân binh tuyệt đối là vô tiền thoáng hậu. Lúc phát hiện trong nhóm tân binh ma sư có mười lăm người là những thiếu nữ thanh xuân, nhóm lão binh càng trở nên tò mò không thôi. Được bọn hắn khai đạo, sắc mặt các học viên dần dần hồng nhuận trở lại, việc tiếp xúc giữa đôi bên cũng thân thiện hơn rất nhiều.
Thấy các học viên đã không còn việc gì, đại quân lại tiếp tục xuất phát. Có tinh thần lực dò xét của Cơ Động, việc tiêu trừ phiến loạn đã thuần túy trở thành đơn phương tru diệt. Tuy nhiên, Cơ Động cũng không để cho nhóm học viên của hắn tham dự giết chóc nữa, mà chỉ dựa vào tổ hợp tương sinh ma lực trợ giúp cho thuộc hạ của Lang Thiên Ý phát động công kích. Cái gì thái quá cũng không tốt. Các học viên cần phải được tẩy lễ qua máu tươi, nhưng không thể lưu lại trong lòng bọn họ bóng ma của việc giết chóc.
Chỉ mất nửa ngày thời gian, đại quân đã công phá toàn bộ doanh trại của sơn tặc. Ngoại trừ một số ít sơn tặc chạy trốn bên ngoài, tuyệt đại đa số là bị tiêu diệt toàn bộ.
Lang Thiên Ý cũng không có ý định bắt sống tù binh. Hắn đến đây với mục đích tiêu diệt địch nhân, công phá, trảm thảo trừ căn. Ngoại trừ người già, trẻ con và phụ nữ là được tha, còn bao nhiêu hắn đều giết sạch, thậm chí không để cho đám sơn tặc này có cơ hội đầu hàng. Theo tình báo mà Lang Thiên Ý thu được, những tên này không chuyện ác nào không làm, mỗi tên đều có lý do để chết.
Chiến đấu kết thúc, khi đại quân thối lui khỏi dãy núi thì đã là ban đêm. Màn đêm buông xuống, dưới sự khẩn khoản của Lang Thiên Ý, Cơ Động mang nhóm theo học viên của hắn cùng tham gia bữa ăn tại quân doanh, đồng thời nghỉ lại một đêm rồi mới tiếp tục lên đường. Các lão binh rất hi vọng được đàm đạo cùng với những học viên của hắn, nhất là được truyện trò cùng các nữ học viên. Tuy nhiên, dưới ánh mắt soi mói lạnh như băng của Cơ Động, những tên lão binh kia đành lặng lẽ chuồn đi.
Màn đêm buông xuống. Sau khi ăn xong cơm tối, Cơ Động kêu Lang Thiên Ý và Trần Tư Tuyền đi ra ngoài doanh trại.
Trên bầu trời, ánh trăng sáng vằng vặc. Hành động tiễu trừ phiến loạn của Lang Thiên Ý lần này có thể nói là cực kỳ thành công. Có thêm sự giúp đỡ của Cơ Động và các học viên của Nhật Nguyệt học đường, việc tác chiến của toán quân Trọng kị sĩ chẳng khác nào như hổ thêm cánh. Đám sơn tặc ô hợp hầu như không có lực chống cự. Ngoại trừ mấy tên ma sư quèn xui xẻo đụng phải Lang Thiên Ý, đám còn lại chẳng tên nào làm nên trò trống gì. Nói đến ma sư, có thể thấy những ma sư tập kích học viên Nhật Nguyệt học đường đã là những người mạnh nhất trong đám sơn tặc. Thân là ma sư, có mấy người nguyện ý làm sơn tặc chứ?
Lang Thiên Ý và Trần Tư Tuyền cũng không hiểu tại sao Cơ Động lại gọi bọn họ ra ngoài. Nhất là Trần Tư Tuyền, nàng chưa bao giờ thấy Cơ Động chủ động bắt chuyện hay mời mọc gì nàng bao giờ. Ước gì lần ra ngoài này không có Lang Thiên Ý thì tốt biết mấy?
- Thiên Ý, ngươi sau này có tính toán gì không?
Cơ Động ngửa đầu nhìn ánh trăng trên trời, nhàn nhạt hỏi.
Lang Thiên Ý hơi sửng sốt, liền thu liễm tinh thần nói:
- Có thể sẽ còn tiếp tục lang bạt bên ngoài một thời gian ngắn để gia tăng lịch duyệt. Sau đó lại trở về Kim Cương quân đoàn.
Kim Cương quân đoàn mặc dù chỉ có biên chế là một quân đoàn, nhưng địa vị của quân đoàn này tại Trung thổ đế quốc, thậm chí là Quang Minh Ngũ Hành đại lục là không thể thay thế. Lấy thực lực của Lang Thiên Ý hiện tại, khi trở về Kim Cương quân đoàn ít nhất cũng có thể đảm nhận chức vụ đại đội trưởng.
Cơ Động xoay người nhìn về phía Lang Thiên Ý:
- Ta lúc trước vẫn muốn hỏi ngươi, với thực lực của ngươi bây giờ, tại sao vẫn dùng ma thú tọa kị là một con tứ giai Địa Long xoàng xĩnh như thế? Nếu như ta không nhầm, ngươi hẳn là còn chưa ký kết khế ước với bất kì tọa kị nào.
Hắn đã từng xâm nhập vào trong linh hồn của Lang Thiên Ý, nên mới biết được điều đó. Hơn nữa hắn tuyệt sẽ không cho rằng Lang Thiên Ý chỉ có duy nhất một con tứ giai ma thú này.
Lang Thiên Ý nói:
- Thiếu chủ, con Địa Long này đã theo ta từ lúc ta mới hơn mười tuổi. Mặc dù ta có thể chuyển sang cưỡi một đầu Lục giai Địa Long vương, nhưng ta và con Địa Long này đã xem nhau như bằng hữu, nên không muốn thay đổi nữa. Hơn nữa, thực lực của ma sư chính là ở bản thân chứ không phải dựa dẫm vào ma thú tọa kị. Lại thêm gia tộc đã có quy định, chỉ đến khi đạt tới Bát quan ma sư mới được phép kí kết khế ước với Kim Cương Long. Vì những lí do ấy nên ta vẫn cưỡi con tứ giai Địa Long này. Cho dù sau này có kí khế ước với Kim Cương Long, ta vẫn nuôi dưỡng con Địa Long này, cho dù không có khế ước, nó vẫn là đồng bạn tốt của ta.
Cơ Động gật đầu tán dương Lang Thiên Ý không ngớt. Bất chợt, ánh mắt của hắn đột nhiên biến đổi. Lang Thiên Ý chỉ cảm thấy trong ánh mắt Cơ Động bắn ra quang mang vô cùng bén nhọn, chèn ép hắn không ngừng lui về phía sau.
Cơ Động trầm giọng nói:
- Thiên Ý, nếu như ta đồng ý để ngươi đi theo ta. Ngươi có nguyện ý buông bỏ hết tất cả, kể cả Kim Cương quân đoàn không?
Lang Thiên Ý cả kinh trong lòng, lại có chút khó hiểu nhìn Cơ Động. Mặc dù hắn không biết tại sao Cơ Động lại nói như vậy, nhưng hắn cảm giác được đây chính là một cơ hội dành cho hắn, cơ hội ngàn năm có một. Từ trên người Cơ Động, hắn đã được chứng kiến quá nhiều sự kiện thần kì, huống chi Cơ Động còn là một trong hai người còn sống thuộc thế hệ này của Bình Đẳng Vương nhất mạch. Thân ca ca của hắn chính là đương kim thái tử của Trung thổi đế quốc.
Nhưng ngược lại, với tu vi của Lang Thiên Ý hiện giờ, không lâu sau trong tương lai rất có thể trở thành người nối nghiệp phụ thân, chấp chưởng Kim Cương quân đoàn. Kim Cương quân đoàn trưởng sẽ có vinh quang đến mức nào chứ?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng hắn không khỏi do dự không quyết.
Ánh mắt Cơ Động chuyển từ trên người Lang Thiên Ý sang Trần Tư Tuyền:
- Ngươi cũng vậy, có nguyện ý buông bỏ thân phận công chúa đi theo ta không? Ngươi đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta nói là đồng bạn chứ không phải là bầu bạn. Lúc trước ta đã nói rất rõ ràng với ngươi rồi.
Trần Tư Tuyền dùng ánh mắt ôn nhu như nước đáp trả cái nhìn bén nhọn của Cơ Động. Ngoài ý liệu của Cơ Động, nàng thậm chí cũng không hề do dự, lập tức gật đầu nói:
- Ta nguyện ý.
Câu trả lời dứt khoát của nàng làm Lang Thiên Ý trợn tròn mắt. Công chúa? Thiếu chủ gọi cô gái che mặt này là công chúa?
Cơ Động cau mày nói:
- Trần Tư Tuyền, ngươi không nên mù quáng trả lời ta như vậy. Ngươi thậm chí còn không thèm hỏi làm đồng bạn với ta là sao cơ mà?
Trần Tư Tuyền mỉm cười:
- Bất luận làm gì ta cũng nguyện ý, chắc chắn người sẽ không bán đứng ta. Chỉ cần có thể ở chung một chỗ với người, cho dù phải đương đầu với nguy hiểm ta cũng quyết không lùi bước. Cơ Động lão sư, ta nguyện ý trở thành đồng bạn của người. Vĩnh viễn!
Tim Trần Tư Tuyền đập mạnh liên hồi, cơ hội rốt cuộc cũng đã tới. Lang Thiên Ý không rõ ý tứ của Cơ Động, nhưng nàng sao lại không hiểu chứ?
Cơ Động nở một nụ cười khổ:
- Thẳng thắn mà nói, bản thân ta không biết việc mời ngươi gia nhập là đúng hay sai nữa. Tuyền công chúa, ta trịnh trọng nhắc lại một lần nữa, giữa chúng ta không thể xảy ra bất cứ chuyện gì. Tối đa ta chỉ có thể xem ngươi là bằng hữu, ta nghĩ chúng ta sẽ trở thành những bằng hữu tốt.
Trần Tư Tuyền mỉm cười:
- Ngài có thể không thích ta, nhưng ngài không thể cự tuyệt ta thích người. Người đối xử không tốt với ta cũng chẳng sao, chỉ cần ta luôn đối tốt với ngài là được. Cơ Động lão sư, coi như là ngài đã chấp nhận rồi nhé.
Cơ Động im lặng quay đầu sang chỗ khác, hắn hỏi Lang Thiên Ý:
- Còn ngươi thì sao?
Lang Thiên Ý nghiến chặt răn:
- Thiếu chủ, ta nguyện ý đi theo ngài.
Để đưa ra quyết định này, Lang Thiên Ý đã phải đắn đo lựa chọn không ít. Nhưng cuối cùng hắn đã lựa chọn cơ hội tưởng chừng như thoáng qua này, hơn nữa hắn rất tin tưởng vào trực giác của bản thân mình.
Cơ Động trầm giọng nói:
- Một khi đi theo ta, ngươi sẽ gặp phải vô tận hiểm nguy, thậm chí có thể phải hi sinh tính mạng. Vì thế ngươi phải suy nghĩ kĩ trước khi buông bỏ vị trí thừa kế Kim Cương quân đoàn.
Lang Thiên Ý kiên định gật đầu:
- Một khi đã quyết, ta sẽ không bao giờ hối hận. Ta năm nay đã ba mươi tuổi, có thể làm chủ bản thân mình. Ta tin tưởng phụ thân cũng sẽ không phản đối. Bất luận là hiểm nguy gì, ta cũng nguyện ý phò tá thiếu chủ, cùng vượt qua hết thảy.
Cơ Động tươi cười:
- Tốt. Đã như vậy sau này ngươi không nên gọi ta là thiếu chủ nữa, chúng ta sẽ xưng hô như đồng bạn. Ngươi cứ trực tiếp gọi tên ta là được rồi. Sáng sớm ngày mai, ngươi dẫn quân trở về quân phương bàn giao, sau đó đến Thiên Can học viện tìm ta.
- Vâng, thiếu chủ. À không, Cơ Động mới đúng!
Lang Thiên Ý cũng không biết quyết định của hắn ngày hôm nay là chính xác đến cỡ nào. Không lâu sau trong tương lai, khi hắn đi theo Cơ Động đứng trên đỉnh cao của đại lục, hồi tưởng lại hết thảy, hắn mới thấy mọi chuyện chẳng khác nào một giấc mộng êm đềm.
Cơ Động lựa chọn Lang Thiên Ý và Trần Tư Tuyền hiển nhiên là vì vị trí của Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ. Mặc dù hắn còn chưa biết Vân Thiên Ky đã an bài một số vị trí, nhưng hắn vẫn hiểu rõ nhóm Thiên Can thánh đồ cần phải được bổ sung thêm những gì. Lang Thiên Ý có thiên phú vô cùng cao, chưa đầy ba mươi tuổi đã đạt tới sáu mươi chín cấp, sắp sửa bước vào cánh cửa Thất quan. Lần này gặp lại, tâm tính hắn rõ ràng đã thành thục hơn rất nhiều, chút ngang ngược càn quấy khi xưa cũng biến mất. Hơn nữa hắn lại xuất thân từ Kim Cương quân đoàn, thuộc dòng dõi Bình Đẳng Vương nhất mạch, thân thế tự nhiên không có bất cứ vấn đề gì. Cơ Động lựa chọn hắn chính là để hắn kế nhiệm vị trí Mậu Thổ thánh đồ.
Dĩ nhiên Trần Tư Tuyền chính là người dự khuyết cho vị trí Ất Mộc thánh đồ. Cơ Động không thể không công nhận Trần Tư Tuyền phối hợp rất ăn ý với hắn. Khi có sự tăng phúc của nàng, thực lực của hắn có thể tăng lên gấp nhiều lần. Dù phải đối mặt với Chí tôn cường giả, hắn cũng có sức liều mạng một trận. Mặc dù thân phận Công chúa của nàng sẽ đem lại chút phiền toái, nhưng cũng nhờ có thân phận đó mà nàng được sở hữu Thần khí Ất Mộc hệ. Đứng trên phương diện của Quang Minh Thiên Can thánh đồ, nếu có sự gia nhập của nàng, chắc chắn thực lực tổng thể của các Thánh đồ sẽ được gia tăng trên diện rộng. Hơn nữa dựa vào Vĩnh Hằng Chi Khải, việc hấp thu tinh miện của Ất Mộc thánh đồ đối với nàng sẽ không có gì là khó khăn. Điểm quan trọng nhất là Trần Tư Tuyền lại có khả năng dung hợp linh hồn với hắn, ngoại trừ phương diện tình cảm, Cơ Động thật sự nghĩ không ra người nào có thể so sánh với nàng vị trí kế thừa Ất Mộc thánh đồ.
Lần này trở về Trung Nguyên thành, Cơ Động phải giải quyết khá nhiều chuyện. Những chuyện hắn làm cũng là vì chuẩn bị cho Thánh chiến trong tương lai.
Sáng sớm ngày thứ hai, Cơ Động dẫn đầu các học viên chia tay với đám Trọng kỵ binh. Các học viên lúc này đã thân quen với nhóm lão binh nên lưu luyến mãi không rời.
Mấy ngày kế tiếp, Cơ Động mang theo chúng học viên tiếp tục lên đường. Năm ngày sau rốt cuộc cũng đi tới Trung Nguyên thành.
- Cơ Động lão sư, chúng ta trực tiếp đi tới Thiên Can Học Viện sao?
Tử Thần Tinh hỏi.
Cơ Động thoáng suy nghĩ rồi nói:
- Không cần. Ta trước tiên an bài các ngươi nghỉ ngơi và hồi phục tại tửu điếm, hai ngày sau sẽ đi Thiên Can Học Viện. Bản thân ta cũng có một số việc cần xử lý.
Khi tiến vào Trung Nguyên thành, Cơ Động không khỏi có chút cảm giác buồn bã mất mát trong lòng. Lần trước tới đây, mình hào hứng là thế. Bây giờ trở về, kẻ âm người dương cách biệt. Thiên Can học viện, Cơ Động ta đã trở lại. Sư huynh, các người cũng khỏe chứ? Nhìn đuôi tóc trắng xõa trên vai mình, Cơ Động không tự chủ được mà run rẩy ánh mắt.
Việc Cơ Động an bài học viên tại tửu điếm đã làm tất cả các học viên được mở rộng tầm mắt. Vốn bọn họ nghĩ, chỉ cần Cơ Động lão sư tùy tiện bố trí cho họ ở một tửu điếm bất kì nào đó cũng tốt rồi. Thật không ngờ Cơ Động lão sư lại nhét bọn họ vào tửu điếm cao quý nhất tại Trung Nguyên thành. Oái ăm hơn, mục đích khi Cơ Động lão sư chọn tửu điếm này là vì để tiết kiệm tiền.
Tọa lạc trên con đường rộng lớn nhất của Trung Nguyên thành là cơ ngơi của tửu tiếm Ngốc Có Tiền. Có thể nói vẻ bề ngoài của tất cả những tửu điếm thuộc về thương hội Ngốc Có Tiền đều hào nhoáng rực rỡ như nhau, nhưng tại Trung Nguyên thành này, tửu điếm Ngốc Có Tiền có diện tích to gấp đôi so với những địa phương khác.
Cho dù là Kim thành của Tây Tấn đến quốc, nơi đặt bản doanh của Ngốc Có Tiền cũng vô pháp so sánh được với nơi đây. Ai bảo Trung Nguyên thành chính là thiên hạ đệ nhất thành chứ?
Khi Cơ Động nhìn thấy đôi thiếu nữ song sinh xinh đẹp đứng đón khách nơi cửa điếm, liền không khỏi oán thầm:
“Chu mập ơi là Chu mập, sở thích của ngươi cũng quá biến thái mà.”
Các thiếu nữ đón khách thấy đoàn người Cơ Động cũng lâm kì quái không thôi. Mặc dù bọn họ cũng cưỡi ngựa, nhưng quần áo lại không hề hoa lệ, nhìn sao cũng chỉ là người bình thường. Chỉ có Cơ Động với mái tóc trắng và Trần Tư Tuyền tuy che mặt nhưng không giấu nổi thân hình hoàn mỹ là còn có chút đặc thù. Nhiều người như vậy đến tửu điếm Ngốc Có Tiền sẽ tiêu phí hết bao nhiêu? Cho dù là một đại quý tộc cũng chẳng có ai dám đi một lúc mười người tới tửu điếm Ngốc Có Tiền. Giá cả nơi đây cực kỳ khủng bố, đắt hơn gấp đôi so với Ngốc Có Tiền ở Sí Hỏa thành. Giờ đây Cơ Động dẫn theo hơn ba mươi người như vậy, cho dù chỉ dùng bữa cơm đạm bạc thì cái giá phải trả cũng là con số trên trời.
Tuy nhiên, điều này không phải là chuyện mà những thiếu nữ tiếp khách cần quan tâm. Vẫn đồng dạng là đôi tiểu muội song sinh dẫn đường vào tửu điếm Ngốc Có Tiền.
Vừa đi tới hành lang, một thiếu nữ xinh đẹp liền tiến tới trước mặt Cơ Động, hỏi:
- Xin hỏi quý khách muốn dùng bữa ăn hay là dừng chân?
Lúc này đã là ban đêm, Cơ Động nói:
- Trước tiên dùng cơm cái đã. Các ngươi ở nơi này có phòng dành cho năm người không?
Thiếu nữ tiếp khách thoáng sửng sốt:
- Tiên sinh, chỉ có phòng tiêu chuẩn dành cho hoàng đế mới có thể ở được năm người. Những phòng còn lại cao cấp nhất cũng chỉ ở được bốn người.
Cơ Động không cần suy nghĩ, nói thẳng:
- Lấy cho ta tám phòng tiêu chuẩn hoàng đế.
- A, tiên sinh… Ngài đang đùa cợt ta sao?
Thiếu nữ tiếp khách giật mình nhìn Cơ Động như nhìn một tên tâm thần mới trốn trại. Không chỉ là nàng, đám học viên cũng há hốc mồm nhìn vị lão sư thần kì của mình. Chẳng những dám tới tửu điếm Ngốc Có Tiền ăn cơm, lại còn đòi nghỉ ở phòng hoàng đế. Nếu tất cả những điều này là sự thật, bọn họ chắc sẽ hạnh phúc đến chết mất. Đã có không ít học viên đánh lô tô trong lồng ngực. Bọn họ chưa bao giờ thấy Cơ Động lão sư nói ngông lần nào.
Cơ Động liếc thiếu nữ tiếp khách:
- Nếu ngươi không làm chủ được, mau kêu chủ sự đến đây.
Thiếu nữ tiếp khách chần chờ một lúc rồi nói:
- Tiên sinh, phòng hoàng đế của chúng ta có giá tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám kim tệ một đêm ()