Tuyết Băng! Tôi Sẽ Sưởi Ấm Trái Tim Em

chương 8: kế hoạch trả thù lần hai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giaosu… (câu cửa miệng ý mà, xin mọi người đừng ném đá nha! Đau lắm)

---------------------Đọc tiếp truyện nha-----------------------------------

Tiết học kết thúc, nó xách chiếc balo đi về chỗ mình, đổi chiếc ghế bị bôi mắt mèo thành chiêc ghế mới sau đó định ngồi xuống thì nhỏ Ngọc chạy tới

- Ê mày, đi xuống căn tin mí tao đi – Nhỏ lay lay tay nó nũng nịu

-Cũng được, mà mày học thói nũng nịu này từ ai vậy hả, ao không nhớ là đã dạy mày như vậy đấy – Nó đưa ngón trỏ gãi má suy nghĩ

-Mày lại vậy nữa rồi, thôi! đi thôi! – Nhỏ kéo nó xuống thẳng căn tin

Ồn ào.. ồn ào… (Vì sao ư? Vì nó đang nắm tay nhỏ, mà hiện giờ nó đang trong tình trạng nam nhi vừa mới đến đã nắm tay Nhỏ, tất nhiên mọi người không khỏi bàn tán rồi)

Nó rất ghét ồn ào, nên kéo Ngọc đến chỗ góc phòng, nơi đó khá yên tĩnh nên phù hợp mí loại người ghét ồn ào như nó, Nhỏ ngồi xuống nó chạy như bay đi mua thức ăn. Một lúc sau anh và Hắn đi xuống, Nhỏ vẫy tay gọi anh

- Linh đâu? – Anh ngó nghiêng hỏi nhỏ

- Nó đi../ Em đây – nhỏ đang báo cáo thì nó ở đâu đó ôm một đống đồ ăn chèn ngang miệng nhỏ

- Ôi thần linh ơi! Hôm nay sắp có bão à, hay nở trời long móng.. ý lộn… nở trời long đất vậy ta… Đứa em trai của tôi đích thân mua thức ăn cho tôi kìa.. – Anh chắp hai tay mặt ngẩng lên trời cầu nguyện

- Vậy chưa bao giờ em trai cậu mua thức ăn cho cậu sao? – Hắn vỗ vai con người đang mơ mộng kia

- Phải! Chưa bao giờ luôn

-Vậy thì hôm nay cũng không ngoại lệ, anh đã mơ hồ hết sức rồi đấy, em chưa bao giờ có ý định sẽ mua cho anh bất cứ thứ gì cả.. - Nó đặt đống đồ ăn xuống

- Vậy em tính ăn hết đống đồ ăn này sao? Hay để anh mí Zane ăn hộ chút chút nha

- Không bao giờ! – Nó quả quyết – Anh đã từng nới với em là phải tự sinh tự diệt, anh quên rồi sao? Anh chỉ biết nói em mà quên nhắc mình sao. Thật đáng xấu hổ mà.. hahaha… - nó nhìn anh giáo huấn rồi cười hả hê

- Em.. – Anh cứng họng- Vậy mà anh cứ tuongr em vẫn quan tâm anh cơ chứ, vậy mà vẫn chứng nào tật lấy, chả thay đổi chút xíu gì cả… – anh chán nản ngồi xuống

- Em chưa bao giờ nói em là em trai tốt của anh cả.. anh mơ tưởng quá nhiều rồi đấy

- Thôi đủ rồi.. – Hắn dẹp loạn

- Anh thì biết gì.. mà đồ này của tôi mí Ngọc, Không cho các người đâu – nó ôm đống đồ ăn nhìn rất giống con nít

- Thôi đủ rồi! hôm nay mày làm người tốt một lần đi, cho hai người họ ăn chung nhé! Mà mày ăn ít thui, săp như con heo rồi – Ngọc từ nãy giờ thấy họ cãi đủ rồi mới lên tiếng

- Thôi, coi như tao nể mày vậy- Quay sang anh và hắn đang cười đểu – Nhưng không có lần sau đâu

Rồi cả bọn vừa ăn vừa nói chuyện, tất cả hình ảnh của họ đều được ghi nhớ bởi một con mắt xanh bí ẩn, khẽ nhếch lên nụ cười nửa miệng

Reng.. reng..

Vào lớp, nó ngồi nay xuống bàn mình, đánh một giấc no say không biết trời trăng mây đất gì sất, Anh và nhỏ quá quen với cảnh này nên cũng chỉ lắc đầu không giám làm phiền bởi họ biết rằng: “kẻ phá đám sự kiện huy hoàng của nó sẽ phải bị tiêu diệt” (tg: oa..oa.. pái phục pái thục Băng tỷ ghê ý. Vậy mà hình như có kẻ phá giấc ngủ của chị rồi mà có thấy chị làm gì ảnh đâu ta…/ Rami: Á..à.. mày muốn tao tiễn đi phải không?/ Tg: dạ thưa… tính mạng em rất mỏng manh nên chị đừng đe dọa em nữa.. em sợ rồi!.. >_

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio