Tuyệt Địa Sủng Ái

chương 12: chương 12:

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lâm Dã gọn gàng mà linh hoạt tắt đi camera, Chu Thừa Nghiêu ra khỏi phòng. Lý Phi xông thẳng tới, tâm tình bị đè nén khiến mắt anh ta đầy tơ máu, liều mạng nói, "Tại sao lại rút thưởng tận hai mươi bảy vạn một ngàn bốn trăm bốn mươi mốt? Tại sao là con số này?"

"Năm trăm hai mươi mốt lần năm trăm hai mươi mốt." [1]

[1] 521 x 521 = 271,441.

Lý Phi chỉ cảm thấy máu xông lên não, suýt thì nhồi máu chết, tại sao anh ta lại muốn tới làm quản lý câu lạc bộ KG? Anh ta ngại mạng mình dài sao?

Lý Phi hung hăng thở hổn hển một hơi, chăm chú nhìn chằm chằm Chu Thừa Nghiêu, "Cậu -- có thể nói cho tôi biết cậu thích nam hay nữ?"

"Liên hệ Evan." Chu Thừa Nghiêu mở ra chân dài đi lên phía trước, một bên phân phó Lý Phi, "Tôi tìm anh ấy có việc."

"Sao vậy? Cậu không thoải mái?" Lý Phi nhíu mày lập tức đuổi kịp Chu Thừa Nghiêu, "Bị cảm? Hay là không quen khí hậu?"

"Không phải tôi." Chu Thừa Nghiêu một tay đút túi, áo len màu đen phác họa thân hình thon dài thẳng tắp của hắn, nâng cằm lên một chút, nói, "Là Lâm Dã."

"Ai?"

"Hawk."

Lý Phi hung hăng vò đầu, gần đây anh ta rụng tóc rất nhiều, vừa mới ba mươi tuổi đã có dấu hiệu đầu trọc, toàn bộ những chuyện này đều do công của Chu Thừa Nghiêu. Lại là Hawk, bây giờ Lý Phi nghe tên Hawk đều có thể sinh ra sợ hãi. "Cậu ấy bị gì?"

"Chấn thương tay."

"Có phải cậu coi trọng Hawk không?"

Chu Thừa Nghiêu đột nhiên dừng bước, quay đầu, Chu Thừa Nghiêu cao 1m85, cao hơn Lý Phi tận nửa cái đầu, hắn ở trên cao nhìn chằm chằm xuống Lý Phi.

Lý Phi: "..."

Chu Thừa Nghiêu nhìn Lý Phi một hồi, rủ đôi mắt sâu thẳm xuống, như có điều suy nghĩ, "Coi trọng?"

Hắn gật đầu, một tay đút túi thong thả đi lên phía trước, nhếch miệng lên, khuôn mặt ngang ngạnh dịu xuống, "Có chút ý tứ."

Lý Phi: "! ! ! ! !"

Lý Phi ngao một tiếng hét thảm, đôi chân ngắn mập mạp nhanh chóng vung vẩy, "Tôi chỉ nói mò, cậu đừng coi là thật. Cái gì mà coi trọng hay không coi trọng trọng, tôi chỉ đang nói bậy, cậu tuyệt đối đừng nghe, các cậu đều là con trai -- "

Chu Thừa Nghiêu nghiêng đầu, giương mắt, giọng nói ngạo mạn, "Xu hướng tình d*c của tôi là nam nhân."

Lý Phi đụng đầu lên cánh cửa.

Ngón tay thon dài của Chu Thừa Nghiêu cầm di động gửi bệnh án qua cho Lý Phi, "Mau chóng liên hệ Evan, tiền không là vấn đề, tôi muốn trị tốt tay Lâm Dã."

___________

Cúp điện thoại, Lâm Dã về ngồi trước máy tính thì Lý Dương gọi điện tới, Lâm Dã một bên nghe một bên buộc băng vải, "Có việc?"

"Cậu thật là ý tứ!" Âm thanh Lý Dương nổi giận đùng đùng truyền tới, không chút khách khí, "Lúc cậu khó khăn tôi giúp cậu, bây giờ cậu víu được cành cây cao thì trực tiếp đá tôi!"

Lâm Dã kẹp điện thoại quấn băng vải thật chặt, nhíu mày không biết Lý Dương nổi điên cái gì, "Cái gì?"

"KG trâu bò! TigerK trâu bò, có thể kéo fan cho cậu chứ gì?"

Lâm Dã ngừng tay, ánh mắt lạnh xuống, "Ý cậu là gì?"

"Không có thời gian tổ đội với tôi, ngược lại có nhiều thời gian tổ đội với TigerK." Lý Dương cười châm chọc, "Tôi nghĩ là tay cậu đau nên buổi chiều không livestream nữa, thì ra là có cái đùi vàng khác."

Rốt cuộc cột điện thần kinh thô của Lâm Dã cũng có cảm giác, kịp phản ứng, "Cậu nói là chuyện tôi không tổ đội với cậu?"

"Vâng, nếu như cậu không muốn livestream với tôi có thể nói thẳng, không cần phải làm vậy."

"Tôi không muốn livestream với cậu." Lâm Dã gọn gàng dứt khoát, "Cảm ơn cậu lúc trước đã chiếu cố."

"Thao!" Lý Dương thao xong nửa ngày không biết nên nói gì, phẫn nộ sao? Thật ra bọn họ cũng không hợp tác nhiều, sinh khí sao? Bị Lâm Dã cho leo cây, bây giờ Lâm Dã có tư cách gì thả mình tự do? Bây giờ Lâm Dã cũng chỉ là một con chó hoang cũng dám thả mình tự do, "Con mẹ nó sau này cậu đừng đến cầu tôi! Hai ta xong!"

"Tôi..." Lâm Dã chỉ nói một chữ, Lý Dương đã hung tợn cúp điện thoại, Lâm Dã xoa xoa trán. Âm thanh Chu Thừa Nghiêu ở trong tai nghe truyền tới, nặng nề mang ý ra lệnh, "Không livestream nữa, bây giờ đi nghỉ ngơi."

Lâm Dã nhìn tay mình một chút, cười lắc đầu quấn băng vải cho xong, Chu Thừa Nghiêu đá anh ra khỏi đội. Điện thoại vang lên một tiếng, Chu Thừa Nghiêu gửi tin nhắn, "Bác sĩ của tôi sẽ liên hệ anh, anh ấy là chuyên gia về cái này."

Lâm Dã quấn băng vải xong, đặt điện thoại lên bàn. Anh thừa nhận lúc Chu Thừa Nghiêu nói câu tay có thể trị, trái tim anh vẫn có chút rung động với đấu trường. Trong nháy mắt đó trái tim anh đang cuồng loạn, đầu ngón tay run rẩy rất nhỏ. Một lần nữa đứng trên sân thi đấu điện tử, khoác lên chiến bào nghênh chiến chiến trường thuộc về anh.

Không còn là cái xác không hồn.

Lâm Dã lau mặt một cái, hít một hơi thật dài đứng dậy bước nhanh đến giường của mình, từ dưới giường lôi ra thùng giấy lật đến bệnh án, anh thuận tay cầm áo lông màu đen dài ở trên giường phủ thêm rồi đi ra ngoài.

Cơ hội duy nhất.

Lâm Dã gửi bản photo qua, lúc trở về anh phát hiện thời tiết ấm lên, vườn hoa ven đường mọc ra chồi non. Mặt trời chiều chiếu khắp nơi, Lâm Dã kéo mũ áo lông xuống ngẩng đầu nhìn trời.

Một cái chậu nhựa rơi thẳng xuống, trên lầu đôi vợ chồng kia lại khai chiến, Lâm Dã lách mình tránh đi chậu nhựa, chạy thật nhanh lên lầu, cái quái gì vậy.

Anh không sợ bị Chu Thừa Nghiêu lừa, bây giờ anh không có gì cả, cũng không có gì để bị người ta lừa. Cược một lần, nếu như là thật, tay của anh có thể cứu, Lâm Dã đưa tay che mặt, ném mình lên giường.

Con mắt nóng lên, anh cuốn lấy chăn mền bao lấy mình, từ trong cổ họng phát ra một tiếng nghẹn ngào.

Một lần cuối cùng.

Lâm Dã cong người trong chăn hơn nửa buổi, giày vò mình không còn chút hình tượng nào, tóc dựng đứng hết lên. Ánh nắng rơi xuống, ngoài cửa sổ dần dần tối xuống, Lâm Dã ngồi xuống trước bàn máy tính lần nữa, bật máy tính lên livestream.

"Bội bạc?"

"Hai năm trước anh nói mãi mãi không dùng cái tên Hawk này, giải nghệ sẽ không đánh Tuyệt Địa Cầu Sinh nữa, sao anh có thể nói dối như vậy?"

"Nhìn thấy bài thật dài trên Weibo Lý Dương, cậu thật không xứng với cái tên Hawk này, Hawk là thuộc về FW trước đây."

Lâm Dã mở livestream thì thấy những lời nhắn này, anh bối rối một chút, trong nháy mắt một nửa người như ngâm vào trong nước lạnh rét buốt. Lần trước bị công kích dày đặt là hai năm trước, anh là đội trưởng, dẫn đầu FW bại ròng rã một năm. Phía dưới mỗi bài đăng được đăng bằng Weibo chính thức đều là mắng Hawk. Weibo chính thức của Lâm Dã, mắng Lâm Dã đến một thời gian dài cũng không dám mở Weibo.

Sau đó anh xem trận đấu trực tiếp, hơn nửa mưa đạn đều đang mắng anh, thẳng đến khi Lâm Dã giải nghệ hoàn toàn biến mất, những tiếng mắng kia mới kết thúc.

Lâm Dã lẳng lặng nhìn xem mưa đạn ngày một nhiều hơn, có người đang hỏi xảy ra chuyện gì, mưa đạn phía sau trả lời: "Mời cậu đi xem Weibo Lý Dương, tay bắn tỉa trước đây của FW."

"Nhân phẩm thật kém."

"Đi nói cho T thần, đừng chơi với loại tiểu nhân này."

Lâm Dã mím môi, anh mở livestream ra, những lời mưa đạn này xoát ngay trên màn hình. Lâm Dã cầm điện thoại lên mở Weibo tìm Lý Dương, Weibo mới nhất của Lý Dương có hai ngàn lượt chia sẻ, tiêu đề đẫm máu, "Hãy xem Hawk - cựu đội trưởng FW."

Lâm Dã không nhìn nội dung, chỉ nhìn bài chia sẻ, chia sẻ phổ biến nhất là Lucifer, "Từ trong chia sẻ rút một người đánh một ngàn, không muốn nhiều lời, tự giải quyết cho tốt đi."

Tự giải quyết cho tốt cái búa mẹ cậu.

Lâm Dã có cừu oán với Lucifer, lại vừa mới đắc tội Lý Dương, hai người này liền muốn chơi chết anh.

Toàn thân Lâm Dã rét run, anh cắn lên mu bàn tay để cho mình tỉnh táo lại. Mưa đạn điên cuồng xoát, Lâm Dã nhìn thấy tên TigerK nhiều lần.

Tất cả đều kết thúc.

Bạo lực mạng, không quan tâm chân tướng là gì, chỉ nhìn xem tiếng nói ai lớn hơn. Lâm Dã là người đầu óc ngu si, anh cũng là người câm điếc, anh không kêu được.

Video được cắt nhỏ rồi phân tán ra, các đoạn cầu trong buổi livestream trước đó cũng được kéo ra từng cái từng cái một.

Đối mặt với Lý Dương là bạo lực là không kiên nhẫn, đối mặt với TigerK là chó li3m.

Bài Weibo dài của Lý Dương viết rất chủ quan, trong đoạn lớn dấu chấm than xen lẫn cảm xúc cá nhân, ngảy cả quan hệ đội viên ở chiến đội FW trước kia như thế nào đều viết ra. Thêm mắm thêm muối, phun Lâm Dã thành cái sàng [2].

[2] Là đồ sàng gạo, thóc,... có nhiều lỗ nhỏ.

Mưa đạn đã bị anti công kích, Lâm Dã tắt livestream cũng tắt game, anh ném mình lên ghế. Lấy ra một điếu thuốc châm lửa, hít sâu một hơi, nếu như lúc nãy ngữ khí của mình uyển chuyển hơn thì có phải sẽ đỡ hơn rất nhiều? Lâm Dã có chút bực bội, EQ của anh vẫn luôn không thể nào cao, cũng rất sợ hãi những mối quan hệ này.

TigerK sẽ thấy những cái này sao?

Chắc là sẽ không ký với anh nữa, nếu như ký, nhãn nhân phẩm thấp dán lên người Lâm Dã, đối với tương lai kéo tài trợ của câu lạc bộ cũng sẽ ảnh hưởng.

KG không cần phải dính vào vũng nước bẩn này.

Tối Lâm Dã ăn một thùng mì tôm, anh đã lên hot search, có biệt hiệu tên Hôm Nay Hawk Chết Sao? đăng bài viết mới, tên Hawk cút khỏi giới thể thao điện tử.

Nội dung càng hoang đường hơn, nội dung chắp vá lung tung, Lâm Dã tức giận đến đầu óc trống rỗng, anh xem hết bài đăng đó, cuối cùng chủ blog còn tag Chu Thừa Nghiêu.

"Cẩn thận tên lừa đảo Hawk, quý trọng danh dự."

Lâm Dã cắn răng cầm điện thoại lên nhắn tin chủ blog, "Cậu có xác minh xem tính chân thực của chuyện này chưa? Thứ cậu thấy không nhất định là thật, Cậu đã xâm phạm danh dự Hawk, mời cậu xóa bỏ."

Chủ blog không có phản ứng anh.

Lâm Dã đột nhiên cảm thấy buồn nôn, anh đứng dậy bước nhanh đến toilet liền phun ra. Trước kia Lâm Dã đánh tay bắn tỉa, sau này vì tính phối hợp của toàn thể đội, mới nhường vị trí này cho Lý Dương.

Lúc ấy trong đội có nhà tài trợ hướng về phía Lâm Dã, nhưng vì công bằng, tất cả mọi người đều được chia tiền. Kỹ thuật của Lý Dương cũng không tốt, ngay lúc đó câu lạc bộ muốn đổi cậu ta thành dự bị, Lý Dương tìm anh khóc, Lâm Dã lấy tiền thưởng làm đảm bảo mới giữ được Lý Dương, sau đó tiền thưởng thi đấu của Lâm Dã bị trừ xong. Lúc Lâm Dã ra đi bị lão Vương xé lớp màng quan hệ, lần cuối cùng Lâm Dã gặp Lý Dương, Lý Dương tới nói cho anh biết, không thể dùng xe của căn cứ đi ra trạm xe. Lâm Dã bỗng nhiên nghĩ đến những chuyện này, suy nghĩ rất lâu, tạp âm trong đại não dần dần tiêu tán, anh lại cảm thấy những chuyện này khó giải, bất kể anh làm thế nào đều thất bại.

Lâm Dã mở vòi sen rửa mặt, anh trở về ném mình lên giường, nhìn lên trần nhà.

Rất không có ý nghĩa, thở cũng mệt mỏi.

Lâm Dã nhịn đến ba giờ sáng mới mê man ngủ, tỉnh lại là bởi vì điện thoại. Tiếng chuông vang lớn, đại não Lâm Dã vẫn còn trong hỗn độn, anh nắm điện thoại lên nhìn thì thấy số gọi là dãy số lạ, anh nhận cuộc gọi.

"Tôi là Trần Kiệt, trước đó chúng ta đã từng liên lạc."

Trần Kiệt? Lâm Dã hoảng hốt một chút mới nhớ tới, người của câu lạc bộ KG. Còn cần thiết để liên hệ sao?

"Xin chào, có việc?"

"Tôi đang ở dưới lầu nhà anh." Âm thanh Trần Kiệt truyền tới, trầm ổn giải quyết việc chung, "Tôi tới đón anh đi làm kiểm tra, bác sĩ đã hẹn trước rồi, anh có thể xuống dưới không?

__________

Tác giả có lời muốn nói:

Chu Thừa Nghiêu: Đụng đến vợ của tôi đều phải chết!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio