Tuyệt Địa Sủng Ái

chương 28: chương 28:

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mãi đến lúc tắt điện thoại Lâm Dã vẫn còn cảm thấy mình như giẫm trên bông, một bước sâu một bước cạn, linh hồn và thân thể đều tung bay kịch liệt. Anh điều chỉnh hơi thở đóng rèm cửa lại ném mình lên giường, một phút sau, Lâm Dã bọc mình vào trong chăn chỉ lộ ra cái đầu, anh thở hồng hộc, cưỡng ép đem khóe miệng đang giương lên kéo xuống.

Cảm giác được người khác tin tưởng vô điều kiện như vậy quá mẹ nó tốt đẹp, tốt đến mức anh có chút muốn khóc.

Sáng hôm sau Lâm Dã liền bị Trần Kiệt đưa đi bệnh viện làm vật lý trị liệu, buổi chiều có trận đấu tập, anh phải về căn cứ. Mặc dù đấu tập không có việc của anh, làm người thứ năm của đội một, anh vẫn vô cùng kính nghiệp đến hiện trường quan sát buổi đấu tập.

Bên ngoài phòng huấn luyện đội một, Trần Kiệt đang chạy thử máy, nhìn thấy Lâm Dã vào cửa liền nhường chỗ cho anh, "Dã ca."

"Cảm ơn."

Trên màn hình chiến đội KG đã tiến vào phòng đấu tập, mười sáu đội. Ba trận bản đồ sa mạc, ba trận hải đảo, ba trận đầu là sa mạc, bản đồ KG am hiểu cách chơi nhất.

Lâm Dã rót một ly nước, ngồi vào trước máy tính, Trần Kiệt cũng ngồi xuống, "Tay thế nào?"

"Tốt hơn nhiều." Lâm Dã xoay cổ tay, nói, "Gần như không sao rồi."

Trên màn hình KG đã vào trận, đường bay là Los Leones [1] tới La Cobreria [2], chỗ KG nhảy là Monte Nuevo [3]. Đáp xuống đất đụng phải 3C, 3C đổi chỗ, lúc cướp xe xảy ra va chạm, 3C A Khốc dẫn đầu cầm tới một cây súng lục hạ Tự Kình. Chu Thừa Nghiêu lái xe cán hạ A Khốc, đi đón Hầu Tử và Thiên Minh, thẳng tới đầu cầu.

[1] Los Leones: 狮城 (sư thành)

[2] La Cobreria: 火车站 (nhà ga)

[3] Monte Nuevo: 新山城 (tân sơn thành)

Tự Kình bị bắn chết, KG tổn thất một người, bọn họ chuyển sang lục soát Chumacera [4].

[4] Chumacera: 老工业区 (khu công nghiệp cũ)

Bo đầu tiên lệch về phía đông, Minas Generales [5] ở trong bo. KG ở rìa bo, tạm thời sẽ không di chuyển. Ba người còn đang lục soát vật tư, ba chiếc xe đâm thẳng tới. Lâm Dã nhìn là góc nhìn của Chu Thừa Nghiêu, hắn cầm một cây MINI14 một cây AK, đạn không nhiều, trên MINI có gắn một kính 2x, thật nghèo.

[5] Minas Generales: 大矿山 (khu mỏ lớn)

"Đây là chiến đội nào vậy?" Trần Kiệt hỏi.

"3C." Lâm Dã dựa vào ghế, uống một hớp nước nhìn màn hình, "Con Cô [6] "

[6] Cô: tiếng tự xưng của vương hầu thời phong kiến. Chương trước A Khốc kêu là đánh bại cậu ta lần nữa thì gọi Lâm Dã bằng baba nên Lâm Dã nói vậy ý là 3C thua á =))

Trần Kiệt nhanh chóng quay đầu nhìn Lâm Dã, tự nhận biết Lâm Dã, anh chính là người ấm ấm áp áp rất ít nói có chút hướng nội, không nghĩ tới sẽ còn mắng chửi người như vậy. "Bọn họ đủ người, vừa rồi A Khốc được cứu dậy, KG phải ăn thiệt thòi. Điên rồi sao, không hiểu rằng giai đoạn trước tránh chiến 3C sao?"

"Chế độ thi đấu mới chỉ có top 3 có điểm xếp hạng, không tồn tại tránh chiến." Lâm Dã nói.

"Thật sao?" Trần Kiệt vẫn chưa hiểu rõ.

"Điểm tích lũy của top 3 cũng không cao, toàn bộ nhờ điểm đầu người."

Lâm Dã quay đầu nhìn thấy huấn luyện viên Thẩm Mộc của đội một KG, anh mím môi gật đầu, "Huấn luyện viên."

Thẩm Mộc khoanh tay đứng sau lưng Lâm Dã nhìn màn hình máy tính.

3C đã bắt đầu công phòng, Thiên Minh nghe được động tĩnh thò đầu ra liền bị hạ, trang bị của 3C tốt hơn bọn họ. Hầu Tử vừa muốn đi cứu người thì Chu Thừa Nghiêu đã nhảy cửa sổ xuống lầu. Lâm Dã bọn họ không nghe được đối thoại, Hầu Tử liền từ bỏ cứu người trực tiếp nhảy cửa sổ ra ngoài, trong nháy mắt Chu Thừa Nghiêu ném một quả bom nổ ngược lại hai người, hắn lách ra sau dựa vào đó ngắm AK nhắm súng trực tiếp gi ết chết người, một viên đạn con thoi từ đối diện bay tới, hắn nhanh chóng ngã sấp mượn sườn dốc ngược từ từ thay đạn rồi đi vòng qua nhà bên cạnh.

Hầu Tử kéo đoạt đường chính diện bị hạ gục bắn chết, Thiên Minh ở tầng hai vừa mới bị bom nổ chết, cục diện bây giờ là đánh hai.

Chu Thừa Nghiêu leo cửa sổ vào phòng, 3C còn hai người, một là tay bắn tỉa A Khốc một người khác là người tự do Tiểu Vũ. Hai người kia đều là bắp đùi của 3C, nghe được tiếng vang, bọn họ ném bom choáng công vào.

Trong nháy mắt lúc ném bom choáng Chu Thừa Nghiêu liền nhảy cửa sổ ra ngoài, quấn sau một đợt quay người bắn hạ A Khốc trước, tia máu giết ngược lại Tiểu Vũ. Nón giáp của Chu Thừa Nhiêu nát hết chỉ còn lại tí máu ngồi xổm xuống uống thuốc.

3C hạng mười sáu.

Lâm Dã mím môi dựa người vào ghế, hồi lâu Trần Kiệt mới tìm được giọng nói, "Nghiêu ca thật là mạnh."

Chu Thừa Nghiêu là rất ổn, Lâm Dã vẫn cảm thấy KG có thể vững vàng đi đến hiện tại chính là dựa vào Chu Thừa Nghiêu ổn, cảm giác về súng của hắn rất tốt. Thời kì đỉnh cao Lâm Dã cũng thường xuyên đánh hai đánh ba, nhưng anh là ngẫu nhiên. Xúc cảm đi lên có thể đánh một lần, Chu Thừa Nghiêu là duy trì ở trình độ này.

Chu Thừa Nghiêu lái xe đâm thẳng vào bo, bo thứ năm đem hắn xoát ra ngoài, trên trận còn chín đội. Chu Thừa Nghiêu ở chỗ khu nhà nhỏ, hai bên đều có âm thanh của súng.

"Nghiêu ca sắp đi rồi, chung quanh đây không có công sự che chắn." Trần Kiệt nói.

Bo độc co rút lại, Chu Thừa Nghiêu khiêng độc không nhúc nhích.

Lâm Dã nhíu mày, bên ngoài bỗng nhiên vang to tiếng xe, tiếng súng dày đặc. Chu Thừa Nghiêu uống đầy thuốc thừa dịp hỗn chiến sờ đến đằng sau một đội đủ người, khóe miệng Lâm Dã nhếch lên.

Sau một khắc góc trên bên phải hiện lên màn hình đánh giết, năm giây, Chu Thừa Nghiêu giết một đội. Lưới điện co vào, tàn huyết không kịp uống thuốc, chết ở vùng lưới điện.

KG hạng sáu, láy được tám điểm đầu người.

ZA ăn gà, sáu điểm đầu người thêm năm điểm xếp hạng, tổng điểm 11 điểm xếp hạng nhất. Hạng hai là KG, đầu người cầm tới tám điểm. Lâm Dã cầm lấy ly nước uống một hớp, sảng khoái.

Lối đánh tổng thể của KG thiên về vận doanh, loại chế độ thi đấu thuần súng này đối với bọn họ mà nói không phải rất hữu hảo. Súng của Thiên Minh không cương, trước kia đánh vận doanh còn có thể tùy, bây giờ là tất cả các chiến đội chiến đấu, những khuyết điểm của Thiên Minh liền hiện ra, đấu súng không thắng nổi. Thuật bắn súng của Tự Kình và Hầu Tử chia năm năm, thuật bắn súng không tệ, nhưng tốc độ di chuyển chậm, trước kia còn có thể lượn vòng bên cạnh đi vào trong đẩy. Bây giờ đẩy vào không được, không có người tránh chiến, giai đoạn đầu tất cả chỉ là súng ống.

Liên tục ba trận đều là bo đầu KG đã rơi ba người, thừa một mình Chu Thừa Nghiêu vào bo, sau đó song quyền nan địch tứ thủ [7] bị đánh chết. Lông mày Lâm Dã một mực nhíu lại không thả ra, Chu Thừa Nghiêu đánh như vậy, gánh nặng tay quá lớn.

[7] Song quyền nan địch tứ thủ: hai tay khó đánh lại bốn tay.

Ngày đầu tiên đấu luyện KG lấy được hai mươi bảy điểm, đứng hạng mười, vị trí rất không lý tưởng.

Cửa phòng huấn luyện bên kia đã mở, Thiên Minh đi ra trước, Lâm Dã quay đầu nhìn sang Chu Thừa Nghiêu an tĩnh ngồi trước màn hình máy tính. Ánh mắt trầm tĩnh, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc gì, hắn chỉ là nhìn màn hình máy tính.

Không có gì đáng nói, tình cảnh hiện tại của Lâm Dã càng không có tư cách nói cái gì. Anh cũng không tiện ngầm tìm Chu Thừa Nghiêu, giống như là ôm đùi, hay là cầu thượng vị.

Đấu luyện hết thảy sáu ngày, tới ngày thứ năm trạng thái của KG mới trở về một chút, liều mạng vài trận điểm cao tổng thành tích bước vào top 5. Hoàng Kim Tái bảng B, một tuần sau sẽ thi đấu vòng bảng.

Cái thành tích này đối với KG mà nói rất chênh lệch, thực sự rất đánh mặt, nhưng trong thời gian ngắn điều chỉnh một cái chiến đội quen dùng chiến thuật cũng không dễ dàng. Huấn luyện viên sốt ruột, đội viên càng tức giận, liên tiếp mấy ngày máy tính đội một KG chưa từng nghỉ ngơi, một mực huấn luyện cường độ cao.

Một ngày trước trận đấu bảng, Thẩm Mộc lòng từ bi thả cho toàn tổ một ngày nghỉ. Ban đêm Lâm Dã từ bệnh viện về đi ngang qua phòng huấn luyện nhìn thấy bên trong sáng đèn, anh liếc nhìn, phòng huấn luyện trống không chỉ có Chu Thừa Nghiêu ngồi trước máy tính, hắn mặc áo khoác đồng phục đội màu đen, ánh mắt chìm thúy nhìn chằm chằm màn hình, khủy tay đặt trên ghế, thái độ mệt mỏi.

Chu Thừa Nghiêu không ra ngoài hẹn hò? Hình như hắn có người yêu mà? Thiên Minh hẹn bạn gái đi Haidilao, Tự Kình và Hầu Tử về nhà, Chu Thừa Nghiêu một mình ở chỗ này làm gì? Lâm Dã đứng một hồi, trong lòng không hiểu sao phẫn nộ. Người phụ nữ kia không quan tâm hắn sao? Đó là người yêu gì vậy! Thời điểm hắn gian nhất vậy mà không bảo vệ hắn, Lâm Dã nhíu mày nghĩ một hồi, lấy điện thoại ra gọi phần ăn khuya nhấc chân vào cửa.

Sắp tới tháng 6, đã hoàn toàn tới mùa hè, nhiệt độ điều hòa trong phòng huấn luyện hơi thấp. Lâm Dã đi vào tăng nhiệt độ lên, tới trước máy tính của mình kéo ghế ra ngồi, Chu Thừa Nghiêu quay đầu nhìn thấy Lâm Dã, hắn nheo mắt nhếch miệng lên, giọng nói trầm thấp yên lặng, "Tại sao cũng tới?"

Mưa đạn trong nháy mắt liền điên rồi, gần đây Chu Thừa Nghiêu phát trực tiếp rất ít nói, fan đều đang kìm nén. Hắn mới mở miệng, âm thanh trầm thấp khiến cho người ta run chân.

"Nghiêu gia rốt cuộc mở mic rồi! Âm thanh Nghiêu gia cũng ôn nhu."

"Giọng Nghiêu gia sao khàn vậy? Bị cảm à?"

"Thành tích đấu luyện không quan trọng, cầu Nghiêu gia đừng áp lực quá lớn, tâm trạng thả lỏng, chú ý nghỉ ngơi!"

Lâm Dã nhìn thấy mưa đạn trên máy tính phát trực tiếp của Chu Thừa Nghiêu, "Cậu đang phát trực tiếp?"

"Ừm." Chu Thừa Nghiêu tiến vào bo cuối, không để ý bị người trộm đánh từ sau, màn hình hắn tối xuống.

Lâm Dã bật máy tính lên, nhìn màn hình Chu Thừa Nghiêu, hắn là một mình chơi bốn người, không ai giúp hắn nhìn sau lưng, nói, "Đánh một trận không?"

Chu Thừa Nghiêu nén cười, quay đầu nhìn Lâm Dã, ánh mắt sắc bén có ý hứng thú, "Có thể chơi game?"

"Ván giải trí không sao." Lâm Dã xoay cổ tay tiến vào trò chơi, mời Chu Thừa Nghiêu, Chu Thừa Nghiêu nhìn tay Lâm Dã một chút, cổ tay Lâm Dã thật trắng. Hắn tiếp nhận mời tiến vào tổ đội, mắt nhìn mưa đạn, đều đang hỏi đồng đội là ai. Lâm Dã là ID mới, Chu Thừa Nghiêu nhìn Lâm Dã một chút không trả lời.

Trạng thái tay Lâm Dã không tốt, những antifan kia sẽ tìm được lý do phun Lâm Dã.

Bọn họ chọn bản đồ hải đảo, nhảy tới nhà chữ C ở sân bay, Lâm Dã nhặt được shortgun quay đầu liên tiếp phun ngược lại hai cái. Cho súng nạp đạn, nghe được Chu Thừa Nghiêu báo chỗ, "Tầng hai một đội, cục cảnh sát một đội, muốn súng không?"

Mưa đạn xoát: "Đội bá vậy mà hỏi người muốn súng không? Rốt cuộc là đang chơi với ai? Ôn nhu như vậy?"

Tai Lâm Dã ửng hồng, mang theo shortgun chạy tới trước mặt Chu Thừa Nghiêu cởi giáp ba, lại thả sáu mươi viên đạn 5.56 một cái túi cấp cứu, "Không muốn súng, cậu mặc giáp, tôi đi tầng hai."

Tiếng cười nhẹ của Chu Thừa Nghiêu lọt vào tai nghe, sau đó ý vị thâm trường nói, "Sao lại cho tôi? Hả?"

"Chiếu cố đồng đội." Lâm Dã cứng rắn giải thích, cố gắng để mình tập trung lực chú ý chú ý trò chơi, không đi để ý rằng nụ cười của Chu Thừa Nghiêu không gợi cảm. Một quả bom liền ném lên đi vào, Lâm Dã nghiêng mình ra ngoài phun một viên đạn phun ngã một người, lách mình trở về nạp đạn, nghe được tiếng bước chân lại lần nữa nghiêng người phun đối phương tự nhắm.

Hai người tầng hai tới khuyên can bị Chu Thừa Nghiêu tịch thu đầu người, một tay Chu Thừa Nghiêu điều khiển trò chơi uống một hớp nước, thưởng thức Lâm Dã giết người. Lâm Dã chơi shortgun rất tốt, một người một súng. Cận chiến vô địch, nếu như không có tổn thương tay, anh sẽ sừng sững thần đàn.

Giải quyết xong cục cảnh sát, Chu Thừa Nghiêu đi về phía giá thép đột nhiên trong nảy ra một người đem hắn ám toán, trong loa chung âm thanh A Khốc tiện hề hề vang lên, "T thần, vừa khéo a!"

3C A Khốc vừa dứt lời, trên đầu liền bị ba phát súng, tốc độ nhanh đến A Khốc căn bản là không kịp phản ứng liền ngã xuống, "Thao!"

Phía dưới giá thép đồng đội Tiểu Vũ cầm lấy súng bắn tỉa còn không có bấm máy đầu liền bị hai phát súng, cậu ta thành tàn huyết. Vẫn là 16A4 như cũ, cậu ta thậm chí không thấy rõ vị trí của đối phương vội vàng nằm xuống uống thuốc, "Tôi giết, 16A4 bi3n thái như vậy, có vấn đề đi!"

"T thần, đây là ai? KG sao?" A Khốc bị thương pháp này kinh sợ, bọn họ tốt xấu gì cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, trình độ cũng không kém là bao. Người trước mặt này tốc độ tay thật là bi3n thái, mà ID lại không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, người bình thường có trình độ này? "Con mẹ nó có phải bật hack không?"

"Tao là cha mày." Giọng Lâm Dã lạnh như băng truyền từ loa chung tới, phun một viên đạn bổ chết A Khốc. Vòng qua lưới sắt ném bom khói muốn cứu Chu Thừa Nghiêu, A Vũ ở đối diện nghe tiếng thò đầu ra nhấc súng. Liền một giây này, Lâm Dã bấm máy trực tiếp bắn rơi mất A Vũ, tốc độ tay kinh người. "Là bật hack, chuyên giết 3C treo."

-------------

Tác giả có lời muốn nói:

Lâm Dã: Tâm can trên người tôi cậu cũng dám đụng! Rất tốt, cậu chết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio