“Anh... Ý anh nói là gì?!” Anh Húc Kì tức giận, Trình Dực Hạo đơn thuần ở trong đầu cậu tự động bị phiên dịch thành: Hắn có thể ra tay với đàn ông khác, nhưng sẽ không ra tay với cậu.
“Tôi không có ý gì a, nhưng mà... Tôi sẽ không làm chuyện kia với cậu.” Trình Dực Hạo còn cho rằng Anh Húc Kì chưa hiểu ý, nên nói rõ hết ra.
“Anh... Còn nói gì mà thích tôi...! Nếu anh đã thích cùng người khác làm thì đi mà làm với họ... Tôi... Chúng ta chia tay...!” Anh Húc Kì tức giận không thôi, cầm lấy quần áo xuống giường muốn bỏ đi.
“Chờ đã... Cậu rốt cuộc đang nói gì a...?” Trình Dực Hạo nắm lấy tay cậu không cho đi, không hiểu tại sao Anh Húc Kì lại muốn chia tay với hắn? Hắn đã làm sai cái gì hả?
“Anh buông tay!” Anh Húc Kì hất tay của hắn ra, nhưng lại bị hắn kéo ôm vào trong ngực.
“Kì Kì... Chuyện này là sao... Sao lại tức giận?” Trình Dực Hạo cẩn thận nhớ lại nội dung câu chuyện, vẫn không hiểu vì sao Anh Húc Kì kích động.
“Anh không phải không có cảm giác với tôi sao? Nếu đã vậy thì chúng ta chia tay a...!” Anh Húc Kì nói.
Không cảm giác? Chờ chút, lúc nào hắn đã nói câu này?
“Tôi đã nói không có cảm giác với cậu lúc nào?” Trình Dực Hạo hỏi.
“Anh không phải đã nói tuyệt đối sẽ không chạm vào tôi à...? Không phải vậy thì sao...?” Càng nói, thanh âm Anh Húc Kì càng nhỏ. ( =.= ngây thơ quá).
Thật ảo não không biết mình đang làm cái quái gì, hay tại cậu mẫn cảm quá a?
Trình Dực Hạo không thể tin nhìn chằm chằm Anh Húc Kì, chẳng lẽ... Đây là do cậu đang ghen? Không thể nào? Cậu ăn giấm chua quá mức...?
“Ha ha... Sao cậu đáng yêu thế a... Kì Kì...” Trình Dực Hạo cảm thấy càng ngày càng không muốn buông Anh Húc Kì ra, hắn nhất định phải thuận lợi ở cùng với cậu, cũng nhất định phải nghe chính miệng Anh Húc Kì nói thích hắn mới được.
“Anh làm gì thế hả... Không được ôm chặt như thế...” Nhìn khuôn mặt Trình Dực Hạo vui vẻ cười cười, Anh Húc Kì cảm thấy rất kỳ quái, hắn đang hài lòng cái gì hả? Nhìn cậu tức giận làm hắn rất vui sao?
“Kì Kì... Tôi rất có cảm giác với cậu... Siêu có cảm giác... Tôi rất muốn chạm cậu... Siêu muốn chạm cậu...” Trình Dực Hạo hôn cái trán cậu một cái.
Anh Húc Kì bị cả kinh nói không thành lời, muốn há miệng nói gì đó nhưng lại chỉ đơ ra đó.
Trình Dực Hạo thuận thế che kín miệng cậu, ôm chặt cậu lăn lên giường, Anh Húc Kì cùng hắn song song ngả vào trên giường mềm mại.
“Đừng như vậy...” Anh Húc Kì thừa dịp Trình Dực Hạo thả môi cậu ra thì nói.
“Kì Kì... Chúng ta làm đi...” Trình Dực Hạo vừa nói vừa hôn môi cậu.
“Không muốn... Sao lại đột nhiên muốn...?” Cũng không phải là cậu không muốn muốn, nhưng mà, không hiểu tại sao hắn lại biến thành như vậy?
“Để chứng minh tôi rất có cảm giác với cậu a... Vốn muốn nhịn... Ai kêu cậu đáng yêu như vậy...” Trình Dực Hạo lại trộm hôn môi cậu, Anh Húc Kì ghen rất đáng yêu không phải sao?
“Nói gì vậy...” Mặt Anh Húc Kì nháy mắt đỏ lên, tại sao Trình Dực Hạo có thể dễ dàng nói ra mấy từ này?
Trình Dực Hạo không muốn phải kiềm chế nữa, trước giờ hắn chưa từng biết cảm giác thích một người, nhưng Anh Húc Kì lại cho hắn biết cảm giác này.
Muốn quý trọng cậu, cũng muốn cảm giác sủng ái của cậu.
Lúc hắn cùng Tần Hiên Tần còn chưa phân rõ giới hạn, hắn không chỉ muốn thân thể Anh Húc Kì mà thôi, còn muốn cả trái tim cậu.
Trình Dực Hạo nhanh chóng kéo áo ngủ Anh Húc Kì, lộ ra nửa người trên trần trụi, bắt đầu công việc gặm gặm cắn cắn, còn dùng khí lực vừa phải.
Có kinh nghiệm lần trước, hắn nghĩ Anh Húc Kì chắc chắn không thích bị đối xử thô bạo, hơn nữa chỉ cần làm cậu thoải mái, cậu sẽ phát ra thanh âm đáng yêu thỉnh cầu hắn tiến vào.
Trình Dực Hạo nghĩ có kinh nghiệm phong phú xem như là việc tốt, sẽ không vì nhịn không nổi đã muốn thỏa mãn bản thân trước mà quên đối phương. Mà Anh Húc Kì dù sao cũng là người hắn thích, sự cám dỗ trong người so với người khác còn lớn hơn nhiều, vì sự đối lập này, hắn đã phải tiêu tốn nhiều tâm tư cùng khí lực khắc chế dục vọng như lửa trong người.
Anh Húc Kì được Trình Dực Hạo sờ, thân thể thoải mái, mỗi một lần hắn cắn ở trên da thịt, đã khiến cậu chịu không nổi, cái lưỡi cực nóng liếm mút trên người, làm cậu không muốn tiếp tục phản kháng nữa, còn không nhịn được đưa tay ôm chặt hắn, hi vọng hắn có thể cho cậu sự thoải mái như đêm đó.
Cậu dường như cũng thích Trình Dực Hạo, mặc dù hắn nói những lời ngon tiếng ngọt kia, hay làm chuyện này với cậu, cậu vẫn thấy rất thích.
Càng ở chung với hắn, cậu cảm thấy niềm tin không nên tin vào đàn ông bị dao động.
Rồi hắn thuyết phục cậu, nói không chừng do cậu chưa từng gặp qua người như Trình Dực Hạo, mới bài xích chuyện đàn ông ở cùng nhau? Nên khi thích Trình Dực Hạo mới không cảm thấy kỳ quái, đúng không đây?
Trình Dực Hạo há miệng ngậm điểm nhỏ trước ngực cậu, nhẹ nhàng mút, còn sử dụng đầu lưỡi rất có kỹ xảo liếm láp, một tay khác kích thích đầu v còn lại, làm nó chậm rãi cương cứng lên.
“A... A... Hô...” Anh Húc Kì bị hắn làm cho thoải mái, kêu lên.
Trình Dực Hạo nghe cậu phát ra âm thanh thoải mái càng thêm phiến tình, ác chất ở trước ngực cậu phát ra thanh âm liếm láp đầu v. Ôn nhu đối xử cậu là một chuyện, khi nghe thanh âm Anh Húc Kì rên hắn vẫn sẽ có phản ứng, không nhịn được muốn cậu phát ra càng nhiều càng nhiều thanh âm hơn nữa.
“Dực... Hạo... Nóng... Nóng quá...” Cậu cảm giác bản thân giống như đêm đó toàn thân toả ra hơi nóng, tại sao chỉ cần Trình Dực Hạo đụng vào cậu đã biến thành như vậy? Thân thể của cậu thật kỳ quái...
“Không sao cả... Chuyện này rất bình thường... Cậu xem tôi cũng rất nóng a...” Trình Dực Hạo kéo tay cậu dán lên lồng ngực mình, dùng hành động chứng minh bản thân cũng rất nóng như cậu.
Anh Húc Kì khi chạm vào da Trình Dực Hạo, cảm nhận được nhiệt độ của hắn cũng giống cậu. Nguyên lai, Trình Dực Hạo cũng như cậu vậy a...
Trình Dực Hạo sủng nịch hôn môi cậu một cái, phản ừng của cậu vẫn ngây ngô như vậy, thân thể của mình còn không biết rõ a.
Hắn bỏ quần Anh Húc Kì ra, tay phải xoa phân thân cậu, chậm rãi vì cậu xoa xoa.
“Hô... Ưm a...” Anh Húc Kì thấy mình trở nên cực kỳ mẫn cảm, lúc tay Trình Dực Hạ vừa mới sờ tới, cậu đã có phản ứng.