Yêu sách
Chuyện của Liên Phi Nhi, Hạ Tử Thần không quá để tâm, dù sao cô ta là bạn gái Trầm Dịch Thành, có quan tâm cũng không tới lượt mình, cậu không phải nhàn rỗi không có việc gì.
Nhưng cậu không quan tâm không có nghĩa là chuyện này cứ qua như vậy. Người ta không ngừng thì việc này liền không thể ngừng.
Hơn mười ngày sau, khi ăn cơm tối, An Cảnh thần thần bí bí gọi Hạ Tử Thần tới một bên, nói Liên Phi Nhi một mực đi khắp nơi hỏi chuyện Tàn Mặc Vô Ngân, thậm chí còn hỏi thăm cả hắn, không biết là muốn làm gì.
Hạ Tử Thần nghe xong không quá để ý, chỉ là tò mò Liên Phi Nhi sao lại đặt ánh mắt trên người Tàn Mặc Vô Ngân? Trước đó rõ ràng vẫn an phận.
“Cậu chú ý chút đi. Anh cảm thấy lần này cô ta sẽ ầm ĩ làm chuyện kỳ quái gì đó.” An Cảnh ý vị nói chuyện bát quái, cũng tin tưởng giác quan thứ sáu của bản thân.
Tuy không để ý nhưng An Cảnh dù sao cũng có ý tốt, Hạ Tử Thần gật đầu. Nghĩ lại, sau lần đó, Liên Phi Nhi không theo bọn họ đánh phụ bản nữa, cũng không xuất hiện bên cạnh bọn họ, làm cho người ta cảm giác An Cảnh chỉ là nhạy cảm quá thôi. Nhưng cẩn thận nghĩ lại, gần đây Trầm Dịch Thành ra ngoài ít đi, trước kia một tuần hai người họ sẽ gặp nhau ít nhất bốn lần, thời gian còn lại sẽ gọi điện thoại khi có thể, nhưng mười ngày qua, Trầm Dịch Thành hình như chỉ đi một lần…..
Nghĩ như vậy thực sự có chút kỳ lạ.
Thời tiết tháng sáu đã dần nóng lên, sinh viên đại học A trong không khí nóng dần này lại rất bận rộn, đa số mọi người vội vàng ôn tập cuối kỳ, giống như Hạ Tử Thần; số còn lại thì vội vàng làm luận văn tốt nghiệp và bảo vệ luận văn, giống như Cố Hủ.
Bởi vì bận chuyện tốt nghiệp, thời gian gặp nhau của Cố Hủ và Hạ Tử Thần giảm đi nhiều, nhưng vẫn gọi điện thoại mỗi ngày một lần. Tuy hai người đang trong giai đoạn yêu đương nhưng Hạ Tử Thần từ trước đến nay vẫn lạnh nhạt, không chịu nổi cứ dính vào với nhau, cho nên thời gian gặp có ít đi, cũng không sao. Chỉ cần biết Cố Hủ ngày ngày khỏe mạnh là được.
Làm xong nhiệm vụ hàng ngày hôm nay, Hạ Tử Thần thao tác Trầm Khê đi lấy đồ, Tàn Mặc Vô Ngân đi giao dịch mua đồ, lát nữa sẽ đi tìm cậu.
Mới vừa chạy đến chỗ lấy đồ, Trầm Dịch Thành nổi giận đùng đùng đi đến, cửa phòng ngủ bị hắn ‘bang’ một tiếng mở ra.
Hạ Tử Thần quay đầu nhìn, chỉ thấy Trầm Dịch Thành sắc mặt rất khó coi, hình như là bị chọc giận. Hôm nay trước khi ra ngoài, hắn nói là cùng đi với Liên Phi Nhi, vậy có thể chọc giận hắn cũng chỉ có cô ta.
Hạ Tử Thần vốn không nghĩ hỏi nhiều, nhưng không đợi cậu quay đầu đi, pháo hỏa của Trầm Dịch Thành liền hướng về phía cậu, “Tàn Mặc Vô Ngân rốt cuộc là làm sao vậy? Hắn ta định bắt cá hai tay sao, hay là cậu chưa nói rõ ràng với hắn?”
Hạ Tử Thần bị hắn nói không hiểu gì, “Có ý gì?”
Tuy Hạ Tử Thần không chính thức nói mình và Tàn Mặc Vô Ngân rất tốt, trong hiện thực lại rất gần gũi với Cố Hủ, nhưng Trầm Dịch Thành cũng nhìn ra, Tàn Mặc Vô Ngân cùng Trầm Khê trong game không phải quan hệ bạn bè. Mà sau khi Tàn Mặc Vô Ngân phóng pháo hoa thông báo, quan hệ hai người có cảm giác càng gần hơn. Suy nghĩ vài ngày, Trầm Dịch Thành cảm thấy Cố Hủ coi Hạ Tử Thần là em trai, còn Tàn Mặc Vô Ngân cùng Trầm Khê hẳn là đã trở thành người yêu.
“Hôm nay Giai Duyệt nói chia tay với anh, nguyên nhân là Tàn Mặc Vô Ngân.” Giọng Trầm Dịch Thành cao hơn vài phần, làm cho Đường Huy và An Cảnh đang chuyên tâm đánh phụ bản không thể không chậm lại động tác trên tay.
“Tàn Mặc?” Hạ Tử Thần thật sự không rõ cô ta rốt cuộc là sao lại kéo Tàn Mặc Vô Ngân vào.
“Cố ấy nói Tàn Mặc Vô Ngân đối xử với cô ấy rất tốt, rất quan tâm, cô ấy cũng rất yêu thích Tàn Mặc Vô Ngân. Muốn anh nói với cậu, cách Tàn Mặc Vô Ngân xa một chút, bằng không hai người bọn họ cũng không thể không biết xấu hổ mà ở chung một mình.” Trầm Dịch Thành đánh lên bàn.
Hạ Tử Thần hơi nhíu mày, thời gian này Tàn Mặc Vô Ngân login ít, cơ bản cứ online là hai người lại quấn lấy nhau, không có tiếp xúc gì với Liên Phi Nhi. Suy nghĩ một lát, Hạ Tử Thần mờ mịt mở miệng, “Hiểu lầm sao?”
“Hiểu lầm cái gì?” Trầm Dịch Thành lạnh lùng nói, “Nếu không phải Tàn Mặc Vô Ngân câu dẫn Giai Duyệt, cô ấy vì cái gì ngay cả hợp tác của hai nhà cũng không cần?”
“A…..” Nghe hắn nói xong, Hạ Tử Thần cười lạnh, khinh thường hỏi, “Phạm Giai Duyệt rốt cuộc có điểm gì đáng để Tàn Mặc Vô Ngân để ý?”
Nói đến lợi ích, Hạ Tử Thần lần đầu tiên đối với loại người đặt lợi ích lên trên hết cảm thấy ghê tởm. Nếu Phạm Giai Duyệt không biết Tàn Mặc Vô Ngân là Cố Hủ, vậy thì thôi. Nếu cô ta lén tra được, vậy cô ta mới là người có lợi lớn nhất, tỉn rằng ai cũng hiểu.
“Ít nhất Giai Duyệt thế gia tốt, Tàn Mặc Vô Ngân có thể không động tâm?” Trầm Dịch Thành tức giận đến đỏ mắt, Hạ Tử Thần cho tới bây giờ chưa từng dùng thái độ này nói chuyện với hắn, nhưng giờ lại vì một người ngoài là Tàn Mặc Vô Ngân.
“Ha hả, không phải tất cả mọi người đều chỉ nhìn mỗi ‘gia thế’ như anh.” Hạ Tử Thần lười nói với hắn.
“Cậu sao biết hắn ta không như vậy?” Trầm Dịch Thành trừng mắt nhìn Hạ Tử Thần.
Hạ Tử Thần không nói ra, bởi vì Tàn Mặc Vô Ngân là Cố Hủ, sự hiểu biết của cậu về Cố Hủ lớn hơn so với Trầm Dịch Thành nghĩ rất nhiều…..
“Có thể thật sự là hiểu lầm đi.” Thấy không khí có chút căng thẳng, An Cảnh mở miệng nói, “Gần đây Tàn Mặc Vô Ngân login rất ít, bình thường đều là làm nhiệm vụ hàng ngày cùng Tử Thần xong sẽ out luôn, không có cơ hội cùng Liên Phi Nhi một chỗ a.”
“Có thời gian tìm nguyên nhân trên nguời khác, không bằng nhìn lại chính bản thân xem có vấn đề gì.” Đường Huy lời nói sắc bén như trước.
Trầm Dịch Thành bởi vì lời nói của Đường Huy mà bình tĩnh lại, suy sụp ngồi xuống ghế, Khoảng thời gian thay đổi lớn nhất chính là khi hắn chuyển chức vị bang chủ, mà Liên Phi Nhi cũng không còn là bang chủ phu nhân nữa. Nhưng hắn vẫn không nghĩ ra, cho dù như thế cô ấy sao lại có thể không để ý hợp tác hai nhà, đi thích Tàn mặc Vô Ngân không quen biết gì?
Cho dù Tàn Mặc Vô Ngân trong game là đại thần, kia cũng chỉ là trong game mà thôi.
Trong phòng vẫn rất yên tĩnh, có thể nghe được âm thanh đánh bàn phím rất nhỏ.
“Tôi thao!” An Cảnh đột nhiên lên tiếng, đánh vỡ im lặng trong phòng.
Hạ Tử Thần nhìn thấy thông báo trên màn hình, có chút ngây ngẩn…..
– Nữ hiệp ‘Liên Phi Nhi’ ở cửa giao dịch đối với hiệp sĩ ‘tàn Mặc Vô Ngân’ phóng ra ‘Cả đời chỉ yêu’”…..
[Thế Giới] Phong Trung Lăng Loạn: oa, hai người kia sao lại cùng nhau thế?
[Thế Giới] Tiểu Niếp Tử: này không khoa học a.
[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: ta giết, thế giới này sụp đổ rồi sao?
[Thế Giới] Thiển Lam Quyến Rũ: thèm vào, này là có ý gì?
[Thế Giới] Liên Phi Nhi: Tàn Mặc, em thích anh.
[Thế Giới] Tam Kiến Chung Tình: cô này có biết xấu hổ hay không a, ngang nhiên cướp đại thần!
[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: loại chuyện này có khả năng xảy ra sao?
[Thế Giới] Liên Phi Nhi: Tàn Mặc, em thích anh không sợ người khác biết. Em biết chúng ta không hiểu nhau nhiều, nhưng có thể tìm hiểu từ bây giờ. Ảnh của em đã đăng lên diễn đàn, anh có thể đi xem một chút, rồi… cho em câu trả lời thuyết phục.
[Thế Giới] Vú Em Kiêu Ngạo: thần mã a, người thứ ba này còn ẩn ở đây!
Trên kênh thế giới mọi người đều lên tiếng, cảm xúc khác nhau. Trong phòng ngủ không khí lại dị thường kinh ngạc, không ai mở miệng.
Trầm Dịch Thành đi đến trước máy tính của An Cảnh nhìn thấy Liên Phi Nhi trên kênh thế giới, cũng nhìn thấy đối đáp của mọi người, sắc mặt xanh mét, dường như không nghĩ tới Liên Phi Nhi lại có thể làm chuyện này.
Hạ Tử Thần không nói gì, cũng không hỏi Tàn Mặc Vô Ngân, chỉ yên lặng xem biến hóa.
Sau đó, Liên Phi Nhi lại liên tục thả tám cái ‘Cả đời chỉ yêu’, có thể nói thật sự mạnh bạo, nhóm người chơi cũng ngồi xem, dù sao thả ra không chỉ là pháo hoa, còn là tiền a.
[Thế Giới] Hồng Nương Hủ Gia: thật sự nghĩ bản thân có mấy phần sắc đẹp a? Đại thần cũng lười xem cô.
[Thế Giới] Cúc Hoa Cô Nương: này cũng quá nhanh rồi. Trước đó còn cùng Huyết Vô Tình anh em nồng đậm, yêu đến chết đi sống lại. Hiện giờ lại chuyển sang yêu đại thần. Cô không phải là thấy Huyết Vô Tình không còn là bang chủ, cô không còn là bang chủ phu nhân nữa, nên muốn trèo lên cành cao hơn chứ?
[Thế Giới] Nhất Quý Trán Lạc: tôi nói, người không biết tự trọng đừng lôi kéo đại thần a. Đại thần và đại thần phu nhân tình cảm rất tốt.
[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: còn đăng ảnh? Cô đây là bị hoa leo đến não tàn rồi à? Cô chơi game đến mức bại não rồi đi?
[Thế Giới] Liên Phi Nhi: Tàn Mặc không kết hôn với Trầm Khê, dựa vào cái gì nói không thể thích người khác?
[Thế Giới] Thiển Lam Quyến Rũ: tôi nhớ rõ khi cô kết hôn đại thần lấy danh nghĩa bạn tốt của Trầm Khê tặng khóa, cô nghĩ muốn ly hôn cũng không thể đi?
[Thế Giới] Liên Phi Nhi: vậy thì sao? Tôi đã nói rõ ràng với Vô Tình rồi, chỉ là game, thích người khác cũng không có gì ghê gớm, hay là tôi dám thổ lộ với Tàn Mặc, các người ghen tị?
Lời phản bác chỉ có một mình Liên Phi Nhi, bạn bè của cô ta không thấy xuất hiện, nói vậy đối với cách làm này cũng có dị nghị.
[Thế Giới] Tàn Mặc Vô Ngân: người tôi thích chỉ có Trầm Khê. Người nào đó không cần làm chuyện vô vị như vậy, không cần không có việc gì cứ mật tôi, tôi không có hứng thú nói chuyện với cô, cũng không quen cô.
[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: ha ha ha, đại thần thật đỉnh. Đại thần với đại thần phu nhân mới là một đôi trời sinh.
[Thế Giới] Nhất Quý Trán Lạc: đúng, muốn lấy một góc tường Thiên Phong Nhã Các chúng ta sao, cửa cũng không mở.
[Thế Giới] Phiên Nhiên Khởi Vũ: người thứ ba nào đó vẫn nên thức thời nhanh chóng lui đi. Đại thần không phải không có đầu óc, sao lại thích loại người thứ ba như thế này?!
[Thế Giới] Bát Quái Tiểu Phân Đội: ha ha, nghe nói lúc trước cô này chính là dựa vào khuôn mặt, quyến rũ Huyết Vô Tình, đuổi Trầm Khê đi.
[Thế Giới] Tiểu Niếp Tử: may mắn đại thần không nông cạn như người nào đó, không hổ là đại thần, thông bạch +n!
Hạ Tử Thần nhìn lời nói của Tàn Mặc Vô Ngân, khóe miệng gợi lên ý cười vô thức. Cậu thật sự chưa bao giờ lo Cố Hủ coi trọng Phạm Giai Duyệt.
[Thế Giới] Liên Phi Nhi: Trầm Khê dựa vào cái gì tranh với tôi? Cậu ta là con trai, là nhân yêu. Cậu ta một mực giả nữ, lừa Tàn Mặc, lừa mọi người!
[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: sao? Trầm khê là nam?
[Thế Giới] Liên Phi Nhi: Tàn Mặc, Trầm Khê chính là muốn lừa tiền anh. Các người nghĩ lại xem, nếu Tàn Mặc Vô Ngân biết Trầm Khê là nam, sao có thể cùng hắn một chỗ? Chuyện ghê tởm như vậy, Tàn Mặc sao có thể làm? Thật sự là giảm trình độ bản thân, ghê tởm bản thân!
[Thế Giới] Tiềm hành Đêm Khuya: tôi thao, cô ba tám nói cái gì đó?!
Nhìn lời của Liên Phi Nhi, An Cảnh cũng phát hỏa, mắng xong Liên Phi Nhi, lại quay đầu nói với Trầm Dịch Thành, “Cậu tìm được cô gái thật tốt, ngoại trừ cướp đàn ông còn có thể làm gì thế?”
[Thế Giới] Liên Phi Nhi: anh dám nói tôi không nói thật? Chúng ta đều đã gặp qua. Các người hợp nhau lừa Tàn Mặc, tôi thấy rất quá đáng, mới muốn nói ra sự thực!
[Thế Giới] Ám Sát Hoàng Hôn: sự thật là cái gì trong lòng mọi người đều biết rõ, không cần cô ở đây châm ngòi ly gián!
Sự thật là gì, Liên Phi Nhi rất rõ. Sở dĩ cô nói chuyện đó chính là khẳng định Tàn Mặc Vô Ngân sẽ không thừa nhận mình là đồng tính luyến ái. Dù sao trong game, thừa nhận bản thân là đồng tính cũng cần dũng khí, nếu thừa nhận, sau đó phải đối mặt với nhiều lời đồn đãi, thậm chỉ có thể là bị kỳ thị.
Ý Liên Phi Nhi là muốn đem trách nhiệm toàn bộ đổ lên Trầm Khê, khiến mọi người nghĩ Trầm Khê là kẻ lừa đảo, chỉ cần Tàn Mặc Vô Ngân nói không biết, không nói bản thân là đồng tính, kia tất cả mũi nhọn đều hướng về Trầm Khê. Mà Liên Phi Nhi cô không muốn thông đồng làm bậy với Huyết Vô Tình bọn họ, thật sự là người tốt, Tàn Mặc Vô Ngân cũng có thể theo truyện này dùng thân phận bị lừa mà thoát.
[Thế Giới] Vú Em Kiêu Ngạo: Trầm Khê là nam? Rốt cuộc là làm sao thế này?
[Thế Giới] Thiển Lam Quyến Rũ: Liên Phi Nhi, có thể ăn bậy nhưng không được nói bậy a.
[Thế Giới] Hòa Bình Chủ Nghĩa Giả: nhân yêu lừa người? Rất ghê tởm!
[Thế Giới] Tịch Mịch Nam Tử: đồng tính luyến ái đều nên bị hỏa thiêu chết! Trầm Khê biến khỏi trò chơi, đừng làm ta buồn nôn!
[Thế Giới] Ám Sát Hoàng Hôn: hai người trên kia, báo tọa độ! Trầm Khê có đi hay không không tới lượt các người nói, trước hết giết đến khi hai ngươi biến!
[Thế Giới] Hồng Nương Hủ Gia: đúng, bang chủ, thêm tôi với. Đồng tính luyến ái làm sao? Trong trò chơi có các người mới thực buồn nôn.
[Thế Giới] Tàn Mặc Vô Ngân: Trầm Khê là nam tôi đã sớm biết rõ. Tôi thật lòng thích cậu ấy, không liên quan đến chuyện giới tính, cũng không cần có người ở đây gây xích mích.
Nói xong lời này, Tàn Mặc Vô Ngân liền out.
[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: đại thần v!
[Thế Giới] Huyết Tinh Tham Lam: đúng, những người không phục, nhiều lời vô nghĩa, đều báo tọa độ, giết các ngươi đến cút đi.
[Thế Giới] Kiếm Lang: quan hệ của Tàn Mặc và Trầm Khê là chuyện của hai người bọn họ. Người khác không có quyền xen mồm. Còn người châm ngòi chia rẽ, người Thiên Phong Nhã Các gặp một lần giết một lần, giết một lần một nghìn vàng.
[Thế Giới] Nhất Quý Trán Lạc: đến đến đến, tổ đội, giết người, mau mau mau.
[Thế Giới] Huy Hoắc Phong Lưu: tổ tôi.
[Thế Giới] Tiểu Đông Tây: tôi cũng tham gia!
[Thế Giới] Hồng Nương Hủ Gia: khụ, vì cái gì sau khi tôi biết Trầm Khê là nam, cảm thấy cậu ấy và đại thần thực manh a a a a a!
[Thế Giới] Cúc Hoa Cô Nương: không phải một mình cậu!
[Thế Giới] Thiển Lam Quyến Rũ: +! Tổ đội tổ đội, tỷ tỷ cũng đi xem náo nhiệt, không cần tiền!
Nhìn phản ứng đủ loại của mọi người, Hạ Tử Thần không nói gì. Trước Cố Hủ đã nói, sợ cô gái này mồm miệng không chặt, không nghĩ tới hắn nói đúng.
Vài phút sau, cửa phòng bị gõ mấy cái. An Cảnh đứng dậy đi mở cửa, nhìn thấy người phía sau, rất bất ngờ, bản năng quay đầu nhìn về phía Hạ Tử Thần.
Hạ Tử Thần ngồi yên nửa ngày không nhúc nhích, quay đầu nhìn, chỉ thấy Cố Hủ cười nhẹ đứng ở cửa, bốn mắt nhìn nhau, nhẹ giọng nói, “Thần Thần, đến đây.”