Ở chung
Hạ Tử Thần vào game đã là chuyện năm ngày sau. Mấy ngày nay cậu vẫn ở chỗ Cố Hủ, trước thử một chút cuộc sống ở chung. Giữa lúc đó cậu có quay vể lấy quần áo một lần, gặp An Cảnh đang làm tổ trong phòng.
An Cảnh nhìn cậu thu dọn đồ, không cảm thấy có gì bất ngờ, chỉ trêu chọc, “Cậu xem như là được gả ra ngoài a?”
Hạ Tử Thần nâng khóe miệng, “Em biết anh oán hận đã nhiều năm.”
“Anh… Anh không cần!” An Cảnh trừng mắt nhìn Hạ Tử Thần, “Anh thích con gái! Con gái!”
Hạ Tử Thần không vấn đề gì nhún vai, “Trời biết. Nói không chừng là đồng tính luyến ái ngầm gì đó.”
An Cảnh ‘vụt’ đứng lên, lao tới bên bàn Hạ Tử Thần, bất chấp tất cả, nhìn thấy quần áo gì cũng nhét hết vào túi, đưa cho Hạ Tử Thần, “Đi mau đi mau, đi phá hoại Hủ ca ca của cậu ấy. Mới mấy ngày không gặp, miệng càng ngày càng độc.”
Hạ Tử Thần bị hắn kéo ra khỏi cửa, bất đắc dĩ cười nói, “Anh là thẹn quá hóa giận sao?”
“Anh sớm muộn gì tìm cho cậu chị dâu, lấy lại sự trong sạch cho anh.” An Cảnh chắn ở cửa, rõ ràng không cho phép Hạ Tử Thần vào phòng nữa.
“Các cậu đang làm gì đó?” An Cảnh vừa dứt lời, Đường Huy kết thúc buổi học trở về.
“Không có gì, đang để tiểu Thần Thần quay về nhà chồng.” An Cảnh hừ hai tiếng.
Ánh mắt Đường Huy xoay chuyển giữa hai người, cười không nói gì.
Hạ Tử Thần chớp mắt, nhìn thoáng qua An Cảnh, sau đó nhìn qua Đường Huy, cố ý vô tình nói, “Cũng rất xứng a.”
“Cậu đi phá người khác hộ anh đi!” An Cảnh kéo Đường Huy, lôi hắn vào phòng, “Tôi cảm thấy gả tiểu Thần Thần ra ngoài quả thực chính là cứu vớt toàn bộ nam đồng bào trên thế giới.”
“Là cứu vớt cậu đi.” Đường Huy hơi cười, xoay người vào phòng.
Hạ Tử Thần không đùa An Cảnh nữa, cười vẫy tay với hắn, “Em đi đây.” Nói xong, xoay người đi.
“Tuy tính tình tốt hơn, nhưng cái miệng lại bị làm hư.” An Cảnh nhỏ giọng than thở, cho đến khi bóng dáng Hạ Tử Thần biến mất ở chỗ rẽ cầu thang, An Cảnh mới xoay người về phòng.
Về Trầm Dịch Thành, khi quay về Hạ Tử Thần không thấy hắn, cũng không hỏi. Nhưng An Cảnh đã mở miệng trước, nói sau khi Hạ Tử Thần và Cố Hủ rời đi, ngày hôm sau Trầm Dịch Thành về nhà, chưa thấy quay lại. Hạ Tử Thần đoán có lẽ hắn đi xử lý chuyện Liên Phi Nhi, nói đến cùng thì đó là chuyện của hai người bọn họ, không chú ý nhiều.
Phòng Cố Hủ rất yên tĩnh, vô cùng thích hợp để đọc sách ôn tập, nên cậu không đi thư viện nữa. Kiếm Lang và Bách Thảo Chiết phòng bên đã đi ra ngoài một tuần, cho nên không thể gặp mặt. Nhưng cậu không vội, chỉ có chút tò mò mà thôi.
Hoàn cảnh ôn tập tốt như vậy, Hạ Tử Thần cũng hỏi qua Cố Hủ cuối kỳ năm trước vì sao còn chạy đến thư viện. Cố Hủ nói ngày đó trong nhà bảo người giúp việc đến dọn dẹp, hắn muốn tìm một nơi yên lặng đọc sách nên mới đi đến đó. Nghe hắn nói, Hạ Tử Thần chợt nhìn thấy cái gọi là tác phong thiếu gia trên người hắn, nhưng cậu lại không ghét. Nghĩ lại, cũng có thể xem như duyên phận, Cố Hủ hiếm có đi ra ngoài một lần, lại khiến cậu gặp được hắn.
Hạ Tử Thần bên này mới đăng nhập game, kênh bang hội liền nổ tung.
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: oa, đại thần phu nhân lên mạng! Lên mạng!! Lên mạng!!!
[Bang Hội] Nhất Quý Trán Lạc: vậy là đã đến rồi, bọn tôi rất sợ người afk a!! ((Away From Keyboard) : treo máy. Và nếu treo máy trong pt chỉ để hưởng exp thì “Always For Kick” nghĩa là luôn sẵn sang bị loại khỏi đội ngũ)
[Bang Hội] Tiểu Đông Tây: đại thần phu nhân, phụ bản cứu!!
[Bang Hội] Tam Kiến Chung Tình: đại thần đâu đại thần đâu! Vì sao không cùng đại thần phu nhân login!!
Nhìn thành viên trong bang nhiệt tình như vậy, Hạ Tử Thần cảm thấy không khác gì trước kia. Thân phận nhân yêu của cậu không mang đến ảnh hưởng xấu nào đến bang hội. Nếu nhất định phải nói là có ảnh hưởng thì….. là cậu chợt cảm thấy những đứa nhỏ trong bang nhiệt tình hơn so với bình thường.
[Bang Hội] Trầm Khê: anh ấy chưa về, tối nay sẽ login sau.
Buổi chiều Cố Hủ đi tới chỗ giáo sư, nói tối sẽ mua cơm về, nhưng đến bây giờ còn chưa thấy bóng người đâu.
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: nghe lời này của đại thần phu nhân, hai người là ở chung một chỗ a!
[Bang Hội] Vú Em Kiêu Ngạo: a a a, tôi đột nhiên rất kích động!
[Bang Hội] Bách Thảo Chiết: thật ra cô muốn nói là cô cảm thấy rất cơ tình đi.
[Bang Hội] Vú Em Kiêu Ngạo: phó bang chủ, chúng ta phải mù mờ như vậy mới tốt, nói thẳng ra sẽ không tốt!
[Bang Hội] Bách Thảo Chiết: khụ, cô lúc nào thì mù mờ?
[Bang Hội] Vú Em Kiêu Ngạo: đáng ghét!
[Bang Hội] Tiểu Đông Tây: lại nói, đại thần phu nhân thao tác tốt như vậy, sớm nên đoán được là nam.
[Bang Hội] Nhất Quý Trán Lạc: điều này cũng đúng, nhưng lúc ấy chỉ thầm nghĩ cậu ấy cùng đại thần rất ăn ý, không nghĩ tới phương diện kia.
[Bang Hội] Huyết Tinh Tham Lam: đúng, chúng ta căn bản không nên gọi là Thiên Phong Nhã Các, nên gọi là ‘Cảo Cơ Hủ Các’ (muốn làm hủ)
[Bang Hội] Huy Hoắc Phong Lưu: tôi sát, cậu thật không văn hóa, này tuyệt đối là cái tên khó nghe nhất trong năm tôi từng nghe.
[Bang Hội] Huyết Tinh Tham Lam: sao? Hiếm thấy cậu muốn gọi là ‘Tiểu Thanh Tân Các’. (tươi mát)
[Bang Hội] Huy Hoắc Phong Lưu: tôi sát, cậu vẫn là nên câm miệng đánh phụ bản đi.
[Bang Hội] Nhất Quý Trán Lạc: nhưng phải nói lại, bang chúng ta gay thật nhiều.
[Bang Hội] Nhất Kiến Chung Tình: qua nhiều năm nghiên cứu, bang chúng ta có thể đoàn kết như vậy chính là bởi vì nhiều gay a.
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: đồng ý.
[Bang Hội] Tâm Tại Khiêu: rất đồng ý!!
[Bang Hội] Tiểu Đông Tây: tường nứt ra đồng ý!!
[Bang Hội] Trầm Khê: trong bang có rất nhiều gay?
Hạ Tử Thần không phải bát quái, chỉ là nghe bọn họ nói vậy có chút tò mò.
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: tuyệt đối nhiều hơn cậu tưởng tượng.
[Bang Hội] Nhất Quý Trán Lạc: đại thần phu nhân, cậu ngẫm lại, bang chúng ta tỉ lệ nam nữ cân bằng, nhưng một đôi tình duyên đều không có. Cậu nói có nhiều hay không?
Hạ Tử Thần nhất thời không biết nói gì, cậu thật đúng là không chú ý đến vấn đề này. Trước kia lộ ra cũng chỉ có Kiếm Lang và Bách Thảo Chiết. Mà hai người kia tuy trong hiện thực cậu chưa gặp, nhưng bởi vì có quan hệ với Cố Hủ, cậu không cảm thấy xa lạ, cũng không tính bọn họ là người quen trong game.
[Bang Hội] Trầm Khê: Vú Em Kiêu Ngạo và Huyết Tinh Tham Lam không phải người yêu sao?
Nghĩ đến lúc trước thi đấu PK hai người, bọn họ phối hợp rất ăn ý, Hạ Tử Thần thực nghĩ hai người bọn họ có gì đó.
[Bang Hội] Vú Em Kiêu Ngạo: đại thần phu nhân, cậu đừng hại tôi a! Tên kia hoàn toàn là gay a!
[Bang Hội] Trầm Khê: a?
Lời nói của Vú Em Kiêu Ngạo quả thật làm Hạ Tử Thần lắp bắp kinh hãi.
[Bang Hội] Vú Em Kiêu Ngạo: tôi cùng cậu ta không cùng một chân a! Tôi còn muốn lập gia đình!! Tên này bởi vì lớn lên từ nhỏ với tôi, cho nên bắt tôi cả ngày phải chơi với cậu ta, bắt tôi làm nãi cho cậu ta. Lão nương cũng muốn DPS, lão nương cũng muốn huyết tinh một phen a!
[Bang Hội] Trầm Khê: …..
[Bang Hội] Nhất Quý Trán Lạc: vú em đây là ngạo kiều đi, oán niệm rất sâu.
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: nói đến nhân yêu và gay, đại thần phu nhân, chúng ta chơi giải đố đi, điều chỉnh một chút không khí xấu hổ này.
[Bang Hội] Tam Kiến Chung Tình: không khí xấu hổ? Mắt của cô bị rơi khỏi tròng a? Rõ ràng không khí rất vui vẻ! Cô muốn nói bát quái thì nói thẳng, không cần làm bẩn không khí thuần khiết tốt đẹp của chúng ta.
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: cậu biến đi cho tôi (╰_╯) , khụ, đại thần phu nhân, đến giải đố đi ^^
[Bang Hội] Trầm Khê: đố cái gì?
Đối với thái độ tương phản trước sau của Hoa Hướng Dương, Hạ Tử Thần không khỏi bật cười.
“Cười gì thế?” Lúc này, Cố Hủ vừa lúc mở cửa đi đến, trên tay cầm hai túi lớn, có lẽ là vừa đi siêu thị.
Thấy hắn trở về, Hạ Tử Thần muốn đứng dậy giúp hắn xách đồ, lại bị Cố Hủ ngăn lại, “Em cứ chơi đi, tôi tự xách được rồi.”
Hạ Tử Thần cũng không tranh với hắn, dù sao cậu mấy ngày nay đều giống như được Cố Hủ nuôi vậy, cái gì cũng không cần làm. Ngày đầu tiên tới, cậu có lòng giúp Cố Hủ xách, kết quả ngày hôm sau, trước khi cậu muốn làm, Cố Hủ đã thu dọn xong, từ đó cậu không phải động tay vào cái gì.
“Em vào game, Hoa Hướng Dương nói muốn em trả lời câu hỏi.” Hạ Tử Thần cười nhìn Cố Hủ.
Cố Hủ nâng mắt, hiểu rõ nói, “Câu hỏi của Hoa Hướng Dương nói đi nói lại chỉ có một – Ai là nhân yêu và là gay lớn nhất trong bang.” (t cũng k hiểu lớn nhất ở đây là ý gì nữa)
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: đoán đoán trong bang chúng ta ai là nhân yêu và là gay lớn nhất a?
Hạ Tử Thần cười ra tiếng, đúng như Cố Hủ nói.
“Ai a?” Hạ Tử Thần giương mắt hỏi Cố Hủ.
Cố Hủ cười cười, không trả lời.
[Bang Hội] Vú Em Kiêu Ngạo: lại là câu hỏi này!
[Bang Hội] Tam Kiến Chung Tình: câu hỏi này tôi đều đã nghe đến nát tai rồi…..
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: lại không phải mấy người đoán, đi sang một bên chơi đi.
Hạ Tử Thần nghĩ nghĩ, điểm tên mỗi người một lần trong đầu, cảm giác không có gì rõ ràng.
[Bang Hội] Trầm Khê: không đoán được…..
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: gợi ý cho cậu, là người có lượng trị liệu liều mạng từ trước đến nay.
[Bang Hội] Trầm Khê: Phiên Nhiên Khởi Vũ?
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: bingo~ trả lời đúng. Bất ngờ không bất ngờ không?
[Bang Hội] Trầm Khê: thực bất ngờ…..
Cậu suy nghĩ một vòng cũng không nghĩ đến Phiên Nhiên Khởi Vũ, như cậu thấy thì đây hoàn toàn là một cô bé có thao tác rất sắc bén thôi.
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: này giống như nhân sinh nhìn trời….. nếu không có một ngày phần mềm biến giọng của hắn đột nhiên mất tác dụng, tôi vẫn gọi hắn là tỷ tỷ.
Hạ Tử Thần bật cười, so sánh với người kia, nhân yêu cậu đúng là không chuyên nghiệp, lại không nghĩ đến phần mềm biến giọng.
[Bang Hội] Bách Thảo Chiết: cô cẩn thận lát nữa Khởi Vũ ra phụ bản tìm cô PK. Tuy hắn là trị liệu, nhưng với cô vẫn dư dả.
Hoa Hướng Dương lập tức ‘oài’, hiển nhiên là đã biết thực lực của Phiên Nhiên Khởi Vũ.
[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: phó bang chủ đáng ghét. Tôi đi làm hàng ngày, đại thần phu nhân, chuyện này cậu nhất định phải giữ bí mật a, đây chính là bí mất lớn nhất trong bang, chưa từng nói ra ngoài.
[Bang Hội] Trầm Khê: yên tâm.
“Buổi tối ăn gì?” Nhận nhiệm vụ hàng ngày hôm nay, Hạ Tử Thần nhìn Cố Hủ đã thay quần áo đi ra.
“Mua mấy thứ, ăn lẩu được không?” Cố Hủ rửa sạch tay, chuẩn bị đi vào bếp làm thức ăn.
“Được.” Tuy thời tiết đã nóng lên, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự hứng thú ăn lẩu của cậu, “Em giúp anh rửa thức ăn.”
“Em ngồi đi.” Cố Hủ khoát tay, không muốn cho cậu làm.
Hạ Tử Thần cảm thấy bản thân ngồi chờ không tốt lắm, nên đi tìm nồi, rửa nồi, vân vân.
Nhưng cậu còn chưa kịp mở máy tính xách tay, Bách Thảo Chiết đã gửi đến mật tán gẫu.
[Mật] Bách Thảo Chiết: em hiện giờ ở trong phòng Cố Hủ?
[Mật] Trầm Khê: vâng.
Hạ Tử Thần không phủ nhận, dù sao cũng không phải người ngoài.
[Mật] Bách Thảo Chiết: khó được cậu ta dẫn người về. Cuối tuần rảnh không? Gọi Kiếm Lang và Cố Hủ đi ăn cơm.
[Mật] Trầm Khê: em hỏi anh ấy một chút.
[Mật] Bách Thảo Chiết: ha ha, không cần hỏi, em muốn tới cậu ta khẳng định sẽ đi theo.
Nói như vậy nhưng Hạ Tử Thần vẫn hỏi Cố Hủ đang trong bếp, “Cuối tuần Bách Thảo Chiết hẹn chúng ta cùng ăn cơm, anh có rảnh không?”
Cố Hủ tắt nước, mỉm cười nói, “Em muốn đi tôi đương nhiên sẽ rảnh.”
Hạ Tử Thần cười cười, không nói thêm cái gì.
[Mật] Trầm Khê: được.
[Mật] Bách Thảo Chiết: vậy chờ tôi xác định chỗ rồi sẽ nhắn tin cho Cố Hủ, cuối tuần gặp.
[Mật] Trầm Khê: vâng.
Vậy xem như cậu chính thức có liên hệ tới bạn bè trong hiện thực của Cố Hủ, Hạ Tử Thần trong lòng cũng có chút chờ mong. Hai người cùng một chỗ, quen biết người nhà và bạn bè cũng rất quan trọng. Việc này sẽ làm cho cậu cảm thấy khoảng cách giữa hai người đang được kéo gần lại từng bước.
Có lẽ muốn dung hợp các phương diện lẫn nhau, mới có thể làm cho cuộc sống hai người tương nhu dĩ mạt, tế thủy trường lưu…..