“Được rồi, câu hỏi đầu tiên đã xong. Câu thứ hai, ngươi cùng Tín Xa thường gặp mặt?” Trừ bỏ hơn một tháng trước Mộc Tín Xa ghé qua, chẳng lẽ bọn họ lén gặp nhau? Nhớ lại lúc trước, Mộc Tín Xa chỉ định nhất định phải là Dạ Mạc bồi y đi chơi, đã cảm thấy được sự tình không thích hợp...
“Hai tuần trước y từng có đến nghỉ ngơi vài ngày, mời ta hỗ trợ chút chuyện, cho nên gặp qua vài lần, chỉ vậy thôi.”
Vừa nói xong, mới phát hiện hắn cùng Mộc Tín Xa thật sự chưa gọi là thân quen... Trừ bỏ đến làm khách lần đó không nói, mới cùng y gặp lần thứ ba đã lên giường a......
“Mới gặp vài lần đã phát triển trở thành như vậy? Ngươi cũng thật lợi hại.” Anh Mị Sí xen mồm, tiểu tử Dạ Mạc này thật đúng là nhìn không đến, hảo.
“Nào có phát triển trở thành như thế nào, ngươi ít nói lung tung.” Anh Dạ Mạc trừng y. Nhị ca mỗi lần thích quấy rối, nếu ngăn lại không kịp, chuyện sẽ bị y từ bé xé to.
Anh Thiên Ngạo cũng trừng mắt lườm Anh Mị Sí, ánh mắt kia ẩn ý cảnh cáo y, nếu nói thêm một câu nữa sẽ đá y ra ngoài, Anh Mị Sí đành phải giả chết im lặng …,lảng tránh ánh mắt đại ca.Sau đó Anh Thiên Ngạo mới hỏi tiếp.
“Như vậy, ngươi thích Tín Xa không?”
“Hẳn là vậy đi...” Bằng không luôn để ý chuyện của y, còn cùng y xảy ra quan hệ như vậy? Anh Dạ Mạc nghĩ.
“Như vậy,câu cuối cùng, các ngươi tiến triển đến trình độ nào rồi?” Anh Thiên Ngạo cuối cùng đưa ra vấn đề lớn nhất, bất quá câu này hiển nhiên khiến Anh Dạ Mạc khó có thể mở miệng.
Câu hỏi trí mạng đã tới, hắn cùng một người gặp không vài lần đã thượng giường, nói ra có thể hay không rất hoang đường? Nhưng đại ca hỏi thì không thể không trả lời, hơn nữa hắn cũng không dám ở trước mặt đại ca nói dối.
“Thì... Làm một lần...” Anh Dạ Mạc cúi đầu xuống, tuy rằng trả lời câu hỏi Anh Thiên Ngạo đưa ra, nhưng thanh âm rất nhỏ.
“Cái gì?!” Trừ bỏ Anh Dạ Mạc, tất cả mọi người trăm miệng một lời đồng thời phát ra tiếng kinh ngạc.
Tiếp theo là một mảnh lặng im, các ca ca đều ở trong lòng tự hỏi gì đó.
Anh Dạ Mạc chỉ cảm thấy rât nhanh hít thở không thông, hắn quả nhiên rất khoa trương sao? Nhưng ma loại không khí này cũng quá...
Mặc kệ là ai, cũng đã khai hết...
Thật vất vả đợi có người nói chuyện, là nhị ca Anh Mị Sí, ánh mắt y biến đổi, khó khi được thận trọng đã mở miệng.
“Mạc Mạc, vấn đề này rất trọng yếu, ngươi phải thật sự trả lời ta.” Anh Mị Sí nhìn hắn, ánh mắt ôn hòa so với người sói rất không giống nhau.
“Đại ca muốn hỏi gì?” Nhị ca sao lại nghiêm túc như thế? Chẳng lẽ là chuyện rất trọng yếu?
“Đệ... Sẽ không là bị áp đi?!” Anh Mị Sí hỏi,còn thật sự không phát hiện y vừa hỏi xong thì sắc mặt những người khác đều thay đổi, tất cả mọi người rất muốn trực tiếp nện y một quyền khiến y câm miệng.
“Cái gì?!” Hắn có hay không nghe lầm? Nhị ca hắn vừa mới hỏi hắn cái gì? Đầu y thật đúng là đầy chuyện hạ lưu...
Anh Dạ Mạc cự tuyệt trả lời vấn đề này, quá ngây thơ! Nhị ca hắn cũng không bình thường, hắn cư nhiên đã quên, còn tưởng rằng muốn hỏi hắn chuyện gì quan trọng, khiến hắn cư nhiên nghe theo, thật sự là ngu ngốc!
Nhưng Anh Dạ Mạc càng không trả lời, Anh Mị Sí lại càng muốn biết.
“Mạc Mạc a, ngươi phải biết rằng, bị đặt ở phía dưới sẽ không xứng với nam nhân Anh gia.” Anh Mị Sí lại là một câu nói dối không hề căn cứ.
Lời này nghe vào tai Anh Lạc Ngưng, y nghĩ trong bụng, ta còn không phải bị ngươi đè ép, thối Anh Mị Sí!
Anh Dạ Mạc cảm thấy không nên để ý tới lời nhị ca hắn, ai bị ai áp rất trọng yếu sao? Tuy rằng hiểu được Mộc Tín Xa chỉ có thể bị hắn đặt ở phía dưới, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không nói cho y.
“Anh Mị Sí, đầu óc ngươi toàn loại tư tưởng lại, ngươi thật là nam nhân Anh gia sao?” Anh Thiên Ngạo nhịn không được nói y vài câu.
Mà lời này nghe vào trong tai Hàn Tử Hằng, y ở trong lòng đảo cặp mắt trắng dã, Anh Thiên Ngạo ngươi còn dám nói người khác, ngươi thì sao?
“Đại ca... Ta nào có...” Hắn chính là lo lắng Anh Dạ Mạc bị Mộc Tín Xa ăn luôn mới như thế hỏi thôi, dù sao tên kia thoạt nhìn cũng không phải lương thiện ngây thơ a, không giống Lạc Ngưng của y.
Nói đến Lạc Ngưng của y, Anh Mị Sí lập tức hướng tới người bên cạnh tiến sát vào, ôm ôm thắt lưng y, vẫn còn Lạc Ngưng hảo, tính tình hảo, người lại dịu ngoan, làn da cũng rất được, còn có khi làm chuyện kia lại thực đáng yêu... Khụ khụ! Hắn vẫn còn muốn nói tiếp, nhưng tưởng tượng tiếp sẽ khiến y cảm thấy được không khỏi phát hoả, không kiềm chế được là có thể nguy rồi.
“Dạ Mạc, đây là cuộc sống tình cảm của ngươi, ta cũng không hỏi nhiều lắm, chỉ cần chính ngươi biết đang làm cái gì là tốt rồi.” Anh Thiên Ngạo nói, ánh mắt cũng trừng tay Anh Mị Sí kia đang bất quy củ, làm cho y không thể không thu tay.
“Đệ biết, cám ơn đại ca.” Hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, hoàn hảo đại ca không có làm hắn khó dễ, cũng không hỏi đến gốc đến ngọn.
Nhưng kỳ thật Anh Thiên Ngạo có điểm kinh ngạc, bởi vì Anh Dạ Mạc không phải đứa nhỏ dễ thu phục, tám kiếp thì quan hệ cá nhân vẫn mờ nhạt, mới chung nhau không bao lâu đã tiến triển thành như vậy, không lẽ Mộc Tín Xa quá lợi hại sao?
Cũng không phải y nghĩ xấu Mộc Tín Xa, nhưng y cùng Hàn Tử Hằng giống nhau, cũng cho rằng Mộc Tín Xa không phải là người đơn thuần, hơn nữa y đứng đầu nhất bang, hiển nhiên có khả năng bảo hộ rất tốt đệ đệ hồn nhiên của y, đương nhiên, Anh Mị Sí là ngoại lệ.
Nếu Dạ Mạc thích y, đại ca y cũng chỉ có thể thuận theo hắn, chỉ có thể hy vọng Mộc Tín Xa đối lão đệ nhà bọn họ là thật tâm, bằng không Dạ Mạc y có cá tính tử tâm, chỉ sợ sẽ ăn không ít khổ...
----
Hôm nay, là sinh nhật Mộc Tín Xa tròn hai mươi bảy tuổi.
Mộc Tuyển Bang hôm nay cũng không như tưởng tượng rất náo nhiệt, thậm chí so với ngày thường còn càng tiêu điều hơn, ngày vui tới lại không có một chút hương vị vui mừng, nói đến cũng là rất kỳ quái.
Chỉ có nhân tài Mộc Tuyển bang mới biết, đại bang chủ Mộc Tín Xa bọn họ là không chúc mừng sinh nhật, cho nên mặc dù là ngày nhật tử, cũng chỉ có thể thâm trầm vượt qua.
Mộc Tín Xa ngồi dựa vào lan can ban công lầu ba, ánh mắt có điểm phức tạp nhìn bầu trời đêm xa xa ngẩn người, đứng bên cạnh chính là hạ nhân nhìn hắn lớn lên, cũng là trưởng bối, hắn là Nghiêm thúc.
Nếu nói sinh nhật hôm nay đại biểu một ngày quan trọng của một người đi vào cõi đời này, đối với Mộc Tín Xa mà nói, hôm nay cũng là ngày y chết đi cũng lần thứ hai sống lại.