Tuyệt Đối Tập Trung

chương 47: pn3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tuy rằng chúng ta mới vừa nhận thức, nhưng tôi thực thích cậu ác.” Hứa Cục Trường nói tiếp. Dám cự tuyệt hắn? Hắn mới không dễ bỏ qua!

“Hẳn sẽ không phải theo loại yêu thích như Tín Xa nghĩ đi? Chúng ta đều là nam nhân a...” Đúng như Mộc Tín Xa nghĩ hắn chưa từ bỏ ý định, đành phải mang đồng dạng đều là nam nhân bài tẩy.

“Cậu... Nói gì chứ? Ha ha ha...” Hứa Cục Trường phát hiện lòng dạ bị nhìn thấu, có điểm xấu hổ.

“Cậu nói cậu tới tìm Dạ Mạc, các cậu là quan hệ gì? Bằng hữu? Hay là...” Hứa Cục Trường là người có thù nhất định trả, nếu Mộc Tín Xa không nể mặt mũi hắn, hắn cho dù khua môi múa mép cũng phải phản lại y một quân.

“Loại chuyện này tôi khó mà nói nha, có lẽ thỉnh ngài hỏi Dạ Mạc thì sẽ rõ ràng hơn?” Mộc Tín Xa trả lời vòng vo.

Bản thân y nói không phủ định cũng không khẳng định, y là đang lo lắng cho mặt mũi Anh Dạ Mạc, y không muốn bởi vì tùy tiện phơi bày quan hệ bọn họ mà làm Anh Dạ Mạc cảm thấy phức tạp, rồi lại muốn cho nam nhân kia biết y cùng Anh Dạ Mạc có quan hệ phỉ thiển.

“Cậu nói như vậy tôi cũng có hứng thú muốn đoán, sẽ không nên là 『cái loại quan hệ này 』 này đi?” Hứa Cục Trường nói. Ngữ khí của Mộc Tín Xa vừa nãy chứng tỏ hai người có gì đó.

“Hứa Cục Trường ngài vào trước là chủ, cho dù Tín Xa nói chúng ta là bằng hữu chỉ sợ ngài cũng sẽ không tin đi?” Mộc Tín Xa đáp lại.

“Ha ha, cậu so với tôi tưởng tượng còn khó chơi đây.” Hứa Cục Trường vỗ vỗ đùi chính mình, hắn lại bị mất một quân.

Hắn nghĩ chỉ cần là người có địa vị, mọi người xem đến hắn chỉ muốn nịnh bợ hắn, hiện giờ lại bị một tiểu mao đầu đối đãi như vậy, hắn thật sự rất cảm thấy hứng thú, tuy rằng hắn không thích nam nhân, nhưng là nam nhân xinh đẹp như thế hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, nói không chừng nếu ngoạn ngoạn thì sẽ có tư vị khác?

Anh Dạ Mạc đã xong chuyện của hắn, hướng chính diện bọn họ đi qua.

“Hứa Cục Trường ngài khỏe.” Anh Dạ Mạc hướng đối phương cung kính đánh tiếng chào hỏi.

“Dạ Mạc a, đến, cùng nhau ngồi đi.” Hứa Cục Trường ngay cả đứng cũng không đứng, chỉ vươn tay cùng Anh Dạ Mạc cầm.

“Dạ Mạc, nghe nói cậu cùng Tín Xa là bằng hữu?” Hứa Cục Trường dấu diếm dấu vết làm bộ nói.

“Bằng hữu?” Anh Dạ Mạc nhìn mắt Mộc Tín Xa, hắn nói bọn họ là bằng hữu sao?

“Sao vậy? Chẳng lẽ là tình nhân? Hẳn là không thể nào, ha ha ha.” Hứa Cục Trường cười lớn tiếng, ám chỉ Anh Dạ Mạc nếu thừa nhận hai người bọn họ là tình nhân còn có tổn hại thân phận hắn.

“Hứa Cục Trường, tôi là không biết Tín Xa cùng ngài nói chuyện gì, cũng không biết trung gian có hiểu lầm gì hay không, nhưng tôi cùng Tín Xa quả thật là quan hệ tình nhân.” Anh Dạ Mạc không biết tại sao Mộc Tín Xa phải nói như vậy, nhưng hắn cũng không kiêng dè, nhất là tên nam nhân ở trước mắt đối Mộc Tín Xa có hứng thú, hắn nhất định phải hoàn toàn biểu thị công khai chủ quyền.

“Các cậu... Thật là loại quan hệ này?” Thật không ngờ Anh Dạ Mạc lại đối quan hệ bọn họ thản nhiên thừa nhận không kiêng dè, điều này làm cho hắn có điểm giật mình, có điểm mất hứng, Anh Dạ Mạc này nói rõ ràng là nhắm tới hắn.

Mộc Tín Xa cẩn thận dò xét biểu tình Hứa Cục Trường một chút, phát hiện sắc mặt hắn có điểm trầm xuống, y biết đối phương là vì Anh Dạ Mạc biểu thị công khai cảm thấy hơi giận.

“Dạ Mạc, anh thật là, sao lại cùng Hứa Phân Cục nảy nở loại vui đùa này? Hứa Cục Trường, ngài sẽ không tin là thật đi? Tôi cùng Dạ Mạc chính là bằng hữu mà thôi.” Mộc Tín Xa đột nhiên chuyển biến thái độ.

Giống Hứa Cục Trường là người như thế, thì không thể trơ mắt nhìn con mồi bị người đoạt đi, Anh Dạ Mạc đến tột cùng vẫn là có tính hài tử, nói chuyện lại không lo lắng đại cục, lời vừa nói nói không chừng đã chọc giận đối phương.

Anh Dạ Mạc vốn định nói thêm gì đó nhưng hắn nhịn xuống, Mộc Tín Xa nếu nói như thế thì hẳn là có tính toán đi? Như vậy, chính mình cũng chỉ có thể biết thời biết thế.

“Thật có lỗi, Hứa Cục trường, tôi là cùng ngài nói giỡn.” Anh Dạ Mạc nói.

“Ha ha ha, nguyên lai là như vậy a, hại tôi hoảng sợ, tất cả mọi người là nam nhân mà, nếu thật sự là như vậy cũng không tốt lắm đi?” Ở trong lòng Hứa Cục Trường, hắn đối Mộc Tín Xa càng ngày càng có hứng thú, nam nhân này thật sự thực thông minh, hiểu điều lấy đại cục làm trọng.

“Đúng rồi, ngày mốt tôi nghỉ phép, không biết Tín Xa cậu có thời gian hay không, để tôi mang cậu đi chung quanh shoping? Ân... Cậu cũng không nên lại cự tuyệt tôi ác.” Hứa Cục Trường nhấn mạnh, hắn phi thường chờ mong cùng Mộc Tín Xa đơn đơn độc độc đi chơi.

“Này... Tôi đã biết.” Mộc Tín Xa căn bản không muốn cùng hắn đi ra ngoài, nhưng nam nhân này rõ ràng muốn quấn lấy y, không bằng thừa dịp cơ hội này hảo hảo xử lý để hắn sau này đừng đến phiền y nữa.

“Tôi không đồng ý! Hứa Cục Trường, Tín Xa chỉ sợ không thể cho ngài mượn, y đã cùng tôi có hẹn trước đây.” Hắn sao có thể đáp ứng Mộc Tín Xa cùng tên đó đi ra ngoài, đừng nói giỡn được không?

“Dạ Mạc...” Mộc Tín Xa lôi kéo áo hắn, muốn hắn đừng xúc động như thế.

“Sao vậy? Dạ Mạc, Tín Xa người ta đều đáp ứng rồi, cậu có lập trường gì nói không được? Xem ra cậu là không để mặt mũi này cho tôi?” Ngữ khí Hứa Cục Trường nghiêm túc hẳn lên, tiểu tử này cư nhiên dám đối hắn nói chuyện như vậy?

“Hứa Cục Trường, tôi chỉ hy vọng ngài có thể lượng giải, Tín Xa cùng tôi có hẹn trước đây, thỉnh ngài không cần khó xử tôi.” Anh Dạ Mạc đáp trả.

Ở trong lòng hắn thì nghĩ, quản ngươi có mặt mũi hay không có mặt mũi, Mộc Tín Xa chính là nam nhân của ta!

“Hảo! Dạ Mạc, cậu đã đem nói thành như vậy, mặt mũi tôi liền cho cậu!” Hứa Cục Trường căm giận nói rồi đứng phắt dậy.

“Vậy cám ơn Hứa Cục Trường ngài.” Anh Dạ Mạc không sợ chết lại bổ xung một câu như thế.

Hứa Cục Trường vững vàng đanh mặt mất hứng nghênh ngang mà đi khỏi.

“Dạ Mạc... Anh đừng như thế... Hà tất phải cùng hắn đánh phá hỏng quan hệ...?” Hứa Cục Trường đi khỏi, Mộc Tín Xa mới đối Anh Dạ Mạc nói.

“Tín Xa, em không cần như vậy, anh không thích nam nhân khác tới gần em.” Hắn vẫn là cảm thấy có điểm sinh khí, cư nhiên thừa dịp hắn không chú ý thì chạy tới cùng nam nhân khác một chỗ?

“Anh a... Muốn bá đạo cũng phải nhìn người, xem trường hợp.” Mộc Tín Xa bế ôm hắn, muốn trấn an hắn.

Anh Dạ Mạc bá đạo thì y một chút cũng không chán ghét, nhưng y rất lo lắng, vạn nhất đắc tội với loại người này thì sẽ bị ảnh hưởng không tốt chuyện gì.

“Vậy em an phận một chút, không cần luôn cùng nam nhân khác thân mật như thế.” Hắn cũng thực đau đầu phải không? Ai kêu nhiều nam nhân não phẳng như vậy đều muốn động Mộc Tín Xa.

Mộc Tín Xa cười, thật đúng là bị hắn đả bại, Anh Dạ Mạc cũng thật thích ăn dấm chua a.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio