Editor: ToujiFuu (Đông Chí Phong)
Ngón tay ôm ở bên hông theo đường cong phần eo, dần dần trượt xuống, dừng lại tại cặp mông căng tròn, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, dời về phía hạ thân cấm địa kia, cách tấm hắc y đơn bạc, nhẹ nhàng mà xoa nắn chơi đùa......
Thân mình Liễu Như Phong run lên, giữ vững tư thế ngồi, hiển nhiên không thể kháng cự ngón tay Nam Cung Thiên Mạc ở hạ thân chơi đùa...... Mà do mất đi lực đạo bên hông giữ vững, lại không dám đem sức nặng thân thể để trên đùi Nam Cung Thiên Mạc, Liễu Như Phong chỉ đành duỗi tay, cầm thật chặt tay vịn chiếc ghế hai bên sườn......
Thật vất vả, đem chuyện chín ngày nay nhất nhất nói xong, toàn thân Liễu Như Phong đã đổ mồ hôi, hơi hơi thở dốc......
“Xem ra đại ca thật sự là muốn ăn kẻ điên như ta đây! Thu nhân tâm của hạ cấp ta, rõ ràng minh bạch như thế......” Cùng sự tình trên tờ giấy kia không sai biệt, ngược lại còn có phần tường tận hơn. Nam Cung Thiên Mạc cười nói. Động tác trên tay không ngừng, nhìn Liễu Như Phong trên người, hạ thân tại nơi ngón tay đã dựng thẳng lên, nhẹ nhàng nhấn tại nơi đỉnh......
“Ách...... A...... Công tử......” Liễu Như Phong nhịn không được rên rỉ ra tiếng, thân mình rung động, lại không dám mở miệng cự tuyệt, chỉ đành nắm chặt tay vịn, thân thể ngửa ra sau, muốn tránh thoát hai tay tác quái kia......
“Tối nay đại ca tới đây, mang theo ảnh vệ tùy thân. Vô luận người giám thị ngươi có phải ảnh vệ hay không, ngày sau nên cẩn thận một chút, ta sẽ để cho Dạ Thất đi liên hệ cùng ngươi. Phái người hướng Lạc Dương Cung, mẫu thân từng nói qua với ta, ở trong Trác Tiêu Cung, hiện trạng bất an, người lại mang dị tâm, thay vì ở lại trong cung, không bằng đưa đi Lạc Dương Cung, không những tỏ rõ mặt yếu kém, lại còn có thể trừ đi sự cảnh giác của các cung khác.” Nam Cung Thiên Mạc suy nghĩ nói.”Về phần nữ tử Liễu viện kia, nếu có cơ hội, sẽ điều tra.”
“Vâng..... vâng.....” Liễu Như Phong run giọng đáp. Nam Cung Thiên Mạc tuy rằng nói đề tài nghiêm túc, nhưng trước ngực, hai tay tác quái, không hề đình chỉ...... (Mạc ca dã man wứa! >.
Mắt thấy Liễu Như Phong lúc này hơi hơi ngửa ra sau, lộ ra chiếc cổ thon dài yếu ớt, đè ép thở dốc, hầu kết hoạt động lên xống, vạt áo trước ngực bán mở, hai khỏa nhũ lạp màu son ở kẽ ngón tay nở rộ, run rẩy đứng lên, tại khoảng giữ hai đùi dưới bụng, nhẹ nhàng vén lên vạt áo màu đen......
Ánh mắt Nam Cung Thiên Mạc tối sầm lại, duỗi ngón tay tại nơi đó nhẹ nhàng búng một cái......
“Ân...... A......” Liễu Như Phong kinh hãi hổn hển lên tiếng, chỗ nam tính yếu ớt nhất, đột ngột bị tập kích, cũng may Nam Cung Thiên Mạc dùng sức quá nhẹ, thay vì nói là cảm giác đau, không bằng nói là kích thích thô bạo......
Thân mình Liễu Như Phong giật giật, nhưng chung quy không dám dời đi, chỉ đành nhắm mắt, vẫn như cũ mở lớn hai chân, ngồi vững trên người Nam Cung Thiên Mạc.
Nam Cung Thiên Mạc tà tà cười mở cánh tay ôm lấy Liễu Như Phong, đứng dậy, dời bước đến trên giường.
Duỗi ngón tay đẩy đai lưng bên hông Liễu Như Phong ra, duỗi tay cầm dục vọng hơi ngẩng đầu kia, bàn tay hơi dùng sức, như ý nguyện nghe được một tiếng rên rỉ ẩn nhẫn......
Cởi ra y sam màu đen chướng mắt, lấy hộp dược, nhẹ nhàng tách hai chân rắn chắc thon dài, vươn một ngón tay, để tại nơi hậu huyệt chặt chẽ khép kín, chậm rãi đâm vào......
“Ách......” Huyệt khẩu nhắm chặt bị vật cứng xâm nhập, dược cao lạnh như băng kích thích nội vách non mềm, thân mình Liễu Như Phong giật giật, vừa muốn tránh đi, lại vừa lưu luyến......
Nam Cung Thiên Mạc thở nhẹ một tiếng, niêm mạc hỏa nhiệt non mịn gắt gao bao lấy ngón tay, dục vọng hạ thân kêu gào, không khỏi hồi tưởng lại cảm giác tuyệt vời cùng khoái cảm tại chỗ sâu trong khối thân thể dịu ngoan mà kiên cường dẻo dai này......
Nhịn không được nhẹ nhàng trừu động ngón tay, mò mẫm bắt chước theo động tác lúc giao hoan, tại nơi thông đạo hỏa nhiệt tiến tiến xuất xuất, phát hiện dục vọng tại nơi bàn tay kia dần dần trướng ngạnh, đuôi lông mày Nam Cung Thiên Mạc hơi nhếch lên, bàn tay nắm chặt, chậm rãi bắt đầu luật động......
Tiếng rên rỉ nhỏ vụn giấu không được tràn ra, Liễu Như Phong hơi ngẩng đầu, ánh mắt mê man nhìn tơ lụa trên đỉnh giường, trung tâm yếu ớt mẫn cảm nhất của thân thể bị người nắm trong tay, kích thích trước sau lần lượt thay đổi, khiến khoái cảm như thủy triều vọt tới. Lại qua không lâu sau, sẽ như trong dĩ vãng, sa vào trong đó sao?! Một tia thanh minh trong lòng còn sót lại bất đắc dĩ cười khổ, thân thể lại như có ý chí của chính nó, kỳ vọng càng nhiều hơn......
Nhìn thấy vẻ mặt Liễu Như Phong, Nam Cung Thiên Mạc lại khó nhẫn nại, rút ra ba ngón tay vừa mới tiến vào, đem dục vọng chính mình sưng đến nóng rực để ở huyệt khẩu, chậm rãi đỉnh nhập......
Tuy rằng đã được khuếch trương, nhưng dục vọng tráng kiện của Nam Cung Thiên Mạc vẫn như cũ khiến Liễu Như Phong có loại cảm giác đau đớn như thân thể sắp bị lấp đầy đến nứt ra......
Nhìn thấy biểu tình thống khổ mà ẩn nhẫn của nam nhân dưới thân, thân thể trần trụi cường hãn hơi hơi run rẩy, có vẻ yếu ớt mà lại bất lực, cảm giác trong thông đạo mềm mại non mịn gắt gao hấp thụ dục vọng chính mình, vừa như chống cự lại như nghênh tiếp......
Nam Cung Thiên Mạc nhịn không được cúi thân xuống, nhẹ nhàng cắn trên chiếc cổ ngửa ra kia, răng nanh ngậm cắn một chút da thịt, chậm rãi day cắn, phần eo mạnh dùng một chút lực, đem dục vọng đưa vào sâu bên trong chỗ ôn nhu hỏa nhiệt kia......
“Công...... tử......” Cổ bị áp bách, khiến Liễu Như Phong phát ra tiếng rên rỉ, ngắt quãng mà gian nan, hạ thân thiêu cháy mà trướng đau, Liễu Như Phong khó nhịn cử động thân thể......
“......” Nam Cung Thiên Mạc nhắm mắt thật sâu hít vào một hơi, da thịt sáng mịn ấm áp cọ xát dưới người, chỗ gắt gao hàm chứa dục vọng mẫn cảm non mềm không ngừng mấp máy......
Nam Cung Thiên Mạc chỉ cảm thấy thần trí phiến phiến bay ra, trong mắt, trong đầu, chỉ còn lại khối thân hình trần trụi trước mặt này......
Thân trên hơi hơi thẳng lên, bỏ đi trường bào, lần thứ hai áp sát trên thân thể dưới thân chứa đầy lực đạo cường hãn, cảm giác tuyệt vời khi da thịt chạm nhau khiến Nam Cung Thiên Mạc hơi hơi thở nhẹ, một tay ôm chặt Liễu Như Phong, tận tình đâm lên, cánh tay kia, lại lén lút hoạt nhập vào giữa bụng hai người chặt chẽ cùng áp sát......
Đầu ngón tay chạm đến đỉnh mềm mại trơn mềm kia trong một cái chớp mắt, phát giác nội vách ấm nóng kia mạnh co rụt lại......
Khoái cảm kịch liệt khiến Nam Cung Thiên Mạc thoải mái mà thở hổn hển, giương mắt nhìn vẻ mặt khoái cảm cùng đau đớn trên mặt Liễu Như Phong lần lượt thay đổi, Nam Cung Thiên Mạc nhịn không được gắt gao nắm chặt dục vọng ngẩng cao đầu trong tay kia, cúi đầu một ngụm cắn trên hầu kết hoạt động cao thấp......
“A...... Ách...... A......” Tiếng rên rỉ đột nhiên tăng lên, theo môi răng Nam Cung Thiên Mạc áp chế, trở nên nhỏ vụn, lại càng thêm kích thích Nam Cung Thiên Mạc, phần eo càng dùng sức luật động nhanh hơn, ngón tay đặt trên đỉnh đang tràn ra chất lỏng kia, hơi hơi dùng sức, chà xát đùa giỡn quấy nhiễu......
Liễu Như Phong rốt cuộc không thể áp chế thanh âm chính mình, tiếng rên rỉ đứt quãng cùng tiếng va chạm giao hoan, thân thể theo hoạt động mạnh mẽ của Nam Cung Thiên Mạc bị bắt động theo, đỉnh chóp dục vọng mẫn cảm bị chọc ghẹo như thế, khoái cảm cực độ hòa lẫn toàn bộ thân thể, kích thích của dục vọng thấm đẫm đến cực hạn......
“Công...... công tử......” Trong tiếng kinh hãi thở dốc, dục vọng bị Nam Cung Thiên Mạc nắm trong tay đột nhiên nảy lên một chút, một đạo chất lỏng trắng đục phun ra. Đồng thời, thông đạo nóng ấm mềm mại kia cự liệt co rút lại......
“Ân...... A......” Nam Cung Thiên Mạc rên rỉ một tiếng, mạnh nâng hai chân thon dài rắn chắc của Liễu Như Phong lên, giống như dùng hết toàn thân khí lực, nhanh chóng mà mãnh liệt luật động vài cái, chất lỏng nóng bỏng tại chỗ sâu bên trong thân thể nháy mắt phóng ra, Nam Cung Thiên Mạc thất thần ngã vào trên người Liễu Như Phong, trong lồng ngực tim đập mãnh liệt như nổi trống, Nam Cung Thiên Mạc mở miệng thở hổn hển, gắt gao ôm thân thể dịu ngoan dưới thân......
※※※
“Công tử?” Một thanh âm mang theo ý hỏi nhẹ gọi, từ ngoài phòng truyền đến, là Dạ Thất!
“Chuyện gì?” Nam Cung Thiên Mạc buông Liễu Như Phong ra, ngồi dậy, một tay nắm lấy trường bào trên giường, khoác ở trên người.
Liễu Như Phong ngẩn người, lập tức khởi động thân thể bủn rủn, ngồi bên cạnh Nam Cung Thiên Mạc, duỗi tay, nhẹ nhàng kéo trụ trường bào nguyệt sắc......
Động tác Nam Cung Thiên Mạc dừng lại, nhìn nhìn Liễu Như Phong, buông tay ra, để cho y hầu hạ mặc quần áo......
Dạ Thất ngoài phòng tất nhiên đã sớm biết Liễu Như Phong giờ phút này đang ở trong phòng, do dự một cái chớp mắt, không vào nhà, chỉ ở ngoài cửa, thấp giọng nói: “Thuộc hạ ở ngoài phòng khách thám thính, Nhị công tử đề nghị, đem công tử tiến nhập Lạc Dương Cung, tiện bảo đảm an toàn! Lễ phu nhân lấy cớ không hợp quy củ trong cốc, lời nói dịu dàng cự tuyệt......”
“Hiểu rồi, đi xuống đi!” Tiếng nói Nam Cung Thiên Mạc có chút khàn khàn, mang theo mệt mỏi cùng thỏa mãn do dục vọng qua đi, đạm đạm lên tiếng, ánh mắt lại dừng lại trên thân thể trần trụi của Liễu Như Phong cúi đầu ngồi bên người.
Đem trường bào hỗn độn từng chút chút từng chút vuốt thẳng, buộc đai lưng...... Nghe được Dạ Thất ngoài cửa lên tiếng trả lời rời đi, Liễu Như Phong nghĩ nghĩ, nói: “Công tử......”
Mới gọi một tiếng, thân mình Liễu Như Phong cứng đờ, một bàn tay nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu, theo tóc dài mềm mại, chậm rãi di chuyển xuống, dừng ở lưng, vén lên mái tóc đen, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt trên lưng......
“Xem ra Nhị công tử là muốn đem công tử giam lỏng......” Liễu Như Phong chịu đựng vật mang theo dục vọng trên lưng đụng chạm sờ mó, nghĩ đến một hồi còn phải đuổi phía trước Nhị công tử, chạy về Lạc Dương Cung, tận lực bảo trì thanh âm vững vàng, thấp giọng nói.
Quả nhiên, đầu ngón tay trên lưng dừng lại.
Nam Cung Thiên Mạc tất nhiên hiểu được ý tứ Liễu Như Phong, thu hồi tay, nhìn Liễu Như Phong, cười nói: “Kế hoạch của đại ca, ta đã ước chừng hiểu rõ. Lạc Dương Cung cùng Vân Thanh Cung kết minh, đại ca chưa từng hướng Trác Tiêu Cung lộ ra nửa phần, tối nay Vân Thanh Cung tập kích Trác Tiêu Cung, đại ca lại đúng lúc đuổi tới, hơn nữa Chu Chính Thành kia lại nói giúp đỡ ngươi, hừ hừ! Vị khẩu (vị = dạ dày, khẩu = miệng) của đại ca thật lớn! Muốn một ngụm nuốt trọn thế lực Trác Tiêu Cung ta, không sợ nuốt không trôi mà mắc nghẹn sao!”
Thấy sắc dục trong mắt Nam Cung Thiên Mạc biến mất, Liễu Như Phong âm thầm nhẹ nhàng thở ra, lấy ra y phục dạ hành bó sát người, mặc vào.
Nam Cung Thiên Mạc cũng không ngăn cản, chỉ nhìn Liễu Như Phong, mắt nhìn y mặc y sam, duỗi tay, đem Liễu Như Phong ôm vào trong lòng, kéo hạ vạt áo trên vai trái y, cúi đầu xuống, tại trên dấu vết màu lam nhẹ nhàng hôn.
Liễu Như Phong giật mình, hiểu được ý tứ Nam Cung Thiên Mạc, thả lỏng thân thể, thấp giọng nói: “Thực xin lỗi, công tử, thuộc hạ thân là thị cơ, không thể hầu hạ công tử tận hứng, đợi sự việc xong xuôi, thuộc hạ nguyện thừa nhận công tử trách phạt!”
Nam Cung Thiên Mạc cười khẽ lên tiếng, tại nơi dấu vết nhẹ nhàng cắn một cái, buông Liễu Như Phong ra, đứng dậy xuống giường, nói: “Không cần giải thích, ta như thế nào không biết thời gian của ngươi cấp bách?! Trở về Lạc Dương Cung, chỗ đại ca nếu muốn mượn sức ngươi, không cần do dự, cứ đáp ứng.”
Liễu Như Phong đi theo xuống giường, nghe xong lời này, quỳ thân lễ bái, nói: “Thỉnh công tử yên tâm, thuộc hạ biết suy xét.”
Nam Cung Thiên Mạc nhìn Liễu Như Phong, trầm mặc sau một lúc lâu, thở dài: “Ngươi đi đi, mọi sự cẩn thận!”
“Vâng” Liễu Như Phong ứng thanh, đứng dậy ra cửa phòng.
Mới đi ra khỏi cửa, Liễu Như Phong hơi hơi rùng mình, dưới ánh trăng, Dạ Thất một thân hắc y, chưa ẩn vào mái hiên, đang lẳng lặng đứng......
Liễu Như Phong cúi đầu, nhẹ nhàng đóng cửa phòng, đi vòng qua Dạ Thất.
“Như Phong.” Dạ Thất nhẹ gọi, như tiếng thở dài.
Liễu Như Phong dừng cước bộ, đảo mắt nhìn Dạ Thất.
Trong mắt Dạ Thất suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn, nhìn Liễu Như Phong, sau một lúc lâu, thở dài, thấp giọng nói: “Cẩn thận.”
Liễu Như Phong khẽ gật đầu, thả người nhảy lên tường viện, biến mất ở trong bóng đêm.