Tuyệt Kiếm Lộng Phong

chương 93

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: ToujiFuu (Đông Chí Phong)

Một búng tay vừa rồi, mới là tuyệt học của Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình —— Truy Hồn Chỉ! Vô thanh vô tức, vô tung vô ảnh! Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình hành tẩu giang hồ hơn mười năm, dựa vào một chiêu này, không biết đã giết chết bao nhiêu người gọi là võ lâm cao thủ, chưa bao giờ thất thủ. Không nghĩ tới hôm nay tại Thương Khung sơn trang này, lại bị người đánh bại, thậm chí có một đạo nội lực huyết tinh hung hiểm theo chỉ phong, phản kích lại......

Liễu Như Phong cúi đầu, nhìn nhìn Đỗ Văn Lôi dưới chân, không có tâm đi quản hắn, nhưng nghĩ đến tình cảm bảo hộ vừa rồi của Đỗ Thương Sơn đối muội muội, cuối cùng cũng đá một cước qua, đem Đỗ Văn Lôi đá vào đại sảnh, huyệt đạo được giải, nặng nề mà dừng trên mặt đất.

“Tiểu tử! Không nghe thấy lão phu đang hỏi ngươi sao?” Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình thấy Liễu Như Phong không thèm để ý mình, không khỏi giận dữ, nhưng vẫn không nhảy qua.

Sù sao Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình đã là người từng trải, không phải thiếu niên lỗ mãng mới nhập giang hồ, võ công của Liễu Như Phong, lần đánh lén vừa rồi đã biết là sẽ không dưới mình, không thăm dò rõ ràng lai lịch của thanh niên này nông sâu ra sao, Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình sẽ không lỗ mãng ra tay!

Liễu Như Phong nghe tiếng ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn My Sơn Tam yêu liếc mắt một cái, ánh mắt dừng ở trên mặt Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình, thản nhiên nói: “Ta là ai? Chẳng lẽ vừa rồi Tần lão không nghe Phượng nhi gọi ta ca ca sao? Hay là Tần lão tuổi đã lớn, nhĩ lực không được tốt?”

Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình giật mình, nói: “Nguyên lai ngươi là đại công tử của Thương Khung sơn trang, tên Đỗ Văn An vô dụng kia?!”

Liễu Như Phong nhịn không được cười ra tiếng, chậm rãi tiến lên trước một bước, nói: “Tần lão sai rồi, tại hạ không phải là Đỗ đại công tử! Bất quá tại hạ là ai, có trọng yếu như vậy không? Nếu các ngươi đã muốn hủy đi dung mạo của muội muội ta, khiến Phượng nhi sợ hãi kinh hách! Ta làm ca ca, những món nợ không lấy được, tất nhiên phải thay Phượng nhi đòi lại!”

Tiếng nói vừa dứt, thân hình Liễu Như Phong chợt lóe, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, đã không còn thấy bóng dáng của Liễu Như Phong trong viện!

“A?!” Trên tường viện, một gã tráng đinh đột nhiên cảm giác trong tay nhẹ đi, trường kiếm cư nhiên đã rời tay mà đi, nhịn không được kinh hô ra tiếng.

Mọi người đảo mắt nhìn, đã thấy bóng người nhoáng lên một cái, một đạo lưu quang thanh lãnh vẽ ra một đường cong, từ trước người tráng đinh kia, thẳng đến Độc Tâm Quỷ Ẩu Thủy Đông Phong đang thượng dược phía sau Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình cùng Bách Tiếu Thiết Chưởng Nhạc Vu Hành mà đi.

“Thủy Thủy, cẩn thận!” Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình thất thanh kinh hô, vội tung người tiến lên, ý muốn ngăn lại thứ vừa là đạo huyền lệ lưu tinh đa sắc, vừa là đạo kiếm quang truy hồn đoạt mệnh kia.

Lại nghe Liễu Như Phong cười khẽ một tiếng, trong lưu quang vội hướng mà qua kia đột nhiên trào ra một cỗ kình khí hùng hậu, thẳng bức đến trước ngực Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình!

Sắc mặt Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình ngưng trọng, lúc trước bất quá chỉ một tia kình khí phản kích, huyết tinh cùng hung ác trong đó, đã làm cho lồng ngực người ta ẩn ẩn khó chịu. Lúc này lại trực diện đón nhận nội lực nồng hậu lao thẳng mà đến này, huyết tinh đậm đặc —— võ học của người này, là vì giết mà giết......

Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình vội phất ống tay áo, đón đỡ một chưởng, chỉ cảm thấy nội lực kia xảo trá cổ quái, rõ ràng là phiến nghênh diện mà đến, một chiêu đụng nhau, nhưng lại bỗng nhiên biến phiến thành châm, kham kham kích phá phòng hộ của mình, đánh vào trong ngực!

Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình hét lớn một tiếng, phi thân lui liền mười bước, mới ổn định thân hình, lồng ngực như đã chịu đòn nghiêm trọng, huyết khí quay cuồng, trên mặt nhất thời một mảnh đỏ rần......

Liễu Như Phong dừng cũng không dừng, trường kiếm xẹt qua rất nhanh, xuất ra đạo đạo tàn ảnh, hình thành một đạo lưu quang, vòng qua mà thu lại nụ cười, gương mặt nghiêm túc đề phòng Bách Tiếu Thiết Chưởng Nhạc Vu Hành, thẳng đến Độc Tâm Quỷ Ẩu Thủy Đông Phong mà đi!

Độc Tâm Quỷ Ẩu Thủy Đông Phong đang thượng dược, ba người làm bạn nhiều năm, bên cạnh có Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình, Bách Tiếu Thiết Chưởng Nhạc Vu Hành bảo hộ, nàng tất nhiên sẽ yên tâm. Không nghĩ tới đột nhiên giữa lúc đó, cảm giác một cỗ hàn khí thấu xương, thân hình vội né qua, phất tay rải ra một phen độc phấn ra ngoài.

Liễu Như Phong sớm biết Độc Tâm Quỷ Ẩu Thủy Đông Phong này thiện dùng độc dược, võ công so sánh với Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình, Bách Tiếu Thiết Chưởng Nhạc Vu Hành kém xa! Liễu Như Phong bình ổn hô hấp, vận nội lực, bảo vệ toàn thân, kiếm quang thanh lãnh chợt lóe mà qua, chìm vào trong ngực trái của Độc Tâm Quỷ Ẩu Thủy Đông Phong, mũi chân Liễu Như Phong nhấn xuống đất, như diều hâu xoay người, đáp xuống viện, chính là chỗ Đỗ Như Phượng cùng Đỗ Văn Lôi nằm vừa rồi.

“Thủy Thủy!” Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình, Bách Tiếu Thiết Chưởng Nhạc Vu Hành cùng kêu lên bi thương.

Độc Tâm Quỷ Ẩu Thủy Đông Phong kinh ngạc nhìn nhìn bọn họ, cúi đầu, nhìn nhìn một điểm diễm sắc trên hồng y trước ngực, còn chưa hiểu được sao lại thế này, thân mình đã mềm rũ mà ngã xuống......

“Thủy Thủy!” Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình, Bách Tiếu Thiết Chưởng Nhạc Vu Hành vội hô, nhảy qua, nâng Độc Tâm Quỷ Ẩu Thủy Đông Phong trên mặt đất lên.

Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình duỗi tay tìm kiếm hơi thở của Độc Tâm Quỷ Ẩu Thủy Đông Phong, băng lãnh vô thanh, trong lòng không khỏi trầm xuống.

Cửu Chỉ Truy Hồn Tần Vô Tình, Bách Tiếu Thiết Chưởng Nhạc Vu Hành chậm rãi đứng dậy, nhìn Liễu Như Phong vẫn im lặng mà trầm mặc đứng ở trong viện, râu tóc đều dựng cả lên, thần sắc thị huyết mà bạo ngược, bi thống nói: “Ngươi giết nàng?!”

Liễu Như Phong mỉm cười, tựa như đối diện, không phải My Sơn Nhị yêu hai mắt màu đỏ, sát khí bốn phía, mà là lão hữu lâu năm, đang hỏi bản thân đã ăn cơm chưa, thản nhiên, gật gật đầu...... (gào thét So manly y y …! >

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio