Tuyệt Phẩm Thiên Y

chương 166 một năm sau sẽ không có chuyện gì nữa...

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giang Nguyên và Chủ nhiệm Vương cùng đẩy xe phẫu thuật ra khỏi phòng phẫu thuật. Ngoài cửa Viện trưởng Vương và Lý phu nhân đang vô cùng sốt ruột chờ đợi. Thấy xe đi ra, vẻ mặt Lý phu nhân căng thẳng hỏi Giang Nguyên: - Bác sĩ Giang, sao rồi? Giang Nguyên cười gật đầu: - Không sao rồi... Chỉ cần ở viện chữa trị một thời gian là không vấn đề gì nữa1 - Thật tốt quá, như vậy thật tốt quá... Nghe thấy vậy, Viện trưởng Vương và Lý phu nhân đều thở phào nhẹ nhỏm. Giờ chỉ cần không liên quan đến tính mạng thì chuyện gì cũng dễ nói. Xong hết mọi chuyện cũng đã bốn năm giờ sáng, mọi người đều vội tản đi. Lý phu nhân tiện đường tiễn Giang Nguyên về phòng khám sau đó vội vàng về nhà. Lúc chị ta về đến nhà Cục trưởng Lý vẫn chưa ngủ, đôi mắt anh ta đầy tơ máu. Chuyện này, giống như Giang Nguyên đã nói, cũng không phải chuyện đơn giản. Trước ánh mắt của bao nhiêu người, lại đang lúc nước sôi lửa bỏng thế này, muốn giấu nhẹm mọi chuyện thì chỉ tự tìm đường chết thôi. Như thế chẳng bằng tàn nhẫn một chút, quyết định cho sớm, nắm quyền chủ động trong tay mới là cách tốt nhất. Cho nên sau khi Cục trưởng Lý kết thúc cuộc điện thoại với Giang Nguyên đã cân nhắc lợi hại, rất nhanh chóng đưa ra những chỉ thị đúng đắn, dĩ nhiên, súng đồ chơi cũng đã được chuẩn bị... Lý phu nhân về đến nhà, nghe thấy còn bắt con trai mình chịu trách nhiệm hình sự, chị ta liền biến sắc nhìn chồng mình, môi run rẩy nói: - Diệc Dương, vì sao... không chết người, vì sao vẫn không bảo vệ được con mình! - Lúc đầu anh cũng nghĩ thế, nhưng Giang Nguyên đã nhắc nhở anh... Nếu anh làm thế, không những không bảo vệ được thằng súc sinh này, mà anh cũng xong đời... Cục trưởng Lý hít sâu một hơi, nhìn Lý phu nhân, bất đắc dĩ hừ giọng nói: - Em có biết bây giờ có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vị trí này của anh không? Giờ nếu anh bảo vệ con, ngày mai trên mạng sẽ truyền ra tin tức con trai Cục trưởng cục cảnh sát Hà Tây cầm súng khiến người ta trọng thương, được cha một tay che trời... - Giờ đang ở đầu sóng ngọn gió thế này, anh phải làm như vậy. Tú Anh, em nên nghĩ đến hậu quả... Giờ đã không còn cách nào khác. Em biết chỉ cần anh còn đang tại vị, nhiều nhất nó chỉ vào tù một năm thì có thể bảo vệ nó bình an đi ra, còn nếu anh rớt rồi... Nói tới đây, Lý cục trưởng bất đắc dĩ thở dài. Dĩ nhiên Lý phu nhân hiểu rõ, có điều lúc này hai mắt vẫn phiếm hồng. Chị ta đã túc trực ở bệnh viện một đêm, cuối cùng cũng thấy mấy sinh viên kia đều không có chuyện gì. Nhưng chị ta không ngờ vẫn không bảo vệ được con trai mình. - Được rồi, được rồi... Tú Anh... Chỉ cho con trai vào đó đợi một năm thôi mà... Một năm sau sẽ không có chuyện gì nữa... Cục trưởng Lý đưa tay ôm vợ mình, chậm rãi an ủi: - Thằng súc sinh này nếu không để nó được dạy dỗ một chút, không biết tương lai còn gây ra chuyện gì nữa. Hai vợ chồng này thảo luận suốt cả đêm. Lúc này Giang Nguyên đã tắm rửa xong nằm lên giường, tiến vào mộng đẹp. Sau đó là tin tức nhắc nhở kia lóe lên. Giang Nguyên lại một lần nữa nhìn thấy vị Tổ sư gia kia, thấy ông lão vẫn đang không ngại vất vả tập Ngũ Cầm Hí. Theo từng động tác của Tổ sư gia, hổ hí, lộc hí được thực hiện. Toàn thân Giang Nguyên lại một lần nữa cuộn lên một khí tức ấm áp nhè nhẹ. Có điều hôm nay khí tức nhàn nhạt đó xuất hiện từ khắp người hắn dày đặc hơn bình thường rất nhiều. Những khí tức ấm áp này tập trung ở các huyệt vị quanh cơ thể hắn, sau đó theo kinh mạch tàn thân Giang Nguyên, nhanh chóng lao vào huyệt Khí hải. Dòng khí lưu ấm áp trong huyệt Khí hải dưới sự kích thích của những khí tức này cũng bắt đầu bốc hơi lên, theo hai mạch nhâm đốc chạy nhanh lên trên. Trong cỗ khí tức khổng lồ cuộn trào này, khí lưu ấm áp nhanh chóng thông qua thiên trung, nhân trung, lao thẳng lên ấn đường. Sau khi khí lưu ấm áp này xông lên huyệt ấn đường giữa hai hàng lông mày thì có đột biến xảy ra... Sau khi một quang mang nhàn nhạt lóe lên trong huyệt ấn đường, cỗ khí lưu ấm áp này đột nhiên phân thành hai cỗ ở ấn đường chạy qua hai bên mắt. Sau khi chúng chảy vào hai mắt của Giang Nguyên dường như hoàn toàn bị hai mắt của Giang Nguyên hấp thụ, một lần nữa biến mất không tiếng động. Những dòng khí lưu ấm áp bên dưới tiếp tục lao vào chỗ ấn đường rồi cũng không ngừng chia thành hai, tiếp tục chảy vào hai mắt của Giang Nguyên. Cứ như thế, những khí tức toàn thân Giang Nguyên không ngừng tập trung vào khí hải, sau đó từng cỗ khí từ khí hải lại không ngừng chạy lên trên cho tới khi tất cả khí tức được phân tán đến hai mắt thì mới dừng lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio