Hồ lão vui mừng gật đầu, sau đó bước vào trong phòng học. Lúc này đã gần đến giờ vào lớp. Khi Giang Nguyên theo Hồ lão bước vào, chỉ cảm thấy không khí vốn đang náo nhiệt thoáng cái yên tĩnh lại, sau đó có vô số ánh mắt tập trung vào hai người. Giang Nguyên cau mày, cảm thấy có chút không quen. Trước kia, bọn họ chỉ quen hành tẩu trong bóng đêm. Tuy thường giả dạng đủ loại người khác nhau để truy tìm mục tiêu, làm ra vô số chuyện khiến người ta kinh động, nhưng chưa bao giờ rơi vào tình huống như lúc này. Mấy năm qua, đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác được người khác chú ý. Nhưng cũng may, tình huống này chỉ thoáng qua mà thôi, rất nhanh ánh mắt đã dời đi chỗ khác, chỉ là không khí trong phòng học yên tĩnh hơn rất nhiều. Trước khi giờ học chính thức bắt đầu, các sinh viên vẫn thấp giọng trò chuyện với nhau. Giang Nguyên và Hồ lão ngồi xuống một bên. Hồ lão tiếp nhận quyển sách trong tay Giang Nguyên, tùy ý lật vài tờ. Tuy nói mấy năm qua ông không tham gia giảng dạy, nhưng nhắc đến mấy kiến thức cơ sở, nhắm mắt cũng có thể nói được, cho nên cũng không cần chuẩn bị nhiều lắm. Giang Nguyên ở một bên, trong lòng vẫn cảm thấy kỳ quái, lại còn có chút không rõ. Tại sao Hồ lão đi dạy lại còn mang hắn đi theo? Theo lý, hắn ở lại phòng khám, tác dụng còn nhiều hơn. Ở đây chỉ hỗ trợ bưng trà rót nước mà thôi, mà Hồ lão không phải là người sĩ diện như thế. Reng reng reng. Tiếng chuông vào học vang lên. Phòng học vốn đang có chút ồn ào rất nhanh yên tĩnh lại. Hồ lão chậm rãi bước đến bàn học, nhìn hơn hai trăm học sinh bên dưới, ho khan một tiếng rồi nói: - Các em, bởi vì giáo sư Trương không được khỏe, từ hôm nay trở đi sẽ do tôi và Giang lão sư cùng nhau giảng dạy môn Trung y cơ sở cho các em. - Giang lão sư… Ngồi ở một góc, Giang Nguyên nghe được ba chữ này, không khỏi ngạc nhiên nhìn Hồ lão. Hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể đóng vai một người hầu, tại sao đột nhiên lại được treo cái danh lão sư? Thấy vẻ mặt kinh ngạc của đồ đệ, Hồ lão làm như không thấy, nghiêm túc nói tiếp: - Có một số bạn học có thể nhận ra tôi. Nhưng đại đa số các bạn ở đây có thể không nhận ra. Tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi tên Hồ Khánh Nguyên. Sau này các bạn có thể gọi tôi là Hồ giáo sư hoặc Hồ lão sư. - Hơn nữa, yêu cầu đi học của tôi khá nghiêm khắc. Mọi người đừng cho rằng Trung y cơ sở sau này sẽ chẳng có tác dụng lớn đối với các bạn mà đi học cho có lệ. Tôi chỉ nói một câu, nếu như các bạn muốn qua được học phần này, vậy thì hãy chăm chỉ học tập, lấy được thành tích cao. Ngoài ra, chính là biểu hiện trong lớp học. Hãy để cho tôi nhìn thấy sự chăm học của các bạn. Nói đến đây, gương mặt nghiêm khắc của Hồ lão thoáng giãn ra, mỉm cười nói tiếp: - Được rồi, các bạn hãy giở sách, chúng ta tiếp tục học bài kế tiếp. Nhìn Hồ lão cầm bút bắt đầu bài giảng, Giang Nguyên lúc này mới hồi phục lại tinh thần. Nhớ đến Hồ lão đột nhiên hỏi hắn đủ loại vấn đề về Trung y cơ sở, còn mua cho hắn cặp mắt kính đen, thì ra là để chuẩn bị cho ngày hôm nay.