Tuyệt Phẩm Thiên Y

chương 96 không còn cách nào khác.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Vâng, cục trưởng... Cảnh sát gật đầu rồi đi ra ngoài. Cục trưởng Lý giở tư liệu của tên đầu vàng, trong mắt hiện ra một dao của Giang Nguyên hôm qua. Một dao đó anh ta nhìn thấy rất rõ ràng, ra tay chỉ trong một hơi thở. Mỗi lần nghĩ tới chuyện này, Cục trưởng Lý vô cùng bội phục. nên biết khi Giang Nguyên rút dao ra khỏi đùi mình rồi lại phóng dao, chẳng lẽ rút dao ra khỏi thịt mình mà không đau? Nhưng tay của bác sĩ Giang này không hề run rẩy, có thể phóng dao đâm thẳng mi tâm tên đầu vàng khi nó vừa phân tâm. Năng lực cùng tố chất mạnh mẽ như vậy, Cục trưởng Lý thầm nghĩ, rốt cuộc Giang Nguyên có lai lịch gì. Năng lực đáng sợ như vậy e là chỉ có những độ đội đặc chủng trải qua vô số khảo nghiệm nghiêm khắc mới có thể làm được. Nhưng ngẫm lại ngay cả Tỉnh trưởng La cũng coi trọng bác sĩ Giang này, dĩ nhiên là hắn phải có chỗ đặc biệt. Lần này coi như mình đã nể mặt bác sĩ Giang, sau này coi như có chút giao tình. Với những người như vậy, có thể kết giao dĩ nhiên là tốt nhất. Nghĩ tới đây, Cục trưởng Lý thở hắt ra, sau đó ký tên lên tư liệu của tên đầu vàng rồi tiện tay đặt sang một bên, không để ý thêm nữa. Bận rộn cả một ngày, đến lúc ăn tối, Hồ lão y sư cười lấy từ trong ví ra một xấp phong bì, sau đó dựa theo tên bên trên trao tận tay từng người. Mọi người nhìn thấy phong bì kia, tâm thần rung động. Ai nấy đều cười tủm tỉm nhận lấy, sau đó cất vào túi. Giang Nguyên cũng có một cái, hơn nữa không hề mỏng... Chí ít Giang Nguyên vừa liếc nhìn qua, nụ cười liền rạng rỡ hơn nhiều. Hắn có thể khẳng định phong bì của mình còn dày hơn Trương Nhạc một chút. Buổi tối, đợi mọi người tan ca, Giang Nguyên quét dọn vệ sinh đóng cửa xong, hắn mới lấy phong bì kia ra cận thẩn mở, lấy một xấp tiền dày từ bên trong. Đếm, tổng cộng bốn mươi tờ. Nhìn bốn ngàn tệ này, Giang Nguyên nở nụ cười hài lòng. Lương cơ bản hai ngàn tệ, tiền thưởng cũng hai ngàn tệ... Đãi ngộ này cũng khá tốt. Tiện tay cất tiền lại, Giang Nguyên không quay về phòng trên lầu mà vào trong phòng làm việc của Hồ lão y sư, nhẹ nhàng mở máy tính. Hắn biết, chiếc máy tính này có kết nối internet. Máy tính khởi động phải tốn chút thời gian, Giang Nguyên ước chừng tốn ít nhất hơn một phút. Điều này khiến Giang Nguyên hơi dở khóc dở cười. Sau khi hắn kiểm tra sơ qua máy tính, Giang Nguyên thở dài. Máy tính của Hồ lão y sư không tệ, nhưng có quá nhiều rác, hơn nữa còn có đủ các plugin, nói không chừng đã dính virus. Nhìn thấy vậy Giang Nguyên cười khổ cười. Máy tính của mấy cụ già nếu dùng nhiều thì đa số đều như vậy, vì họ không biết cách refesh, thậm chí cũng chẳng biết cách diệt virus. Không còn cách nào khác... Để mình tiện sử dụng, Giang Nguyên đành phải làm sạch hộ Hồ lão y sư. Hiện tại trong nước có rất nhiều phần mềm diệt virus đơn giản lại miễn phí, trong tình huống bình thường có thể xử lý khá tốt cho nên Giang Nguyên cũng lười tốn sức, mở trình duyệt IE lên, dùng google tìm vài phần mềm có liên qua. Hắn nhanh chóng tải về hai phần mềm làm sạch và diệt virus. Cũng may là tuy máy tính của Hồ lão y sư chậm nhưng tốc độ mạng không tệ, tải hai phần mềm chỉ cần tốn vài phút. Sau khi cài đặt xong, Giang Nguyên mở hai phần mềm ra bắt đầu làm sạch, bằng không với tốc độ của cái máy tính này, hắn rất muốn chết đi cho rồi. Với tốc độ xử lý ở trạng thái nhanh của phần mềm, khi Giang Nguyên sắp ngủ gục, cuối cùng hai phần mềm đó cũng thực hiện hết chức trách làm sạch toàn bộ máy tính. Tổng cộng làm sạch 1.3G rác, 19 plugin vô dụng, hơn chục virus. Giang Nguyên sờ trán. Nếu không phải hắn biết Hồ lão y sư không phải loại người như vậy thì chắc chắn hắn đã nghi ngờ không biết có phải Hồ lão y sư thường xuyên lên những web đen hay không, nếu không sao bên trong lại xuất hiện nhiều thứ rác như vậy. Miễn cưỡng chống lại cơn buồn ngủ đang kéo đến, Giang Nguyên mở trình dyệt lên, sau đó nhập vào một trang web, rồi lại dùng một server ảo, tiến hành liên kết với một địa chỉ khác. Lúc này đã mười giờ hơn, cơn buồn ngủ kia càng lúc càng nặng nề. Giang Nguyên đã có kinh nghiệm nên miễn cưỡng chống đỡ. Hắn biết chỉ cần mình cố thêm chút nữa là có thể đủ một giờ đồng hồ. Có điều lúc này tốc độ chuyển đổi liên kết làm hắn hơi rối rắm... Nghĩ tới đây, Giang Nguyên không nén được cảm giác muốn mắng người. Nếu ở nước ngoài hắn đã vào được lâu rồi, nhưng ở trong nước vì một vài nguyên nhân phong tỏa, cho nên mình phải thông qua vài cách đặc biệt mới có thể vào được. Hơn nữa, tốc độ tương đối chậm. Đợi một lúc lâu hắn mới có thể vào được địa chỉ này. - Bởi vì cơ thể kháng cự kịch liệt hôn mê, tạm dừng hôn mê một giờ.

Giang Nguyên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhỏm với thông tin vừa xuất hiện trong đầu này. Cuối cùng hắn cũng đã thuận lợi vượt qua thời kỳ thôi miên này. Giờ hắn có thêm một tiếng đồng hồ nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio