- Công tử... Đã xác nhận rồi, là người của Thiên Y viện... Hơn nữa cũng nhận được tin từ bên kia, cô gái tóc vàng ở trong Thiên Y viện mấy ngày trước là Giang Nguyên dẫn vào! - Chậc chậc... Chậc chậc... Giỏi... Quá giỏi... Giang đại công tử Giang Nguyệt Minh tuấn mỹ như ngọc vừa lắc đầu vừa khen, khuôn mặt đầy cảm thán nói: - Không ngờ vị chủ của Tề Thế Đỉnh lại có duyên với chúng ta như vậy. Chuyện gì cũng dính đến hắn! Ngô tiên sinh thấy trên mặt công tử không có vẻ gì là không vui liền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó ở một bên cung kính nói: - Giang Nguyên năm đó quả thật cũng là một thành viên tham gia trong đội ngũ đó, cho nên quen biết cô gái này cũng không có gì bất ngờ. Có điều Giang Nguyên vì hai nhân viên tình báo mà sử dụng lực lượng ngoại viện của Thiên Y viện, thậm chí còn dùng cả máy bay chiến đấu của quân đội địa phương, thật sự khiến người ta rất bất ngờ! - A... a... Tên Giang Nguyên giờ thật sự khiến tôi rất tò mò, Giang đại công tử bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một miếng, sau đó lãnh đạm nói: - Có điều nếu người đó vẫn ở trong tay chúng ta, hơn nữa hiện ở trong tay lại có thêm mấy người của ngoại viện Thiên Y viện, chúng ta từ từ xem, xem thử vị chủ đỉnh đại nhân này có ý nghĩa gì với Thiên Y viện! - Chẳng qua... Không ngờ, giờ chuyện này lại có dính đến Thiên Y viện. Xem ra kết quả này không thể tránh khỏi rồi! Giang đại công tử để ly rượu trong tay xuống, nhìn về phía Ngô tiên sinh, lãnh đạm nói: - Lão Ngô... Giờ người vẫn ở trong tay, anh theo dõi cho kỹ, tuyệt đối không thể để cho Thiên Y viện cứu đi! - Ngoài ra, phải coi trọng Giang Nguyên này. Là người từng tham dự chuyện năm đó thì anh không thể nào khinh thường được. Hãy tiếp tục điều tra cho xem, xem thử có thể điều tra ra chuyện gì không! - Vâng, thưa công tử! Ngô tiên sinh bị Giang đại công tử nhìn chằm chằm thì trong lòng hơi căng thẳng, vội vàng cung kính gật đầu nói. ... ... Lúc này sắc mặt Từ Khải Liễu cũng âm trầm, nhìn chằm chằm người phụ trách Ban tình báo cùng với Đội trưởng Dương, trầm giọng nói: - Giang Nguyên đi Châu Âu, các anh có biết không? - Không biết! Hai người nhìn thấy vẻ uy nghiêm của Viện trưởng thì trong lòng đều căng thẳng, đồng loạt lắc đầu. Đội trưởng Dương vội vàng báo cáo: - Lúc đó tôi chỉ báo lại với y sĩ Giang Nguyên tình hình liên quan. Nói Thiên Y viện không thể cho phép cao thủ Thiên vị hành động. Sau đó y sĩ Giang Nguyên cầm tài liệu liên quan đi nhưng không hề biết y sĩ Giang Nguyên lại đích thân đi. Từ Khải Liễu gật đầu một cái. Trong chuyện này dĩ nhiên bà biết rõ Ban tình báo sẽ không giấu diếm mình. bà lập tức hít một hơi thật sâu, lại lật nhìn báo cáo trong tay một chút, cau mày thở dài, nói: - Giờ máy bay đến đâu rồi? Đội trưởng Dương nhìn đồng hồ một chút, lập tức trả lời: - Giờ chắc đã ở trên Thái Bình Dương rồi... - Được rồi... Từ Khải Liễu khẽ thở dài, thoáng trầm mặc một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía hai người, nói. - Bảo người bên kia phối hợp với Giang Nguyên. Nhưng yêu cầu Giang Nguyên không được hành động thiếu suy nghĩ, tập trung hai tiên sinh ngoại viện đi tiếp viện! - Viện trưởng... Tiên sinh có tư cách tham gia giờ chỉ có một vị ở trong nước. Hai vị khác giờ đang làm việc khác! Người phụ trách Ban tình báo ngoại viện vội vàng trả lời: - Giờ tôi sẽ mời Trương tiên sinh đi ngay! - Được.. Đi đi, bảo Trương tiên sinh mang thêm vài người đi cùng. Đồng thời tập trung lực lượng xung quanh, toàn lực tiếp viện! Từ Khải Liễu nhìn mấy người Ban tình báo đi ra thì nhìn La Thiên Minh một cái. Sắc mặt của cả hai đều tương đối khó coi. La lão y sư La Thiên Minh sắc mặt nghiêm trọng, thở dài, cảm ơn Từ Khải Liễu: - Viện trưởng, cám ơn! - Lão La... Không cần nói vậy... Giờ chúng ta cần phải nghĩ xem ngày mai phải ứng phó với chất vấn của thành viên Hội đồng viện như thế nào... Thằng nhóc này lần này thật sự quá càn rỡ! Giang Nguyên cũng hiểu rõ mình đột ngột rời đi vào lúc này sẽ có kết quả gì, cho nên không hề có người của Thiên Y viện tại địa phương đến sân bay đón. Giang Nguyên không hề biết gì về quốc gia này. Có điều năm đó hắn đã từng đến thủ đô quốc gia này một lần. Nhưng với một người đã từng đi mấy chục nước như hắn thì đây không phải vấn đề gì quá lớn lao. Đổi mấy chiếc xe, vòng vo mấy nơi, hai người mới tìm được một khách sạn tương đối vắng vẻ. Sau khi vào phòng, Giang Nguyên nhẹ thở ra một hơi, gật đầu nói với Annie: - Được rồi, Annie... Cô nghỉ ngơi một chút đi! - Không cần... Tôi không mệt... Annie ny nhẹ nhàng lắc đầu một cái, nhìn Giang Nguyên, nói: - Anh thật sự không cần người trợ giúp sao? - Lần này không thể để bọn họ giúp đỡ, nếu giờ rất có thể tôi sẽ bị bọn họ đưa trở về rồi! Giang Nguyên nhún vai một cái, sau đó nhìn Annie tinh thần vẫn còn khá tốt, nhẹ nhàng gật đầu một cái, nói: - Lần này phải giúp sự giúp đỡ của người của chúng ta rồi! - Người của chúng ta? Annie nghe Giang Nguyên nói vậy liền nghi ngờ nhíu mày một cái. - Liên lạc với Gấu Bắc Cực cho tôi... Tôi cần bọn họ hỗ trợ! Giang Nguyên cười đưa máy tính xách tay tới nói. Lúc này, trong một lâu đài cổ cách Giang Nguyên mấy ngàn cây số, Trương Nguyên lúc này mặt đầy hưng phấn nghe điện thoại, vừa trầm giọng hỏi: - Tin tức này xác thực chứ? - Nguyên thiếu... xác thực. Gần đây tôi luôn chú ý đến bên này. Tôi thấy trong danh sách của công ty hàng không. Giang Nguyên đúng là đã ra nước ngoài... Câu trả lời bên kia khiến Trương Nguyên chấn động tinh thần, hưng phấn nói: - Được, cảm ơn người anh em... Tôi sẽ ghi nhớ ân tình này của anh! Sau khi cúp điện thoại, Trương Nguyên liền bước nhanh vào trong đại diện. Mấy tháng gần đây gã quả thật sống không bằng chết. Vì gã không cách nào lấy được tin tức gì của Giang Nguyên cho nên khi bị Bá tước Fini hỏi tới, gã chỉ có thể ứng phó qua loa. Điều này khiến gã không thể nào ngủ ngon. Hơn nữa mặc dù có thể tạm thời ứng phó với Bá tước Fini, nhưng gã cũng biết, Bá tước Fini đã càng ngày càng không nhịn được. Nếu cứ tiếp tục thế này, dĩ nhiên mình sẽ thành đồ bỏ đi chứ đừng nói đến chuyện để Bá tước Fini phát hiện mình đang lừa gạt lão thì sẽ có hậu quả gì... Giờ cuối cùng gã cũng có được tin tức chính xác Giang Nguyên ra nước ngoài. Hơn nữa giờ Bá tước Fini cũng đã khôi phục thực lực. Lần này Bá tước Fini chắc chắn sẽ hài lòng. Chỉ cần Bá tước Fini thành công, vậy thì sau này mình sẽ không cần phải sống trong sợ hãi nữa. Hơn nữa địa vị trong Huyết tộc cũng sắp được nâng cao rồi. Đi đến trước đại điện, Trương Nguyên hơi thu liễm lại tâm tình nóng vội của mình, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa ra, chậm rãi đi vào. Bá tước Fini ngồi trên ghế ở đại điện thấy Trương Nguyên bước vào, sắc mặt hơi lạnh đi, trầm giọng nói: - Trương Nguyên, anh tới thật đúng lúc!