Tuyệt Phẩm Tiên Y

chương 189: đi khiêu chiến hanh thông

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tề Phi ngơ ngác nhìn hai quân bài đã lật trước mặt mình, nói gì cũng không dám tin vào hai mắt của mình. Bài của mình với người này, sao lại có thể thay đổi kỳ lạ như vậy? Còn mình thì không hề phát hiện ra được.

Nếu ở trong sòng bạc, làm được như vậy cũng không khó, chiếu bạc trong sòng bạc đều đã bị động tay động chân, thậm chí người chia bài cũng là nằm vùng, nhưng mặc dù vậy cũng cần phối hợp thực hiện từ hậu trường mới được.

Nhưng hiện lại là văn phòng của anh Hồng!

- Tôi, tôi thua.

Thật lâu sau, Tề Phi mới thì thào nói, cười chua xót. Hắn thua tâm phục khẩu phục, nhưng là thua có chút áp lực. Người thanh niên này, quả thật mạnh hơn mình nhiều lắm.

- Tề Phi, anh không thua.

Trương Đại Thiểu nói:

- Đầu tiên, anh nói đúng, tôi thực ra không có đổ thuật, chỉ là chơi đùa với mấy quân bài thôi, tôi vừa rồi gian lận. Bây giờ anh cúi đầu nhìn xem.

Lời của Trương Đại Thiểu là thật, hắn chỉ tùy tay dùng ít pháp thuật, đây là mở mắt làm bừa, hơn nữa là công khai làm bừa, nhưng cũng không có kẻ nào có thể phát hiện.

Với tâm tình hoài nghi, Tề Phi cúi đầu nhìn, không khỏi lại là cả kinh, hai quân bài ngửa trên bàn rõ ràng tất cả đều biến thành cơ!

- Kỹ thuật chính là đổ thuật, nhìn thấu chính là kỹ thuật, nhìn không thấu chính là đổ thuật, Trương Thiên, tôi thua tâm phục khẩu phục.

Tâm tình Tề Phi giờ phút này ngược lại dễ chịu một ít, bởi vì giờ phút này hắn mới ý thức được chênh lệch giữa mình và Trương Đại Thiểu là không thể vượt qua.

Thời điểm biết khoảng cách của mình với mục tiêu kém quá xa, lại sẽ thả lỏng được một chút, đây cũng là phản ứng bình thường của tâm lý con người.

- Tề Phi, bây giờ chúng ta có thể đi khiêu chiến được rồi chứ?.

Trương Đại Thiểu lúc này cười nói.

- Được, bây giờ phải đi khiêu chiến!

Phản ứng hiện tại của Tề Phi hoàn toàn khác với lúc trước, nghĩ lại mình có thể chứng kiến đổ thuật thần kỳ của Trương Đại Thiểu, trên mặt hắn có chút cuồng nhiệt.

- Thằng cháu Cao Cường kia, hai ngày qua tới Đế Vương chúng ta diễu võ dương oai, nếu không phải do quy định, tôi đã sớm làm thịt hắn! Hiện tại có cậu ở đây, tôi xem hắn còn kiêu ngạo được nữa không!

Mấy người không do dự, do Hồng Thái dẫn đường, Trương Đại Thiểu cùng Tề Phi, khí thế phi phàm thẳng tiến đến sòng bạc Hanh Thông.

Hồng Thái cùng Tề Phi đều là nhân vật cấp quan trọng của sòng bạc ngầm, lại là đối thủ một mất một còn của sòng bạc Hanh Thông, sòng bạc Hanh Thông đối với hai người kia quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.

Bóng dáng hai người vừa mới xuất hiện ở sòng bạc lập tức thu hút ánh mắt mọi người.

Gần đây nhất là trận đấu nảy lửa giữa Hanh Thông và Đế Vương, bọn họ muốn mọi người không chú ý cũng khó.

- Hồng quản lý, Tề tiên sinh, hai người các anh xuất hiện ở Hanh Thông chúng tôi, thật làm làm cho chúng tôi cảm thấy bất ngờ.

Một tiếng cười sang sảng truyền đến, quản lý sòng bạc Hanh Thông vác cái bụng to của mình thảnh thơi xuất hiện trước mặt mấy người.

- Phùng quản lý, như thế nào, không chào đón chúng tôi sao?

Hồng Thái cũng cười ha hả, nhìn qua hình ảnh này thấy rất hài hòa nhưng bên trong thì ngập tràn khói thuốc súng.

- Sao vậy được, các anh đại giá quang lâm, tất nhiên là tôi cực kỳ hoan nghênh.

Phùng quản lý đối chọi gay gắt nói.

- Nhưng hai ngày nay các anh bị tiểu Cao đánh cho thảm như vậy, không ngờ các anh cũng có thể đến đây chơi, cảm thấy bất ngờ thôi.

- Ha ha ha, Phùng quản lý, chỉ sợ bất ngờ lớn hơn còn ở phía sau.

Hồng Thái cố ý nhìn qua Trương Đại Thiểu nói, dường như muốn chơi đùa chết Hanh Thông.

Ánh mắt Phùng quản lý quét qua người Hồng Thái cùng Tề Phi, phát hiện hai người kia quả thật là không có sợ hãi, trong lòng không khỏi khẽ động, chẳng lẽ bọn họ cũng mời cao thủ tới? Không phải là người thanh niên này chứ.

Cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người Trương Đại Thiểu, nói:

- Người anh em này nhìn thật lạ mặt nha.

- Vị này chính là Trương tiên sinh.

Hồng Thái ở một bên giới thiệu, lại nói cực kỳ mơ hồ, Phùng quản lý nhíu nhíu mày không nói thêm gì.

- Tề tiên sinh, hôm nay muốn chơi thế nào?

Phùng quản lý lại nhìn về phía Tề Phi, đổ thuật của Hồng Thái kia cũng chỉ là bình thường thôi.

- Tôi với Cao Cường đổ một phen!

Tề Phi không chút nghĩ ngợi, lúc này lớn tiếng nói.

Phùng quản lý sửng sốt, Tề Phi chính là bại tướng của Cao Cường, hai ngày này sợ là lo lắng hết lòng nghiên cứu cách đối phó Cao Cường chứ, chẳng lẽ hiện tại đã có đối sách? Cái này chỉ sợ là không thể.

Tâm tư tuy rằng nghi ngờ, nhưng trên mặt cũng không xuống thế hạ phong, Phùng quản lý lại nói bóng nói gió hỏi han:

- Tề tiên sinh, hai ngày này anh đã thua mấy chục triệu, Hồng quản lý đối với anh thật đúng là hào phóng.

Tề Phi biết ý tứ của Phùng quản lý, lập tức mỉm cười, nói:

- Hôm nay sư phụ của tôi đến đây, tôi sẽ không tiếp tục thua Cao Cường.

- Sư phụ của anh?

Phùng quản lý lại sửng sốt, đánh giá Trương Đại Thiểu từ trên xuống dưới, cuối cùng mới hỏi:

- Sẽ không phải là hắn chứ?

- Phùng quản lý, Hanh Thông các anh không phải sợ chứ?

Hồng Thái lúc này ở một bên nhíu mày nói.

- Sợ? Tôi sợ các anh không mang đủ tiền!

Phùng quản lý hừ lạnh một tiếng, xoay người phẩy tay áo bỏ đi.

Chỉ chốc lát sau, một người tiếp tân xinh đẹp mặc lễ phục đi đến bên ba người, nói:

- Ba vị, mời đến bàn số tám.

Đám người Hồng Thái đi thẳng đến bàn số tám, một người đàn ông trên dưới ba mươi tuổi, da vàng như nến, vóc dáng hơi thấp đang tự nhiên ngồi ở đó, thấy mấy người đi tới lập tức đứng lên cười ha hả, đúng là Cao Cường.

- Tề Phi, nghe nói cậu muốn đánh bài với tôi?

Giọng nói Cao Cường giống như chuông, thật nhìn không ra, người lùn như vậy cũng có giọng nói lớn thế.

Có Trương Đại Thiểu ở đây, Tề Phi tràn đầy tin tưởng, ngẩng đầu lên lớn tiếng nói:

- Hôm nay tôi đến để thắng lại tất cả số tiền chúng tôi đã thua!

Cao Cường hừ một tiếng, cũng rất bình tĩnh liếc nhìn Trương Đại Thiểu sau lưng Tề Phi, nói:

- Tôi sẽ nhìn xem cậu làm thế nào để thắng tôi, có bản lĩnh gì cứ xuất ra, tất cả tôi đều tiếp.

- Bắt nhiều quân bài.

Tề Phi thản nhiên nói.

Tuy rằng Tề Phi đã thực sự tin tưởng Trương Đại Thiểu là một cao thủ đổ thuật, nhưng cùng một trận chiến này với Cao Cường là cực kỳ quan trọng, hắn vẫn lựa chọn bắt bài hơn là đổ pháp, bởi vì hắn đã tận mắt chứng kiến biểu hiện thần kỳ của Trương Đại Thiểu.

Mắt thấy là thật, loại đổ pháp này trong lòng hắn kiên định hơn.

Cao Cường nhìn Tề Phi thật sâu, nói:

- Tiểu tử cậu giỏi lắm.

Hai người đưa tiền cược ra, bắt đầu chia bài, cách chơi giống như lúc trước Trương Đại Thiểu chơi với Tề Phi, đều đặt ở trước mặt mỗi người một bộ bài, nhưng ở trận đấu chính thức này, mỗi bộ bài phải cùng được lấy ra.

- Bắt đầu đi.

Cao Cường tự tin nói.

Tề Phi hít sâu một hơi, hơi híp mắt, rút ra một lá bài. Cao Cường mỉm cười, cũng rút bài trước mặt Tề Phi.

- Mở bài đi.

Cao Cường làm tư thế mời.

Tề Phi mở bài lên, rõ ràng là Q rô, loại cao thủ như Cao Cường luôn có thủ đoạn làm cho mình không lấy được bài lớn nhất.

- Cậu vẫn không có gì tiến bộ.

Cao Cường có chút châm chọc nói, nhưng lúc lật bài của mình lên biểu tình trên mặt cương cứng. Bài của mình, lại là cơ.

- Cao Cường thua!

Trong sòng bạc xôn xao, đây là kết cục mà ai cũng không nghĩ đến. Cười nhạo trên mặt Phùng quản lý liền ngừng lại.

- Cao thủ chân chính, hẳn là cậu!

Ngây người một lúc, Cao Cường cũng đứng dậy, sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm Trương Đại Thiểu.

Ánh mắt mọi người cũng tập trung theo vào người trẻ tuổi không chút nào thu hút này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio