Mộ Dung Cách Y sắc mặt trầm xuống, ánh trăng cùng ngọn đèn phía xa xa thản nhiên chiếu sáng khuôn mặt tuyệt sắc, cô hơi nheo lại ánh mắt, sắc mặt lãnh khốc,âm sắc thập phần rõ ràng nói:“Ta đi cứu Lăng Hữu Trạch là vì ta từng thiếu hắn một cái mệnh,mà chúng ta lính đánh thuê Cách Trí cũng không thiếu hắn cái gì, các ngươi không cần đi vì hắn liều mạng, lần này lẻn vào tổng bộ của cơ quan tình báo nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, nơi đó bọn hắn có phòng thủ cùng công kích vô cùng tiên tiến, bên trong nơi nơi có bẫy, hơi sai lầm một chút sẽ bị phát hiện, không có võ công cùng thực lực tuyệt đỉnh người đi vào chỉ làm vướng tay chân, hẳn các ngươi cũng hiểu được đó là han ổ của bọn hắn, người đi quá nhiều sẽ đối với chúng ta bất lợi!Lần này ta tự thân xuất mã, các ngươi đều lưu lại, đây là mệnh lệnh!”
Trong nháy mắt yên lặng, Bắc Lăng Thần bước tới trước mặt Mộ Dung Cách Y,ánh mắt ôn nhu như lợi hại gắt gao nhìn nàng:“Ngươi một người đi ta thật sự rất lo lắng, ta và ngươi cùng đi!”
Nhấp mím môi,Cách Y trầm mặt không nói một lúc, ngẩn đầu nhìn Bắc Lăng Thần liếc mắc một cái, bình tĩnh nói:“Không được, hành động lần này vô cùng nguy hiểm đã đạt tới cấp sáu, ngươi không thể mạo hiểm,vạn nhất ta sảy ra chuyện gì cơ quan tình báo có ngươi ta cũng yên tâm!”
Cách Y hiểu được lần đi này vô cùng quan trọng, nếu cô cùng Bắc Lăng Thần cùng đi mà gặp việc gì ngoài ý muốn thì Cách Trí cùng cơ quan tình báo đồng thời mất đi hai nhân vật quan trọng, nhất định sẽ đại loạn, bên trong các môn phái sẽ lâm vào tranh quyền đoạt lợi,nhưng có Bắc Lăng Thần hắn có thể đem mọi việc giải quyết ổn định, Cách Y cũng yên tâm.
Gió lạnh thổi qua, Bắc Lăng thần gắt gao nhìn vào Cách Y, cũng không nói gì. Ở trong mắt hắn, cô như một khối băng trong suốt, ở trong lòng hắn trừ bỏ cô mọi thứ đều không trọng yếu,hắn thầm nghĩ yên lặng thủ hộ bên cạnh cô...
Hơi sửa lại một chút suy nghĩ, hắn âm thầm quyết định, sắc mặt Bắc Lăng Thần rất nhanh trở lại bình thường, chậm rải đứng ở một bên,tỏ vẻ nghe theo quyết định của cô.
Cách Y gợi lên nụ cười vừa lòng,mặt mày giống như băng, mâu quang chậm rải lướt qua Giang Vũ Tầm.
Giang Vũ Tầm lập tức hiểu tâm tư của Cách Y, bọn họ tìm hiểu địa phương đương nhiên bọn họ tối rõ ràng quên thuộc, nàng hẳn là yêu cầu hắn mang đi,tóm lại hắn là gián điệp nhận tiền của nàng làm việc, vì thế hắn hơi hơi vuốt cằm:“Ta tự mình đem lão đại đi mật thất!”
”Hảo!”
Cách Y hướng bên ngoài bước đi, Giang Vũ Tầm rất nhanh đi phía sau cô.
Phía sau, Bắc Lăng Thần ôn nhu nhìn theo bóng dáng của Mộ Dung Cách Y, bóng dáng cao to tuyệt mĩ tạo nên một cái bóng kéo dài phía sau ánh trăng tạo cho cô một tầng ánh sáng vàng mỏng manh bên trên...