Tuyệt Sắc

chương 18

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phỉ hôn lên đôi mắt của Phương Tý Thần, cũng như những lần trước hôn đến khi anh không chịu nổi

Lần này, Phương Tý Thần không có đẩy hắn ra, mặc cho hắn hôn. Phỉ cuồng bạo hôn biểu thị rằng hắn đang hết sức tức giận, Phương Tý thần có điểm hơi sợ nằm yên trong lòng Phỉ.

Tại sao nói anh phải nằm yên, chính là khí lực của Phỉ lớn hơn anh, muốn đẩy Phỉ ra, anh cũng không phải là đối thủ.

“Anh đang nghĩ gì?” Phỉ buông anh ra, vì tức giận mà giọng nói khàn khàn nhất thời làm cho Phương Tý Thần hoảng loạn.”Nếu không thích tôi, ngày đó cần gì phải dụ dỗ tôi?”

A?

Khuôn mặt suất khí của Phỉ gần sát, Phương Tý Thần nhất thời sửng sốt không thể trả lời.

Hắn nói chính là chuyện hôm đó anh uống say...?

“Ngày đó, tôi say.” Ý của Phương Tý Thần chỉ muốn khinh miêu đạm tả – nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng hai má anh vẫn nhiễm một màu đỏ ửng.

“Vậy ý anh muốn nói, anh uống say rượu là có thể tùy tiện cùng nam nhân trên giường?” Phỉ nghe xong càng giận thẳng đến khi hắn bị Phương Tý Thần cho một cái tát.

“Ý của cậu là gì?” Ba! Năm dấu ngón tay hằn rõ trên mặt, cái này Phương Tý Thần cũng tức giận, anh trừng to mắt nhìn nam nhân phía trước.

Thú vị... thật là có hứng thú...

Phỉ nhẹ nhàng cười, mang theo một cỗ tà khí.”Tôi còn nghĩ anh là con mèo nhỏ không bao giờ tức giận...” ánh mắt như vậy, hắn thích.

“Cậu đang nói gì...” Phương Tý Thần mặt nhăn mày nhíu nói, anh đột nhiên cảm thấy một cỗ áp lực, Phỉ áp anh xuống sô pha chế trụ hai tay của anh.

“Nói như vậy... anh không sợ tôi mất đi lý trí lại cường bạo anh thêm một lần sao?” Phỉ mỉm cười, cảm thấy được người dưới thân không ngừng run rẩy, tâm tình hắn đột nhiên tốt hẳn lên.”Lão ba... đây là tử huyệt của ngài sao.”

Không ngừng giãy dụa nhưng lúc này anh thực sự không có khí lực, giống như một con mèo nhỏ sợ người mà mất đi khí lực, Phỉ nói rất đúng đây chính là tử huyệt của anh.

“Buông ra!” thân thể rất sợ hãi, thật hận không thể lập tức thoát khỏi lòng ngực của Phỉ, nhưng lại muốn giả trang một bộ mặt không hề sợ sệt.

“Anh đối tôi...rốt cục nghĩ gì?” tình thế lộn xộn như vậy, dục hỏa của hắn lại bị Phương Tý Thần khơi gợi, nhưng đầu sỏ gây chuyện còn không biết gì.

“Gì a?” Anh ngây ra một lúc.”Cậu... cũng coi như là một người tốt đi?” Hắn đang hỏi gì a? loại vấn đề này hẳn nên hỏi học sinh tiểu học đi?

Phỉ cúi đầu chôn trước ngực Phương Tý Thần, rầu rĩ cười.

Hắn đang nói gì a? Tôi không phải hỏi vấn đề này...

“Uy... mau đứng lên!” đầu của Phỉ trên ngực mình, Phương Tý Thần có cảm giác thực kỳ lạ.

“...” Phỉ hơi chút ly khai thân thể anh.”Đã biết đã biết, anh là một tên trì độn, tôi đây cũng chỉ có thể chậm rãi chờ.”

Chờ...? Chờ gì a?

Phương Tý Thần còn chưa kịp nghe và hiểu những gì hắn nói, đã bị hắn ôm lấy.

“Ngoan ngoãn đi tắ rửa đi.” Phỉ mỉm cười nói.

Muốn làm cái gì nữa a? Lại đột nhiên đối với anh tốt như thế.... trong đầu Phỉ rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?

Phương Tý Thần lo sợ cầm theo quần áo vào phòng tắm, điều anh không biết chính là điều khủng bố còn đợi anh ở phía sau.

Hoàn chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio