Chương 1011 Tề Đẳng Nhàn đâu thể nghe lời cô nói? Hai chưởng đánh cho tay của Từ Ngọc Giai tê dại, sau đó được một tấc lại muốn tiến một thước, đánh thẳng về phía ông ta. Từ Ngọc Giai chỉ có thể vứt bỏ trường thương trong tay mình, bỏ thương làm nắm đấm, giơ tay lên dùng đòn cận chiến thuộc bộ chiêu Bát Cực Quyền, “Mãnh Hổ Ngạnh Ba Sơn”! Tề Đẳng Nhàn từ trước đến nay luôn là kẻ ưa lấy cứng đối cứng, nếu người già này muốn so sức lực với hắn, vậy thì cũng chẳng có gì không tốt, hắn cũng sẽ không khiêm nhường! Hai tay Tề Đẳng Nhàn biến đổi, cũng hóa thành dạng hổ, nháy mắt từ Bát Quái Chưởng chuyển thành Hình Ý Quyền, khiến cho ông ta cảm thấy như con mồi đang bị hổ rình bắt. “Uỳnh! Rầm! Uỳnh!” Đánh được hai chưởng, bàn tay vốn đã tê dại của Từ Ngọc Giai bắt đầu run rẩy. Lúc này, Ngọc Tiểu Long đã đi ra phía sau, vươn rộng cánh tay, đấm thẳng vào ngay giữa lưng Tề Đẳng Nhàn, muốn cứu Từ Ngọc Giai. Nhưng lúc này, Tề Đẳng Nhàn lại từ “Hổ Hình” hóa thành “Đà Hình, Đà Hình là chưởng tượng trưng cho cá sấu, là dạng mạnh mẽ nhất! Hắn hóa thành Đà Hình, tránh khỏi đòn đánh của Ngọc Tiểu Long, đồng thời cũng lao thẳng về phía Từ Ngọc Giai. Vóc dáng của hắn cao hơn Từ Ngọc Giai chút ít, bây giờ lao thẳng vào người ông ta lại khiến cho người khác có cảm giác hắn nhỏ lại. Nhưng bây giờ hắn không phải chim non nép vào tổ, mà là một con cá sấu đi săn! Hai tay của hắn dan rộng, giống như cái miệng rộng của cá sấu, hung hăng đâm thẳng vào phần da dưới nách Từ Ngọc Giai, ngón tay cấu mạnh, như răng cá sấu găm thẳng vào da thịt. Tề Đẳng Nhàn ôm thân thể Từ Ngọc Giai xoay người, ném thẳng Từ Ngọc Giao về phía Ngọc Tiểu Long. Từ Ngọc Giai bị nắm vài hai nách, cảm giác đau đớn không tả thành lời xuất hiện, tới cả sức giơ tay cũng chẳng còn. Ông ta muốn thoát khỏi tay của Tề Đẳng Nhàn, lại phát hiện cơ thể đối phương vững như bàn thạch, có lẽ phải dùng hết sức bình sinh mới thoát ra được, hấp tấp như vậy thì không có cơ hội! Ông ta chỉ có thể đong đưa đầu gối, dùng chân để đá vào chân của Tề Đẳng Nhàn. Nhưng đá được hai cái, chân hắn vẫn đứng vững như núi thái sơn, còn đầu gối của ông ta lại đau như va phải đá. Ngọc Tiểu Long chỉ đành thu quyền lại, sau đó trơ mắt nhìn cơ thể Từ Ngọc Giai run bần bật như giật điện. Cô biết Tề Đẳng Nhàn đang dùng lực! Còn cô bây giờ thì lực bất tòng tâm. “Đùng!” Một tiếng vang rền. Thân thể Từ Ngọc Giai tựa như diều đứt dây, bị Tề Đẳng Nhàn ném cho bay ra xa, giữa không trung, máu tươi, thịt nát bay tứ tung! Ngọc Tiểu Long tập trung nhìn cho kỹ, chợt thấy hao cánh tay Từ Ngọc Giai đã bị ngắt đứt khỏi cơ thể ông ta, chỉ trong nháy mắt, Từ Ngọc Giai đã biến thành một cái gậy th1t người. Khi cá sấu cắn mồi cũng không cắn cho chết ngay, mà xoay tròn cơ thể mình, vặn vẹo thân thể con mồi, vặn gãy các chi. Tề Đẳng Nhàn vừa dừng đòn này đã vặt đứt hai cánh tay Từ Ngọc Giai, khiến cho chúng lìa khỏi cơ thể chủ nhân!